Đọc truyện Mục Thần – Chương 3: Tụ Linh Đan
Tất cả bọn họ đều biết Tụ Linh Đan.
Tụ Linh Đan là đan dược tam phẩm, số thầy luyện đan có thể luyện chế ra loại đan dược này ở cả thành Bắc Vân chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Thành Bắc Vân chỉ là một thành trì ở rìa ngoài của đế quốc Nam Vân.
Thầy luyện đan có cấp bậc cao nhất ở đây cũng chỉ đạt tới ba sao.
“Tụ Linh Đan?”, Mục Vỹ ngẩn người.
Tụ Linh Đan là đan dược nâng cấp tốt nhất để nâng từ tầng thứ bảy của thân xác là cảnh giới Ngưng Nguyên lên tầng thứ tám là cảnh giới Tụ Đan.
Nhưng Mục Vỹ nhớ ở kiếp trước, đây là đan dược thử nghiệm cơ bản nhất của thầy luyện đan nhập môn.
Trông thấy dáng vẻ nghệt ra của Mục Vân, Diệu Tiên Ngữ mỉm cười đắc ý.
Tụ Linh Đan là đan dược tam phẩm, đến ông nội cô ta còn thấy rắc rối khi luyện chế thì chắc chắn Mục Vỹ sẽ không biết gì cả.
Hơn nữa gần đây, khi luyện chế Tụ Linh Đan, ông nội cô ta cảm thấy chất lượng đan dược quá thấp, định cải tiến thêm, nhưng vẫn cứ sầu não vì không có cách nào cả.
Hôm nay, cô ta muốn lấy vấn đề này ra để khiến Mục Vỹ mất hết sạch mặt mũi!
“Thầy Mục, Tụ Linh Đan chính là đan dược tam phẩm, chủ yếu cần cóLinh Chi Bách Vị, Thiết San Hô, cỏ Cùng Căn, còn có yêu đan của yêu thú bậc thấp cấp ba Phá Phong Thanh Lang và thêm một ít dược thảo có tính bổ trợ thì mới có thể luyện chế thành công!”
“Thầy Mục, ba món dược liệu đầu tiên là những món không thể thiếu khi luyện chế Tụ Linh Đan.
Nhưng tại sao nhất định phải cần thêm yêu đan của Phá Phong Thanh Lang ạ?”
Diệu Tiên Ngữ chớp đôi mắt to tròn, rồi hỏi với vẻ ngây thơ.
“Chậc!”
Nhưng Diệu Tiên Ngữ vừa mới nói dứt câu, Mục Vỹ đã chẹp miệng, sau đó quát: “Tên khốn nào giảng như thế hả? Tụ Linh Đan là để võ giả bước vào cảnh giới Tụ Đan , tầng thứ tám của thân xác, sử dụng để tôi luyện Nguyên Đan.
Mà điều quan trọng nhất trong công đoạn này là gì? Đó là ổn định! Nguyên Đan mà bất ổn thì sau này sẽ khó mà thăng lên cảnh giới cao hơn được!”
Mục Vỹ tức giận nói: “Dù yêu đan của Phá Phong Thanh Lang có thể trung hoà dược tính của ba loại dược liệu chính, tuy nhiên nó cũng sẽ làm hao mòn hết linh tính của chúng.
Nên khả năng thành công sẽ rất thấp, đây là cách làm của tên ngu xuẩn nào vậy?”
Mục Vỹ chợt nghĩ, hàng nghìn năm trôi qua, kỹ thuật luyện đan chẳng những không tăng cao, mà còn thụt lùi thêm!
Nghe thấy Mục Vỹ lớn giọng mắng nhiếc, cả phòng học đều im lặng như tờ.
Khốn kiếp ư?
Ngu xuẩn sao?
Tụ Linh Đan có thể nói là đan dược được cả Thiên Vận Đại Lục công nhận, và cách thức cùng phương thuốc luyện đan này cũng vậy.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất đây là phương thuốc mà Dược Cốc Tử – Dược Thánh của Thiên Vận Đại Lục đã chế tạo ra từ hàng nghìn năm trước, được người đời sau tán thưởng và ca tụng, thế mà Mục Vỹ lại dám lớn tiếng mắng chửi!
Rốt cuộc ai mới là kẻ ngu xuẩn đây? Mục Vỹ tưởng mình có thể so với Dược Thánh của hàng nghìn năm trước thật hay sao?
Nhưng khi nghe thấy vậy, Diệu Tiên Ngữ lại ngẩn ra.
Ông nội của cô ta cũng nói như thế!
Người khác có thể không hiểu rõ về đan dược, nhưng cô ta thì lại rất quen thuộc.
Vả lại, từ khi còn nhỏ, cô ta đã là thầy luyện đan một sao thực thụ, hơn nữa còn được coi là tiểu thiên tài luyện đan của thành Bắc Vân.
Diệu Tiên Ngữ không ngờ là Mục Vỹ lại có thể hiểu rõ được điểm này!
Câu hỏi trước hắn đoán mò, nhưng chẳng lẽ vấn đề này cũng vậy?
“Vậy thầy Mục thử nói xem phải làm sao ạ?”, tiếng gọi thầy lần này của Diệu Tiên Ngữ đã có thêm một chút vẻ xin được giải đáp.
Cô ta thay đổi giọng điệu, các học trò khác lập tức cảm thấy kỳ quái.
Từ thái độ này của Diệu Tiên Ngữ có thể thấy, hình như không phải Mục Vỹ đang nói luyên thuyên!
“Làm sao? Dùng yêu đan của Phá Phong Thanh Lang để luyện chế Tụ Linh Đan tự nhiên sẽ làm lãng phí linh khí của ba dược liệu chính khác.
Hơn thế nữa, cũng sẽ làm tăng xác suất luyện đan thất bại!”
Mục Vỹ lẩm bẩm nói: “Tốt nhất là dùng yêu đan của Phong Lang!”
“Ha ha…”
Nghe thấy “cao kiến” này của Mục Vỹ, cả phòng học lại tiếp tục vang lên tiếng cười ngặt nghẽo.
“Phong Lang? Thầy Mục, thầy đang đùa đấy à? Ha ha…”, Mặc Dương không nhịn được ôm bụng, cười gập lưng nói: “Dù chúng trò không quá hiểu về luyện đan, nhưng dẫu sao cũng đã học khá nhiều bài luyện đan.
Phong Lang chỉ là một con yêu thú cấp một, hơn nữa còn là cấp thấp nhất, yêu đan của nó có rất nhiều tạp chất mà lại dùng để luyện chế Tụ Linh Đan cấp tam phẩm ư? Thầy đang đùa với trò đúng không ạ?”