Mỹ Kiều Thê Của Ta

Chương 16


Đọc truyện Mỹ Kiều Thê Của Ta – Chương 16

Sáng nay người đại diện của tập đoàn Thần Thoại đã tuyên bố tin tức tổng tài tập đoàn Trịnh Duẫn Hạo sẽ kết hôn, phóng viên chúng ta đang đứng trước hiện trường phỏng vấn, bây giờ sẽ kết nối với phóng viên ở đó.” Trên TV phát sóng một đoạn tin tức.

“Quí vị khán giả, mọi người có thể nhìn thấy hiện giờ tập đoàn Thần Thoại bị ký giả bao vây chật kín như nêm cối vậy, Trịnh tổng đột ngột tuyên bố kết hôn, quả thật là người khác kinh hãi, đối phương là ai đã thành đề tài mà mọi người quan tâm nhất.” Phóng viên KBS ở hiện trường đưa tin.

“Xe của Trịnh tổng đến rồi.” Không biết ai hô to một tiếng, chỉ thấy một chiếc xe Rolls Royce sang trọng dừng lại, Trịnh Duẫn Hạo từ trong xe bước ra.

Các phóng viên lập tức nhao nhao lên, may mắn vệ sĩ phản ứng nhau, tạo thành bức tường người chắn phóng viên lại.

“Trịnh tiên sinh, xin hỏi vợ ngài là con của danh môn nào?” Phóng viên A.

“Trịnh tiên sinh, đột nhiên tuyên bố kết hôn, có phải hay không phụng tử thành hôn?” Phóng viên B.

“Trịnh tiên sinh, hôn nhân này có liên quan đến chính trị phải không?” Phóng viên C.

Duẫn Hạo không để ý sự huyên náo của phóng viên, đi thẳng vào tòa nhà, trước khi vào cửa Duẫn Hạo đột nhiên xoay người, các phong viên đều bị khí thế vương giả của Duẫn Hạo làm cho kinh sợ, bỗng nhiên xung quanh im lặng, Duẫn Hạo mỉm cười nói: “Bà xã của ta chỉ là người bình thường, chúng ta vì yêu nhau mà kết hôn.” Nói xong bước vào trong tòa nhà.

Người ngối trước TV lấy điều khiển bấm tắt còn quăng luôn điều khiển, “Cái gì chứ, chưa hỏi qua ta có chịu gả cho hắn không, liền tuyên bố hôn sự với người khác, hừ!”

“Nga yêu, ai chọc Tại Trung của chúng ta sinh khí, Tại Trung a, hiện tại con một người đỡ ba người a, bác sĩ nói con hoài song thai nga, không thể sinh khí, phải bảo trì hảo tâm tình.” Trịnh mụ mụ thấy con dâu mình buồn bực liền nhanh trấn an.


“Dạ mẹ, con không sinh khí, chỉ là……” Tại Trung cúi đầu, mặt có chút ửng đỏ.

“Có phải trách Duẫn Hạo tự chủ trương a?” Trịnh mụ mụ đã sớm nhìn ra tâm tư Tại Trung.

“Ân.” Tại Trung đỏ mặt gật gật đầu.

“Mặc dù Duẫn Hạo đã đưa con về nhà nhưng nó vẫn rất lo lắng con không chịu tha thứ cho nó, nó tiền trảm hậu tấu làm con thấy áp lực đúng không! Mụ mụ cho tới bây giờ chưa thấy qua Duẫn Hạo đối với ai quan tâm như vậy, nó nha là rất để ý con, trải qua chuyện bắt cóc, nó thật sợ mất đi con nga. Tại Trung, con có thể tha thứ cho nó không?” Trịnh mụ mụ biết phong cách hành xử độc đoán của con mình, không nghĩ đến cảm nhận của người khác nhưng con mình cũng rất thân tình mà, nàng hoàn toàn hiểu. Huống chi bây giờ còn có một cặp tiểu bảo bảo, nàng không muốn hai người lại có hiểu lầm.

“Mụ mụ, con đã tha thứ cho Duẫn Hạo, chỉ là hắn chuyện gì cũng không thương lượng với con trước, tự chủ trương!” Tại Trung đô đô miệng, bất mãn Duẫn Hạo bá đạo.

“Ha ha, vậy con đem bất mãn của con nói cho nó nga, người với người không thể thiếu cảm thông, người yêu thì càng phải như thế.”

“Con đã biết, mụ mụ, cám ơn mẹ!” Cùng mụ mụ tán gẫu một hồi, tâm tình Tại Trung thư sướng không ít.

“Chủ nhân, mua bắt máy. Chủ nhân mua bắt máy.” Di động Tại Trung reo lên, là Duẫn Hạo gọi tới.

“Tại Trung, em bây giờ ra vườn hoa đi, nhanh lên nga.”

“Làm gì vậy?”

“Đi rồi sẽ biết mà.”


Tại Trung đi đến vườn hoa, trên bãi cỏ trong vườn hoa, y thấy vô số hoa hồng sắp xếp thành một trái tim thật lớn, có màu đỏ, hồng nhạt, màu trắng, màu vàng, ở giữa trái tim rõ ràng thấy được dùng hoa hồng hợp lại thành chữ to ‘Duẫn Hạo yêu Tại Trung’, Tại Trung không thể tin được Duẫn Hạo cho y kinh hỉ như vậy.

“Bảo bối, thích không?” Duẫn Hạo nghe Tại Trung trầm mặc trong điện thoại, chỉ biết bảo bối của hắn nhất định kinh hỉ những gì hắn chuẩn bị.

“Thích.” Tại Trung nói, nhu nhu ánh mắt, chứng mình mình không phải hoa mắt.

“Nhìn thấy chiếc dù nhỏ rơi xuống không?” Kinh hỉ còn tiếp tục, “Bắt lấy nó.”

Bên tai còn nghe tiếp âm thanh, “Mở nó ra.” Duẫn Hạo chỉ thị.

Chỉ thấy bên trong là chiếc nhẫn kim cương 12 cara kiểu dáng hình thoi hoàn mỹ, “Nhìn kỹ nó xem.” Duẫn Hạo ở đầu dây bên kia nói.

Tại Trung nhìn được bên trong được khắc hàng chữ ‘I Love You’ (nguyên bản Y love J).”

“Lấy anh nha.” Thanh âm Duẫn Hạo vang lên phía sau lưng.

Tại Trung xoay người: “Sao anh lại ở đây?”

Duẫn Hạo ôn nhu nhìn mỹ kiều thê: “Anh biết em xem TV, nhất định trách anh không thương lượng với em trước phải không? Cho nên anh lập tức trở về, nghĩ cách trói buộc em lại.”


“Hãy lấy anh đi!” Duẫn Hạo quỳ một gối, nắm tay Tại Trung, giúp y đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út, “Em trốn không được đâu, anh đã trói em lại rồi!”

Tại Trung nhìn Duẫn Hạo đang quỳ trước mặt mình, mắt đỏ lên, y cố gắng áp chế không cho nước mắt chảy ra: “Bảo bối, không được khóc nga, nếu không cục cưng sẽ biến thành tiểu yêu thích khóc nga.”

“Tại Trung, đồng ý lấy anh không?” Duẫn Hạo muốn nghe chính miệng Tại Trung đồng ý.

“Ân. Ta đồng ý lấy anh!” Lập tức bổ nhào vào lòng Duẫn Hạo.

Nghe được câu trả lời hài lòng, Duẫn Hạo bế Tại Trung xoay vòng tròn, hô to: “Tại Trung đồng ý gả cho ta rồi, Tại Trung đáp ứng gả cho ta rồi.”

“A nha! Không nên hét lớn!” Tại Trung che miệng Duẫn Hạo lại.

“Không được, anh muốn cho toàn bộ thế giới đều biết.”

Sợ làm Tại Trung chóng mặt, Duẫn Hạo để Tại Trung xuống, đột nhiên phát hiện bảo bối cau mày: “Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?” Hiện tại Tại Trung là nhân vật quan trọng như quốc bảo, không thể xảy ra chuyện gì.

“Không phải, em có chuyện muốn hỏi anh.” Tại Trung hình như đã hạ quyết tâm, quyết định trước khi kết hôn làm sáng tỏ.

“Hảo, em hỏi đi.”

“Cái cô Anna kia là ai?” Tại Trung nhìn ánh mắt Duẫn Hạo, không cho phép hắn lừa gạt mình.

Kỳ thật cho dù Tại Trung không hỏi, Duẫn Hạo cũng quyết định hảo hảo nói vấn đề này với Tại Trung, hai người trải qua mâu thuẫn lần trước cũng do đây mà ra.

“Tại Trung, trước khi gặp em, anh quả thật không kiểm điểm.” Duẫn Hạo chú ý sắc mặt Tại Trung, sợ chọc giận bà xã đại nhân. “Nhưng từ khi gặp em đến giờ, anh không có cùng tình nhân cũ liên lạc nữa, lần trước ở nhà hàng em cũng đã nghe mà, đúng không? Tại Trung, tin tưởng anh được không? Anh chỉ yêu duy nhất có mình em thôi!”


“Duẫn Hạo, em biết em nên tin tưởng anh nhưng em rất tham lam, em không chỉ hỵ vọng anh yêu mình em còn hỵ vọng anh là của riêng em thôi.” Tại Trung nói ra lời từ đáy lòng.

“Bảo bối, em chính là duy nhất của anh.” Duẫn Hạo ôm Tại Trung sâu vào lòng.

“Ca, Hàn Canh ca, các ngươi mới đến a.” Hôm nay Hi Triệt và Hàn Canh đến Trịnh gia thăm Tại Trung.

“A nha nha, quả nhân là bất đồng hưởng ứng a, Trịnh gia cũng quá xa hoa đi.” Hi Triệt không thể không cảm thán, “Ngươi cứ như vậy đem mình bán cho Trịnh Duẫn Hạo?” Hi Triệt thấy được chiếc nhẫn trên tay Tại Trung.

“Chuyện này……” Tại Trung sợ Hi Triệt sẽ phản đối.

“Đừng chuyện này chuyện kia, ngay cả đứa nhỏ đều có, ta còn có thể nói cái gì. Bất quá sau này Trịnh Duẫn Hạo lại khi dễ ngươi, ngươi cứ qua Trung Quốc, để cho hắn không tìm được.” Kỳ thật Hi Triệt đã sớm nhận ra quan hệ của Duẫn Hạo va Tại Trung, chỉ là ngoài miệng vẫn không buông tha người.

“Không có chuyện đó đâu.” Lúc này Duẫn Hạo ra đi.

“Chính là chính là, Tại Trung, Duẫn Hạo, các ngươi sau này đến Thượng Hải du lịch nga, ta sẽ làm hướng dẫn viên miễn phí.” Hàn Canh đứng ra để ngăn cản Hi Triệt và Duẫn Hạo cãi nhau.

“Ca, các ngươi chuẩn bị khi nào đi?” Tại Trung thật không muốn xa Hi Triệt nhưng y hiểu được chỉ có cùng người mình yêu thương một chỗ mới là tối hạnh phúc, Tại Trung đương nhiên hy vọng Hi Triệt hạnh phúc.

“Ít nhất phải chờ tham gia xong hôn lễ của các ngươi đã.”

Hỗn lễ! Cũng nên tổ chức rồi nhỉ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.