Một Đời Ngọt Ngào

Chương 32: Phản đối không có hiệu quả!


Đọc truyện Một Đời Ngọt Ngào – Chương 32: Phản đối không có hiệu quả!

Sáng sớm hôm sau, chuẩn xác mà nói là giữa trưa, Cố Thiến Thiến ở trên giường tỉnh lại. Đã sớm không thấy bóng dáng của An Thế Trúc đâu, cửa sổ mở ra một nửa, rèm cửa sổ theo gió nhẹ lay động, đã là giữa trưa.

Cố Thiến Thiến hoàn hồn, tâm tình thực sự khó chịu, có loại cảm giác An Thế Trúc ăn cô xong, vỗ mông chạy lấy người, đáng ra sau đó, An Thế Trúc phải ôm cô ngủ thẳng đến khi cô tỉnh lại chứ?

Mặt cô bình tĩnh chậm rãi đứng lên, rửa mặt xong mới đi xuống lầu tìm An Thế Trúc tính sổ, ai ngờ vừa mở cửa phòng ngủ ra đã ngửi thấy hương thơm đồ ăn nồng đậm, Cố Thiến Thiến sờ sờ bụng, đêm qua cô không ăn cơm tối, cũng không biết vì sao người đưa bánh pizza không có tới, bây giờ cô đã đói đến nỗi ngực dán vào lưng, chạy thẳng xuống lầu về phía phòng ăn.

An Thế Trúc buộc lại tạp dề, nghe thấy tiếng vang quay đầu nhìn cô một cái, sau đó xoay người cúi đầu múc đồ ăn trong nồi: “Đói bụng sao?

Cố Thiến Thiến đang hơi tức giận nháy mắt hóa thành tro bụi, thậm chí còn cảm thấy An Thế Trúc sáng sớm rời giường, sau đó đi mua đồ ăn nấu cơm đặc biệt mà nói, anh đeo tạp dề nấu cơm, thật sự là càng nhìn càng đẹp trai.

Anh lấy một cái chén trứng gà đun đường đỏ đã sớm nấu xong ở bên cạnh cái nồi mang sang, bảo cô ăn luôn.

Cố Thiến Thiến vẫn luôn ghét mùi vị đường đỏ, đối với trứng gà cũng không thích gì lắm, tuy nhiên bây giờ, cô rất đói bụng, hơn nữa giọng nói ôn nhu của An Thế Trúc thật sự là làm cho người ta không có nổi ý niệm từ chối trong đầu, cô ngoan ngoãn khéo khéo bưng trứng gà đun đường đỏ ngồi ở trên bàn cơm, vừa nhìn anh vừa ăn.

“Anh sẽ đối tốt với em cả đời sao?” Cô hỏi.

An Thế Trúc “Hừ!” một tiếng, “Thế nào, bây giờ đã biết anh đối với em rất tốt rồi sao?”

Cố Thiến Thiến mân miệng cười: “Bình thường thôi.”

An Thế Trúc tắt lửa, đem đồ ăn đi ra, ba món mặn một món canh, tất cả đều là món Cố Thiến Thiến thích nhất, Cố Thiến Thiến vừa cắn thịt dê xiên, vừa cảm thấy mình đáng khinh, rõ ràng là vị thịt dê xiên cay, thế mà cô lại ăn ra thành vị ngọt.

Bữa cơm ăn được một nửa, Cố Thiến Thiến nhận được điện thoại của ba Cố, ba Cố mẹ Cố đang đi sân bay, ước chừng buổi chiều bốn giờ sẽ tới thành phố B.

Cố Thiến Thiến kinh hoảng, cảm thấy đêm qua vừa cùng An Thế Trúc lêu lổng xong, hôm nay cha mẹ đại nhân đã giá lâm, vô cùng chột dạ.

Qua loa ăn cơm xong, Cố Thiến Thiến chạy lên lầu đi rửa sạch hiện trường, đem ga giường vào túi chữ nhật đợi mọi thứ thay đổi hết một lần, lại bắt đầu đuổi người.


An Thế Trúc mặt trầm xuống vài phần: “Buổi chiều vừa vặn anh và em cùng đi đón ba mẹ em.”

“Tự em sẽ đi đón.”

An Thế Trúc nhìn cô chằm chằm cười lạnh, Cố Thiến Thiến im lặng vài giây mới đỏ mặt nói, “Anh vừa trở về thành phố B đã trực tiếp chạy đến chỗ em…” Cô liếc mắt nhìn vali hành lý trong phòng khách, lại nói tiếp, “Một đêm không về, không cần nghĩ cũng biết chúng ta đã làm gì…”

An Thế Trúc cười như không cười liếc mắt nhìn cô một cái, không làm khó cô nữa, đứng dậy nói: “Anh về nhà trước một chuyến đây, lát nữa sẽ qua đón em.”

Cố Thiến Thiến chê bai người nào đó phiền toái, trong lòng lại ngọt như mật.

“Hôn anh một cái, anh đi liền.” Người nào đó đem quần áo bẩn ngày hôm qua thay ra quăng vào trong vali hành lý, không biết xấu hổ ngoắc tay về phía cô một cái.

Cố Thiến Thiến lấy tay che ở bên môi ho khan vài tiếng, mới ra vẻ không có việc gì đi rồi đi qua, sau đó kiễng mũi chân nhanh chóng hôn một cái lên môi anh.

An Thế Trúc dễ như trở bàn tay ôm lấy cô, cúi đầu trả lại một nụ hôn triền miên dài lâu mới rời đi.

Buổi chiều đón được ba Cố mẹ Cố xong, An Thế Trúc mời ba Cố mẹ Cố đến nhà họ An, lý do đạo lý rõ ràng, cái gì mà mẹ An vẫn thật nhớ thương mẹ Cố, ở cùng một chỗ thương lượng hôn sự tốt hơn, Tú Thủy Viên lâu lắm không có người ở không tiện lắm vân vân.

Cho nên vừa rời khỏi sân bay, ba người nhà họ Cố đi thẳng đến nhà họ An.

Vừa vào cửa mẹ An đeo tạp dề ở phòng bếp chạy ra, lôi kéo mẹ Cố hỏi, Cố Thiến Thiến bị An Thế Trúc kéo vào trong phòng.

“Anh muốn nhanh chóng kết hôn. Đính hôn hoàn toàn không cần thiết, trực tiếp kết hôn luôn! Qua hai năm nữa lại đi đăng ký, nếu em sốt ruột muốn đăng ký hết hôn, chúng ta cũng có thể ra nước ngoài kết hôn…”

Cố Thiến Thiến im lặng, tuy rằng cô nguyện ý ở bên An Thế Trúc, nhưng vừa ở bên nhau xong đã hoả tốc muốn kết hôn, tiết tấu nhanh khiến cô có chút không tưởng tượng được, “Em còn đang học đại học, đợi tốt nghiệp đại học…”

“Cái đó có liên quan đến chuyện kết hôn với anh sao?”


Không liên quan sao? Cố Thiến Thiến nhìn một cái xem thường.

An Thế Trúc cau mày, giống như bất đắc dĩ thở dài: “Anh đây đành phải nhận tội chịu đòn với ba mẹ em, ngày hôm qua đã đem con gái bảo bối của bọn họ làm…”

“…” Cố Thiến Thiến sửng sốt vài giây, tức giận đến mắng to lưu manh, An Thế Trúc có thể bày ra tư thế lợn chết không sợ nước nóng này, một biện pháp Cố Thiến Thiến cũng không có.

“Vậy đã định nhé, lát nữa mấy người lớn hỏi anh có suy nghĩ gì, em chỉ cần gật đầu là được, cái khác anh sẽ trả lời.”

Cố Thiến Thiến căm giận trừng mắt nhìn anh, tên khốn nạn này nếu còn dám trèo lên giường của cô, cô tuyệt đối không để anh yên!

Trước bữa cơm chiều, ba An cũng đã trở lại, bởi vì có việc hợp tác làm ăn, mấy năm nay qua quan hệ hai nhà cũng không có chút bất hòa nào, xa cách lâu ngày gặp lại, đề tài tán gẫu tất nhiên nhiều hơn, huống chi còn có hôn sự của Cố Thiến Thiến cùng An Thế Trúc.

Mẹ Cố kéo Cố Thiến Thiến vào trong phòng cô, chuẩn bị tiến hành giáo dục tư tưởng: “Rốt cuộc con thích cậu ta hay không? Chân trước nói vẫn luôn coi cậu ta làm anh trai, sau lưng mẹ nghe nói con có vẻ như là nguyện ý, bây giờ lại làm cái vẻ mặt mất hứng này, rốt cuộc con muốn như thế nào?”

Cố Thiến Thiến buồn bã nói: “Mẹ hỏi anh ấy đi, anh ấy muốn như thế nào thì như thế…”

Mẹ Cố còn muốn tiếp tục giáo dục Cố Thiến Thiến, mẹ An đã đến gọi các hai mẹ con cô ăn cơm, An Thế Trúc tuyệt đối là thuộc phái hành động, ba An ba Cố còn đang thảo luận sắp tới mời người dự họp đại hội nghị, An Thế Trúc trực tiếp đem đề tài xoay đến chuyện kết hôn.

“Con cùng Thiến Thiến quyết định nhanh chóng kết hôn, thời gian định chọn lúc cuối năm…” An Thế Trúc lập tức lại nói các bước tiến hành cử hành hôn lễ trước sau đó đăng ký hoặc là xuất ngoại kết hôn.

Mấy người lớn còn chưa bắt đầu thương lượng, kết quả hai đương sự đã tự quyết định chuyện cả đời mình, mẹ An vui tươi hớn hở trêu chọc An Thế Trúc một chút: “Động tác thật nhanh đấy!”

Mẹ Cố nghiêng đầu hỏi Cố Thiến Thiến: “Con cũng nghĩ như vậy à?”

Đùi bị An Thế Trúc nhéo một cái, Cố Thiến Thiến yên lặng gật đầu.

“Tuy rằng con còn nhỏ, mẹ và ba con cũng không phải là đồ cổ hủ, Gậy Trúc cũng là mẹ và ba con nhìn từ bé đên lớn, kết hôn sớm cũng có chỗ tốt của kết hôn sớm…”


Mẹ Cố vừa nghĩ cũng không có ý kiến phản đối gì, muốn tìm một chàng trai môn đăng hộ đối, lại có nhân phẩm năng lực xuất chúng, cũng không dễ tìm như vậy, nếu nhân duyên trời ban như thế này thì đương nhiên phải nắm chặt.

Thời gian tổ chức hôn lễ cứ như vậy mà định ra.

Hôn kỳ định ở đầu tháng 2 năm sau, bây giờ đã cuối tháng 10, tính ra cũng chỉ còn có ba tháng, cho nên mẹ Cố ở lại thành phố B, cùng mẹ An bận trước bận sau chuyện hôn lễ, nhà mới đã sớm chuẩn bị tốt rồi, nhưng mà mẹ An cùng mẹ Cố đều cho rằng Cố Thiến Thiến còn quá nhỏ, vừa phải học bài, An Thế Trúc hiện đang làm việc cũng bận, cho nên đề nghị hai người trước hết ở nhà họ An, Cố Thiến Thiến tất nhiên giơ hai tay đồng ý, có mẹ An ở cùng, cô cảm thấy mình cho dù chịu thiệt cũng không sao.

An Thế Trúc tất nhiên là buồn bực, từ lúc uy hiếp Cố Thiến Thiến xong, Cố Thiến Thiến đối với anh rất xa cách, Cố Thiến Thiến tất nhiên không ở ký túc xá trường học nữa, bởi vì mẹ Cố cũng ở đây, An Thế Trúc cũng không thể nửa đêm vào phòng Cố Thiến Thiến được, chỉ có thể thừa dịp khi Cố Thiến Thiến ở trường học, đem người kéo tới chỗ hẻo lánh hôn cái miệng nhỏ nhắn, sờ sờ bộ ngực nhỏ.

Vì thế, người nào đó bắt đầu lừa gạt: “Nhà mới em còn chưa đi qua đấy, tuy rằng chúng ta không nghỉ ngơi ở đây, em cũng nên đi xem…”

Cố Thiến Thiến không nghi ngờ anh, đi, sau đó bị ăn luôn.

“Buổi tối sinh nhật Vân Triết…”

Cố Thiến Thiến đi, nửa đường An Thế Trúc lại mang cô đi chỗ khác, đi đến nhà mới, lại bị ăn luôn.

“Cuối tuần, chúng ta đi xem phim đi…”

Cố Thiến Thiến không quá muốn đi, cứ cảm thấy An Thế Trúc không có ý kiến gì tốt lành, mẹ Cố mẹ An vui mừng nhìn hai người: “Tối trở về cũng không sao.”

Cố Thiến Thiến rưng rưng đi, xem phim xong, lại bị An Thế Trúc mang đến nhà mới, lại bị ăn luôn.

Đêm bình yên đó, An Thế Trúc lấy đủ loại lý do mang theo Cố Thiến Thiến đi, lại lại lại lại… bị ăn luôn.

Vì thế ngày nào đó, Cố Thiến Thiến ở ký túc xá bi thương mắng hành vi không biết xấu hổ của An Thế Trúc.

“Nếu cậu còn muốn tìm được người đàn ông tốt như An học trưởng, cậu chỉ có thể bay qua toàn bộ hệ ngân hà mà tìm kiếm, còn phải vượt qua chướng ngại ba ngàn thước chạy cùng các cô gái khác tranh nhau đến cô chết tôi sống, mới có thể tóm được vào trong túi. Đừng có bày ra dáng vẻ đang ở trong phúc cũng không biết hưởng!” Ngôn Tĩnh làm Cố Thiến Thiến bạn tốt kiêm phù dâu tương lai, vẻ mặt hâm mộ, ghen tị, căm hận.

Cố Thiến Thiến nghiêm mặt, có thể dùng một câu quảng cáo để hình dung tâm tình khổ bức của cô: Bạn chỉ có thể nhìn được hạnh phúc của tôi, lại không thấy được bi thương của tôi…


Tết Nguyên Đán nhà họ An tổ chức một bữa tiệc, xem như một kiểu nghi thức đính hôn, trong lúc này khách quý chật nhà, trong mắt đều là vui mừng, bữa tiệc tiến hành được một nửa, mẹ An cười dài cầm micro đọc diễn văn, cảm ơn khách khứa, hơn nữa chính thức tuyên bố hôn kỳ của An Thế Trúc và Cố Thiến Thiến.

Đang nói được một nửa, đại sảnh bữa tiệc có một người đàn ông vội vã chạy đến, vừa vào cửa đã lớn tiếng kêu “Tôi phản đối!”

Trong lúc nhất thời tiếng hoan hô vui cười ở đại sảnh lập tức im bặt, sắc mặt người nhà họ An cùng người nhà họ Cố đều không vui, Cố Thiến Thiến trong lòng cũng lộp bộp một chút. Ngôn Tĩnh am hiểu nhất là tiểu thuyết ngôn tình, và chuyên tấn công tiểu thuyết đam mỹ, Cố Thiến Thiến tất nhiên cũng bị ảnh hưởng, bây giờ cô vừa thấy người đàn ông lạ nhảy ra kêu phản đối, lập tức đã nghĩ sai lệch.

Một đương sự khác là An Thế Trúc thì tâm tình hết sức âm trầm, hận không thể đem người đàn ông kia mang ra ngoài bắn chết một trăm lần, nếu muốn nói, trên thế giới này anh ghét người nào nhất, đó chính là Kha Khiêm.

Trong Tú Thủy Viên cũng không chỉ có nhà An Thế Trúc, nhà Cố Thiến Thiến ở, lúc ấy còn có hơn mười nhà khác, Cố Thiến Thiến dáng vẻ đáng yêu, lại tròn tròn như quả bóng, khiến người ta thích, chẳng những khiến người lớn thích, cũng khiến bọn nhỏ thích, nhưng cố tình chỉ có An Thế Trúc từ bé thích bắt nạt cô.

Đối với Cố Thiến Thiến còn nhỏ mà nói, An Thế Trúc chính là đại Ma vương trong truyện cổ tích, còn Kha Khiêm chính là kỵ sĩ bảo vệ cô, tuy rằng kỵ sĩ này cũng luôn bị đại Ma vương bắt nạt. Trước đây, An Thế Trúc chẳng những vội vàng bắt nạt Cố Thiến Thiến, còn phải đề phòng người khác bắt nạt Cố Thiến Thiến, đồng thời còn đề phòng con quỷ đáng ghét Kha Khiêm “xen vào việc của người khác”.

An Thế Trúc cùng Kha Khiêm trở thành kẻ thù thật sự là bắt đầu từ bé, thẳng đến khi một nhà Cố Thiến Thiến trở về thành phố C, một nhà An Thế Trúc chuyển đi xây biệt thự mới, lúc gần đi hai người bởi vì Cố Thiến Thiến mà đánh một trận.

Sau đó nghe nói Kha Khiêm xuất ngoại đi du học, thế mà sau đó lại xông ra đây.

“Thiến Thiến, là anh, Kha Khiêm! Em sẽ thật sự không muốn cùng hắn ta kết hôn chứ? Em đã quên hắn ta bắt nạt em thế nào à?”

Cố Thiến Thiến im lặng, căn cứ vào An Thế Trúc dạo này liên tiếp dụ dỗ, uy hiếp, ức hiếp bằng vũ lực, cô đối với tương lai mình thật đúng là rất lo lắng…

Mẹ An tất nhiên là cũng biết Kha Khiêm, sắc mặt cứng ngắc lập tức khôi phục như thường, cười với mọi người giải thích người trẻ tuổi hay nói giỡn.

Khóe miệng An Thế Trúc nâng lên một cái, Cố Thiến Thiến im lặng đồng tình với Kha Khiêm sắp không hay ho rồi.

“Thật đáng tiếc…”

Anh đứng dậy tao nhã nắm tay Cố Thiến Thiến, cố ý khoe ở trước mặt Kha Khiêm, ở trên mu bàn tay Cố Thiến Thiến hôn một cái.

Sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía Kha Khiêm ở đối diện, mỉm cười. Cử chỉ của anh tao nhã, nhưng ai nấy đều thấy được vẻ đắc ý của anh lúc này, nụ cười của anh càng thêm sâu vài phần, thong thả mà khí thế bức người phun ra bốn chữ: “Phản đối… Không có hiệu quả!”

— —— —— ——–Hoàn—- —— —— ——-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.