Đọc truyện Mục Thần – Chương 29: Không Ngờ Bị Mục Vỹ Đánh Bại
“Ngươi chán sống rồi!”
Trông thấy bộ dạng Mục Vỹ khiêu khích mình, Cận Đông nổi giận.
Hắn ta nhấc hai tay lên, trên người như đang tỏa ra một luồng khí kình!
Cảnh giới Ngưng Khí – tầng thứ năm của thân xác có thể sinh ra khí kình.
Sức mạnh của khí kình mềm dẻo hơn sức người.
Còn cảnh giới Ngưng Mạch – tầng thứ sáu của thân xác lại dùng khí nuôi mạch, tăng tính dẻo dai cho cơ thể.
Tung ra một đấm làm chấn động không khí, sinh ra uy lực.
Hiện giờ Cận Đông đang ở cảnh giới Ngưng mạch, mạch đã được hình thành, có cả khí kình.
Một đấm đủ để đánh võ giả cảnh giới Tráng Tức trọng thương.
Toàn bộ học trò trong lớp vội vàng tránh đi.
Phần lớn bọn họ đều ở cảnh giới tầng thứ ba hoặc thứ tư của thân xác không thể tham gia cuộc chiến có cấp độ cao như vậy.
“Hừ, Mục Vỹ đánh ta còn muốn chạy.
Lần này phải để Cận Đông dạy dỗ ngươi một trận!”, thấy Cận Đông tỏa ra khí thế hùng hổ dọa người, Điêu Doãn thầm cười lạnh.
Ngược lại, Diệu Tiên Ngữ thấy Mục Vỹ bình tĩnh chống trả Cận Đông lại dần cau mày.
Cô ta đã kể lại chuyện Mục Vỹ giải đáp trên bục giảng vào giờ học trước cho ông nội nghe.
Sau đó, ông nội thấy rất hứng thú với ý tưởng này, bắt đầu thử nghiệm.
Nào ngờ kết quả lại thành công!
Phương pháp luyện Tụ Linh đan có thể khiến cả đế quốc Nam Vân phải biến đổi.
Điều này khiến ông nội cô ta gần như phát điên.
Sau đó ông nội gặng hỏi, biết được Mục Vỹ lại muốn mời hắn đến phủ một lần.
Qua biến cố trên lớp học, Mục Vỹ khiến đại sư Mạt mở rộng tầm mắt, còn khiến ông nội không ngớt lời khen ngợi.
Diệu Tiên Ngữ ngày càng hiếu kỳ, chẳng lẽ trước đó thầy Mục vẫn luôn giấu tài sao?
Ầm ầm…
Trong phòng học vô cùng hỗn loạn, bàn ghế đều bị đập nát.
“Chết tiệt!”
Thấy Mục Vỹ liên tục tránh né đòn tấn công của mình, Cận Đông dần thấy sốt ruột.
Rõ ràng hắn ta cao hơn Mục Vỹ hai cảnh giới lớn nhưng lại không làm gì được Mục Vỹ, khiến hắn ta rất khó chịu.
“Lăng Ba Chưởng!”
Rốt cuộc Cận Đông cũng mất hết kiên nhẫn, đánh ra Lăng Ba Chưởng.
Lăng Ba Chưởng có tiếng tăm lừng lẫy khắp học viên Bắc Vân, là võ kỹ Hoàng Giai trung cấp, dùng khí kình nện vào người đối thủ, có thể tê liệt hoàn toàn sức mạnh từ cơ thể của đối thủ.
Võ kỹ Hoàng Giai trung cấp này nổi danh nhờ vào Cận Đông!
Lúc trước, Cận Đông đã dùng Lăng Ba Chưởng để thi đỗ bài kiểm tra thầy giáo trung cấp.
Khi đó, hắn ra đã đánh bại võ giả vừa mới đạt tới cảnh giới Ngưng Nguyên – tầng thứ bảy của thân xác bằng võ kỹ này.
“Ta phải đập chết đồ vô dụng nhà ngươi!”
Cận Đông tung chưởng, tiếng xé gió vù vù vang lên.
Không khí như biến thành sóng nước ép về phía Mục Vỹ.
“Tàn đời rồi, lần này thầy Cận Đông thực sự nổi giận rồi!”
“Tung cả Lăng Ba Chưởng, lần này Mục Vỹ không thoát được nữa!”
“Ai bảo chọc giận thầy Cận Đông, lần này Mục Vỹ phải nằm liệt giường ít nhất mười ngày nửa tháng!”
Đám học trò vây xem ở cửa lớp không hề có ý định ra tay.
Nhìn thầy Mục Vỹ mất mặt là thú vui tiêu khiển hằng ngày của bọn họ.
“Lăng Ba Chưởng? Lợi hại lắm hả?”, Mục Vỹ nhìn luồng khí kình mạnh mẽ đang đánh tới cười châm chọc.
Nếu Cận Đông chỉ dùng sức lực từ thể xác đối đầu với hắn, đúng là hơi phiền phức.
Nhưng một khi Cận Đông dùng khí kình, Mục Vỹ sẽ có cách đánh bại hắn ta.
“Đồ ngu ngốc, ngươi thua rồi!”
Đối mặt với đòn tấn công bằng khí kình của Cận Đông, Mục Vỹ không những không lùi bước mà còn sẵn sàng nghênh đón.
Trong lúc mọi người đều đang mắng Mục Vỹ đầu óc có vấn đề, hắn đột nhiên đánh ra một chưởng.
Chưởng này rất kỳ lạ, nhìn như yếu đuối không có sức lực gì, thế nhưng khí kình Cận Đông đánh ra lại bị nó đảo lộn.
“Lạc Vân Kiếm Chưởng!”
Mục Vỹ bước lên, bàn tay hóa kiếm đánh ra một chưởng.
Phốc phốc.
Cận Đông ngã lăn ra đất, máu tươi trào ra.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Đám học trò vây xem xung quanh đều trợn mắt há mồm.
Hai người Điêu Doãn với Mặc Dương chết lặng tại chỗ không biết phải làm gì.
Bọn họ cứ tưởng Cận Đông ra mặt sẽ trút giận được cho mình, nào ngờ kịch bản đảo lộn, Cận Đông đánh không lại Mục Vỹ.
Không một ai ngờ được Mục Vỹ bị cả thành Bắc Vân mắng vô dụng suốt chín năm lại vụt lên thành võ giả mạnh hơn cả Cận Đông chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.
Hơn nữa còn là khiêu chiến vượt cấp!
Bụng Cận Đông bị một chưởng như kiếm của Mục Vỹ bổ ra một vết đứt, mặt mũi trắng bệch thở hổn hển, khó tin nhìn Mục Vỹ.
Không ngờ hắn ta lại bị Mục Vỹ đánh bại.
Còn là võ giả cảnh giới Ngưng Mạch – tầng thứ sáu của thân xác bị Mục Vân ở cảnh giới Tráng Tức – tầng thứ bốn của thân xác đánh bại, vô cùng nhục nhã.
“Đồ vô dụng kia, ngươi đã giở thủ đoạn gian trá gì?”, Cận Đông vẫn không chịu thua.
Bịch…
Nghe thấy hắn ta mắng chửi, Mục Vỹ dứt khoát đá một phát.
“Vô dụng? Ai mới là đồ vô dụng?”, Mục Vỹ trừng mắt nhìn Cận Đông, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Sát khí!
Mục Vỹ nổi lên sát khí với hắn ta.
Cận Đông cảm thấy toàn thân rét lạnh.