Muốn Em Là Của Riêng

Chương 7: Ngoan H


Bạn đang đọc Muốn Em Là Của Riêng FULL – Chương 7: Ngoan H


Dụ Khang Trạch thẳng hướng về phía phòng ngủ, cánh cửa bật tung ra rồi khoá chốt lại.

Mễ Nhiên nằm vất vưởng ngang vai hắn thì quấy nhiễu nhưng không thoát nổi.

Nam nhân thả cô xuống giường lớn, màn đêm tối có chút ánh sáng trắng của mặt trăng rọi vào trông thấy được một nửa khuôn mặt của hắn.

Riêng hai ánh mắt sáng rực nhìn về phía vậtt nhỏ, đôi mắt sao sáng như một con thú săn mồi.

Dụ Khang Trạch từ tốn cởi từng cúc khuy sơ mi, dần dần lộ ra vóc dáng săn chắc cuả bản thân, chiếc thắt lưng da ngựa cũng được nới lỏng dần.

Mễ Nhiên mặt cắt không còn giọt màu, lùi lùi về sau rồi quay người toan chạy khỏi nhưng rốt cuộc cái chiều cao quá có hạn so với Dụ Khang Trạch khiến cô dễ dàng bị hắn bắt lại.

Nam nhân căng lấy hai tay cô lên đỉnh đầu, ngón tay thon dài rờ bên gò má hồng hào của vật nhỏ, miệng cô run run mấp máy:
– Chú…!
Dụ Khang Trạch nghe kiểu xưng hô này sao ghét bỏ quá, hắn nhận thấy bản thân chưa phải là một tên già quá tuổi để cô gọi hắn một tiếng ‘’chú’’ nghe xa lạ.


Nam nhân bóp mạnh vào hai cằm Mễ Nhiên, không nói không rằng đặt một nụ hôn sâu xuống.

Hành động khiến Mễ Nhiên hoàn toàn bị động, hai mắt chỉ có thể căng ra trông thấy sự việc trước mặt.

Dụ Khang Trạch hắn đang hôn, hôn một cô gái kém hắn 18 tuổi, một cô gái không có tí gì kinh nghiệm nên dễ dàng bị hắn dẫn dắt, một cô gái từ trong ra ngoài không một ngóc ngách nào là đen tối.

Hắn thoải mái dây dưa cánh môi mọng, hôn rồi lại nhả ra để Mễ Nhiên lấy khí cho lồng ngực rồi lại luồn lách lưỡi mình đá sâu vào khoang miệng vật nhỏ.

Một tay cố định cô, một tay bắt đầu sờ soạng xung quanh.

Bàn tay thon dài rờ từ sống cổ xuống đỉnh núi đang nhấp nhô, vật nhỏ mặc đồ ngủ nên không có áo trong, sớm thôi ngón tay hắn đã xác định được đốm hoa đào đang mềm mềm sau lớp áo1
Dụ Khang Trạch ngửng dậy, chưa để Mễ Nhiên kịp phản kháng đã bạo tay xé rách chiếc áo cộc, chiếc quần bên dưới cũng kéo tuột ra không thương tiếc.

Nữ nhân chỉ kịp hét lên một tiếng rồi lại bị Khang Trạch chế ngự.

Hắn hôn mãi không dừng, cũng nhân cơ hội đó mà trực tiếp động chạm vào thớ da man mát của vật nhỏ.

Khang Trạch sau cùng vòng sang dưới dái tai cô, hôn sâu rồi cạ cạ răng dưới này, dây thần kinh nhạy cảm chạy dọc đốt cổ khiến Mễ Nhiên rúm ró.

Hai tay hơi đơ đơ ra không thể đủ sức ẩn hắn ra khỏi bản thân.

Nam nhân bắt đầu trường xuống hai đồi núi, rúc vào khe rãnh nằm mê dại tại đó rồi ngửng lên áp lấy một bên bánh bao vào trong miệng.

Hành động khiến Mễ Nhiên hoàn toàn sốc, cô đơ ra không thể chống cự, hai bên mắt bắt đầu chảy lệ ngang xuống gối.

Khang Trạch ngậm lấy một bên ng*c lớn, đốm hoa đào có kích thích lần đầu liền căng cứng, hàm răng trắng liên tục cạ cạ rồi cắn nhẹ như đang nhai viên thạch dẻo.


Các ngón tay Mễ Nhiên bỗng rưng run run, lồng ngực khao khát khí thở nên hô hấp kịch liệt.

Khang Trạch ‘’chăm sóc’’ hai bầu ng*c cũng không quên ngắm nhìn biểu cảm của bảo bối.

Từ sợ hãi, bất ngờ, sốc, không thể chống cự cho đến đờ ra.

Đây cũng là lẽ đương nhiên vì là lần đầu tiên quan hệ, lại theo cách bị ép buộc.

Hắn nghĩ tới có chút thương nhưng không dừng lại, nhất định Mễ Nhiên chỉ là của riêng hắn, phải biến nữ nhân thành của riêng hắn, một món trang sức thô nhưng nếu được mài thì sáng chói.

Từ lúc Mễ Nhiên tới đây đã 2 tháng hơn, cũng từ đó Khang Trạch xác định ngoài hắn ra cô không được là của ai khác
Nghĩ đến việc Mễ Nhiên muốn rời đi khiến hắn khẽ giận, dồn lực vào cắn mạnh núm hoa, Mễ Nhiên đau liền khóc nấc lên:
– Ah…hức hức…!
Dụ Khang Trạch rời sang bên ngực còn lại, tiếp tục thú vui cạ cạ đốm hoa này, nó như viên kẹo dẻo để dụ những đứa trẻ con to xác như hắn.

Bàn tay cường tráng lại mạnh mẽ gác hai đùi nhỏ của cô lên vai, ban nãy lao vào như hổ đói, giờ đây hắn mới từ tốn ngắm nhìn cảnh xuân đẹp đẽ trên cơ thể vật nhỏ.

Con gái mới lớn là như vậy à? Khắp nơi đều tràn ngập sức sống, sự phát triển một cách hài hoà, mùi thơm tự nhiên cũng thu hút kẻ khác giới.


Ánh mắt hắn hau háu ngắm nhìn như tên nghiện gàn dở được cấp một liều thuốc phiện trước mặt.

Hai tay Mễ Nhiên bất giác che chắn, giọng nói nấc cụt thủ thỉ:1
– Xin chú..hức..xin chú đừng…!
Khang Trạch không còn dáng vẻ quyết liệt cường bạo như ban nãy, hắn ôn nhu hơn đôi phần, cúi xuống ủ ấp thân hình nhỏ bé cuả Mễ Nhiên như một cách an ủi cô.

Nam nhân áp vào bên vành tai ửng đỏ, trầm mặc:
– Mễ Nhiên ngoan..tôi không bao giờ muốn hành hạ em, nhưng em phải nghe lời.

truyện kiếm hiệp hay
Nói rồi hắn ngửng dậy, hai bên đùi được tách nhẹ ra, cảnh xuân lồ lộ dần dần, sau đó là vật lớn cư*ng cứng của Khang Trạch cũng sẵn sàng.

Hắn không mạnh mẽ xâm nhập mà tiếp cận từ từ, áp ngòai miệng nhỏ để tạo kích thích, ngón tay cũng biết điểm huyệt vào những vị trí nhạy cảm để bảo bối hoàn toàn mất tập trung đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.