Đọc truyện Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn – Chương 39
Lập tức người hầu ở một bên nói:
Cậu chủ, để tôi chuẩn bị cho ngài.
Kỳ Hàn Lâm đáp lại bằng ánh mắt lạnh như băng, người hầu lập tức im tiếng!
Cô ta nói với Lâm Mạn: “Còn không đi chuẩn bị cho cậu chủ tắm!”
Lâm Mạn nói: “Tôi chỉ là người phụ trách chiếu cố cô chủ nhỏ, còn chưa nói là sẽ phụ trách công việc khác….
”
“Cậu chủ kêu cô chuẩn bị thì cô làm theo đi! Đi với tôi!”
Lâm Mạn căng da đầu đuổi kịp.
Người hầu đưa cô đi đến của phòng suối nước nóng, trong lòng Lâm Mạn tràn đầy phiền muộn.
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm!
Cô đã biết, Kỳ Hàn Lâm đưa cô cái ghim cài áo nước hoa kia là không có
ý gì tốt.
Lâm Mạn tức giận nói thầm một câu: Cô thấy anh chính là rắp tâm bất lương!
Người hầu quay người lại, chất vấn: “Cô đang ở đây nói thầm cái gì đấy?”
“Không có gì.
” Lâm Mạn hỏi: “Tôi không biết chuẩn bị cái gì, nếu làm sai thì phải làm sao bây giờ?”
“Cậu chủ có thói quen mỗi ngày ngâm suối nước nóng, trước tiên cô dọn dẹp hồ suối nước nóng một lần, cho nước vài rồi cho tinh dầu vào, sau đó cậu chủ đi vào, cô chỉ cần đứng ở một bên chờ đợi sai phái là được!”
Lâm Mạn vừa nghe da đầu đã tê dại: “Cậu chủ nhà giàu tắm rửa một lần đều phải phiền phức như vậy sao?”
“Cô nói cái
gì?
H
“Không có gì.
Tôi sẽ lập tức đi dọn dẹp hồ suối nước nóng.
”
Lâm Mạn xách theo đồ dùng dọn dẹp đi vào hồ tắm, vừa muốn bước vào hồ tắm, đã bị ngăn lại.
“Cô cởi giày rồi đi vào.
Đây là chỗ cậu chủ Kỳ tắm, cô còn mang giày đi vào?”
Lâm Mạn yên lặng cởi giày ra, bước vào hồ tắm.
“Cô mau chóng lau khô hồ tắm đi.
”
“Đã biết!”
Người hầu rất nhanh đã rời đi.
Lâm Mạn cầm lấy bàn chải, bắt đầu ra sức chà rửa.
Vừa nhìn đã thấy, hồ suối nước nóng cực kì sạch sẽ, một chút cặn dơ đều không có.
Nghe nói, Kỳ Hàn Lâm mỗi ngày ngâm suối nước nóng, nước tắm xong mỗi ngày đều xả sạch, mỗi ngày chà lau một lần, mỗi ngày đều thêm nước sạch vào.
Rốt cuộc cái hồ này cần bao nhiêu nước mới có thể chứa đầy!
Cuộc sông quý tộc chỉ đơn giản chút là cũng viết ra được sự xa hoa lãng phí!
Bắc Bắc thấy Lâm Mạn còn chưa trở về, có chút lo lắng.
Mommy nói, đêm nay cô chủ nhỏ sẽ đi Đại lễ Phật Đản với cụ nội, cho nên mẹ chỉ cần dọn dẹp phòng cho tốt rồi sẽ trở về.
Chờ mãi vẫn không thấy người, cậu bé mang khẩu trang vào, ra khỏi
phòng.
Một lúc sau Bắc Bắc chỉ đi đến lầu một, núp ở đằng sau bức tường, thò một cái đầu nho nhỏ ra.
Đây là lần đầu tiên cậu nhin thấy toàn bộ đại sảnh của Kỳ gia.
Chỉ có một phòng khách thì đã chiếm hai trăm mét vuông.
Chiều cao 5 mét, vách tường được lót đá cẩm thạch, tường cột chạm trổ, vô cùng giống một cung điện hoàng gia.