Bạn đang đọc Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã: Chương 37
Đến gần trưa thì cũng được ra về. Vẫn như mọi ngày, tôi về phòng trọ nấu cơm ăn bữa trưa rồi lại lăn ra ngủ cho lại sức chuẩn bị tối thức khuya để làm việc chỗ Thím cơ bắp. Hôm nay là ngày 15 âm lịch, là ngày trung thu chính thức. Chỗ tôi mọi người thường hay đi chơi cho đã vào tối ngày 14 để dành tối 15 cho việc phá cỗ cùng gia đình. Bây giờ tôi lại bắt đầu cảm thấy nhớ những ngày ở bên gia đình. Giờ này năm ngoái có lẽ tôi đang cùng mẹ chuẩn bị cỗ trông trăng, cùng sắp xếp dĩa bánh trung thu đẹp mắt. Đến tối cả nhà lại cùng quay quần bên nhau ăn bánh, uống trà và ngắm trăng rằm.Nhưng hiện tại tôi chỉ có một mình cô độc giữa dòng người xô bồ, náo nhiệt nơi thành phố nên chắc chả có những việc như trong mơ như vậy đâu.
Khi tôi đang say giấc ngủ thì bỗng điện thoại reo lên. Tôi mơ màng với lấy điện thoại trả lời. Nhìn vào màn hình thì đó là thằng mập. “Không biết nó gọi mình làm gì nhỉ?”, tôi tự hỏi. Tôi nhấc điện thoại lên trả lời:
-CLGT sủa nhanh mày!
-hú! Giờ mày rảnh không? – thằng mập trả lời.
-Ờ thì cũng rảnh, có gì không mày?
-Đi với tao đến chỗ này, tao nhờ cái.
-Đi đâu?
-Cứ đi đi rồi biết.
-Ờ! Z gặp mày ở đâu?
-Qua nhà tao đi! Tao không có xe.
-Đù! Mày ngon… đợi tao.
Nối rồi tôi cúp máy, thay áo vào rồi xuống nhà dắt xe chạy qua nhà thằng mập. đến nhà nó tôi bấp còi inh ỏi gọi nó ra. Thằng mập chạy ra cửa với cái mũ bảo hiểm lên tiếng nói:
-Nghe rồi mày! đừng bấm nữa, má tao chửi.
-*o nhanh lên đi còn sủa. Thế có việc gì mày?
-Àh! Tao định nhờ mày chút á mà!
-Ờ biết rồi! mà chuyện gì?
-Trên đường tao kể cho…
…
Sau đó thằng mập nhảy lên xe tôi đi đến địa chỉ mà nó nói. Vừa đi nó vừa kể lý do muốn nhờ tôi. Chả là nó đang để ý một em, muốn cưa cẩm ẻm mà đi một mình vừa không có xe lại vừa nhát cáy nên muốn nhờ tôi đi cùng tiện thể chở nó luôn. Địa điểm nó chỉ là một phòng tập Kendo (Kiếm thuật Nhật). “Kendo á? Thằng này thích mấy thể loại mạo hiểm vầy àh??” tôi nghĩ thầm.
Cuối cùng xe cũng đến nơi. điểm đến là một hội quán võ thuật trang trí kiểu cổ kính phương Đông, Đúng chất Kendo Nhật Bản. Bước vô trong hội quán là hàng chục võ sinh đang tập luyện với nhau. Và tôi trố mắt ra ngạc nhiên khi phía ngoài sàn đấu là Nhi đang đứng hướng dẫn đám võ sinh kia. Tôi bất ngờ vì gặp ẻm ở chỗ này và càng bất ngờ hơn khi trình độ của ẻm lại có thể giảng dạy cho những võ sinh khác. Chứng tỏ trình độ của em này cũng không vừa. Vừa thấy tôi và thằng mập bước vào, Nhi to tròn đôi mắt ngạc nhiên chạy lại nói chuyện:
-Ơ! Ryu, Đ.Anh. làm gì mà tới đây? Có chuyện gì không?
-Àh! tụi tui muốn xin học á mà! – mập trả lời.
-Cái gì! – tôi trợn tròn mắt trước câu trả lời của thằng mập, trên đường đến đây nó không hề nói với tôi chuyện này.
-Ủa! thật không đó?- Nhi trả lời.
-Thật mà! đăng kí như thế nào đây?
-Àh… Cứ đăng kí chỗ anh Hùng đằng kia kìa. Ảnh là con của thầy dạy Kendo ở đây.
-Àh cám ơn nhe…
Nói rồi thằng mập lon ton chạy thẳng đến chỗ lão Hùng gì đó mà Nhi chỉ để đăng kí còn tôi thì ở lại nói chuyện với Nhi.
-Nhi tập kendo àh? hèn gì làm mưa làm gió trong trường như z..
-Hì… Mưa gió gì đâu, Nhi chỉ bảo vệ học sinh trường mình thôi, hay bị đám DT gây sự lắm. Mà chả hiểu sao ai cũng gán cái mác trùm này trùm nọ cho Nhi…
-Con gái mà mạnh vậy tụi nó sợ là đúng rồi
-Mạnh gì đâu, trong trường còn đầy người mạnh hơn. Thí dụ như Long đó…
Đến giờ thì tôi đã hiểu Nhi được gán cái mác trùm trường chỉ là do học sinh trong trường gọi ẻm như vậy trong khi ẻm không hề muốn một chút nào. Nhi chỉ đứng lên để bảo vệ bạn bè của mình mặc dù chỉ là một cô gái. Đó là điều mà nhiều đứa con trai thậm chí không có gan làm hoặc không đủ khả năng để thực hiện. Vậy mà tôi đã từng nghĩ Nhi chỉ là một đứa con gái hiếu thắng, thích chơi trội thôi chứ. Tôi cũng đã hiểu luôn tại sao Nhi lại bá đạo như vậy, nghĩ lại thì lần nào thấy Nhi đánh nhau cũng có sẵn một cây kiếm tre để chiến đấu. Đó cũng là một cách để Nhi khắc phục bản chất con gái chân yếu tay mềm của mình khi đối phó với một lũ đực rựa.