Mùa Quýt Chín

Chương 82: Chúng ta đều phải sống


Đọc truyện Mùa Quýt Chín – Chương 82: Chúng ta đều phải sống

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Gió mai mát lạnh, làm bạn cùng ánh nắng chan hòa, từ ngoài cửa sổ chiếu vào trong phòng, triền miên không dứt.

Trên chiếc giường lớn màu trắng, đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ, cũng giống như gió và nắng.

Lục Mang đã tỉnh, nhìn cô gái vẫn đang ngủ say bên cạnh, giống như cánh hoa đẫm sương sớm, dính vào người anh, vô cùng dụ hoặc.

Anh nhìn một lúc lâu, hôn lên trán, lên môi cô rồi mới luyến tiếc buông ra, đứng dậy xuống giường, rời khỏi phòng ngủ, trực tiếp đến thư phòng.

Thư phòng giống văn phòng thứ hai của tổ Chuyên án, đâu đâu cũng là tài liệu, chỉ có trên chiếc bảng trắng là trống không.

Anh cầm bút lông đen, suy tư một lát, suy nghĩ trong đầu không ngừng tuôn ra cuồn cuộn, biến thành nét chữ rồng bay phượng múa, liên tục xuất hiện trên bảng trắng.

Mãi cho đến khi anh viết xong toàn bộ, đặt bút xuống, quay đầu nhìn lại, ngoài cửa có một cô gái, mặc đồ ngủ, tóc dài xõa trên vai, hai tay khoanh trước ngực, dựa vào khung cửa, chuyên chú nhìn anh.


Ninh Trừng nhanh chóng xem xong bảng trắng, cười nhìn anh, “Hôm qua bọn em thảo luận, anh không nói một lời, giờ lại trốn ở chỗ này viết ra hết.”

“Dậy lúc nào?” Lục Mang bước đến chỗ cô, cô cũng đến chỗ anh.

Hai người tay trong tay, Ninh Trừng lập tức được anh kéo vào lòng, cả người được anh dùng áo khoác trên người ôm lấy, cơ thể vốn hơi lạnh lập tức trở nên ấm áp.

Tháng tư, sáng sớm hơi se lạnh, lúc cô tỉnh lại, phát hiện không thấy anh đâu thì lập tức nhảy xuống giường, đi khắp nơi tìm anh, sau đó phát hiện anh ở thư phòng sắp xếp tình tiết nhưng không quấy rầy anh, chỉ đứng ở cửa nhìn.

Cô mặc áo ngủ, không mặc áo khoác, bên trong anh cũng chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, cơ thể hai người kề sát, bốn mắt nhìn nhau một lát, anh cúi đầu hôn cô.

Ninh Trừng nhớ họ chưa đánh răng, có hơi do dự, nhưng cũng không kịp trốn tránh, cánh môi đã bị anh cắn.

Anh dày vò môi cô một lát, cơ thể hai người liên tục nóng lên, trước khi ngọn lửa lan tràn, anh buông cô ra, ôm cô đến ngồi xuống sô pha, ngả lưng ra ghế, nhìn bảng trắng đối diện, “Giờ anh sẽ tổng kết suy nghĩ của anh.”

Cả người Ninh Trừng tựa vào người anh, hai tay ôm eo anh, cơ thể được áo khoác của anh vây lấy, không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn anh, “Được, em đang nghe đây.”


Cô thầm buồn cười, có lẽ đánh chết anh cũng sẽ không thừa nhận hôm qua anh đã làm gì sai, nhìn dáng vẻ này, hôm qua họ chiến tranh lạnh, lại bị anh thành công cho qua.

Là cô quá dễ dãi, hay là anh quá thông minh?

Anh hắng giọng, nói: “Cho tới bây giờ, thân phận của sáu đôi nam nữ chết dưới tay kẻ giết người liên hoàn trên sườn núi đã được xác nhận, mỗi người đều bị cắt một bàn tay, người nữ không có dấu vết bị cưỡng hiếp, nhưng trong cơ thể có tinh dịch của đàn ông. Tất cả người bị hại, trước khi chết đều bị ngược đãi tàn bạo, sau khi chết thì thi thể bị bỏ giữa sườn núi có thác nước.”

Anh đang nói về kẻ giết người liên hoàn trên sườn núi, đã viết hết trên bảng, bắt đầu từ lần đầu tiên tiếp xúc với vụ án này là mười năm trước, mãi cho đến hôm nay, lời giải thích càng kỹ càng tỉ mỉ.

Đây cũng là lần đầu tiên cô hiểu rõ hung thủ thần bí giảo hoạt tựa như rắn độc này, trong lòng có một đống nghi vấn.

“Không có dấu vết bị cưỡng hiếp, nhưng trong cơ thể người nữ có tinh dịch của đàn ông, không phải nghe rất mâu thuẫn sao? Vì sao lại cắt tay…” Dường như Ninh Trừng hiểu được ý đồ của hung thủ, mặt lập tức đỏ lên.

Ở phương diện nam nữ, nhu cầu của Lục Mang rất cao, từ khi họ trao lần đầu tiên cho nhau, thật sự tựa như anh nói, mỗi ngày phải ba lần mới đạt tiêu chuẩn. Hơn nữa rất có quy luật, trước khi ngủ, rạng sáng, lúc họ mơ màng buồn ngủ cũng có một lần.

Giữa hai người họ cũng có một lần dùng tay. Lần đó rạng sáng kì kinh nguyệt của cô tới, cô cảm giác anh bị dày vò khó chịu nên dùng tay giúp anh.


“Anh không thích dùng tay, cho nên sau này em đừng tự chủ trương.” Có lẽ anh cũng nghĩ đến chuyện này, khuôn mặt khôi ngô trắng trẻo đỏ lên.

Ninh Trừng không biết có nên tiếp tục thảo luận vụ án này hay không, hiển nhiên kẻ giết người liên hoàn trên sườn núi này là một tên biến thái, đã thế lúc này, hai người còn đang ôm nhau rất chặt, cơ thể anh có phản ứng…

“Em đi thay quần áo.” Ninh Trừng nghĩ đến việc hôm nay họ còn phải đến cục Cảnh sát, đứng dậy định đi, lại bị anh giữ chặt, “Em sợ gì chứ, sợ anh sẽ ăn em? Tối hôm qua đã vượt nhiệm vụ, em có thể nghỉ phép một ngày. Chúng ta tiếp tục thảo luận vụ án.”

“… Được rồi,” Ninh Trừng dời sự chú ý đến vụ án, “Chắc là chiều đội phó Lâm mới về. Vì sao hung thủ muốn cắt tay của người chết?”

“Quan hệ tình dục không xâm nhập, đây là biểu hiện của tâm lý vặn vẹo. Thời thơ ấu, rất có khả năng là nhà hắn ta xảy ra biến cố và bị ngược đãi tình dục. Một mặt, hắn ta căm hận bạo lực, cho nên trừng trị bạo lực, bối cảnh của sáu đôi nam nữ này đều có đề cập đến bạo lực, nhưng một mặt khác, chính hắn ta lại có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng; cũng tương tự, hắn ta bài xích quan hệ tình dục bình thường, nhưng lại có nhu cầu tình dục mãnh liệt, cho nên phải thông qua ép buộc người khác thỏa mãn lẫn nhau, từ đó thỏa mãn chính hắn. Người này luôn bị tâm lý mâu thuẫn khống chế.”

Lục Mang tạm dừng một lát, giọng nói vốn lạnh lẽo dần ấm lại, “Cả sáu đôi nam nữ đều không ngoại lệ, người nam có khuynh hướng bạo lực, nhưng quan hệ thì đa dạng, có cặp đôi, có vợ chồng, cũng có bố con, anh em, chị em, khoảng cách tuổi cũng rất lớn, có lẽ hắn ép họ dùng tay, hắn ta cho rằng như vậy có thể tránh khỏi hiềm nghi loạn luân, cuối cùng cắt tay họ, vì đối với hắn, tay họ dơ bẩn. Những việc này đều là biểu hiện cho mâu thuẫn nội tâm của hắn. Hắn vừa phạm tội, vừa biểu hiện luân lý tình cảm giả dối của hắn. Thông thường, một kẻ biến thái không có cảm giác đạo đức, nhưng người này là ngoại lệ.”

“Thác nước thì sao? Vì sao hắn ta lại chọn khung cảnh như vậy? Trong thơ cổ của Trung Quốc, thác nước xuất hiện với tần suất rất cao, ví dụ như Xa ngắm thác núi Lư Lý Bạch, có thể là vì hắn ta thích Lý Bạch không?”

Ninh Trừng còn cố ý tra cứu thơ ca.

“Cũng không phải không có khả năng. Nhưng anh cho rằng, đây là biểu hiện muốn khống chế dục vọng và quyền lực trong nội tâm hắn ta, hắn ta ẩn nấp ở chỗ cao, nhìn xuống chúng sinh, ảo tưởng mình là chúa tể lớn mạnh nhất của thế giới này.”


Ninh Trừng nghe những phân tích này, trước đây cô từng xem hồ sơ tài liệu vụ án giết người liên hoàn trên sườn núi, bây giờ, nghe đến những miêu tả tâm lý này, trong đầu không tự chủ được mà nghĩ tới một người, Tống Tranh Vanh.

Chẳng lẽ người này thật sự còn sống, còn là kẻ giết người liên hoàn trên sườn núi luôn ẩn ấp? Nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại cảm thấy không phải.

Cô ngừng suy nghĩ, không tiếp tục phỏng đoán thêm, nghĩ tới một vấn đề khác, “Đúng rồi, vì sao anh cảm thấy thai phụ bị hại trong Bạch Cốt Huyền Án có quan hệ với kẻ giết người liên hoàn trên sườn núi? Chỉ đơn giản vì thi thể người chết xuất hiện ở hiện trường vụ hai người tự thiêu ở Tennessee?”

Đây là vấn đề cô vẫn luôn muốn hỏi.

___________

[1] Rối loạn phân ly: là trạng thái thoát khỏi thực tế trong những cách mà người bệnh không tự nguyện và liên quan đến nguy hại của sức khỏe. Rối loạn phân ly thường phát triển như là một cách để đối phó với sang chấn tâm lý

[2] Rối loạn phân ly mất trí nhớ: triệu chứng là mất trí nhớ nặng hơn so với người bình thường, hay quên và không thể giải thích bởi một điều kiện y tế, thường đến đột ngột sau chấn thương tâm lý

[3] Rối loạn phân ly fugue: dấu hiệu là tạo ra khoảng cách vật lý từ bản sắc thực sự, những người trải qua phân ly fugue có thể dễ dàng pha trộn bất cứ nơi nào họ kết thúc, một tập fugue có thể kéo dài chỉ một vài giờ hoặc hiếm khi nhiều tháng, và sau đó kết thúc đột ngột như khi nó bắt đầu. Khi cơn xuất hiện, có thể cảm thấy mạnh mẽ trong số các loại, không có hồi ức của những gì đã xảy ra trong quá trình fugue hoặc đến hoàn cảnh hiện tại

[4] Rối loạn mất nhân cách: rối loạn này được đặc trưng bởi cảm giác đột ngột bên ngoài chính mình, quan sát hành động từ xa như thể xem một bộ phim. Kích thước và hình dạng của sự vật, chẳng hạn như cơ thể mình hoặc của người khác và những thứ xung quanh có vẻ bị bóp méo. Thời gian có thể làm chậm và thế giới có thể có vẻ không thật. Các triệu chứng có thể kéo dài chỉ một vài phút hoặc có thể đến và đi trong nhiều năm

[5] Rối loạn phân ly nhận dạng: tình trạng này, trước đây được gọi là rối loạn đa nhân cách, được đặc trưng bởi “chuyển đổi” để nhận dạng thay thế khi bị căng thẳng. Trong rối loạn nhận dạng phân ly, có thể cảm thấy sự hiện diện của một hoặc nhiều người khác nói chuyện, sinh sống bên trong đầu. Mỗi của những bản sắc có thể có một tên duy nhất, lịch sử cá nhân và đặc điểm, bao gồm cả sự khác biệt rõ ràng trong giọng nói, giới tính, phong cách và ngay cả những phẩm chất vật lý như sự cần thiết cho khắc phục kính mắt. Hiện cũng có sự khác biệt trong nhận dạng quen thuộc như với những loại khác. Những người mắc chứng rối loạn nhận dạng phân ly thường cũng mất trí nhớ phân ly


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.