Bạn đang đọc Mộng Ảnh Tình – Chương 13: Dung Dịch Nước Muối
Nhà hàng Hồ Nam vào lúc 7h tối,
– Chào Acacia, tôi là Dạ Hoa đại diện bên phía tập đoàn ZEUS.
– Rất vui khi được gặp cô.
Acacia cúi người chào lịch sự.
Hai người vui vẻ cùng nhau ngồi xuống bàn ăn.
Đây là một trong số nhà hàng nổi tiếng nhất của Thượng Hải – Trung Quốc.
Tuy giá cả của các món ăn nhà hàng này khá cao nhưng đổi lại khách hàng sẽ được thưởng thức hương vị mỹ thực thơm ngon trong khung cảnh dễ chịu với toà nhà cao tầng có ban công lộng gió.
– Cô cứ tự nhiên gọi món ăn uống thoải mái, nhà hàng này đã được chúng tôi bao rồi.
Bạch Âm :…
– Cảm ơn, phục vụ tôi chọn hết mặt bên phải.
Cái gì chứ, chỉ là một bữa ăn tối bình thường làm quen thôi mà có cần khoa trương vậy không.
Thừa biết là chủ tịch các người không thiếu tiền nhưng không khí trống vắng như vậy cô ăn cảm thấy có chút buồn ha.
Dạ Hoa đưa cho Bạch Âm xem thử hợp đồng.
Cô bắt đầu chăm chú nghiên cứu các điều khoản mà bên phía kia đề ra.
Người mẫu chụp hình quảng cáo là một trong những thành phần quan trọng trong chiến lược marketing của doanh nghiệp.
Là người trực tiếp sử dụng sản phẩm hay nắm bắt được nội dung thông tin của sản phẩm và làm nổi bật những tính năng đó để giới thiệu rộng rãi đến khách hàng.
Hiện nay, các lĩnh vực kinh doanh rất đa dạng và có sự cạnh tranh gay gắt.
Đòi hỏi mỗi doanh nghiệp phải có chiến lược đầu tư mạnh về chất lượng.
Và hình ảnh sản phẩm là rất cần thiết để tạo ấn tượng cho mọi người.
Hợp tác với siêu mẫu nổi tiếng để chụp hình quảng cáo là một chiến lược marketing có đầu tư kỹ lưỡng.
Mỗi sản phẩm khi được chụp đều mang tính chuyên nghiệp.
Giúp thu hút một lượng lớn sự tò mò của khách hàng và tiếp cận tới nhu cầu của họ.
Một người mẫu có ngoại hình đẹp chắc chắn sẽ mời gọi được nhiều người xem.
Thúc đẩy doanh thu phát triển.
Thổi hồn cho sản phẩm thêm phần sinh động.
– Tôi có một thắc mắc nho nhỏ, tại sao tập đoàn các người không mời những nhân vật nổi tiếng trong nước mà lại để ý đến một Acacia mới về nước gần đây ?
Acacia hỏi.
– Vì cô đã từng hoạt động ở bên thị trường nước ngoài thì năng lực và sức ảnh huởng của cô không hề nhẹ.
Acacia có một lợi thế lớn đó là ngoại hình xinh đẹp và thần thái rất phù hợp với tiêu chuẩn mà tập đoàn đề ra trước khi cô về nước.
– Tôi cảm thấy may mắn khi được lọt vào mắt xanh ZEUS đấy.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ký hợp đồng quảng cáo sản phẩm cho một doanh nghiệp hay một thương hiệu nổi tiếng nào đó.
Nhưng đây là hợp tác với tập đoàn của Trần Bách Ngôn, Bạch Âm cô khó thở vô cùng.
Lỡ như trong quá trình làm việc hắn nhận ra cô là toang mạng.
Bạch Âm nuốt nước bọt, mới nghĩ đến thôi mà đã thấy sợ phát khóc rồi đây.
– Nếu lần quảng bá sản phẩm này thành công tốt đẹp, chúng tôi rất biết ơn Acacia.
– Tất nhiên.
Tôi sẽ thúc đẩy thương hiệu và tạo được lòng tin cho khách hàng.
Bạch Âm cầm ly rượu vang một cách sành điệu nhấm nháp.
– Cô hài lòng với các điều khoản trong hợp đồng chứ ?
Dạ Hoa không quên việc chính.
– Hợp tác vui vẻ.
Cô gật đầu cười chân thật.
Bạch Âm mở nắp bút ký tên.
Thức ăn được bày dọn ra nhanh chóng, Dạ Hoa lịch sự mời cô dùng bữa trước.
Bạch Âm tự nhiên ăn uống.
Công nhận đầu bếp nhà hàng này nấu món nào đấy đều vừa miệng với cô.
Truyền thống ẩm thực Hồ Nam đã được hình thành từ thời nhà Hán vì thế những thực đơn nghệ thuật nấu nướng của các món ăn ở đây rất tinh tế và hoàn mỹ.
Khi nấu thì chú trọng nhiều chất béo, chua, cay và tươi.
Họ sử dụng nhiều ớt, đặc biệt là tỏi, hẹ tây và kết hợp với nước sốt để tăng thêm hương vị.
Chính vì điều này đã làm cho các món ăn Hồ Nam có tính ” gây nghiện ” rất cao.
Đang ăn ngon lành thì có khách không cần mời cũng có quyền đến…
– Công túa.
Hả ?
Bạch Âm dừng ăn.
– Chủ tịch.
Dạ Hoa hốt hoảng rời bàn.
Cái gì chủ tịch, không lẽ là Trần Bách Ngôn đến ?
– Công túa công túa.
Hắn thả Pha Lê xuống, con bé vui mừng chạy đến ghế Bạch Âm đang đông cứng như cá bỏ trong ngăn lạnh.
Chiếc thìa trên tay cô rớt nhẹ lên bàn.
Pha Lê ngẩng đầu nhìn Bạch Âm, tay thì nắm chặt lấy tà váy của cô.
Trần Bách Ngôn dơ tay ra hiệu cho Dạ Hoa.
Cô cúi người chào nhẹ nhàng quay người đi.
Hắn di chuyển bước chân đến chiếc ghế ngồi đối diện Bạch Âm.
– Cô có phiền đổi nhà hàng ?
Trần Bách Ngôn đưa mắt nhìn các món ăn vị cay mà đề nghị.
Pha Lê không thể ăn cay, con gái hắn tới giờ vẫn chưa ăn cơm.
Bạch Âm không dám trả lời, mấy món này ăn chưa được bao nhiêu.
Còn dư rất nhiều đấy, thậm chí còn có vài món cô chưa đụng đến nữa.
Trần Bách Ngôn thấy cô không trả lời hắn lại lên tiếng.
– Cô Acacia.
– Công túa.
Pha Lê cố gắng leo lên người cô, Bạch Âm đang trầm tư thì giật mình bế luôn con bé ngồi trên đùi.
– Đổi gì chứ, tôi thấy đồ ăn còn nhiều lắm cơ mà.
– Con gái tôi không ăn cay được.
Ôi trời cô quên, con bé còn nhỏ.
Ơ mà, con gái ?
Trần Bách Ngôn có con gái rồi sao.
Bạch Âm nét mặt ngạc nhiên.
Vậy là hắn ta đã kết hôn ? Sao cô không nghe Niên Ngọc Linh nói đến chuyện này nhỉ.
Tình hình bây giờ có phải hơi làm khó cô không thế.
Đi ăn riêng với một người đàn ông có vợ con.
Đã vậy còn là Trần Bách Ngôn – kẻ cô rất muốn tránh, càng xa càng tốt.
– Con chưa có mami.
Pha Lê nhéo má Bạch Âm.
Wtf !
– Sao, cô có đồng ý đi ăn cùng chúng tôi không ?
– Haha, xin lỗi tôi no rồi.
Bạch Âm ngượng cười.
– Vậy thì công túa nôn ra hết đi.
Pha Lê chu môi nói.
Bạch Âm khoé miệng giật giật.
Ăn chưa no sao ói ?
– Phục vụ chuẩn bị cho tôi một ly dung dịch nước muối.
Trần Bách Ngôn bình thản yêu cầu.
Bạch Âm :…
Không phải cái thứ nước đó dùng để kích thích nôn hay sao chứ hả.
– De de de, salty water.
Pha Lê vỗ tay cổ vũ.