Bạn đang đọc Một Thái Giám Xông Thiên Hạ – Chương 49: Quỳ Hoa tái truyền.
Một Thái Giám Xông Thế Giới
Tác giả: Tuyết Lý
Chương 49: Quỳ Hoa tái truyền.
Dịch: Masta4ever
Sưu Tầm: Soái Ca
– Hắn là ai?
Thành thủ Lý Vịnh còn chưa từng được gặp Hậu Bạch Y, khi thấy mọi người có vẻ đã biết rõ thì mở miệng hỏi, nhưng không ai trả lời hắn, điều này không khỏi làm hắn có chút bức bối.
Hậu Bạch Y khẽ nhảy xuống ngựa rất gọn gàng, hắn lấy mặt nạ trên đầu xuống, khi mọi người lại thấy gương mặt của hắn, Lý Vịnh cũng thấy một gương mặt quỷ dị và cực kỳ hoàn mỹ thì mặt mũi trắng bệch. Tất nhiên hắn nhận ra người này, dù sao làm một thành thủ cũng phải có kiến thức và kinh nghiệm, nếu không sẽ chẳng thể nào lăn lộn trong chốn quan trường. Nhân Yêu Hậu Bạch Y, trong lòng Lý Vịnh thầm gào thét tên người này nhưng vẻ mặt lại không có quá nhiều điều khá thường.
– Bạch Y tham kiến chủ nhân.
Hậu Bạch Y chậm rãi đến quỳ gối dưới chân Trương Hắc Ngưu, khẩu khí đã thân thiết hơn khá nhiều, điều này làm Trương Hắc Ngưu gật đầu thỏa mãn, đứa bé này coi như biết điều. Trước kia khi hắn còn ở đại nội thì đám tiểu thái giám lúc nào cũng phải bái phục dưới chân hắn, lúc này hắn giống như quay lại cảm giác năm xưa, hắn nói:
– Đứng lên đi, chuyện của ngươi đã làm thế nào rồi.
Lý Vịnh thiếu chút nữa đã cắn lưỡi của mình, đương thời có khá nhiều hung nhân, hắc đạo nổi tiếng tàn nhẫn độc ác, Lý Vịnh cố gắng trừng mắt nhìn, để xem mắt mình xảy ra vấn đề hay Hậu Bạch Y xảy ra vấn đề. Trước kia hắn đã từng gặp mặt Hậu Bạch Y một lần, tất nhiên sẽ khắc sâu ấn tượng, thật ra với hình dáng của Hậu Bạch Y thì cũng đủ làm cho bất kỳ kẻ nào cả đời không quên.
– Vâng.
Động tác của Hậu Bạch Y giống hệt như tiểu thư khuê các, ưu nhã mà giàu tính tiết tấu, điều này làm cho da đầu mọi người run lên, nhưng Trương Hắc Ngưu lại rất hài lòng, hắn có ý nghĩ riêng của mình.
– May mà không nhục mệnh, khoảng thời gian này Bạch Y đã tự mình dẫn dắt quân sĩ càn quét khu vực, không có kẻ nào nói lời ra ngoài, đồng thời cũng thu nạp đám thuộc hạ lưu lạc, hơn nữa… ….
Hậu Bạch Y có chút do dự.
– Không ngại.
Trương Hắc Ngưu cũng thấy rõ vấn đề, đến bây giờ chỉ là thuận thế mà làm, Nhị hoàng tử có âm mưu kinh thiên, nếu không phản kháng thì sợ rằng Hán Cô thành này sẽ tan thành mây khói, vì thế hắn cũng không muốn che giấu mà nói:
– Tiếp tục đi… ….
Thật ra đây cũng là những gì Lộ Dao và Trương Hắc Ngưu phân tích ra, bọn họ tranh thủ tất cả lực lượng trong thành, cũng không tiếc dụ dỗ, chỉ cần bọn họ biết Nhị hoàng tử có tồn tại ở đây, như vậy sẽ không cùng nhau đứng chung thuyền.
– Người của Nhị hoàng tử bắt đầu liên lạc.
Hậu Bạch Y nói ra một câu, vẻ mặt Lý Vịnh và Tống Bình Hòa chợt biến đổi lớn.
Lý Vịnh đứng lên, hắn nói:
– Ngươi nói gì?
Nhị hoàng tử Tống Thu Trì là người được quân đội tôn sùng làm nhân tuyển hoàng đế Đại Thu quốc, Lý Vịnh cũng là một tướng lĩnh nên khó thể tin Nhị hoàng tử sẽ có liên hệ gì với Hậu Bạch Y.
Hậu Bạch Y căn bản không quan tâm đến Lý Vịnh, hắn nói:
– Người của Nhị hoàng tử chỉ thị cứ giữ nguyên hiện trạng đợi đến khi thời cơ chín muồi.
Lý Vịnh cũng không chính thức chất vấn Hậu Bạch Y, hắn run rẩy suy tư một lúc rồi ngồi xuống.
– Thời cơ chín muồi?
Trương Hắc Ngưu tỏ ra kỳ quái.
– Thời cơ khi nào?
Lộ Dao khoảng thời gian này đã thu nhập thêm kiến thức về đại sự triều đình trong hai mươi năm bị giam cầm, nhưng năng lực phân tích vẫn chưa được như trước kia.
– Bọn họ muốn làm gì?
Nguyệt Hổ nói.
Hậu Bạch Y lắc đầu nói:
– Điều này Bạch Y cũng không hiểu, sứ giả chỉ nói như vậy, Bạch Y không muốn đánh rắn động cỏ, cũng không hỏi nhiều.
Mọi người suy nghĩ mà không tìm ra được đầu mối, Lộ Dao vỗ đầu nói:
– Vẫn là tin tình báo quá ít, Hán Cô thành xa triều đình, có rất nhiều chuyện không biết, vì vậy mà khó dự đoán.
Mọi người đều tỏ ra đồng ý.
Hậu Bạch Y tiếp tục nói:
– Bạch Y đã thu nạp nhiều thuộc hạ tản ra khắp nơi, lúc này trong tay có hơn hai vạn người, mặt khác dân cư trong phạm vi trăm dặm cũng được Bạch Y tụ tập lại, tổng cộng có một vạn người, bây giờ tất cả đều đang ở ngoài thành, không biết nên xử lý thế nào?
Trương Hắc Ngưu nhìn sang Lộ Dao.
Lộ Dao nói:
– Tạm thời cứ cho người trông giữ, bây giờ chưa là lúc thả bọn họ ra.
Trương Hắc Ngưu gật đầu, Hậu Bạch Y tỏ vẻ đã hiểu, hắn nói:
– Người của Nhị hoàng tử đã bàn giao một nhóm tiếp viện, Bạch Y cũng mang đến để ngoài thành.
– Rất tốt, đám tiếp viện này sẽ giao cho Lộ tiên sinh thống nhất xử lý.
Trương Hắc Ngưu nói:
– Những thứ khác vẫn như cũ, nếu không sẽ làm cho đám người Nhị hoàng tử cảm thấy khác thường.
Lực lượng của Hán Cô thành vẫn không đủ để đối kháng với đám người thao túng cả quốc gia, điều duy nhất có thể làm chính là từng bước biết rõ kế hoạch của đối phương, quan sát chuyên chú, thời điểm bây giờ là từng bước tích góp lực lượng.
– Bạch Y tuân mệnh.
Hậu Bạch Y cung kính nói.
Sau đó những sự việc vụn vặt được nhân viên đến xử lý, Trương Hắc Ngưu đưa Hậu Bạch Y vào bên trong nội đường, những người khác cũng tản đi. Đám người Lý Vịnh được Lộ Dao giảng giải từ đầu đến cuối, vì vậy mà khoảnh khắc này mặt xám như tro tàn. Lần này không phải chỉ đơn giản là sơn tặc cướp thành, sợ rằng còn liên quan đến một sự kiện đáng sợ nào đó, cũng không còn ung dung như trước được nữa.
Nội đường vừa mới sửa chữa xong có vẻ rất mộc mạc, còn vách tường cháy xám đen, nhưng căn bản đã khôi phục lại hình dáng của Trương gia lão điếm.
Trương Hắc Ngưu chắp tay đứng trong đình, hắn suy tư cả thời gian một chung trà. Hậu Bạch Y thì cung kính đứng một bên nhưng ánh mắt lóe len lén nhìn thân thể hùng tráng của Trương Hắc Ngưu, giống như đang suy nghĩ vấn đề gì đó, gương mặt trắng lại có chút đỏ ửng, Trương Hắc Ngưu chợt nói:
– Ta quyết định truyền thụ cho ngươi một môn võ công.
Hậu Bạch Y chấn động toàn thân, tâm thần vốn có chút hoảng hốt chợt thanh tỉnh trở lại. Trương Hắc Ngưu là nhân vật nào? Võ công quá siêu tuyệt, công lực khủng bố, sở học bao quát, vì thế mà Hậu Bạch Y vui mừng nói:
– Thật sao? Đại ân của chủ nhân không thể nào báo đáp, Bạch y dù thịt nát xương tan cũng sẽ tận tâm tận tụy.
Hậu Bạch Y quỳ xuống, Trương Hắc Ngưu mỉm cười.
– Những câu báo đáp thế này cũng không nên đặt bên miệng.
Trương Hắc Ngưu thuận miệng nói, Hậu Bạch Y hiểu vấn đề báo ân ở mặt ngoài, bắt đầu tính toán muốn dùng thứ gì đó quý giá đến lấy lòng Trương Hắc Ngưu. Nhưng hắn nhớ Trương Hắc Ngưu có một phu nhân, một nữ nhi, vì vậy mà trái tim có hơi run, hắn nói:
– Hiểu, hiểu rồi.
– Không biết chủ nhân sắp truyền cho Bạch Y tuyệt thế thần công gì?
Hậu Bạch Y kích động nói.
Cũng thật sự là tuyệt thế thần công nhưng Trương Hắc Ngưu không muốn nói rõ tên thật cho Hậu Bạch Y, hắn nói:
– Tên là gì không quan trọng, chỉ mong ngươi không phụ tâm huyết của vị tiền bối sáng chế ra thần công này.
– Bạch Y sẽ không phụ tâm huyết của tiền bối cao nhân, sẽ tạo phúc võ lâm, giúp đỡ chính nghĩa.
Hậu Bạch Y kích động mà nói lung tung, nếu người có uy danh trong hắc đạo mà nghe được những lời vào lúc này của Hậu Bạch Y, sợ rằng sẽ hộc máu mà chết.
– Điều này cũng không cần, tiền bối sáng chế ra võ học này cũng không có ý tạo phúc cho võ lâm và giúp đỡ chính nghĩa.
Trương Hắc Ngưu cắt đứt lời Hậu Bạch Y:
– Chỉ cần ngươi có thể quan tâm đến nổi khổ tâm của vị tiền bối sáng chế ra thần công này, như vậy là đủ.
– Tên của thần công này là gì?
Hậu Bạch Y nói.
xem tại
– Tên không quan trọng, nếu ngươi thích thì có thể tự đặt cho nó một cái tên.
Trương Hắc Ngưu nói:
– Cũng không cần nói nhiều, bây giờ ta truyền cho ngươi khẩu quyết tâm pháp thiên thứ nhất.
Sau đó Trương Hắc Ngưu đọc tâm pháp thiên thứ nhất, chữ nghĩa của phần này khá châu ngọc và bí hiểm, Hậu Bạch Y với tu vi kinh người cùng mất khá nhiều thời gian mới hiểu và nhớ rõ. Dù là chân khí sinh ra, ngưng tụ hay khôi phục cũng rất thích hợp với thân thể của hắn.
– Đến khi ngươi hoàn toàn lĩnh ngộ thiên thứ nhất, ta sẽ truyền cho ngươi thiên thứ hai. Bình thường nên cố gắng luyện tập, không thể gián đoạn.
Trương Hắc Ngưu dặn dò, thật ra môn thần công này chính là Quỳ Hoa Bảo Điển, nhưng hắn biết tên của nó quá vang dội, thật sự không thể nói rõ, bây giờ hắn thấy Hậu Bạch Y hợp ý nên quyết định truyền thụ lại.
Hậu Bạch Y tất nhiên biết rõ đạo lý tiến lên từng bước, sẽ không tham lam, chỉ biết mang ơn mà không nói thêm điều gì.