Bạn đang đọc Mộng Ảnh Tình – Chương 81: Phải Thử Mới Biết Được Ai Mới Cần Ai
Biệt thự nhà họ Mạc,
– Chị, chị làm em lo lắng lắm đấy.
Lần sau chị có muốn đi đâu nên báo với em một tiếng để em đưa chị đi có được không?
Ninh Tuyết thấy Bạch Âm trở về ngay lập tức nhào đến ôm lấy cô rất chặt.
Lòng nhẹ nhõm hẳn, Mạc Thiệu Khiêm nét mặt cũng bớt phần sốt ruột.
– Chị xin lỗi em, chị hứa sẽ không như vậy nữa đâu.
Em đừng có buồn chị, chị vẫn an toàn không có bị thương gì mà.
Bạch Âm nhẹ nhàng xoa đầu Ninh Tuyết như chú mèo con.
– Con gái, con trở về là tốt rồi.
Đấy là Tần Chỉ Lam vợ của Mạc Khương, bà sống hiền đức chẳng khác gì Ninh Khiết Lam.
Có khá nhiều điểm giống nhau giữa Mạc phu nhân và người mẹ nuôi đã mất Bạch Âm.
Đây cũng là lí do khiến Mạc Khương lấy bà.
Cũng có thể hiểu theo hướng tiêu cực, ông ấy xem bà là thế thân cho Ninh Khiết Lam.
Cuộc hôn nhân diễn biến phần ban đâu không một chút tình yêu.
Mạc Khương không hề yêu Tần Chỉ Lam nhưng bà lại rất yêu ông.
Người đời có câu ” Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén ” quả nhiên đúng với cuộc tình bọn họ.
Mãi về sau này, Mạc Khương mới mở lòng chào đón Tần Chỉ Lam.
Ông khó khăn thoát ra khỏi cái bóng u tối trong quá khứ, lại một lần thử yêu người con gái khác.
– Mẹ.
Bạch Âm vẫn chưa biết bà chính là mẹ ruột của mình.
Và Mạc phu nhân cũng chẳng hề hay biết sự thật năm xưa.
– Thiệt tình, con khiến cả nhà bất an vô cùng.
Mẹ cứ ngỡ con sẽ gặp chuyện gì không may.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Đi Về Phía Chân Trời
2.
Trùng Sinh Để Gặp Người
3.
Chiều Hư
4.
Hoa Cát Đằng
=====================================
Tần Chỉ Lam thở dài.
– Con thành thật xin lỗi cả nhà, mẹ không nên trách con.
Con đâu phải là cố tình bỏ đi đâu chứ.
Mẹ thừa biết tình hình sức khoẻ hiện tại của con mà.
Bạch Âm ánh mắt buồn bã.
– Ngốc, mẹ chưa bao giờ trách con.
Con không nên nói thế con gái.
Nghe vậy, cô vui vẻ gật đầu.
– Tối nay nhà chúng ta có khách, phiền em chuẩn bị một bàn ăn ngon đủ vị.
Nếu em cần giúp thì hãy gọi anh làm phụ bếp.
Mạc Khương nhìn về phía Tần Chỉ Lam giọng nói yêu thương.
– Con rể tương lai cũng đến dùng cơm tối, anh lại thông báo đột ngột em sợ nguyên liệu nấu không đủ.
Chắc phải đi siêu thị mua thêm thực phẩm rồi.
– Vậy thì, anh đi với em.
– Ba, ba định mời anh thật sao?
Bạch Âm nhắc tới chuyện đấy lập tức phản ứng.
Trần Bách Ngôn không đơn giản là tới nhà cô ăn cơm tối đâu.
Hắn rõ ràng nuôi trộm ý đồ tiếp cận cô.
Bạch Âm không muốn dễ dàng bị khuất phục trước tên đàn ông đáng ghét đó.
Suốt thời gian 9 tháng trôi qua, cô cứ tưởng Trần Bách Ngôn đã quên cô.
Không có sự làm phiền của hắn Bạch Âm cảm thấy sống khá yên ổn.
Nhưng không hiểu sao trong lòng cô có chút trống vắng cô đơn.
Rốt cuộc là thiếu đi thứ gì quan trọng hay cô tự tưởng tượng.
Bạch Âm không biết bản thân mãi đang tìm kiếm một tình yêu đích thực.
Phải chăng, cô hơi đề phòng Trần Bách Ngôn nên mới không thể thử cho hắn một cơ hội vàng để chinh phục trái tim mình.
– Anh ta nào vậy chị?
Ninh Tuyết thắc mắc.
– Ờ thì…
Cô không biết trả lời sao.
– Là người muốn theo đuổi chị con thôi mà, cậu ta họ Trần – Chủ tịch tập đoàn lớn ZEUS.
Ba định sẽ huỷ hôn ước với nhà bên kia, Thiệu Khiêm con giúp ba đặt lịch hẹn cuối tuần để bàn chuyện.
Mạc Khương vừa kết thúc lời liền quay người vào bếp.
– Chị, ba nói thật chứ? Không phải chị thích anh ấy à? Hai người đính hôn đã được ba tháng giờ huỷ có hơi…
Ninh Tuyết không muốn thiên hạ đánh giá xấu về người Mạc gia.
– Hai người không hợp nhau, ba làm như vậy cũng chỉ muốn tốt cho cả đôi bên.
Tình yêu là phải phát triển từ tận đáy lòng đối phương không nên bị cưỡng ép.
Mạc Thiệu Khiêm lên tiếng, chính thức ủng hộ quyết định của Mạc Khương.
– Yêu ư.
Bạch Âm đầu óc trở nên bối rối.
Không hợp nhau?
Tình cảm mà cô dành cho người ấy có phải là tình yêu nam nữ mãnh liệt không?
Hay là,
Lần đầu tiên nhìn thấy anh tim cô đập rất nhanh và gần như lệch nhịp.
Ngưỡng mộ anh là một người tốt, một người biết quan tâm đến tất cả mọi người xung quanh.
Anh ấy ấm áp, mỗi khi ở bên cạnh khiến cô cảm thấy bản thân được che chở.
Đấy có phải là tình yêu rung động không hay chỉ đơn giản là…
– Con gái, mẹ tôn trọng ý kiến của con.
– Cuộc đời vốn dĩ chỉ có một lần duy nhất sống cho tròn.
Con nên suy nghĩ kỹ về tương lai sau này.
Tránh hối hận không kịp, thích một người là chuyện nửa mùa còn yêu một người là chuyện cả đời.
– Nếu lạc hướng, sẽ rất khó để con quay lại vạch xuất phát.
Tồi tệ hơn con sẽ đánh mất người đàn ông yêu con thật lòng.
Tần Chỉ Lam khuyên nhủ cô vài câu.
– Mẹ nói đúng đấy chị, hãy làm theo ý muốn của trái tim mình.
Ninh Tuyết đã tìm được bến đỗ của bản thân.
Đương nhiên cô cũng muốn Bạch Âm phải sống hạnh phúc với người bản thân yêu.
Mạc Thiệu Khiêm, cô nợ anh nên cuộc đời này nguyện hiến dâng cho người đàn ông ấy.
Anh đối xử với Ninh Tuyết rất tốt, chăm sóc bảo vệ cô không thua kém mẹ Ninh Khiết Lam và chị gái không chung dòng máu.
Khó khăn lắm cả hai mới gặp nhau mà đem lòng yêu.
Hà cớ chi phải tự thử thách làm khó bản thân.
Vừa mất thời gian vừa bỏ lỡ những điều tốt đẹp.
Ninh Khiết Lam ở trên thiên đường mong nguyện hai cô con gái của mình đều sống hạnh phúc tự do.
– Phải thử, mới biết được ai mới cần ai.
Mạc Thiệu Khiêm cười nhẹ.
Tối,
Cổng lớn biệt thự Mạc gia,
– Cậu đến sớm thật đấy Trần Bách Ngôn.
Mạc Khương cũng không bất ngờ, ông thừa biết hắn rất nóng lòng gặp Bạch Âm nên cố tình không gọi cô ra đón tiếp mà tự đích thân mình đi.
Bữa tối vẫn còn đang được Tần Chỉ Lam gấp rút chuẩn bị chưa xong.
Còn khoảng hơn nửa tiếng nữa mới tới giờ dùng cơm.
Trần Bách Ngôn theo địa chỉ mà Mạc Khương đưa nên khá dễ tìm biệt thự.
Hắn bỏ không ít thời gian để lựa chọn một bó hoa đắc tiền tặng Bạch Âm.
Vì muốn tạo ấn tượng tốt trước mặt cô sau bao lâu không gặp nên hắn có nhờ tới nhà thiết kế nổi tiếng tạo dựng phong cách của một quý ông lịch lãm phong độ.
Mạc Khương nhìn bao quát Trần Bách Ngôn cũng khen thầm hắn có đầu tư.
– Mời cậu vào uống trà chờ đợi vậy.
Ông đưa tay về phía trước.
– Cảm ơn ngài.
Hắn khom người kính lễ.
Bạch Âm chăm chú quan sát Trần Bách Ngôn qua khe rèm hở trên tầng cao.
Ninh Tuyết đứng bên cạnh tình cờ nhìn thấy nét vui mừng trên gương mặt chị gái mình, cô liền che miệng cười thầm.
Hắn hoàn toàn thay đổi bộ dạng, không còn quần áo xộc xệch tóc tai bù xù nữa.
Nói thật, cái khoảng khắc gặp lại Trần Bách Ngôn cô rất hoảng sợ bởi dáng vẻ chẳng khác gì ăn mày của hắn.
Không tin được đó là tên chủ tịch ZEUS kiêu ngạo, ngang nhiên luôn thích làm theo ý bản thân.
Viết gì đó
– Chị, đẹp trai thiệt nha.
Ninh Tuyết đẩy đẩy vai Bạch Âm.
– Đẹp…đẹp đâu cơ, bình thường.
Cô đỏ mặt.
– Thích mà còn ngại.
Ninh Tuyết nháy mắt trêu chọc chị gái.
– Chị không thích anh ta, em không mau trang điểm cho chị.
Anh ấy cũng sắp tới rồi, chị phải xuống cổng đón anh rể tương lai của em đấy.
– Anh rể tương lai gì đó không phải đang chờ chị dưới sảnh à.
– Tuyết, chị chị không thích tên Trần Bách Ngôn kia.
Hắn…ta không tốt lành như vẻ bề ngoài đâu.
Em đừng bị nhan sắc điển trai đấy lừa ngạt.
Cô nói lắp bắp.
– Thôi chị em, lát nữa để coi chị tự vả như thế nào nhá.
Bạch Âm chăm chú quan sát Trần Bách Ngôn qua khe rèm hở trên tầng cao.
Ninh Tuyết đứng bên cạnh tình cờ nhìn thấy nét vui mừng trên gương mặt chị gái mình, cô liền che miệng cười thầm.
Hắn hoàn toàn thay đổi bộ dạng, không còn quần áo xộc xệch tóc tai bù xù nữa.
Nói thật, cái khoảng khắc gặp lại Trần Bách Ngôn cô rất hoảng sợ bởi dáng vẻ chẳng khác gì ăn mày của hắn.
Không tin được đó là tên chủ tịch ZEUS kiêu ngạo, ngang nhiên luôn thích làm theo ý bản thân.
Cô nói lắp bắp.
– Thôi chị em, lát nữa để coi chị tự vả như thế nào nhá.
Ninh Tuyết nhéo má chị gái.
Bạch Âm:….