Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng

Chương 59: Ngoại truyện Tiếu Đồng


Bạn đang đọc Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng – Chương 59: Ngoại truyện Tiếu Đồng

“Trong ngày hè nắng chói chang không thể chịu nổi này, hay là mình tới quán Starbucks cạnh trường học, ngồi điều hòa, uống tách cà phê, được không?”

Tiếu Đồng xị mặt, nhìn vẻ mặt dửng dưng của Liễu Yên Nhiên, mặc mồ hôi trên trán đang túa ra, phát ra lời đề nghị lần thứ 101….

Vì sao chị đây phải làm chuyện như vậy a a a , vì sao!

“Tarot…..” Liễu Yên Nhiên không nhanh không chậm phun ra hai chữ.

Xem như cậu lợi hại

Tiếu Đồng hung hăng nghiến răng. Bình thường số lần Liễu Yên Nhiên coi bài Tarot thật sự là đã ít lại càng ít, mà gần đây sự may mắn của cô thấp đến đáng thương, muốn dựa vào tài bói bài Tarot cực chuẩn của Liễu Yên Nhiên để đoán trước tương lai, nên bây giờ mới bị Liễu Yên Nhiên kéo đến nơi này làm lao động miễn phí.

Bây giờ là lúc nào?

Tiếu Đồng nhìn lên mặt trời chói chang, lại một lần nữa mệt mỏi châm chọc – đầu tháng chín, trường đại học lại chào đón những người bạn mới

Mỗi trường đại học, trong mỗi năm, đều sẽ có một thời gian rối loạn như những ngày này

Sau khi những tân sinh viên mãnh liệt tiến vào, ôm những ý nghĩ YY vô vàn tốt đẹp đối với trường học, vừa nhìn thấy mấy cái “Quán nhỏ” hai bên đường, liền cho hình dung cuộc sống mới mẻ ở đại học!!! ╭(╯╰)╮ hận không thể lập tức nhào tới, tán gẫu cùng các đàn anh đàn chị, phát triển các loại JQ.


Mà giờ phút này, Tiếu Đồng nhìn những khuôn mặt hông hào của các tân sinh viên, như hổ như sói chen lấn về phía “Hội sinh viên”, đành phải lùi về phía sau một bước, ai oán nhìn Liễu Yên Nhiên: “Chuyện của hội sinh viên các cậu, vì sao lại bắt tớ phải ở đây?”

Liễu Yên Nhiên mài mài móng tay: “Ngày thường vẻ mặt cậu khá tốt, thu hút ánh mắt của các tân sinh viên”

“Lâm Thư cũng rảnh rỗi, ở không trong ký túc xá đó?”

“Xì” Liễu Yên Nhiên che miệng cười: “Cậu đang nói đùa sao, dáng vẻ kia của Lâm Thư, cho dù đem đặt vào kỹ viện thời cổ đại, chắc chắn là lỗ vỗn”

Tớ nên cảm thấy vui mừng sao? Tiếu Đồng xấu hổ, liếc mắt nhìn Liễu Yên Nhiên một cái…. điệu bộ này của cậu rõ ràng là dáng vẻ của tú bà! Lâm Thư……. tớ bày tỏ sự đồng tình vô hạn đối với cậu!

Tiếu Đồng hết hy vọng ngồi ở ghế tựa làm bình hoa, đột nhiên có một học đệ học muội đi tới hỏi, Tiếu Đồng nhe răng cười: “Mời đi tới chỗ kia nhờ đàn chị nhàn rỗi kia xin chỉ bảo, chị ấy là trường phòng đó” Hừ, ngươi khiến chị đây không dễ chịu, chị đây cũng muốn kéo ngươi xuống nước!

“Muốn chơi trò chơi trên máy tính quá” Tiếu Đồng lại lên tiếng than thở lần nữa, chống cằm, vô cùng buồn chán

Cô không có chút tinh thần nào, liếc mắt nhìn xung quanh, chỉ thoáng nhìn qua một cái, liền phát hiện có khá nhiều người đẹp.

Không ngờ, để thu hút tân sinh viên, rõ ràng các Club không tiếc lỗ vốn nha! Bắt chước Liễu Yên Nhiên dựa vào sắc đẹp, bên Club roller skating cử ra mấy vị mĩ nam, trên đường lớn trong trường đại học đạp roller skating, quay một vòng lại một vòng; còn Club Rock anh roll, lại chuẩn bị âm thanh, những âm thanh hỗn độn vang lớn, người đi đường ào ào ghé mắt nhìn vào; lợi hại hơn là một câu lạc bộ, phía trước có người chậm rãi đẹp xe, phía sau có một con chó nhỏ chạy theo, dáng vẻ ngây ngô, khiến rất nhiều em gái cảm phục; Club xe đạp lại dùng một hình búp bê lớn, tổ chức tranh tài rút thưởng, lớn tiếng hô hào; náo nhiệt nhất phải kể tới club anime, có mấy cô gái lớn mật mặc quần áo hóa trang thành nha hoàn, động vật, nữ vương, đủ các kiểu, cái gì cần có đều có, khiến trạch nam ngơ ngác chảy nước miếng; tất nhiên mĩ nam cũng không thể thiếu, Tiếu Đồng thậm chí thấy được “tâm hồn vàng” của một vài ông chú, đang trêu chọc mấy cô gái đó….


Nhưng mà, khiến ánh mắt Tiếu Đồng sáng lên chính là – một con hồ ly trắng xinh đẹp ngồi ở trên ghế, kéo cái đuôi thật dài, hai cái tai lông lá dựng thẳng ở trên đỉnh đầu, mặc dù không nói chuyện, chỉ yên lặng nhìn xung quanh, nhưng ánh mắt đào hoa long lanh, làn da trắng như đồ sứ làm cho người ta gần như không kiềm nén được muốn chạm vào một chút, gương mặt quyến rũ thì càng không phải bàn, mặc dù biết là hiệu quả của trang điểm, nhưng hỏa nhãn kim tinh của Tiếu Đồng nhanh chóng quyết định, người này tuyệt đối là vưu vật!

“Này, mỹ nữ kia là ai?” Tiếu Đồng đi đến bên cạnh Liễu Yên Nhiên, chỉ chỉ về phía Hồ Ly, giọng nói mang theo vài phần ngưỡng mộ

Liễu Yên Nhiên hơi nhấc mí mắt: “Người đó à, là trụ cột của club anime, tên Ninh Dật Viễn”

” Ninh Dật Viễn….” Tiếu Đồng nói thầm: “Nhưng cái tên đó không phải là quá nam tính sao?”

“Cậu ta vốn dĩ là nam mà!” Liễu Yên Nhiên mặt không đổi sắc: “Nhưng mà, cậu nhận lầm cũng không có gì kỳ lạ, nhớ năm đó, Bác quản lý cản cậu ta vào ký túc xá, nói cậu ta là sinh viên nữ, đến lúc cậu ta đưa ra chứng minh thư mới gật mình sợ hãi cho cậu ta vào ký túc xá đấy”

“Cái gì? Hồ ly tinh kia là nam?” Tiếu Đồng không thể tưởng tượng nổi lớn tiếng nói, thế giới này thật sự là huyền ảo!

Tiếu Đồng theo bản năng liền quay đầu lại nhìn về phía Ninh Dật Viễn một cái, lúc này lại phát hiện Ninh Dật Viễn hình như nghe thấy gì đó, nở nụ cười, ngoảng đầu nhìn về phía cô.

Quay đầu mỉm cười trăm vẻ đẹp

Tuy rằng bình thường Tiếu Đồng học hành thật sự không tốt lắm, nhưng trong đầu cô liền bắn ra những lời này trong nháy mắt


Tiếu Đồng nhanh chóng đeo bám cái máy bát quái – từ trong miệng Liễu Yên Nhiên moi ra tin tức có liên quan tới Ninh Dật Viễn

Khoa máy tính, mĩ nam số một, là đối tượng làm vô số chị em dòm ngó, bằng khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, thuần buồm xuôi gió ở trong giới cos hỗn loạn, thường xuyên đi tham gia triển lãm Anime, thậm chí bản than đã có một lượng fan lớn

Một câu nói tổng kết: Mỹ nam tử vô cùng đào hoa

“Cậu đừng nói với tớ là, cậu có hứng thú với vị thần tiên tỷ tỷ chỉ có thể đứng từ đằng xa nhìn không thể khinh nhờn kia nha?” Liễu Yên Nhiên nói xong, nghi ngờ liếc mắt nhìn Tiếu Đồng một cái, dường như đang nghi ngờ động cơ của cô

Tiếu Đồng khoát tay: “Yên tâm đi, trên thế giới này loại đàn ông có thể bắt hồn chị không còn tồn tại đâu” mặc dù nói như thế, nhưng Tiếu Đồng nghĩ tới dáng vẻ cực phẩm kia của Ninh Dật Viễn, trái tim nhỏ vẫn không nhìn được run lên.

Liễu Yên Nhiên suy nghĩ một chút, ngày thường mặc dù Tiếu Đồng háo sắc, nhưng đúng là chưa để người nào ở trong lòng, dáng vẻ khí phách nữ vương kia chỉ có thể làm cho nam sinh tránh xa ba mét, cho dù dung mạo xinh đẹp, nhưng thực sự không phù hợp với loại đàn ông có ước vọng muốn ôm lấy người con gái bé bỏng ở trong ngực. Nói trắng ra là, loại người như Tiếu Đồng, đem làm bình hoa còn được, chỉ cần mở miệng nói chuyện, sẽ là bi kịch

“Này! Liễu Yên Nhiên, ánh mắt kinh thường kia của cậu là có ý gì đó, giải thích rõ ràng cho tớ!” Tiếu Đồng nhìn ra rõ ràng được sự khinh bỉ từ trong ánh mắt của Liễu Yên Nhiên, không khỏi phẫn nộ

Liễu Yên Nhiên liền xoa tay, tiêu tiêu sái sái xoay người, không để ý tới Tiếu Đồng

Thôi, quân tử báo thù, mười năm không muộn, Tiếu Đồng nhìn bóng lưng Liễu Yên Nhiên, âm thầm ghi chép món nợ trong đáy lòng.

********


Làm phiền đến gần tối, những sinh viên mới cuối cùng cũng tản đi, Tiếu Đồng vuốt vuốt mái tóc uốn lọng vừa mới làm mấy hôm trước, từ chối đi cùng Liễu Yên Nhiên, mà chậm rãi, chậm rãi, thong thả bước tới bên Ninh Dật Viễn, quan sát đôi tai lông lá màu trắng của cậu ta một lúc lâu

Mặc dù Ninh Dật Viễn bị người ta nhìn chằm chằm đã sớm thành thói quen, nhưng ánh mắt cay cay này làm cậu ta không nhịn được xoay người nhìn về phía Tiếu Đồng: “Có chuyện gì không?”

“Tôi có thể sờ vào hai tai không?” Ninh Dật Viễn cao hơn Tiếu Đồng một chút, Tiếu Đồng chỉ có thể hơi ngẩng đầu lên…

Ninh Dật Viễn bật cười “Xì”, cúi đầu, thỏa mãn yêu cầu kỳ quái này của Tiếu Đồng.

Tiếu Đồng híp mắt, chọc chọc một chút, kéo một cái, vẻ mặt vui sướng

“Tôi tên Ninh Dật Viễn, khoa máy tính” Ninh Dật Viễn nhìn vẻ mặt hài lòng của Tiếu Đồng, không biết tại sao, buột miệng nói ra

“Tôi biết….” Tiếu Đồng đang cố gắng với tay lên hai cái tai trên đầu Ninh Dật Viễn, không hề suy nghĩ, cứ như vậy liền bị bại lộ, lúc ý thức được, ảo não gãi gãi đầu: “Tôi tên là Tiếu Đồng”

“Ừ, tôi cũng biết rồi”

Ninh Dật Viễn vừa nói những lời này, Tiếu Đồng lập tức có chút thẹn thùng, nhìn về phía ngón tay út: “Không phải là cậu để ý tới tôi từ lâu rồi đấy chứ?”

“Ack….” xem ra Ninh Dật Viễn có vẻ như bị sét đánh không tới, inm lặng bật cười chỉ chỉ vào tờ giấy chứng nhận nhỏ trước ngực Tiếu Đồng: “Không phải ở đây có viết sao?”

Lúc này Tiếu Đồng mới nhớ ra, chính là Liễu Yên Nhiên giúp cô làm mảnh giấy chứng nhận này, nó đang phát ra ánh sáng chói lọi chọc mù mắt cô! Nhất thời, chỉ thiếu điều che mặt rơi lệ o(>_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.