Mộng Ngã

Chương 18: Ngục Cảng


Đọc truyện Mộng Ngã – Chương 18: Ngục Cảng

Rời khỏi nhà lão Long đã hơn hai ngày mà Vũ vẫn cảnh màn trời chiếu đất, hắn còn chưa chết đói, 1 viên hạ phẩm linh thạch và tấm bản đồ Ngục Cảng lão cho giúp hắn khá nhiều. Nhờ đó mà hắn biết Ngục Cảng thực chất là một hòn đảo khá rộng có hình chiếc móc câu, phần đỉnh đảo phía trên là nơi cao nhất cũng như rộng nhất tới hơn 800 dặm, còn nơi đây là phía đuôi cong vào và nhỏ nhất của đảo khoảng 50 dặm bề rộng, hình thành một cảng nước sâu tự nhiên và cũng là nơi tầng lớp thấp nhất đảo này làm việc, càng lên cao phía trên đảo, đó là tầng lớp thống trị nơi này.

Lang thang tới cuối ngày thì Vũ cũng tìm được một tửu điếm, những nơi như thế ở đây thực rất hiếm, đa số mọi người đều ở trên thuyền. Hắn muốn dành chút thời gian suy nghĩ cho con đường tiếp theo của mình. Công pháp mà tiên tổ Vong Cơ sáng tạo ra khác biệt rất lớn với tu sĩ thông thường ở những cấp bậc khởi đầu, nguyên nhân cũng là do bản chất kinh mạch và huyết mạch. Việc hấp thụ và chuyển hóa quá nhanh dẫn tới linh khí không thể tụ lại ở đan điền, giải pháp đưa ra là thay đổi cả chất lẫn lượng của kinh mạch, kiểm soát khả năng hấp thụ và tích lưu trữ linh khí. Vấn đề ở đây không phải chỉ là kiểm soát mà là cả cưỡng ép dẫn tới đột biến thay đổi huyết mạch, khỏi phải nói mức độ đau đớn và rủi ro. Muốn hoàn toàn có thể tích trữ lại linh khí trong đan điền như thường tu sĩ khác cũng phải tới Linh Thực thể tu. Tới giai đoạn này người Thần Lực tộc hoàn toàn có thể tu luyện như bình thường chuyển hẳn qua công pháp mà bỏ qua thể tu, chỉ có điều, linh căn ngũ hành, mỗi lần tăng cấp đều phải hoàn vẹn, tốc độ chỉ sợ chết già mới thăng, bởi thế gần như bắt buộc phải võ thể song tu, lấy tăng cấp võ thể mà bù đắp thọ nguyên và lực lượng chờ công pháp theo sau nếu muốn cường đại.

Tầng Cát Mạch, rèn luyện, tăng cường các sợi kinh mạch lên mức dày đặc nhằm ngăn cẳn quá trình thoát hóa linh khí. Lên đến Linh Mạch, cưỡng ép thay đổi huyết mạch, sau khi hoàn thiện thăng cấp Linh Thực người tu luyện đã có khả năng điều khiển biến đổi kinh mạch, tăng hấp thu linh khí trong quá trình tu luyện, ngăn cản linh khí thoát ra giữ trong từng tế bào và dụng nó khi cần thiết.

“Haizz, từ giờ tới tận Linh Thực ta chỉ khá hơn người thường chút ít, có chăng chỉ là lực lượng thân thể. Muốn luyện Cát Mạch cần Đoạn Trường Thảo, Luân Hồi Thảo và hồn thú của Câu Vẫn, có lẽ ta vẫn nên tham gia vào đoàn săn yêu thú nào đó thì tốt hơn”

———————–

” Xích Thủy “

Đây là một phân bộ nhỏ trong Xích Thủy Bộ lớn hơn của Ngục Hải tông chuyên quản lý sự việc của những kẻ như Vũ và lão Long.

Một tòa các khá bề thế nằm trên cao nhất mặt bằng cùng hai tòa khác vượt trội hẳn với phần còn lại nơi đây tạo thành tam uy thế cho Ngục Hải tông. Tông môn này chia đảo làm 3 phần từ thấp tới cao quản lý 3 lãnh thổ với nhiệm vụ chuyên biệt. Nơi Vũ đang đứng là Hạ Hải lãnh thổ – cũng là râu ria nhất, có Hạ Hải Đường – đích xác là đao phủ của tông, Xích Thủy bộ kể trên và, Lâu Thương bộ – ở cấp này thương bộ chỉ chuyên nhiệm thu thuế và tài nguyên của các thuyền trưởng.


Vũ được dẫn tới một căn biệt phòng lớn bởi tên nô tài, người ở đây như hắn xếp tới mười hàng, mỗi cái tới hơn 2 trượng độ dài, cuối cùng là Vũ. Tuy thế nhưng tốc độ làm việc khá nhanh, tới muộn tận ráng chiều vẫn kịp cho hắn.

– Ngươi tên gì? – Chấp sự trung niên mệt mỏi hỏi Vũ

– Mộc La

– Quê quán?

– Uhm….

– Bỏ qua! Đã từng kiểm tra linh căn ở đâu chưa, loại?

– Chưa từng

– Chưa từng? hừmmm……Bần Tiệt, dẫn hắn qua kiểm tra linh căn..

– Linh căn ngũ hành

– Con mẹ nhà ngươi, nói luôn đi, là nơi đây không kẻ nào rác rưởi chân thật. Hiểu không? hừm…….Muốn tu luyện tới cấp bậc nào?

– Cấp bậc nào? Ta muốn…….

– Con mẹ mày đùa ông mày sao, tới đây còn không biết để làm gì, rác rưởi từ trong não. – Cắt ngang lời Vũ

– Ta có hỏi qua, có thể làm phu ngư theo năm được mà?

– Cái gì? Theo năm? Con mẹ mày, theo năm thì tìm thằng nhà nghèo thuyền trưởng mà nói chuyện, con mẹ mày, thứ rác rưởi thì chấp nhận làm rác rưởi dưới chân kẻ cường đại thôi, ôm hi vọng khí chất đỉnh phong? Tốn thời gian của ông mày hả?


Dứt lời hắn đứng dậy một nắm tay bay thẳng mặt Vũ, không dụng linh khí, chỉ một quyền lực thể nhưng hắn cũng đã ngưng khí tầng chín, xác định trong thâm tâm Vũ tuy không chết ngay để tránh phiền phức từ trên nhưng cũng khó mạng giữ lại về sau. Thấy Vũ gượng dậy ngay sau đó hắn cũng hơi bất ngờ nhưng cũng chỉ tới đó, thở hừ coi thường một tiếng kêu: “Bần Tiệt, giải quyết hắn cho thỏa đáng”.

Kỳ thật hắn rất thật tức giận, đa số kẻ tới đây xác định thân phận nô bộc cả đời, lợi nhuận cũng từ đó mà nhiều, tự nhiên mọc ra tên như Vũ chẳng đáng bao nhiêu.

– Dạ có tiểu nhân ạ, đại nhân làm việc cả ngày rồi còn gặp phải thứ loại này, ngài cứ nghỉ ngơi đi, hắn để tiểu nhân là được rồi!!!…………………………………… Ngươi tên gì ấy nhỉ, không sao chứ – hắn hỏi Vũ?

– Dạ….Mộc La, ta không sao.

– Uhmm…. cũng có lễ phép, thân thể cũng khỏe mạnh đấy, đúng là có tố chất làm đầy tớ, thôi được rồi, ta cũng là người có tình cảm, kiểm tra xem có mất cái răng nào không rồi lau máu đi, ngồi dậy nói chuyện cho đàng hoàng. – Dáng điệu ân cần chăm sóc bề tôi nâng Vũ dậy

Lễ phép cái con mẹ mày, tố chất cái con mẹ mày, Vũ muốn dùng tên giả nhưng xíu nữa thói quen nói ra, tên bần tiện này còn tưởng hắn lẽ phép mà làm cái mặt bề trên thưởng thức, cộng thêm làm cái thớt cho thằng cha kia. Vũ tức ói máu nhưng vẫn có nhẫn nhịn.

– Ngươi muốn làm việc mấy năm?

– Mỗi năm thường được khoảng bao nhiêu? Vũ gượm giọng hỏi

– Cái này còn tùy từng người, để ta coi lại sổ xách cái đã…………………………………………………………………ư hừm…..mà ngươi muốn làm mấy năm?

– Cái này thì ta còn chưa quyết rõ, chắc khoảng năm năm đổ lại.


– Năm năm? năm năm thì ai thèm thuê ngươi, bét cũng phải mười năm, mới đáng công sức người ta bỏ ra giúp ngươi mà có thu hoạch, để ta phân tích cho ngươi nghe……………. à mà khoan, thế quái nào lại có đúng một tên thuyền trưởng thuê người ba năm?

– Người nào, giá cả thế nào?

– Hắn đăng ký ở đây là tới đó thương lượng, ngươi có muốn không?

– Muốn, nhưng mà gặp vị này ở đâu?

– Long Việt, ở khu săn sơ thú cấp độ

– Cảm ơn!

– Không có gì, ta chỉ là thấy kẻ yếu động lòng bao dung thôi, bao giờ mà hối hận muốn làm lâu năm hơn như người ta thì mới lại qua gặp đại nhân nha, ông ta cũng hơi khó tính.

Kẻ yếu cái con mẹ mày, ngươi mạnh lắm sao? Hừmm…nhưng dù sao hắn cũng giúp mình, mà cái tên Long Việt ta nghe ở đâu rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.