Đọc truyện Một Tên Bệnh Thần Kinh Nói Yêu Tôi – Chương 13: Lẩu 3
Thời gian quay lại mấy giờ trước.
Phố đèn đỏ Hoàng Khẩu, 23:00.
Đinh Đinh chưa bao giờ thâm nhập quá sâu vào khu phố đèn đỏ thối nát tàn tạ này, lúc đứng ở cổng, nhìn thấy mấy cô gái trang điểm đậm cậu ta đã cứng đơ người, đứng im không nhúc nhích được.
Nguyên Phi thì khác, lúc đi thực tập được phân tới tổ truy quét mại dâm, thể hiện rõ là người có “kiến thức rộng rãi” hơn.
Đồng phục cảnh sát đã thay bằng áo thun hình hoa hòe hoa sói, đội thêm bộ tóc giả màu vàng, dáng vẻ đúng chất lưu manh bụi đời.
Nguyên Phi kéo tay Đinh Đinh đi vào phố đèn đỏ, bộ dạng dạo chơi nhàn nhã cứ như là đang về thăm nhà mình.
Đinh Đinh kinh ngạc: “Thông tin viên mấy cậu không phải toàn là trạch nam à? Sao giờ trông cứ như cá gặp nước thế này?”
Nguyên Phi cười khà khà: “Ai dạy cho cậu tư tưởng sai lầm đó thế? Hơn nữa, chẳng lẽ cậu đi làm nhiệm vụ lúc nào cũng đóng bộ đồng phục cảnh sát, đứng giữa đường hô to người bán tập trung bên trái, người mua xếp hàng bên phải, người đi ngang đứng ở giữa à?”
“Không thì cậu bảo điều tra thế nào?”
Nguyên Phi hất phần tóc mái vướng víu qua một bên, nện bước đi khệnh khạng, vừa đi vừa nói: “Mau qua tổ truy quét mại dâm học hỏi thêm đi thanh niên, học xem thế nào là tận tâm tận sức với công việc của mình!”
Nguyên Phi dẫn Đinh Đinh đi vào một con hẻm nhỏ, “Phố đèn đỏ Hoàng Khẩu nổi tiếng với những cửa tiệm massage, nơi cung cấp dịch vụ massage, rửa chân và làm tóc.
Nếu cậu đi hỏi thăm kiểu người anh em, gần đây có cửa tiệm massage nào tốt không? thì tám phần mười sẽ không chỉ cậu vào ổ gà, vì làm ở trong này ai cũng rất cẩn thận.
Người ta nhìn thấy cậu lạ mắt, thà không buôn bán chứ không mạo hiểm, bởi vậy mấy cửa tiệm có gà chỉ kinh doanh với người quen, hoặc là khách do người quen giới thiệu.
Bọn họ sẽ dùng “tiếng lóng” để phán đoán xem cậu có phải người quen hay không, mỗi khu ổ gà khác nhau sẽ có tiếng lóng khác nhau.”
Tiếng lóng của phố đèn đỏ Hoàng Khẩu chính là: “Ông bạn, đầu của anh em bọn tôi dạo này hơi ngứa, cửa tiệm nào gội đầu sạch nhất thế?”
“Tay nghề tốt không?”
“Chi phí hợp lý không?”
Nguyên Phi chặn một người đàn ông tướng tá vạm vỡ, ra dáng ra hình đứng nói chuyện, sau khi người kia chỉ về phía một cửa tiệm, cậu ta trả cho một ít tiền và bao thuốc lá, đối phương cũng không từ chối, lập tức châm thuốc, hít một hơi dài, nhả khói, gật đầu với Nguyên Phi, lúc nhìn sang Đinh Đinh đứng bên cạnh, ông ta cười một cách đáng khinh, “Vẫn là người trẻ tuổi như mấy cậu biết chơi hơn.”
Vứt lại một câu khó hiểu rồi rời đi.
Nguyên Phi đi về phía người đàn ông kia chỉ, Đinh Đinh vội vã đuổi theo, hỏi: “Sao tôi cảm thấy ánh mắt vừa rồi ông ta nhìn tôi ghê tởm thế nhỉ?”
Nguyên Phi nói: “À, tôi nói là hai người chúng ta muốn tìm một người đẹp chơi 3P.”
Đinh Đinh:???
Nguyên Phi liếc xuống phần hạ thân Đinh Đinh một cái, cười thiếu đánh hỏi: “Thế cậu nghĩ là cái đầu nào ngứa?”
Đinh Đinh tiếp nhận tín hiệu, trong đầu xoay chuyển một vòng, sau khi ngộ ra, mặt đỏ bừng lên, cuối cùng nghẹn ngào thốt ra hai chữ “đệt mợ!”.
“Xã hội này vẫn là xã hội của tổ truy quét mại dâm mấy cậu.”
Cảnh sát Đinh phục rồi.
Cửa tiệm massage kia nằm ở vị trí hẻo lánh, đứng bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong có mấy cô gái đeo tất lưới ngồi chơi di động thông qua lớp cửa kính trong suốt.
Nguyên Phi bước lên chuẩn bị đẩy cửa đi vào thì cánh tay bị người bên cạnh túm lấy, quay sang thì thấy Đinh Đinh mặt đỏ tai hồng lí nhí hỏi: “Thật, thật sự phải đi vào à?”
Nguyên Phi khó hiểu, bộ dạng Đinh Đinh ngày thường rất giống một người không sợ trời không sợ đất, không ngờ lại ngây thơ đến vậy.
“Hay là cậu ở bên ngoài chờ tôi xong việc? Ở tổ truy quét mại dâm bình thường cũng ít khi cử người đứng bên ngoài canh gác, yên tâm, không ai nghi ngờ đâu.”
Đinh Đinh đấu tranh tư tưởng một hồi rồi lắc đầu, siết chặt tay hạ quyết tâm nói: “Tôi muốn đi theo học tập!”
“Phụt…” Nguyên Phi không nhịn được bật cười, “Đi thôi em trai, có anh Phi của cưng ở đây, không có nữ yêu quái nào dám ăn thịt cưng cả!”
Cửa đẩy ra, vài ánh mắt lười biếng phóng tới, ngữ khí đề phòng hỏi: “Mấy cậu trông lạ mặt thế?”
Nguyên Phi tự nhiên đóng cửa lại, nói: “Ừ, mới tới làm công, nghe nói ở đây vui nên tới chơi thử.”
Một cô gái tóc vàng xoăn sóng bước đến, tươi cười hỏi: “Muốn dùng dịch vụ gì đây?”
“Muốn chơi với người đẹp đó!” Nguyên Phi nheo mắt liếc nhìn bộ ngực của cô gái.
“Nhìn cái gì vậy? Hư thế ~” Cô gái nũng nịu giận dỗi một câu rồi kéo tay Nguyên Phi ra sau tấm mành.
Nguyên Phi ngoắc tay với Đinh Đinh: “Em trai, đi thôi.”
Đinh Đinh đi theo vào trong, đằng sau này là một căn phòng nhỏ, bày ra hai cái giường đơn để nằm massage và mấy cái ghế.
Đinh Đinh tìm một góc ngồi xuống, cầm một quyển tạp chí lên lơ đễnh đọc.
Nguyên Phi tự giác cởi áo nằm lên giường, hỏi: “Chị gái này xưng hô thế nào nhỉ?”
“Tiểu Vi.” Cô gái bôi ít dầu massage lên tay rồi ấn vai Nguyên Phi.
Hai người câu được câu không hàn huyên, chẳng mấy chốc đã trở nên thân quen.
Nguyên Phi kể mấy câu chuyện cười trên internet, chọc cho cô gái cười khanh khách không ngừng.
Một lát sau, Nguyên Phi thở dài nói: “Vốn dĩ không dám tới đây đâu.”
Tiểu Vi nhéo thắt lưng cậu ta một cái, “Sợ chị ăn thịt cưng à?”
Nguyên Phi nắm lấy tay cô, đá lông nheo cười thâm thúy: “Chị có ăn hết nổi không? Sợ sẽ làm đau cái miệng nhỏ này của chị đó.”
“Đồ xấu xa!” Mặt Tiểu Vi đỏ ửng, từ từ rút tay ra, lại nghe Nguyên Phi nói tiếp: “Nghe nói gần đây có người bị trả thù, chém chết tươi.”
Tiểu Vi hờ hững đáp lại: “Đáng chết lắm.”
Đinh Đinh lật một trang tạp chí, lơ đãng xen vào: “Người này tội ác chồng chất à? Sao người ta chết mà cô có vẻ vui mừng vậy?”
Tiểu Vi hừ lạnh: “Gã đó lúc trước là xã hội đen, kiếm một người phụ nữ trong phố này làm tình nhân.
Người phụ nữ kia thường xuyên ỷ thế ăn hiếp, chèn ép các chị em khác, không có mọi người làm ăn.
Bọn họ còn hợp sức lại với nhau lừa mấy em gái non trẻ trong sạch tới.”
Miệng Nguyên Phi không khác gì mới được bôi mỡ: “Ồ, người phụ nữ kia xinh đẹp lắm à? Phục vụ hẳn là tốt lắm đây…!Ha ha ha…”
“Gì mà tốt với không tốt? Đồ xấu xa, ở chỗ của chị còn tơ tưởng tới người khác!” Có lẽ xuất phát từ tâm lý không chịu thua kém, Tiểu Vi mỉm cười ngọt ngào, nắm tay Nguyên Phi định đặt lên bộ ngực căng tròn của mình.
Trước khi động chạm, Nguyên Phi đã rút tay ra, lấy thẻ công tác ở trong túi quần giơ lên, cười tủm tỉm nói: “Chị ơi, cảnh sát đang phá án.”
Nụ cười của Tiểu Vi cứng ngắc, nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Đinh Đinh từ sau lưng truyền đến: “Người phụ nữ kia ở đâu?”.