Mũ bảo hiểm màu hồng

Chương 22


Đọc truyện Mũ bảo hiểm màu hồng – Chương 22:

CHƯƠNG 22: HÔM NAY, CHƠI CÁI NÀY CỦA EM (H)
 
Trần Dật đang xem mấy tấm ảnh selfie của Lý Tư. Trong ảnh là một cô gái xinh đẹp, với đôi mắt hạnh trong trẻo cong lên như vầng trăng khuyết và khuôn miệng ngọt ngào mỉm cười vui vẻ. Anh duỗi ngón cái khẽ vuốt ve lúm đồng tiền của cô. Nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm, liền ngẩng đầu. 
 
Lý Tư cúi đầu, hai điểm trước ngực càng ngày càng cứng ngắc, vểnh lên, đôi tay cô lúng túng nắm lấy váy, không dám ngẩng lên nhìn anh, chân cũng không ngừng cọ cọ vào nhau.

 
Chiếc váy ngủ màu đen huyền tương phản với làn da trắng như tuyết của cô càng khiến người đối diện không tài nào chớp mắt. Cô cúi đầu, mái tóc dài mượt mà rũ xuống, che nửa gương mặt, lại càng toát lên một sức quyến rũ mê người.
 
Anh nuốt một ngụm nước bọt, kìm nén lại sự kích động đã lên dây cung, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Tới đây.” Giọng nói vì dục vọng đang cuộn lên mạnh liệt mà trở nên thật trầm thấp.
 
Lý Tư cọ cọ chân xuống thảm, sau đó mới chậm chạp đi về phía anh, “A…” Trần Dật nhanh như cắt nhoài người ra, nắm lấy cổ tay cô, bế bổng cô đặt lên đùi mình. 
 
“Kiểm tra một lượt đã…” Anh cắn vành tai cô, bàn tay không yên phận mò vào trong làn váy lụa mỏng manh, lòng bàn tay chai sần, vuốt dọc bắp đùi, rồi nhẹ nhàng phủ lên âm hộ, ngón tay cái càn quấy ấn vào hoa hạch non mềm của cô. 
 
“Tư Tư là ngoan nhất.” Anh hôn lên cần cổ mảnh mai. Lý Tư ngửa đầu, biết anh đang đề cập đến điều gì, cô nghe lời anh, không mặc nội y bên trong, đôi bàn tay thon dài giữ lấy bả vai anh, khẽ rên lên nhè nhẹ theo từng lần động chạm. 

 
Trần Dật ngửi thấy hương sữa nhàn nhạt tỏa ra từ người cô, dục vọng dưới thân lại không khống chế nổi bắt đầu trỗi dậy. Hôm nay anh mặc một chiếc quần đùi tương đối rộng, vì vậy côn thịt trực tiếp chọc xuyên qua ống quần, chạm vào đùi cô. Trần Dật cắn cắn phần thịt non nớt trên bờ vai cô, dùng răng tụt dây áo ngủ của cô xuống, đôi bầu ngực đầy đặn lồ lộ dưới ánh đèn vàng, như rưới lên một lớp mật ngọt ngào, càng khiến lòng anh rộn rạo không yên. Trên bầu vú trắng ngần, hai đỉnh đỏ hồng phấn đã căng cứng vểnh đầu thật cao như mời gọi anh. Trần Dật nhanh chóng cúi đầu thỏa mãn nó, dùng sức mút thật mạnh, tiếng “chậc chậc” dâm mĩ phát ra khiến bầu không khí càng thêm ám muội, diễm tình. 
 
Lý Tư nhẹ đẩy bờ vai anh, toàn thân cô ngứa ngáy khó chịu, thân thể vặn vẹo vì thèm muốn được lấp đầy, bờ mông mềm mại như có như không cọ sát vào côn thịt căng trướng của người đàn ông bên cạnh. 
 

“Thật muốn đè em ra, mà nuốt vào bụng.” Trần Dật ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt không che giấu dục vọng đang cháy hừng hực. Đôi môi anh đỏ mọng, cánh môi ướt át, hồng nhuận vì động tình khiến anh càng thêm quyến rũ. 
 
Hai mắt Lý Tư mông lung nhìn anh, đôi mắt như chứa một làn nước trong suốt, cô hơi đỏ mặt, không nói gì, chỉ mê muội nhìn Trần Dật. 
 
Trần Dật tiến đến hôn lên cánh môi thơm ngọt của cô, hút lấy khí chất trong trẻo thanh thuần, rồi lại hôn xuống đôi bầu ngực trắng sữa, say mê liếm mút nơi ấy hệt như một đứa bé thèm sữa mẹ. Cơn mưa hôn phủ xuống khiến cô liên tục thở gấp, Trần Dật phía trên thì dường như không biết đủ, mê mẩn nếm từng tấc da tấc thịt của cô, không bỏ sót bất kì chỗ nào, hệt như muốn nuốt cô vào trong bụng.
 
Anh đưa tay phủ lên chỗ kín của cô, nơi u cốc đã ướt thành một mảng, anh khẽ cười, hứng lấy xuân thủy chảy ra như lũ bên dưới, đưa đến trước mặt cô, “Bảo bối, nhìn đi, em ướt quá.” Dứt lời, Lý Tư còn chưa kịp phản ứng đã thấy anh lè lưỡi, liếm liếm đầu ngón tay, đem toàn bộ cái đó của cô nuốt vào bụng.
 
Lý Tư đỏ mắt, sốt ruột kéo tay anh, không cho anh liếm. “Chỗ đó… bẩn … Đừng liếm mà!” Âm thanh run rẩy xen lẫn chút nghẹn ngào. 
 
“Không bẩn, toàn thân bảo bối của anh, chỗ nào cũng đều siêu cấp ngọt ngào.” Trần Dật âu yếm hôn lên tay cô. 

 
Lý Tư không khoan nhượng, cũng không chịu buông tay, một mực muốn kéo anh vào nhà tắm. 
 
Trần Dật bị cô kéo đi rửa tay xong xuôi trực tiếp bế bổng cô vào phòng ngủ. Lý Tư nắm chặt lấy ga, chống khuỷu tay xuống giường, mặt đỏ như trái cà chua chín mọng, nhu tình như nước.
 
Trần Dật vén vạt váy của cô lên, cơ thể trần trụi cứ thế lồ lộ trước mặt anh: Nào đôi vú đẫy đà, nào bụng nhỏ bằng phẳng, nào u cốc mê người… Tròng mắt anh đỏ lên, nhanh chóng kéo quần mình xuống. 
 
“Nó nhớ em đến nỗi muốn phát nổ rồi.” Anh nói.
 
Lý Tư nhìn côn thịt rắn rỏi, tím sẫm, căng chướng của anh, tựa hồ còn cảm thấy hơi nóng bốc ra từ nơi ấy. 
 
“Lại đây.” Trần Dật đứng bên giường, gọi cô, thanh âm khàn khàn mang theo từ tính quyến rũ chết người.
 
Lý Tư như bị anh câu mất hồn phách, thẫn thờ bò qua, quỳ xuống trước côn thịt của anh, chăm chú ngắm nhìn nó. Nó ngẩng đầu như đang chào hỏi lại cô. 
 
Anh lùi một bước vuốt mặt cô. 

 
“Hôm nay, chơi cái khác nhé.” Anh vươn hai tay nắm trọn bầu ngực trắng sữa đẫy đà của cô trong lòng bàn tay.
 
“Chỗ này… Làm sao… mà có thể… A?” Lý Tư vừa hỏi vừa rên rỉ theo tần suất nắn bóp từ tay anh. 
 
Trần Dật không nhiều lời nữa, đẩy cô nằm lên giường. Sau lưng cô là gối mềm, Lý Tư ngả người xuống, suối tóc rơi tán loạn trên ga trải giường, mị nhãn như tơ, đẹp hệt một tiểu tinh linh. Mặc dù đang nằm, nhưng hai bầu vú vẫn cao, thẳng như hai quả núi. Trần Dật bò lên người cô, không ngồi lên người cô, mà dùng đùi chống đỡ trọng lượng của bản thân. 
 
Lý Tư mở to hai mắt, côn thịt đỏ tía xuất hiện ngay trước mắt, cô sợ đến phát hoảng, vòi của quy đầu chiếu chính diện cằm cô. 
 
Trần Dật dang tay che đôi mắt cô, dụ dỗ: “Đừng sợ…”
 
Hai tay anh bắt đầu nắn vuốt hai bên bầu ngực, côn thịt nằm kẹp giữa hai hai vú. Côn thiết nóng bỏng được hai bộ ngực sữa bao bọc, ve vuốt cực kì thoải mái. 
 
Lý Tư bị anh đè chặt ngực, rãnh giữa đặt côn thịt cứng rắn của anh, côn thịt không ngừng ma sát với da thịt khiến cô vừa đau vừa ngứa, nhưng lại thoải mái kỳ lạ…  Nâng mí mắt nhìn biểu hiện của Trần Dật, hình như anh cực kì hưởng thụ, mắt híp lại, đê mê và thỏa mãn, thấy thế cô lại càng vui vẻ, vì lấy lòng anh mà phối hợp nắm vuốt ngực mình. 
 
Trần Dật liên tục rút ra đẩy vào, cảm giác sung mãn không kém gì giao hoan với chỗ ẩm ướt, gợi tình bên dưới, giọng Lý Tư vỡ vụn, ngân nga những giai điệu dẫm đãng, “A… Ân….” 
 
Cô muốn anh sướng hơn vì vậy không nhịn được đưa tay mơn trớn bắp đùi cường tráng của anh, theo từng cái vuốt ve tình tứ của cô Trần Dật sảng khoái đến run rẩy, thoải mái đến độ trực tiếp bắn ra. Tinh dịch của anh bắn thẳng lên ngực cô, còn có cằm, một ít dính ngay tại bên khóe miệng.
 
Trần Dật lo lắng đưa tay lau giúp Lý Tư, đến khi lau đến bên miệng, đột nhiên thấy cô đỏ mặt lè lưỡi liếm liếm cái đó của anh, cô nghĩ mình muốn thử… thử mùi vị của anh. Anh vừa rồi cũng làm thế, nếm mùi vị chỉ thuộc về mình cô. 

 
Trần Dật ngẩn người nắm cằm cô muốn cô nhổ ra. 
 
“Ngô…” Lý Tư nhanh hơn, nắm lấy cổ tay anh, nhân lúc anh phân tâm nuốt xuống.
 
Nhìn cô lè cái lưỡi xinh xắn ra trước mặt mình như thể chứng minh cô đã ăn hết rồi, anh không ngăn được đâu, sau đó nhìn anh cười ngọt ngào. 
 
“Kỳ thật… Cũng không có khó nuốt đến thế.” Lý Tư bĩu môi nói.
 
Trần Dật biết mùi vị tinh dịch chẳng phải thứ dễ nuốt, chưa nói đến ngon hay không ngon. Lúc trước làm tình với Tô Thiến, cô ta cũng chưa bao giờ chịu ăn tinh dịch của anh. Cho nên khi thấy hành động này của Lý Tư anh cực kì lo lắng, anh sợ cô sẽ chán ghét anh, ai ngờ cô không chút do dự nuốt vào, thậm chị còn khoe khoang chiến tích với anh. 
 
Lồng ngực anh bỗng như được rót một bình nước ấm, khiến toàn thân chấn động. 
 
Anh dang tay ôm cô vào lòng, tinh tế hôn lên gò má trắng ngần, cánh môi đỏ mọng, chiếc mũi tinh xảo, cùng đôi mắt đen huyền biết nói của cô. 
 
Nụ hôn đơn thuần không mang theo chút tình dục nào, chỉ có những rung động trong trẻo, cất lên từ đáy tim anh.  
 
Không dục chỉ có tình. 
 
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.