Một Vạn Câu Em Yêu Anh (Nhất Vạn Cú Ngã Ái Nhĩ)

Chương 17


Đọc truyện Một Vạn Câu Em Yêu Anh (Nhất Vạn Cú Ngã Ái Nhĩ) – Chương 17

Đã lâu không có ngủ ngon như vậy, nắng mặt trời ấm áp chiếu vào mặt làm cho Biện Bạch Hiền càng hướng vào ổ chăn chui vào.

Cũng may hôm nay là ngày nghỉ không cần
dậy sớm, tuy rằng y hiện tại có đặc quyền, dù đến muộn Độ Khánh Thù cũng không nói gì, nhưng cũng không thể làm ông chủ khó xử, y vẫn thường đến bàn làm việc xem công việc một chút.

Thế nhưng hôm nay cảm thấy có gì đó không đúng? Hình như mình quên cái gì rồi!

“Lùi chút nữa anh thở không được.” Từ đỉnh đầu truyền đến âm thanh làm cho y giật mình.

A! Quên còn có người bên cạnh, vẫn nghĩ là chia tay Phác Xán Liệt rồi.

Mở mắt ra, theo dưới chăn ló ra liền nhìn thấy khuôn mặt ngủ không đủ giấc.

“A!” Biện Bạch Hiền bị dọa hét to: “Anh… anh sao lại thành như vậy a?”

Phác Xán Liệt đánh cái ngáp lớn, “Tối qua em vẫn giành mền, anh ngủ không được ngon, bây giờ có chút cảm, em nói
em phải bồi thường anh thế nào?”

Cái gì cảm chứ? Biện Bạch Hiền lui nhanh ra sau, không thể tiếp xúc người bệnh.

Nhìn Biện Bạch Hiền lộ ra biểu tình như

thấy quỷ, Phác Xán Liệt bĩu môi: “Gạt em thôi.” Hắn chỉ muốn thử, không
nghĩ phàn ứng thiệt y như hắn nghĩ.

“Cái gì?”

“… Anh nói anh chỉ gạt em thôi.” Phác Xán Liệt nói.

Vậy thì tốt, Biện Bạch Hiền lúc này mới hồi phục bình thường

Phác Xán Liệt nhớ lại, lập tức tra hỏi Biện Bạch Hiền.

“Anh hỏi em, tối qua em nói chuyện về bụng của em là sao a?”

“A? Có sao? …Em nói cái gì?” Biện Bạch Hiền cẩn thận hỏi.

“Nếu nói đều nói bằng không anh sao lại
biến thành như vậy? Em thật đúng là có thể giữ bí mật.” Phác Xán Liệt
giả vờ lừa Biện Bạch Hiền để khai ra.

Cũng may Biện Bạch Hiền cũng không ngu
ngốc, hỏi: “Em nằm mơ thôi! Nói mới gì sao em biết được, anh cũng nghe
một chút có thấy buồn cười không.” [ trứng mà đòi khôn hơn vịt hả anh Liệt? =))) ]

Không nghĩ Biện Bạch Hiền lại khôn ngoan như vậy, Phác Xán Liệt đành chuyện tối qua kể một lần với y.

Biện Bạch Hiền kinh hãi, không nghĩ mình đem bí mật lớn nói ra hết, cũng còn may là trong lúc ngủ mơ, xem như nói mớ.

“Anh vậy cũng tin? Em nằm mơ thôi, nói
đều là mớ, sao lại tin như thật được? Anh là đồ ngu sao?” Chỉ đầu nam
nhân mắng, theo âm thanh hùng hồ, không thể để cho Phác Xán Liệt nhìn ra y đang chột dạ.

Phác Xán Liệt cau mày, Biện Bạch Hiền như vậy càng làm cho hắn thêm
hoài nghi, bời vì hắn đối với hiểu biết về y, Biện Bạch Hiền sẽ không vì chuyện vậy mà mắng hắn, nhiều nhất chỉ trở mình xem thường hắn một cái.

“Thật sao? Em không gạt anh chứ?”

“Vô nghĩa, em là nam nhân, trong bụng sao lại có con được?” Chột dạ nên tiếng nói lớn hơn bình thường.


“Chính là……” Phác Xán Liệt thật rất muốn nói, em cái dạng vậy một chút cũng không giống không có việc gì.

Hung tợn trừng hắn, bởi vì y nằm trên giường chẳng những thấy y không chút khí thế ngược lại có chút hương vị liêu nhau nữa.

Phác Xán Liệt nhìn thấy liền tâm viên ý mã!

Phải biết sáng sớm là thời điểm nam nhân rất có nhu cầu, Phác Xán Liệt đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Mặt đưa lại gần, muốn hôn y.

Biện Bạch Hiền thình lình bị hôn trộm làm hoảng sợ, cũng không có phản ứng chỉ mở to hai mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt phóng to của người trước mắt.

Buông môi Biện Bạch Hiền ra, Phác Xán Liệt ngẩng đầu, cười khổ.

“Em cũng không cần như vậy chứ? Chẳng qua hôn một chút liền bị dọa đến vậy. Tốt xấu gì chuyện hơn cả hôn cũng đã
làm qua hết rồi a?”

Đụng chạm lung tung, Biện Bạch Hiền nghĩ
muốn đứng lên bởi vì Phác Xán Liệt tựa vào người y, không đứng lên sẽ
làm bản thân thêm thống khổ.

“Uy, uy! Hiền, em đừng động a!”

Biện Bạch Hiền mặt đỏ lên, bất động. Bởi
vì y biết đùi chạm phải vật cực nóng nào đó. Cũng là nam nhân thì đương

nhiên biết đó là gì, hơn nữa cũng như Phác Xán Liệt nói, chuyện thân mật hơn cả hôn bọn họ đều làm qua rồi, cái vật kia cũng xem qua không ít
lần, tự nhiên biết bây giờ tình huống ra sao rồi.

“Anh…… mau xuống khỏi người em.”

Chơi xấu, “Anh không xuống, vì sao phải xuống?” Nam nhân nói vậy, một bàn tay liền vuốt ve thù du y.

Nam nhân vô sỉ, Biện Bạch Hiền nghiến răng nghiến lợi từ đáy lòng mắng, thân thể lại nảy lên một dòng nước ấm.

Dục vọng cứ vậy mà nhọn lên.

Nụ hôn ẩm ướt từ cổ lan đến rốn, quần áo
cũng không biết khi nào bị bàn tay tài giỏi của nam nhân bong ra từng
mảnh, đầu lưỡi linh hoạt, trên rốn y đánh vòng không ngừng, làm cho y
toàn thân một trận run lẩy bẩy.

“A……” Tình dục bị bao hàm, tiếng kêu của Biện Bạch Hiền trong miệng dật ra.

Âm thanh êm tai làm cho Phác Xán Liệt càng thêm ra sức lấy lòng người dưới thân.

Những động tác của cặp tình nhân trong lúc ân ái, nhiệt tình làm ánh mặt trời đều chịu không nổi mà trốn sau bức màn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.