Muốn Em Là Của Riêng

Chương 55: Tài Liệu


Bạn đang đọc Muốn Em Là Của Riêng FULL – Chương 55: Tài Liệu


Người trong máy liền báo cáo:
– Tôi mới nghe được là Chính phủ đang mạnh tay quét hết những quan chức tham nhũng, đầu tiên họ sẽ tìm đến tất cả các doanh nghiệp là nơi chuyên rửa tiền của các vị kia…!Mã Sở Đằng là kẻ sừng sỏ nhất, những quan chức lão ta nịnh bợ hóa ra đã sớm bị đưa vào tầm ngắm.

Hôm nay nhân cơ hội có bữa tiệc thì bất ngờ cảnh sát tới để hốt trọn…!
Dụ Khang Trạch nghe tin thì khá bất ngờ, ai biết được đây là âm mưu từ trước của quan lớn nhằm tóm gọn một mẻ.

Nam nhân hỏi tiếp:
– Còn gì nữa không?
Người kia mau nói:
– Tôi sẽ báo cáo thêm nhưng ngài mau rời khỏi đó, các bản hợp đồng hay dự án nếu có dính líu gì tới Mã Hà thì huỷ sạch ngay tức khắc.

Tôi cũng sẽ tới Lệ Uông để xóa đi mọi thông tin cuộc gặp gỡ của ngài và Mã Sở Đằng…!
Dụ Khang Trạch nhớ lại lần đầu cả hai gặp nhau ở đó rồi lại biết cả tính cách lập dị của Mã Sở Đằng, lão ta ghét ai thì ghét trong lòng, không chỉ tìm cách hãm hại mà ngay cả việc gặp mặt cũng khiến lão không thích mà buộc phải gặp, nhất định lão sẽ xoá đi mọi bằng chứng như video, ảnh,…những cuộc gặp gỡ ấy.


Ngay cả lần Dụ Khang Trạch đến tập đoàn Mã Hà chỉ 5-10 phút mà lão cũng phải kêu người xóa đi camera của tập đoàn.

Nam nhân nghĩ vậy liền nói:
– Ha, không cần phí công vậy…!Lão ta chắc cũng kêu người xóa giúp rồi.

Cậu làm tốt lắm, mong rằng sáng mai tôi sẽ có nhiều thông tin hơn
Nói rồi Dụ Khang Trạch dập máy, mọi thứ xảy ra bất ngờ và nhanh chóng khiến hắn còn chưa kịp thích ứng, lòng dĩ nhiên lâng lâng thoả mãn, bên môi nhếch nhẹ lên, hỏi:
– A Diên…!các loại tài liệu, hợp đồng làm ăn với Mã Hà..

chúng ta tiêu huỷ hết rồi nhỉ?
A Diên khó hiểu, ngập ngừng:
– Không phải chúng ta làm thưa ngài…!Mà là cô chủ..

nổi hứng đốt hết rồi…!
Dụ Khang Trạch nghe thế liền cười phá lên, tiếng cười rợn rợn vang lên, A Diên chưa rõ chuyện gì, thắc mắc:1
– Ngài Dụ, rốt cuộc có chuyện gì thế? Lại có việc gì ảnh hưởng tới Dụ thị sao?
Dụ Khang Trạch hào sảng đáp:
– Không…!không có gì hết, ngày mai chúng ta sẽ rõ hơn.

A Diên đêm nay nhớ xem tivi bản tin tổng hợp đêm nhé.

Giờ thì về nhà
A Diên khuôn mặt méo xệch, nam nhân kia lấp lửng khiến anh càng thêm tò mò, muốn hỏi chuyện nhưng liếc nhìn cứ thấy Dụ Khang Trạch thi thoảng lại cười cười, tốt nhất là anh tập trung lái xe, im lặng và nghe theo hắn tối nay xem bản tin có lẽ sẽ rõ hơn.

Hơn 1 tiếng sau
Cổng lớn mở ra, chiếc xe lái thẳng vào sảnh nhà, vị quản gia và hai người hầu gái thấy vậy liền bất ngờ đi ra, kính cẩn:

– Ngài Dụ, ngài mới về
Nam nhân cởi chiếc găng tay rồi đưa cho quản gia, đi vào phòng bếp rồi quay sang hỏi:
– Mễ Nhiên dùng xong bữa rồi à?
Vị quản gia mau đáp:
– Vâng thưa ngài…!Cô chủ mới lên phòng
Nam nhân gật gù rồi đi lên thư phòng, A Diên theo sau, duy có khuôn mặt từ nãy trên đường đến lúc vào nhà vẫn ngơ ngác, bây giờ thấy Dụ Khang Trạch có vẻ bình tĩnh thì thắc mắc:
– Ngài Dụ..

rốt cuộc có chuyện gì thế? Tôi…tôi không hiểu
Dụ Khang Trạch bấm mã phòng rồi ôn tồn đáp:
– Cứ bình tĩnh…!bây giờ chúng ta cần giải quyết mấy việc
Nam nhân bước vào phòng, cởi chiếc áo lông vứt xuống sofa, đặt bản hợp đồng bồi thường xuống bàn làm việc rồi thẳng thừng lấy chiếc bật lửa châm đốt, hắn quay ra nói:
– Cậu qua gặp Mễ Nhiên, hỏi cô ấy còn bất cứ tài liệu nào liên quan tới Mã Hà mà cô ấy còn giữ hay không? Nếu còn mang về đây, không thì đi xác thực lại ở khu vườn xem đống giấy trước đã thành tro hết chưa
A Diên bị quay như chong chóng, hắn mới kêu anh lên thư phòng có chuyện, bước vào phòng còn chưa kịp ngồi thì lại xuống gặp Mễ Nhiên, mà thư phòng và phòng ngủ đó đâu có gần nhau gì, cách 1 tầng lại chạy hơn nửa vòng nhà mới sang dãy phòng ngủ đó.

A Diên đứng trầm ngâm ngờ nghệch, khuôn mặt xị ra không hứng thú, Dụ Khang Trạch thấy vậy liền hỏi:
– Sao thế? Đi đi
A Diên đành ngậm ngùi chạy xuống, cái bản tính tò mò và hay hóng hớt của A Diên đây Dụ Khang Trạch biết rõ mà còn bày đặt giấu diếm, nhất quyết không giải thích cho anh luôn mà còn dặn anh về xem bản tin tối.


A Diên vừa đi vừa thắc mắc, sau cùng đến phòng liền lịch sự gọi cửa:
– Cô chủ…!cô chủ ơi
Mễ Nhiên vội vàng mở cửa, nói:
– Sao thế…!tôi…!tôi mới bận chút
A Diên bình tĩnh trở lại, hỏi:
– Xấp tài liệu về Mã Hà trước đây cô còn giữ không, còn giữ bất cứ thông tin gì dù chỉ là 1 tờ giấy không?
Mễ Nhiên ngây ra, tự nhiên lại hỏi cô về chuyện này khéo khi lại có việc gì xảy ra.

Nữ nhân trầm mặc:
– Tôi..đốt hết rồi…!không còn lưu giữ gì nữa
A Diên nghe theo lời dặn của Dụ Khang Trạch rồi nói:
– Vậy cô đưa tôi tới mấy chỗ cô đốt rồi chôn đống giấy vụn đấy nhé
P/s: tim truyện và follow mình nha mng uiii.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.