Đọc truyện Mối Tình Đầu – Sogood – Chương 12
-sao tan muộn thế em? a đợi lâu lắm rồi í
-uhm hôm nay cô giáo cho chép bài tập lắm quá, mỏi hết cả tay rồi..
-khổ thân ghê, thương thế.. mà a mua kẹo chu pa chụp tẩm bổ cho e rồi còn j
-suốt ngày kể công thôi.. rồi bé véo nhẹ vào eo em
-đấy là tấm lòng của người ta thì người ta kể chứ..
-đc rùi, biết là tấm lòng rùi..cảm ơn a nhớ.. bé nói ngọt ứ chịu được, nghe mà sướng hết cả người ấy..
đang đến đoạn đó thì bỗng đâu có 2 thằng, cũng mặc áo đồng phục trường đi từ ngõ đi ra.. phải kể thế này cho các bác hiểu nhé, trường e có 2 cái cổng, cổng chính thì e vs bé đi là đường to bên ngoài.. cổng phụ trong cái ngõ rẽ ra..
…rầm..á..bé kêu lên..2 thằng đó nó tông trúng xe bọn e.. vội quay lại đỡ bé, bé bị tông đúng vào chân, có vẻ đau lắm..-e có sao không? đau lắm ko?..-uhm đau..mắt rơm rớm như kiểu sắp khóc í
-bọn mày đi đứng kiểu j thế
-tại cái xe phanh nó ko ăn, mà cũng tại 2 bạn đi chậm đó chứ đm thằng này đâm vào người ta chưa xin lỗi mà đã ý kiến lại à
-nhanh hay chậm là việc của tao.. mày đi từ trong đi ra thì mày phải để ý..
-thì đã bảo tại cái xe nó k ăn phanh.. đm nói nhiều ( nó lẩm bẩm nhưng cố tình để e nghe thấy) trông cái thái độ cũng lỳ lắm, éo chịu nhận sai mà xin lỗi.. còn thằng còn lại thì đứng im k nói năng j
-m nói cái j đấy? đm nói lại bố m nghe xem nào.. lúc này thì e sôi máu thực sự, đang đi vs bé, bé lại bị nó đâm, đau chảy cả nước mắt, nó thì nhơn nhơn k thèm xloi 1 câu
-đm m là cái éo j mà bố phải nói..
không phải khẩu chiến nhiều, e lao vào túm cổ luôn..-bây h mày đâm vào bạn tao, ra xin lỗi đi ko tao k để yên đâu
-nó gạt tay em ra.. hất mặt..-làm sao.. móa thằng này nó ko biết lớp mình là lớp nào à
lúc ấy máu nóng nó dồn tận não rồi, chả biết j nữa, e lao vào đấm luôn thẳng 1 phát vào mặt nó, thằng này cũng k vừa, nó cũng đấm lại, em hơi bất ngờ, lùi lại nên trúng vào vai.. đến đây thì 2 thằng lao vào ăn thua đủ.. có 1 cú mà e nhớ nhất là em và nó cùng lao vào đấm, e bị trúng thái dương còn nó trúng vào mũi e váng cả óc còn nó cũng phải lùi vài bước..lắc lắc đầu cho tỉnh…..thằng đó nó lùn hơn e chút, nên dần dà thấy e hăng cũng hơi chậm lại, chứ ko hung như lúc đầu, mà may làm sao mà cái thằng đi cùng nó nhát cáy ko dám nhảy vào, chứ 2 mà đánh 1 thì chắc e ăn đủ .. hồi đấy bọn đầu gấu côn đồ hay lang thang thì chúng no cầm phớ, tuýp đánh nhau chứ học sinh như em thì chỉ tay không, mà thằng nào máu lửa lắm thì cầm gạch mà phang thôi ạ
lúc ấy thấy đánh nhau, mấy đứa học sinh về muôn quay lại xem, tụ tập đông đông, và tất nhiên mấy thằng bạn hóng hớt lúc nào cũng lê la quán xá của em cũng hóng hớt đi ra.. chúng nó ra thấy e đang đánh nhau vs thằng kia, nhanh như cắt thằng H bạn e lao vào đạp thằng kia 1 cú.. rồi mấy thằng bên ngoài cũng sẵn sàng lao vào hội đồng cu kia.. nó thấy thế có vẻ chùn chùn ko dám đánh trả nữa.. 1 thằng cùng lớp ra hỏi em:-làm sao mà đánh nhau vs nó.. em ko trả lời đinh nhảy vào đánh tiếp.. hoàn toàn ko có ý cậy đông đâu các thím nhớ.. cay cú thì lao vào đánh tiếp thôi..thì bé từ đâu xuât hiện, bàn tay run run giữ tay em..- thôi a, ko sao mà, đừng đánh nhau nữa.. em khựng lại.. máu nóng tan biến hết.. cảm xúc cũng thay đổi bất ngờ..em quên bé nãy giờ, chân bé thì đau mà sao e chả để ý gì cả bé có vẻ sợ, mà đúng là bé đang rất sợ, tay run run, bờ vai khẽ nâng lên, mắt rưng rưng như sắp trào hết nước mắt ra ngoài.. sao thương bé đến thế
.. nhưng mấy thằng bạn e có biết đâu, bọn nó lao lên định đnáh thằng kia tiếp.. em giữ lại được thằng H vs 1 thằng nữa..- thôi đừng đánh nữa, t ko sao.. rồi chạy ra lôi 3 thằng đang đánh cái thằng cu kia ra..mãi mới kéo đc hết.. bỏ qua bọn bạn đang chửi cái j đấy e chả để ý.. ra bảo thằng cu kia:- thế bây h mày có ra xin lỗi bạn tao ko.. nó im ko nói j, lỳ vãi shit.. em hỏi lại..-đm đừng làm bố m cáu nữa, ra xin lỗi bạn tao nhanh lên..
lần này thì chắc thằng bé sợ bị đánh tiếp nên hơi cúi mặt xuống, ko nhìn vào em, ra chố bé nó lý nhý:-xin lỗi..
bé ko nói j, quay ra xe đứng.. e nhìn cu đó, vẫn cú lắm, nhưng thôi.. bỏ qua đi.. rồi ra xe với bé, lai bé về, bỏ mặc mấy đứa bạn e với cái bọn hóng hớt phía sau
em đạp chậm, im lặng, đầu óc trống rỗng ko biết nói j vs bé bih.. bé cũng thế, im lặng.. lúc đó phải nói thật là rất tệ đấy.. phải đến 5p sau bé mới mở lời, phá tan cái cảm giác đáng sợ này
-lần sau a đừng đánh nhau như thế nữa
-em ko thấy thái độ của nó à, nó đâm vào e làm e đau, a muốn nó pải xin lỗi em
-a làm thế này e còn đau hơn.. bé trả lời như thế làm e k biết nói j cả..uhm cũng đúng, con người như bé thì làm sao thích mấy cái chuyện đánh đấm này đc..em đành im lặng..ko nói j hết
-a có đau không? bé lại hỏi..èo quan tâm đây.. thích thế
-a ko sao.. (con trai mà, đánh đám tí có sao )
-thật không?
-thật mà, à mà chân em sao rồi, đỡ tí nào chưa.. vào hiệu thuốc mua lọ cao xoa bóp nhé
-không cần đâu anh, em ko sao, tí về em tự bôi được rồi..
-uhm, a xin lỗi, hôm nay tệ quá
bé cười.. hình như chả có việc j làm 2 đưa em giận nhau được cả ấy
-đừng ngốc thế.. à kẹo a mua ngon lắm, mai lại mua nhớ
-uhm ngày nào a cũng sẽ mua cho em..
bé đã cười nhiều hơn, dần quên đi chuyện lúc nãy, con đường về lại trở nên đẹp đẽ biết bao……..