Một lần gặp gỡ một đời bên anh

Chương 135


Bạn đang đọc Một lần gặp gỡ một đời bên anh – Chương 135:

Phản ứng của mùa đầu tiên “Cuộc sống của chúng ta” rất tốt, cho nên mùa thứ hai vẫn đang rất được mong đợi, dân cư mạng đều biết Lục Khả không ghi hình mùa hai, vì vậy dân cư mạng đều đang chờ đợi xem host cố định được mời tham gia sẽ là ai, mãi cho đến ngày chương trình chính thức được công bố. 
 
Weibo chính thức cuộc sống của chúng tôi: Mùa thứ hai sắp khởi động, chào mừng cô @Tô Tinh Dã S của chúng ta tham gia.
 
Tổ chương trình trước sau đã đưa ra lời mời với không ít nghệ sĩ, mọi người cứ tưởng ít nhất sẽ là một người trong số đó, kết quả lại là Tô Tinh Dã, các Mãn Thiên Tinh cũng ngạc nhiên tột độ, đã vậy thông tin còn mò từ nhà khác mà có.     
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tô Tinh Dã, một hoa đán (1) đang nổi tiếng, mức độ phủ sóng không cần bàn đến, cộng thêm việc trong ba năm nay ngoại trừ tham gia chương trình 《Thử thách cực hạn》thì cũng không còn tham gia chương trình nào khác, luôn đặt trọng tâm ở việc quay phim. Gương mặt mang giá trị nhan sắc đỉnh cao, lại còn nổi tiếng không ham mê tiền bạc, vào đoàn làm phim là mất tích, ngày hôm nay lại tiếp nhận một chương trình giải trí với bầu không khí thoải mái và vui vẻ, khiến cho Mãn Thiên Tinh vui chết đi được! 24 tiếng đồng hồ được liếm màn hình (2) đừng tỏ ra quá phấn khích!  
 
Còn các cô nàng Vọng Tinh cũng vô cùng hứng khởi, trong dàn host cố định của 《Cuộc sống của chúng ta》còn có cả Lương Đẳng, Lương Đẳng là ai, là em út của YLQSL, là em trai Thẩm Vọng Tân yêu thương nhất, bất kể suy nghĩ như thế nào thì các cô nàng Vọng Tinh cũng thật sự phấn khích.  
 
Một ngày trước khi gia nhập đoàn làm phim, Thẩm Vọng Tân đã đi cạo đầu.    
 
Tô Tinh Dã biết hôm nay anh sẽ cạo đầu nhưng anh không quay video cho cô , bắt cô trở về nhà rồi nhìn, cho nên hôm nay sau khi kết thúc thông báo cô vội vã trở về, vừa vào cửa đã gọi to: “Thầy Thẩm, thầy mau đem tạo hình đầu đinh ra cho em xem xem nào.”
 
Khi Thẩm Vọng Tân xuất hiện, Tô Tinh Dã có chút sững sờ, tóc đầu đinh gọn gàng sạch sẽ, gương mặt rắn rỏi, hốc mắt thâm thúy, lại thêm cả thời gian này anh đang nghiên cứu kịch bản, vô hình chung dần dần nhuốm màu Trần Tiêu. Cô hét lên một tiếng rồi bổ nhào về phía anh, “Thầy Thẩm, thầy đẹp trai hơi quá rồi đúng không?”
 
Thẩm Vọng Tân thuần thục ôm bổng lấy cô, Tô Tinh Dã bấu vào eo anh, bàn tay đã tự động sờ mó đầu anh, đã không còn mái tóc đen rậm suôn mượt kia nữa, hoặc có lẽ do tóc cắt hơi sát, lúc xoa xoa còn châm chích vào tay cô, cô chân thành nói : “Thầy Thẩm, tạo hình này của thầy đặc biệt đẹp trai, thật đó.” 
 
Thẩm Vọng Tân cố tình học theo kiểu nhướng mắt của Trần Tiêu, “Ồ, vậy sao?” 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cái vẻ nửa chính nửa tà khó nói thành lời này khiến nhịp tim Tô Tinh Dã đập nhanh cả nửa nhịp, quả thật là phiên bản thật của Trần Tiêu.    
 
Thẩm Vọng Tân thu hết vào đáy mắt vẻ ngây người đứng nhìn của Tô Tinh Dã, anh ngửa đầu muốn được hôn cô.     
 
Tô Tinh Dã kịp thời phản ứng lại, lấy tay che miệng anh, “Anh không thể hôn em”    
 
Thẩm Vọng Tân: “??”
 
“Trần Tiêu sẽ không hôn người khác như vậy đâu.”   
 
Thẩm Vọng Tân: “???”

 
Đôi mắt của Thẩm Vọng Tân khẽ chớp, đầu lưỡi lướt qua lòng bàn tay cô, Tô Tinh Dã giật nảy mình, tê dại một phen, lập tức tụt tay lại, môi anh hơi cong cong, “Người bây giờ ôm không phải là Trần Tiêu.”   
 
Tô Tinh Dã mỉm cười cúi đầu, tựa sát vào trán anh, “Thầy Thẩm à, em chụp quảng cáo cả ngày hôm nay, mệt quá à.”  
 
Thẩm Vọng Tân đẩy cô dậy, sau đó ôm cô xoay người đi về phía phòng tắm.    
 
“Anh làm gì vậy?”    
 
“Đi tắm.”
 
“Hả?”
 
“Mát xa toàn thân.” Trong lúc nói chuyện đã đi đến phòng tắm. 
 
Tô Tinh Dã cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức vươn tay kéo cửa phòng tắm, “Em cảm thấy mình không cần phải mát xa toàn thân.” 
 
“Anh cảm thấy em cần.”  
 
“Em quả thật là không cần mà.” Lời vừa nói ra, cô đã bị cưỡng ép ôm chầm lấy đi vào.  
 
Nước ấm trên vòi sen xả xuống, Tô Tinh Dã dường như khó có thể mở mắt, cô đưa tay muốn lau mặt, nhưng lại bị người kia giữ chặt cổ tay, môi bị chặn lại, hơi ấm nóng từ trong phòng tắm nhanh chóng bốc lên, tiếng nước tí tách hòa cùng tiếng thổn thức nỉ non.
 
***
 
Tô Tinh Dã nằm duỗi trên giường mặc kệ cho Thẩm Vọng Tân sấy tóc cho mình, sau khi sấy tóc xong cô mới hét lên: “Lưng của em đau quá à.”
 
Thẩm Vọng Tân đặt máy sấy tóc xuống đưa tay vén áo ngủ cô lên, vừa mới kéo lên nửa eo thì đã bị Tô Tinh Dã  vội vàng chụp lại: “Anh làm gì vậy?” 
 
‘Không làm gì cả, anh chỉ nhìn thôi.”  
 
Phía sau lưng quả thật rất đỏ, có lẽ là bị cọ xát vào vách tường phòng tắm. 
 

Cả nửa buổi Tô Tinh Dã cũng không nghe thấy anh nói lời nào, đang định xoay người lại xem anh làm gì, bả vai đột nhiên bị giữ chặt, sau đó là một nụ hôn nồng ấm áp lên lưng cô, một cái hai cái ba cái… Tô Tinh Dã không kiềm chế nổi mà rụt người lại, giọng nói nghẹn lại vài phần, “Anh… anh làm gì vậy?”    
 
“Đau không?” Anh hỏi.
 
“Thật ra thì… cũng không đau cho lắm…”   
 
“Anh xin lỗi.”
 
“Không… không sao mà.” Cô đứng dậy, quay lại nhìn anh rồi nói thêm một câu, “Thật đấy.”
 
Thẩm Vọng Tân vươn bàn tay to ôm chầm cô vào lòng, “Lần sau anh sẽ chú ý.”     
 
“Lần sau chúng ta có thể đừng ở trong phòng tắm không?” Thật sự rất là mệt.    
 
“Được.”
 
….
 
Ngày hôm sau lúc Thẩm Vọng Tân thức dậy Tô Tinh Dã vẫn còn chưa tỉnh, khi anh chuẩn bị rời đi người nằm trên giường vẫn còn ngủ rất say sưa, anh đi đến, hôn lên bờ má của cô, “Tinh Tinh, anh đi đây. “
 
Tô Tinh Dã chỉ ậm ờ một tiếng, đôi mắt trong veo tỉnh táo đưa tay quàng lấy cổ anh, “Em không nỡ xa anh.”  
 
“Ngoan nào.” Thẩm Vọng Tân mìm cười xoa xoa sau đầu cô.
 
“Vậy anh đi đường chậm một chút, đến nơi thì nhắn tin cho em.” 
 
“Được, anh sẽ gửi, em ngủ tiếp đi, hãy còn sớm.”     
 
“… Dạ”
 
Thẩm Vọng Tân không dám tiếp tục chậm trễ nữa. Anh sợ mình còn ngây ngốc thêm nữa thì thật sự sẽ không đi được, vì thế anh vén lại góc chăn cho cô sau đó lập tức xoay người rời đi. 

 
Lúc Tô Tinh Dã vừa tỉnh dậy thì trời đã sáng choang, sau khi theo thói quen lớn giọng gọi một tiếng “Thẩm Vọng Tân” mà không có tiếng đáp lại, trí nhớ của cô mới dần dần hồi phục. Sáng sớm hôm nay anh đã rời nhà đi khai máy ở Hoành Điếm, cô vùi đầu vào trong gối, tầm một phút trôi qua, cô nghĩ ra chuyện gì đó, đưa tay mò lấy điện thoại, mở wechat xem, quả nhiên thấy ngay tin nhắn anh gửi cho mình, anh đã đến Hoành Điếm rồi, sau khi nhắn tin trả lời cho anh cô mới chậm rãi rời khỏi giường.     
 
Sau khi Thẩm Vọng Tân vào Hoành Điếm, Tô Tinh Dã ở bên này cũng lo thu dọn đồ đạc đi ghi hình 《Cuộc sống của chúng ta》  . Địa điểm ghi hình của mùa này là một huyện nhỏ ở Hàng Châu, mới sáng sớm Tiểu Thuần đã đến đón cô, hai người thu gom đồ đạc xong xuôi mới xuất phát đi đến sân bay, trên đường đi,  Tiểu Thuần không quên cho cô mấy mũi tiêm dự phòng.
 
Ngay lúc Tô Tinh Dã đang lên đường đi đến Hàng Châu, ở bên kia Lương Đẳng cũng đã bị sắp xếp sẵn để đi đón người, “Đẳng Đẳng, lát nữa cậu đi đón Tinh Dã một chút nha.” 
 
Người nói với cậu ta mấy lời này chính là người dẫn chương trình giải trí nổi tiếng Ngô Điển, còn có một ảnh đế trứ danh tên là Kim Hàn, đã ở trong giới giải trí nhiều năm, tiếng tăm rất tốt, hai người bọn họ đồng thời cũng là khách được mời tới tham dự chương trình.   
 
Lương Đẳng nghe nói thế, đặt chiếc giỏ trong tay xuống rồi nói: “Dạ được, em lập tức đi ngay.”  
 
Lương Đẳng thu dọn đồ xong thì nói với bọn họ: “Thầy Ngô, thầy Kim, vậy em đi đón người nhé?” 
 
Ngô Điển gật đầu, “Được, đi đường chậm một chút, đối xử hòa thuận đó nha.” 
 
“Dạ vâng, em biết rồi ạ.”     
 
Sau khi Lương Đẳng ra khỏi nhà, Kim Hàn nói với Ngô Điển đang xử lý con cá trích, “Hình như Tinh Dã còn nhỏ hơn cậu ta vài tháng.” 
 
“Hình như là vậy.” 
 
Nói đến đây, hai người đối mắt nhìn nhau, khóe miệng lộ ra nụ cười ăn ý. 
 
——Đệt hahahahaha, thầy Ngô với thầy Kim còn chưa chịu từ bỏ cái kiểu quen thuộc này nữa à?
 
—— ha ha ha ha ha ha phần sau sắp sửa được thấy cảnh ba mẹ ép buộc xem mắt.  
 
Sau khi Tô Tinh Dã xuống khỏi máy bay, Lương Đẳng cũng đã đứng chờ một lúc lâu rồi, sau khi nhìn thấy Tô Tinh Dã từ trong đám đông, lập tức vẫy tay với cô, còn thiếu chút thốt ra chữ “chị Tư” khỏi miệng. ”    
 
Tô Tinh Dã nhìn thấy Lương Đẳng, mặc dù quan hệ cá nhân hai người rất thân thiết, nhưng đây là ghi hình chương trình giải trí, trong mắt dân cư mạng, hai người bọn họ phải là lần đầu gặp nhau mới đúng, cho nên sau đó là một màn hợp diễn. 
 
Lương Đẳng hơi thu lại nụ cười, giơ tấm bảng của chương trình chạy về phía cô, “Xin chào, tôi là Lương Đẳng.” 
 
Tô Tinh Dã cũng cười nhẹ đáp lại, “Chào cậu, tôi là Tô Tinh Dã.”
 
“Tôi giúp chị lấy hành lý nhé.” Nói xong, Lương Đẳng thành thạo đưa tay ra giúp Tô Tinh Dã xách hành lý. 
 
    —— Ế, hình như Đẳng Đẳng đưa tay ra có vẻ hơi thân thiết đúng không? 

 
    ——Hahahahaha, sao lại thấy có chút ngọt ngào là gì đây nhỉ?
 
    —— Đẳng Đẳng vẫn luôn là người lịch thiệp, xách đồ giúp khách mời nữ cũng có phải mới lần một lần hai đâu nè, đúng không? 
 
    —— Đúng thế, đừng có ghép CP mù quáng, theo dõi chương trình một cách đàng hoàng có được không? 
 
Bên này khi hai người đã lên xe mà tổ chương trình sắp xếp xong, bởi vì hai người là lần đầu tiên quen biết nhau, fan của hai người cũng hiểu rõ, idol nhà bọn họ thật sự cũng không phải người hướng ngoại cho lắm, Tô Tinh Dã nổi tiếng chậm nhiệt, không thích trò chuyện, còn Lương Đẳng thì lịch thiệp và lễ phép, nhưng đúng là chưa từng nhiệt tình với con gái với khách mời nữ bao giờ, vì vậy bình luận trên màn hình đều đang cười cợt “Kế hoạch ép buộc lần này của thầy Kim và thầy Ngô xem ra thất bại rồi.”    
 
Sau đó bình luận trên màn hình vẫn tiếp tục diễn ra, giây tiếp hai người trong ống kính ghi hình đột nhiên trò chuyện với nhau, lại còn do Lương Đẳng chủ động.
 
“Thời tiết ở đây cũng khá lạnh, chị có đem theo quần áo dày không?”  
 
“Ừm, có đem.”     
 
“Vậy thì tốt, đúng rồi, cái này cho chị.” Đột nhiên Lương Đẳng lấy từ trong ba lô mình vẫn đeo trên người ra một cái ly giữ nhiệt đưa cho cô.  
 
“Có nước nóng ở trong đó, chị uống chút đi.”   
 
Tô Tinh Dã đưa tay nhận lấy, “Cảm ơn.” 
 
Khi mở nắp ra một mùi thuốc pha quen thuộc ập lên mặt cô, cô vô thức liếc nhìn Lương Đẳng, mấy ngày nay cô có hơi cảm mạo, lúc ở nhà bị Thẩm Vọng Tân bắt uống thuốc, ngửi thấy mùi thuốc pha quen thuộc, cô lập tức hiểu ra.
 
 ——Đậu, đậu má! Con trai tui thế mà lễ phép lại còn lịch sự! Nhưng chủ động thế này từ bao giờ vậy hả!!!     
 
 ——Đù! Cặp này tôi không thể đẩy sao? Mẹ ôi! Tặng nước nóng! Ngọt ngào quá rồi nha!!    
 
 ——  Vừa chủ động hỏi người ta có mang theo quần áo dày hay không, vừa tặng nước nóng, tôi thật sự khóc luôn này! Con trai tôi đã lớn! 
 
    ——Vọng Tinh chân chính, Đẳng Đẳng từ trước giờ không phải người chủ động như này, nói không chừng là nhận được… của ai đó, tôi cứ cảm thấy mình đẩy được cái gì đó
 
    ——Đù, cảm ơn các chị em, mình cũng đẩy thành công rồi! Là thật đó! Là thật đó ! Bọn họ chắc chắn có gặp riêng nhau rồi! 
 
    —— Tinh Tinh đã hợp tác với cả người trong YLQSL của bọn họ rồi, hahahaha Tinh Tinh sắp thầu hết  YLQSL phải không?
 
    ——Tôi có thể nằm mơ Tinh Tinh bao thầu hết YLQSL không?
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.