Một Hồi Mộng

Chương 66: Ngũ Sắc Thần Lôi


Bạn đang đọc Một Hồi Mộng – Chương 66: Ngũ Sắc Thần Lôi

Tử Mặc Lâm,

Trong một gian mật thất có một cô gái xinh đẹp đang ngồi xếp bằng, những giọt mồ hôi đang lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp ấy, hai hàng chân mày chóc chóc lại nhíu lại dường như nàng đang cảm nhận được thứ gì đó rất là mơ hồ.

Đúng lúc này hai mắt của nàng đột nhiên mở ra, tay nhanh chóng lấy một viên đan được to bằng nắm tay đứa bé sơ sinh cho vào trong miệng rồi nhanh chóng bắt pháp quyết, đan dược vừa vào miệng liền trôi xuống bụng và ngay lúc này đan điền của nàng phát sinh biến hoá, một cỗ lốc xoay linh lực được hình thành rồi từ từ khếch tán cực đại vòng quanh cơ thể của nàng.

“Bụp”

Một tiếng nổ nhỏ từ trong cơ thể của nàng truyền ra, viên Kim Đan to lớn trong đan điền của nàng nổ tung, những mảnh vở li ti đó nhanh chóng liên kết lại từ từ hình thành một con Khổng Tước tồn tại trong đan điền, nó có kích thước bằng bàn tay của nàng, con Khổng Tước hai mắt nhắm chặt, còn hai cánh thì kép lại bao bọc bản thân nó vào bên trong.

Lúc này bầu trời Tử Mặc Lâm bỗng nhiên biến sắc, linh khí khắp nơi liền tụ về gian mật thất của cô gái xinh đẹp, trên đầu nàng không biết từ lúc nào lại xuất một đám mây ngũ sắc to lớn ở trên bầu trời cùng với đó là những tia lôi điện li ti bao bọc xung quanh đám mây đó khiến cho đám Yêu Thú trong Tử Mặc Lâm hoảng sợ không thôi.

Khác với vẻ hoảng sợ của Yêu Thú trong Tử Mặc Lâm, toàn thể mọi người trong Khổng Tước tộc lại lọ ra vẻ lo lắng bởi vì người sắp độ kiếp chính là Khổng Tiểu Mi Tứ Tiểu Thư của bọn họ, còn những tộc xung quanh đó lại đang cầu trời khẩn phật cho kẻ đang độ kiếp không thể thành công.

Tại khu vực của Kim Quy nhất tộc, có một lão già ngước nhìn sự thay đổi của Tử Mặc Lâm liền không quay đầu lên tiếng bảo:

“Người đâu! Bảo Quy Hắc Ô nhanh chóng xuất động Kim Quy Thập Nhất Vệ theo ta đến Khổng Tước Tộc, nhanh lên kẽo không còn kịp!”

Đồng thời lúc đó tại Thanh Long tộc cùng Bạch Hồ tộc đều có lệnh xuất động tương tự và đích đến của bọn họ không phải là chỗ nào khác mà chính là Khổng Tước tộc.

“Thanh Vệ Quân! Ngươi nhanh chóng dẫn Thanh Long Tứ Sát Vệ, mang lễ vật đến Khổng Tước Tộc cho mừng bọn họ cho ta nào! ”

“Bạch Thái Ninh nghe lệnh, mau chóng cầm lệnh bài dẫn Tứ Hộ Pháp đến Khổng Tước tộc quậy phá cho ta!”.

Cùng lúc đó Khổng Gia Trường phóng ra khỏi thạch thất bế quan của mình, hắn vung tay lên một loạt cấm chế bảo hộ Khổng Tước Tộc được kích phát đồng thời hắn cũng truyền xuống mệnh lệnh:

“Mọi người trong Khổng Tước Tộc nghe lệnh, chuẩn bị tinh thần, Tử Chiến! Bảo vệ cho hi vọng duy nhất của chúng ta độ kiếp thành công nào!”


Tiếng nói của hắn vang vọng khắp mọi nơi khiến cho mọi người trong Khổng Tước tộc tinh thần đại động ai nấy đều khẩn trương, bọn họ biết qua ngày hôm nay có lẽ bọn họ sẽ không còn được thấy ánh mặt trời nữa rồi nhưng vì sợ tồn vong của gia tộc bọn họ đều là tình nguyện cả.

Đúng lúc này đám mây ngũ sắc bắt đầu gầm thét dữ dội, linh khi xung quanh nhanh chóng bị hút đi một Đạo Kim Sắc Thần Lôi được bổ xuống, nó phá tan các chướng ngại vật trên đường đi và đánh xuống đầu của Khổng Tiểu Mi, nàng còn chưa kịp tung pháp bảo ra đón đỡ thì Đạo Kim Sắc Thần Lôi đã đánh thẳng vào đan điền của nàng làm cho hư ảnh con Khổng Tước vừa mới hình thành có chút lung lây.

Lực lượng từ đạo thần lôi kim sắc xuyên qua thân thể nàng, làm cho từng đạo kinh mạch của nàng bị vỡ vụn, Khổng Tiểu Mi phun ra một ngụm máu tươi thần tình có chút uể oải, lúc này nàng lấy ra một bụm đan dược cho vào trong miệng nhanh chóng điều khí liệu thương rồi nàng làm ra công tác chuẩn bị cho đợt lôi kiếp tiếp thôi.

Nàng ngước nhìn bầu trời đen kịp, ánh mắt hiện lên vẻ quyết tâm cao độ hơn bao giờ hết, nàng nhất định phải đột phát được cảnh giới Nguyên Thần, nàng làm đều này tất cả chính là vì gia tộc cùng muội muội chứ không phải nàng làm vì chính bản thân mình.

Nhưng ước mộng đó liệu có thành sự thật công khi mà đám mây ngũ sắc lôi lại đánh xuống một Đạo Lam Sắc Thần Lôi, ngày lúc này Khổng Tiểu Mi nhanh chóng tung ra pháp bảo bản mệnh “Chấn Lôi Kính” trên đỉnh đầu của mình cùng lúc đó Đạo Lam Sắc Thần Lôi đánh thẳng vào mặt kính và…..

“Bùm”

Pháp bảo bản mệnh của nàng nổ tung khiến cho thần hồn của nàng có chút uể oải, lực lượng từ Đạo Lam Sắc Thần Lôi xuyên qua đánh thẳng vào hư ảnh Khổng Tước trong đan điền của nàng nhưng lần này lực lượng của nó đã bị Chấn Lôi Kính giảm đi đáng kể nên chỉ có thể làm thuốc bổ cho nàng và hư ảnh Khổng Tước trong đan điền dần dần trở nên chân thật hơn.

Khổng Tiểu Mi lại phun ra một ngụm máu tươi, cố gắng lấy một bụm đan được cho vào miệng và nhanh chóng luyện hóa, bởi vì lúc này nàng không có thời gian để nghĩ ngơi, đám mây Ngũ Sắc đó bất kỳ lúc nào cũng có thể đánh xuống.

Chính vào lúc này cửa lớn của Khổng Tước tộc xuất hiện năm đạo thân ảnh, năm người này chính là người của Thanh Long tộc vởi vì trên đầu của bọn họ có khối gì giống như chiếc sừng nhủ lên.

“Hừ! Thanh Vệ Quân ngươi đến đây làm gì? Còn không mau cút đi!”

“Ta còn tưởng là ai mà lớn lối như vậy hóa ra là Lâm Hạo Nhiên, đây là đạo đại khách của ngươi à”

“Khách? Ngươi là khách của Khổng Tước Tộc ta khi nào, sao ta không biết?”

Thanh Vệ Quân cười nói:


“Ta đương nhiên là khác của bọn ngươi rồi bởi vì ta phụng mệnh gia chủ đến đây đưa lễ vậy chúc mừng Tiểu Thư nhà các ngươi à! Như thế mà còn không phải là khách nhân sao chứ?”

“Hừ! Không thể tưởng tượng được Thanh Vệ Quân ngươi cũng là người nói dối không chớp mắt! Khâm phục khâm phục!”

Thanh Vệ Quân nghe Lâm Hạo Nhiên nói thế còn chưa kịp trả lời thì bị một tiếng nói từ xa truyền đến chặn họng hắn lại:

“Quy Tiên Thành muốn bái kiến Khổng Huynh, không biết Khổng huynh có cho tiểu đệ một cơ hội hay không?”

“Quy Tiên Thành ngươi đến đây làm gì?” Khổng Gia Trường nghe thanh âm truyền đến liền đáp trả,

“Haha! Tiểu đệ mang lễ vật đến chúng mừng nữ nhi của Huynh mà thôi!”

“Quy Tiên Thành! Ngươi có cảm thấy mình chức mừng hơi sớm rồi không?” Khổng Gia Trường hai mắt tràn đầy sát khí nói.

Chính vào lúc này lại có một giọng nói cười nói truyền đến:

“Chỗ này thật là náo nhiệt! Bổn tướng quân đến quả nhiên là đúng lúc à!”

Khổng Gia Trường nghe lời nói của hắn liền khẽ biến sắc không ngờ tên điên Bạch Thái Ninh lại đến.

“Bạch Thái Ninh! Chỗ này không phải là chỗ vui chơi của ngươi, mời về cho!”

“Khổng Gia Trường! Ngươi đang ra lệch cho Bổn tướng quân ta sao? Có phải chán sống rồi không?”


Bạch Thái Ninh không hổ là kẻ điên những người đến đây tuy đều có chung một mục đích nhưng không có ai lại thẳng thắng gây chuyện như hắn cả.

“Bạch Thái Ninh! Ngươi câm miệng cho ta, không biết lớn nhỏ dám bất kính với Tộc Trường của bọn ta! Người khác sợ tên điên ngươi chứ Khổng Lệ Lang ta thì không sợ ngươi đâu!”

Người lên chính là vị quản gia số hai của Khổng Tước Tộc Khổng Lệ Lang, hắn chỉ xếp sao Lâm Hạo Nhiên mà thôi.

“Ta không biết lớn nhỏ thì sao? Ngươi có thể làm gì được ta sao? Khổng Gia tộc không còn người nào nói chuyện nữa à! Cử một tên phế vật như ngươi ra đối phố với bổn tướng quân sao”.

Bạch Thái Ninh tuy ngông cuồng nhưng lời hắn nói lúc này lại quá đúng, khi đạo thần lôi thứ hai bổ xuống thì Khổng Gia Trường đã thấy tình huống có chút không ổn liền bảo các vị trưởng lão nhanh chóng bày trận giúp cho Khổng Tiểu Mi độ kiếp, bởi vì Khổng Tiểu Mi bây giờ chính là niềm hi vọng cuối cùng của Khổng Gia tộc trong việc tranh giành quyền lợi ở Thánh Vực không thể có một chút sơ sót nào nếu như nàng không thể độ kiếp thì coi như Khổng Tước tộc của hắn có lẽ sẽ phải đến hồi kết mà thôi.

“Nếu Bạch Thái Ninh đã không hiểu chuyện như vậy thì Khổng Lệ Lang ta cho phép ngươi giao huấn hắn, nhớ đánh bị thương là được rồi, không cho phép người giết chết hắn, rõ chưa?”

Khổng Gia Trường không thèm đôi co với hắn liền ra lệnh cho Khổng Lệ lang đối phó Bạch Thái NInh, còn hai con mắt của mình lại lâm lâm nhìn về phía Quy Tiên Thành đề phòng.

“Khổng Lệ Lang đã rõ!”

“Haha! Được lắm! Ta cũng muốn thử xem Khổng Lệ Lang ngươi sau mấy trăm năm có tiếng bộ lên chút nào hay không?”

Bạch Thái Ninh nghe vậy liền cười ha ha tay vung bội kiếm bên hông lao về phía Khổng Lệ Lang chém giết, cùng lúc giao chiến xảy ra thì đám mây ngũ sắc lại đánh xuống một đạo thần lôi thanh sắc.

“Ầm…”

Đạo Thanh Sắc Thần Lôi đánh thẳng xuất trận pháp Tán Lôi của mười hai vị trưởng lão cao cấp nhất của Khổng Tước Tộc làm cho nó nổ tung đồng thời bảy vị trưởng lão lập trận pháp cũng văng ra mỗi người phun ra một ngụm máu tươi, năm người còn lại thần tình nhợt nhạt.

“Không xong rồi! Lôi kiếp này có chút khác thường, nếu không với mười hai người chúng ta thì không thể nào không chống lại được một đạo thần lôi à!”

Một lão già trong mười hai người hoảng hốt lớn tiếng nói, lời nói của hắn làm cho tất cả mọi người đều nghe được kể cả những vị khác không mời mà tới kia.

Dư lực của đạo thần lôi đánh xuống Khổng Tiểu Mi lại tiếp tục làm thuốc bổ cho nàng, những thương tổn lúc trước dần dần được hồi phục với tốc độ rất nhanh chỉ là lúc này, một Đạo Tử Sắc Thần Lôi lại đánh xuống.

Nàng dồn tất cả linh lực trong cơ thể tạo thành một tấm chắn bằng linh lực cực đại trên đỉnh đầu của mình đồng thời tung ra một lượng lớn phù chú trong nhẫn trữ vật, tay lại bắt pháp quyết ba chữ “Lôi Quyết Phù” hiện lên nhanh chóng hình thành một tấm lưới lôi điện che chở cho nàng.


“Ầm…”

Đạo Tử Sắc Thần Lôi nhanh chóng phá tan tất cả mọi chướng ngại vậy đánh vào thân thể của nàng, từng mảnh da thịtmền mại bị bong tróc ra lộ cả màu trắng phíu của xương cốt, nàng thôi thốp nàng một đóng dưới mặt đất, hư ảnh Khổng Tước trong đan điền của nàng có dấu hiệu muốn tan biến.

Phía bên kia Khổng Lệ Lang cả người hắn đang tràn ngập máu tươi, hai mắt lại câm phẩn nhìn về phía Bạch Thái Ninh.

“Hahaha! Ngươi nhìn cái gì? Phế vật đúng là phế vật mấy trăm năm nay, ngươi vẫn chỉ dặm chân tại chỗ thôi, ngươi không thấy sống quá uổng phí sau, ngươi không thấy tiếc nhưng tại lại thấy à, quá đáng tiếc!”

Bạch Thái Ninh vừa nói vừa tung ra một chưởng đánh thẳng vào ngực trái của Khổng Lệ Lang, hắn không kịp tránh né liền trúng chiêu khá là đơn giản của Bạch Thái Ninh.

“Ầm..”

“Ngươi…” Khổng Lệ Lang phun ra một ngụm máu tươi, tay phải ôm ngực trái ho khan không nói nên lời.

Khác với hắn, Lâm Hạo Nhiên vẫn hiên ngang nhìn chằm chằm vào Thanh Vệ Quân có vẻ mặt mệt mỏi, trước đó hai người thấy Bạch Thái Ninh và Khổng Lệ Lang đối chiến liền nhịn không được cũng xuất thủ chỉ là Lâm Hạo Nhiên đạo hạnh cao thâm liền dần cho Thanh Vệ Quân một trận, khiến cho Thanh Vệ Quân không dám hó hé một tiếng nào chỉ đứng lẵng lặng theo dõi diễn biến.

“Khổng Huynh! Tiểu đệ muốn gặp mặt nữ nhi của huynh một chút, để tặng cho nàng một ít lễ vật không biết được không?” Lúc này Quy Tiên Thành đột nhiên lên tiếng rồi phi thân rời đi nhưng hắn lại không đi được vì Khổng Gia Trường đã tiếng lên ngang cản nói:

“Haha! Ngươi muốn tặng vật gì cho nó thì phụ thân ta đây nhận dùm là được, nó dù sao cũng là thân nữ nhi một mình gặp ngươi có chút không tiện à!”

“Haha! Ta chỉ coi này là chất nữ không….”

Hắn còn chưa kịp nói hết câu thì khuôn mặt liền biết sắc nhanh chóng bay đi đồng thời ra lệnh cho người của hắn tìm chỗ kín đáo núp, những người còn lại như Bạch Thái Ninh cùng Thanh Vệ Quân cùng làm điều tương tự, ngay cả Khổng Gia Trường cùng vậy.

Bởi vì lúc này bầu trời Tử Mặc Lâm đang nhuộm một màu huyết sắc rực rỡ cùng với đó là một lượng to lớn linh khí từ trong thiên địa đang được dần dần tích tụ vào đám mây ngũ sắc trên bầu trời.

“Ầm…..”

Một âm thanh to lớn truyền đến, Đạo Huyết Sắc Thần Lôi mang một lưc lượng hủy diệt tất cả mọi thứ đánh xuống thân thể của Khổng Tiểu Mi, nàng bây giờ đang nằm thôi thốp không một chút động đậy mà nói đúng hơn là nàng căn bản không thể nào chống lại được sức mạnh hủy diệt đang đến gần và “Bùm..” đó là âm thanh cuối cùng mà nàng có thể nghe được, thời gian ngay lúc này dường như đang ngừng lại…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.