Một Hồi Mộng

Chương 69: Cùng Mạnh Lệ Nương Động Thủ


Bạn đang đọc Một Hồi Mộng – Chương 69: Cùng Mạnh Lệ Nương Động Thủ

Đại điện Thái Sơ Tông…

Lúc này có một lão già với bộ dạng vội vàng, bước chân đi rất nhanh hình như lão đang có việc gì đó rất cấp bách vừa vào bên trong đại liền khom người nói:

“Tông Chủ! Tên đệ tử đó không chết, không biết vì nguyên nhanh gì mà đạo Huyết Sắc Thần Lôi đánh xuống lại không đánh cho hắn hồn bay phách tán!”

Mạnh Thiên Uy nghe lão già đó nói như thế liền khinh ngạc, vẻ mặt không tin nhìn lão già hỏi lại, bởi vì chuyện này luôn làm hắn day dứt mấy ngày nay dù rằng tình huống lúc đó hắn buộc phải làm như vậy:

“Hàn Bách! Thật sự như ngươi nói sao?”

“Đúng vậy! Đây là tin tức rất là chính xác, bởi vì lúc đó ta theo lời của ngài đến đó kiểm tra tình huống của hắn như thế nào liền phát hiện ra hai cỡ khí tức, một là của tên đệ tử đó hai là của một người nào đó ta không xác định được”

“Lại là một người thần bí xuất hiện nữa sao! Kẽ này có thể đứng gần Thiên Phạt không bị ảnh hưởng mà còn có thể cứu sống được tên đệ tử đó, không lẽ là sư phụ của hắn sao?”

“Ta nghĩ rất có thể là như vậy hoặc cũng có thể là không vì khí tức của kẻ này tương đối quen thuộc chỉ có thể là người của bản tông”.

“Haiz! Chỉ mới có mấy tháng mà đã xảy ra quá nhiều chuyện như vậy, có phải đây là điềm báo dẫn đến tai kiếp diệt vong của Thái Sơ Tông ta không?”

“Tông Chủ! Ngài đừng bi quan như thế! Còn nước còn tác, chưa biết chừng chúng ta sẽ nhẹ nhàng vượt qua kiếp nạn này thì sao?”


“Chỉ mong là như vậy!”

Mạnh Thiên Uy vừa nói vừa đưa mắt nhìn xa xăm, dù biết rằng tất cả là do ông trời sắp đặc nhưng cái cảm giác bất lực chờ đợi nó diễn ra khiến cho hắn cảm thấy rất là khó chịu.

– ———————————————————o0o———————————————

Mạnh Lệ Nương mở cửa ra một hồi lâu không thấy Vũ Tiểu Vũ nói gì chỉ nhìn mình không chớp mắt liền nhịn không được hỏi:

“Tiểu tử làm cái gì mà nhìn ta dữ vậy, bộ mặt ta có gì khó coi sao?”

“Không có! Chưởng Phong vẫn xinh đẹp như mọi khi à!”

“Được rồi tiểu quỷ dẹo miệng bớt nịnh đi! Ta bây giờ mà xinh đẹp thì mỹ nữ trong thiên hạ lại không đáng một đồng sao!”

Mạnh Lệ Nương tuy ngoài miệng bảo là nịnh nọt nhưng trong lại cười tươi như hoa vì có nữ nhân nào lại không thích có người khen mình đẹp chứ.

“Cái đó là đương nhiên rồi! Nếu đem bọn họ so với sắc đẹp của Chưởng Phong thì làm sao có thể đáng giá một đồng được chứ”

“Thôi được rồi, đừng có nói dối làm cho ta vui nữa! Ngươi đến đây tìm ta có việc gì không?” Mạnh Lệ Nương nghe hắn nói thế lại cười tít mắt hỏi.


“Hôm nay đệ tử đến đây cốt là hỏi Chưởng Phong ta có cần phải tiếp tục tu luyện như vậy nữa không, vì lo đan được ngài đưa cho ta chỉ còn lại khoảng ba bốn viên thôi!”

“À! Là chuyện này sao? Thế ngươi đã đột phá chưa?” Mạnh Lệ Nương bộ dạng dường như vừa mới nhớ ra nói.

Vũ Tiểu Vũ có chút ngượng ngùng nhìn nàng nói:

“Bẩm Chưởng Phong! Đệ tử còn chưa đột phá!”

“Cái gì? Bấy nhiêu thứ tốt như vậy đều cho dùng mà ngươi còn chưa đột phá sao, lạ thật? Ngươi…ngươi..” Mạnh Lệ Nương kinh ngạc nhìn hắn nói không nên lời, trong thâm tâm của nàng lại tự hỏi” Chả lẽ hắn chỉ được cái tư chất tốt thôi còn lại ngộ tính thì là đồ vứt đi, vậy chuyện của mình phải làm thế nào đây? ”.

Vũ Tiểu Vũ gãy gãy đầu không biết phải giải thích với nàng làm sao, bởi vì hắn căn bản không biết nữa phía nên trái Thái Cực Cầu phải làm như thế nào mới có thể tích đầy, còn không biết bên nữa bên phải Thái Cực Cầu vì sao đã được tích đầy nên lúc này chỉ có thể nói:

“Đan điền của đệ tử rất khác với người bình thường, hình như nó rộng gấp ba bốn lần nên phải cần rất nhiều tài nguyên tu luyện mới có thể đột phá được”

“Thì ra còn có chuyện như thế à! Vậy thì người cứ ở đây tiếp tục tu luyện, ta sẽ cho người chuẩn bị nước thuốc cho ngươi, nếu như xài hết lọ đan dược mà nó ngươi vẫn chưa thể tăng cấp thì cứ nói với ta, ta sẽ cấp cho người một lọ khác” Mạnh Lệ Nương nghe hắn nói vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm lại dặn dò.

Mạnh Lệ Nương nói xong thì liền quay vào trong, Vũ Tiểu Vũ cũng rời khỏi đó bởi vì chuyện hôm nay có chút đường đột, hắn còn chưa nói với Thủy Tiên một tiếng cứ im lặng rời khỏi như vậy cũng tốt sẽ khiến nàng lo lắng.


Sau khi quay trở lại thì hắn cũng không thấy nàng ở đó liền để lại một lời nhắn nhủ cho nàng yên tâm rồi hắn mới quay lại chỗ của Mạnh Lệ Nương uống vào một viên đan dược và ngồi xuống xếp bằng để tu luyện….

Dạo gần đây, hắn tu luyện lại có cảm giác bảo hòa vì vòng xoáy linh khí tuy to lớn nhưng lượng linh lực chuyển hóa được rất ít kiểu như mười thì nó chỉ đươc một hai vậy, với lại thân thể hắn cũng rất là khác lạ.

Cứ mỗi lần hắn tu luyện năm canh giờ xong đến khi ngồi vào thùng gỗ ngăm mình là làn da của hắn chuyển sang màu đỏ hồng còn có lúc trước khi hắn ngăm mình trong thùng gỗ xong thì cả người hắn tuy có chút béo ra những khi ngồi tu luyện thì cơ thể sẽ trở lại bình thường, nhưng gần đây nó không còn như thế nữa.

Thân thể của hắn cũng có béo ra một chút nhưng khi tu luyện nó lại càng phìn ra hơn, những kinh mạch trong cơ thể hắn cũng căng ra hết cỡ, may mà cơ thể hắn trước đó đã được Ngũ Sắc Thần Lôi rèn dũa không thì rất có thể dẫn đến tình trạnh bạo thể mà chết.

Nhưng những đều đó cũng không quan trọng bằng một việc đó chính là tiểu đệ đệ của hắn vào những lúc cơ thể hắn biến hóa thì lại đột nhiên căng cứng không cách nào kiểm soát được cứ như hắn vô tình sử dụng một viên rocket một giờ vậy.

Có lần hắn đã thử tự xử xem thế nào nhưng nó vẫn cứ như khẩu súng bắn chỉ thiên vậy làm cho Hắc Tiểu Vũ cười khoái trá“ Tiểu Vũ! Ngươi nói thử cho ca xem chuyện này là thế nào? Có phải gần đây quá tồn động nên cơ thể ngươi mới có phản ứng thái quá như vậy phải không”.

Đối với lời nói của hắn, Vũ Tiểu Vũ căn bản là không để trong lòng, đều hắn quan tâm lúc này là tình trạng này sẽ còn diễn ra trong bao lâu, có mấy lần hắn định hỏi Mạnh Lệ Nương nhưng lại ngượng ngùng không dám hỏi vì chuyện như thế này có thể hỏi một nữ nhân sao?

Có khi hắn còn chưa kịp nói gì, chỉ cần vừa đề cập đến là đã bị chửi đồ biến hay tệ hơn là ăn ngay một chưởng của nàng không chừng, ở Vũ Sát Phong này có ai còn lại gì với biết biệt hiệu Băng Diệt Sát Lang của nàng ta cơ chứ.

Hắn đã nhiều lần tự hỏi chính mình và cũng nhiều lần nhìn lại quá trình thăng cấp của mình hắn để tìm ra nguyên nhân nhưng hắn chợt nhận ra những lần đó hắn toàn là đều mơ hồ mà tiến cấp, thế nên dù đã nghĩ lại rất nhiều lần hắn vẫn không tìm được câu trả lời thoả đáng.

Hôm nay cũng vậy hắn vừa nuốt vào viên đan dược của lọ thuốc thứ hai Mạnh Lệ Nương cấp cho thì cơ thể liền sinh ra biến hóa, lúc này hắn không cần ngăm mình nhưng làn da của hắn lại hóa thành một đỏ, không những thế dưới da của hắn cũng xuất hiện những đường gân xanh cứ như thể cả người hắn đang phải chịu một ép lực rất là lớn.

Lúc này làn da hắn lại một lần nữa biến hóa khi mà vòng xoáy linh khí bắt đầu khếch tán ra, lần này nó xuất hiện những vết rạn nứt giống như những chiếc thủy tinh vậy bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan.

“Lạ thiệt! Rốt cục là chuyện gì đây ta? Mình có nên tiếp tục không đây?”


Trong lòng hắn hiện lên dòng suy nghĩ có nên dừng lại hay không? Chứ hắn cứ tiếp tục tình trạng như thế này thì cơ thể của hắn đúng là không chịu nỗi thật, năm canh giờ cứ thế dần dần trong qua. Tuy trong đầu hắn liên tục có suy nghĩ phải dừng lại nhưng cơ thể của hắn vẫn cứ mấy móc làm theo những gì hằng ngày hắn vẫn làm, ngay khi bước vào thùng gỗ một cảm giác đau nhứt đến tột cùng làm hắn không nhịn được mà thét lên.

“A….”.

Tiếng thét vang vọng làm cho Mạnh Lệ Nương bị kinh động, nàng mở cửa ra thì gần như cùng lúc đó Vũ Tiểu Vũ có phản ứng, hắn nhanh chóng lao đi bởi vì có một cỗ khí tức hấp dẫn khiến cho hắn nhanh chóng muốn đến gần và cổ khí tức đó lại phát ra từ trên người Mạnh Lệ Nương.

Cùng lúc đó bên trong thức hải của hắn, Hắc Tiểu Vũ cũng đang gặp chuyện không may vì không biết trong thức hải của hắn từ lúc nào lại xuất hiện một quả cầu màu vàng kim đang tỏa ra lực lượng gây nguy hiểm cho Hắc Tiểu Vũ, đều này khiến cho Hắc Tiểu Vũ phải cố gắng co cụm ở một góc mà phòng thủ.

Mạnh Lệ Nương thấy Vũ Tiểu Vũ đang dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía mình thì quát lớn:

“ Tiểu tử thúi! Ngươi muốn làm gì?”

Nhưng đáp lại lời nàng chỉ là một ánh mắt vô hồn không cảm xúc, nàng nhận thấy hắn có chút không bình thường liền đoán rằng hắn đã tẩu hỏa nhập ma vì chuyện này rất là bình thường khi đột phá cảnh giới, Mạnh Lệ Nương liền không nghĩ ngợi tung ra một chưởng định không chế hắn nhưng không ngờ bàn tay mềm mại của nàng không thể chạm được vào người hắn vì khi chưởng phong sắp chạm vào thì cùng là lúc hắn cũng vung chưởng lên tiếp đón.

“Ầm…..xẹc…xẹc”

Một tiếng nổ lớn xảy ra, đất cát bụi bậm bay khắp nơi cùng với đó là âm thanh bị xé rách của y phục vang lên, đồng thời lúc đó bay ra một thân ảnh trắng trẻo không mảnh vải che thân của nữ nhân bay ra và thân ảnh này không ai khác chính là Mạnh Lệ Nương vừa đối chưởng với Vũ Tiểu Vũ.

Không ngờ với tu vi cao thâm của mình mà nàng lại bị Vũ Tiểu Vũ cảnh giới Ngưng Thần đánh văng ra không còn sức lực để phản kháng tuy nói nàng đã không chết lực lượng nhưng chuyện này lại vượt qua dự đoán của nàng, mà tính ra thì nàng dạo gần đây cũng quá là xui xẻo đi toàn là vừa ra khỏi cửa là bị đánh cho không thể đứng dậy nỗi.

Khi mà bụi bậm còn chưa kịp tan biến thì lại có một thân ảnh trần truội của nam nhân với cơ bắp cuồn cuộn nhanh chóng lao về phía của Mạnh Lệ Nương đang không có lực hoàn thủ và thân ảnh đó không ai khác chính là Vũ Tiểu Vũ…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.