Mối Quan Hệ

Chương 8: Bẫy


Đọc truyện Mối Quan Hệ FULL – Chương 8: Bẫy


Ba người tới KFC, La Siêu hào phóng chi tiền mua một đống đồ ăn, còn đoạt hóa đơn tính tiền của người đàn bà.
“Thật ngại quá, tôi tự mua được mà……” Người đàn bà đó nói.
“Không có nhiêu đâu,” khi ngồi xuống La Siêu thấy đứa trẻ chảy nước miếng dáo dát nhìn đồ ăn, nhưng không dám động thủ, nhịn không được nên hắn nói, “Muốn ăn thì ăn đi.”
Đứa trẻ nhìn người đàn bà, sau khi được đối phương cho phép mới cầm một miếng gà, hé mồm thật to gặm ăn.
“Anh bạn nhỏ này không ăn cơm sao?” La Siêu đánh giá bộ dáng đứa nhỏ, hồi nãy trên đường không đủ ánh sáng nên không nhìn rõ, lúc này cẩn thận nhìn kĩ, mới phát hiện mặt mày đứa nhỏ có vài phần giống với Doãn Đông nha!
“Anh bạn nhỏ, em tên là gì?” Hắn ra sức lôi kéo làm quen đối phương, còn đứa trẻ chỉ lo vùi đầu vào gặm miếng gà, không để ý tới hắn.
La Siêu cố ý nói chuyện với người đàn bà: “Con trai chị rất đáng yêu.”
Người đàn bà vội vàng giải thích: “Anh hiểu lầm rồi, nó không phải con trai tôi.”
La Siêu: “Đó là……”
Người đàn bà trìu mến nhìn bộ dáng háu ăn của đứa trẻ, thở dài nói: “Không dám gạt anh, chúng tôi đến từ Viện Phúc Lợi, đứa nhỏ này tên là Thiệu Quân Lăng, là trẻ mồ côi, tôi họ Cố, là người giám hộ của thằng bé.”
La Siêu bừng tỉnh, tức khắc hối hận con mắt nhìn người của mình! Chẳng lẽ thằng nhóc này nhận sự giúp đỡ của Doãn Đông nên mới kéo người giám hộ đến đây sao? Bữa cơm này lãng phí rồi nha!
Nhưng mà khuôn mặt của đứa trẻ này rất giống với Doãn Đông, La Siêu chưa từ bỏ ý định, hắn cười nói: “Đứa nhỏ này lớn lên thật sự rất giống Doãn Đông, ai, nếu thật là con trai ông ấy thì chắc không có ngồi đây ăn KFC đâu ha…… Tôi nghe nói, Doãn Đông để lại tài sản hàng tỉ, quỹ từ thiện có hơn hai trặm vạn tệ.


Bởi vì qua đời ngoài ý muốn nên không để lại di chúc gì hết, tất cả tài sản đều để lại cho đứa con trai kia.”
Cô giáo Cố nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, cô nhìn thoáng qua Thiệu Quân Lăng đang yên lặng gặm cánh gà, tâm tình phức tạp mà cảm thán nói: “Cũng là đứa nhỏ này mệnh không tốt, thiếu chút nữa liền……” Nhưng nói tới đây, cô liền ngừng.
La Siêu nghe ra lời nói có ẩn tình, truy vấn hỏi: “Thiếu chút nữa thì làm sao?”
Cô giáo Cố lắc đầu: “…… Không có gì.”
La Siêu bám riết không tha nói: “Cô giáo Cố, các người nếu có chuyện gì khó nói cứ nói với tôi, tôi là phóng viên, chỉ cần tôi động bút, viết một chút tin tức này nọ là có thể giúp cô đòi lại công bằng rồi.”
Cô giáo Cố nhìn về phía La Siêu: “Phát tin tức?”
La Siêu: “Đúng vậy, giải trí Đông Dương là công ty truyền thông lớn mạnh, tin tức chúng tôi phát ra sẽ có nhiều người quan tâm…… Có phải Doãn Đông từng giúp đỡ anh bạn nhỏ này mà giờ bị cắt đứt đúng không?”
“Cũng không phải……” Cô giáo Cố rối rắm một lát, rốt cuộc hạ quyết tâm, cô không kiên kị nói với La Siêu: “Kỳ thật, trước khi Doãn tiên sinh xảy ra chuyện đã quyết định nuôi dưỡng Thiệu Quân Lăng.”
“Cái gì?” La Siêu nghe được lời này, máu cả người đều sôi trào, “Cô nói thật?”
Cô giáo này tên là Cố Diễm, cô nói: “Thật sự, Doãn tiên sinh nửa năm trước tiến hành tiếp xúc với Quân Lăng, việc này toàn bộ Viện Phúc Lợi đều biết.”
La Siêu hỏi: “Tiến hành tiếp xúc là sao?”
Cố Diễm giải thích nói: “Đây là hình thức thử nghiệm của Viện Phúc Lợi, vì đối hai bên phụ trách, yêu cầu người nhận nuôi trước khi tiến hành giấy tờ phải tiếp xúc nuôi dưỡng tình cảm với người được nuôi, ví như dò hỏi định kỳ, gặp mặt giao lưu hoặc là trực tiếp mang đứa nhỏ về nhà sinh hoạt mấy ngày.

Tuy rằng Doãn Đông là minh tinh, điều kiện kinh tế khẳng định không phải là vấn đề, nhưng chúng tôi cũng sợ ông ấy và Quân Lăng không thể sống chung —— trước kia chúng tôi có vài trường hợp người nhận nuôi không thể hòa hợp với mấy đứa trẻ, chuyện này tạo thành thương tổn nghiêm trọng với tâm lý bọn nhỏ, đương nhiên, con nít cũng có quyền lựa chọn, nếu bọn chúng chủ động tỏ vẻ không thích người nhận nuôi, thì việc nuôi dưỡng không thể tiến hành.”

“Nguyên lai là như thế này,” La Siêu gật gật đầu, lại hỏi, “Doãn Đông ở chung với đứa nhỏ hơn nửa năm trước?”
“Đúng vậy, kỳ thật trong tình huống bình thường nhiều nhất ba tháng là có thể thấy kết quả.

Bất quá trường hợp của Doãn tiên sinh cùng Quân Lăng tương đối đặc thù, Doãn tiên sinh ngay từ đầu đã nguyện ý nhận nuôi Quân Lăng bằng mọi giá, cũng hào phóng quyên tiền ủng hộ Viện Phúc Lợi trong vòng ba năm tới, chỉ là Quân Lăng…… Vẫn luôn không có chuẩn bị tốt.”
La Siêu: “Vì cái gì?”
Cố Diễm sầu lo mà nhìn thoáng qua Thiệu Quân Lăng, nói: “Tính cách của đứa nhỏ này, nói thế nào nhỉ, đứa nhỏ này không giống với mấy đứa trẻ khác.”
Cô còn nhớ rõ thời điểm 5 năm trước khi Thiệu Quân Lăng vừa mới chuyển tới Viện Phúc Lợi, nói gì cũng không trả lời, một khi có người tới gần nó, nó liền nhe răng nhếch miệng mà kêu to, các cô giáo trong Viện không muốn tiếp nhận nó, chỉ có cô nảy sinh đồng cảm, bởi vì đứa nhỏ này nhất định là chịu thương tổn nghiêm trọng, mới có thể ôm địch ý lớn với người lạ.
Qua vô số lần bị đánh, bị cắn, cô cuối cùng nhận được tín nhiệm của Quân Lăng.

Nhưng đứa nhỏ này vẫn cứ có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, mấy đứa nhỏ hơn đều sợ nó, mấy đứa lớn hơn cũng không dám chọc đến nó.

Cũng không biết ai đặt biệt danh “Tiểu chó điên” cho nó, bọn nhỏ đều ngầm gọi nó như vậy.
La Siêu cũng đoán được tính cách của đứa nhỏ này không hòa đồng cho lắm, hắn hỏi: “Vì sao Doãn Đông nhận lời nuôi dưỡng thằng bé? Nhận nuôi đứa bé càng nhỏ tuổi càng tốt hơn chứ? Đứa nhỏ này mấy tuổi rồi, chắc cũng phải tám tuổi rồi đúng không?”

Cố Diễm: “Quân Lăng đã mười tuổi, thân hình thằng bé nhỏ hơn với bạn cùng lứa.”
La Siêu: “Chậc……” Tuổi tác như vậy cũng khó nuôi dưỡng tình thân với người lạ chứ nhỉ?
Cố Diễm hồi tưởng một phen: “Tôi không nhớ rõ vì sao Doãn tiên sinh muốn nhận nuôi Quân Lăng, tôi chỉ nhớ lúc ấy viện trưởng muốn tôi dẫn Quân Lăng đến văn phòng —— tựa hồ là Doãn Đông trực tiếp điểm danh muốn gặp đứa nhỏ này.”
Trước khi Doãn Đông xuất hiện, cô còn nghĩ, Thiệu Quân Lăng phỏng chừng phải ở lại Viện Phúc Lợi cho đến khi trưởng thành.
Tính cách cực đoan, khó hòa đồng với bạn cùng trang lứa, đừng nói đến việc được nhận nuôi.
Con nít tính cách dễ chịu, hòa đồng thì không lo không ai nhận nuôi, với đứa nhỏ tính cách không tốt như vậy, chờ tới tuổi nhất định sẽ học được che giấu cảm xúc, duy chỉ có Thiệu Quân Lăng, hỉ nộ vô thường, làm người ta không đoán được tính nết.
La Siêu nghe thấy chi tiết này, lại hỏi: “Lai lịch của đứa nhỏ này thì sao? Chị có biết không?”
Cố Diễm nói: “Đứa nhỏ này là do Cục Dân Chính đưa tới, nghe nói là người dân phát hiện khi thấy nó đang giành đồ ăn thừa với mèo hoang, tra không ra lý lịch, cái tên Thiệu Quân Lăng cũng do Cục Dân Chính tìm ra.”
La Siêu cảm giác có gì đó sai sai, một đứa nhỏ không hề có bối cảnh thì vì cái gì mà Doãn Đông muốn nó? Hai người còn giống nhau……
Trong đầu hắn hiện lên vô số tựa đề ngôn tình cẩu huyết “Doãn Đông bội tình bạc nghĩa với bạn gái, mười năm sau hối tiếc quyết tìm Thiệu Quân Lăng bù đắp chuyện xưa”, cho rằng chuyện này còn có khúc mắc gì nữa.
Cố Diễm không ý thức được La Siêu có mục đích gì khi hỏi vấn đề này, đơn thuần cảm khái: “Có thể là duyên phận đi, các cô giáo ở Viện Phúc Lợi đều nói Doãn Đông và Thiệu Quân Lăng có tướng cha con.”
La Siêu nói giỡn một câu trong lòng: “Không chừng đứa nhỏ này là con Doãn Đông à?”
Cố Diễm biểu tình cứng đờ: “Không thể nào?”
La Siêu: “Ai, giới giải trí không thiếu người như vậy mà, chị biết Bành Long chứ? Hắn bay bướm khắp nơi, có tận bảy người bạn gái lận đó, cứ cách vài ngày là có một người tự xưng là bạn gái hắn!”
Cố Diễm xấu hổ mà giải thích giùm Doãn Đông: “Tôi cảm thấy Doãn tiên sinh không phải loại người như vậy……”
“Ha hả, cũng đúng.” La Siêu nhanh chóng cứu vãn, không nói tiếp chuyện dơ bẩn trong giới giải trí, tránh để cô cho rằng mình phá hư ấn tượng tốt với Doãn Đông, nảy sinh phản cảm với hắn.

La Siêu lại hỏi: “Chị nói trước khi Doãn Đông xảy ra chuyện đã quyết định thu dưỡng Thiệu Quân Lăng, nói như vậy, đứa nhỏ này hiện tại là chuẩn bị tốt rồi?”
Cố Diễm: “Đúng vậy, ngày 12 tháng này là lần cuối cùng Doãn tiên sinh tới gặp Quân Lăng, ông ấy ở trước mặt viện trưởng hỏi Quân Lăng có nguyện ý chung sống với mình không, Quân Lăng đáp ứng rồi.”
Suốt nửa năm, Cố Diễm cảm thấy mọi chuyện không dễ dàng gì.
Từ lúc Doãn Đông bắt đầu thân thiết với Thiệu Quân Lăng tới nay, cô có thể thấy được Quân Lăng thay đổi, từ lúc bắt đầu kháng cự đến chậm rãi có thể tiếp xúc, thậm chí cùng Doãn Đông hòa thuận ở chung, hai tháng gần đây, thằng bé bắt đầu chờ mong tới ngày gặp mặt Doãn Đông.
Ngày đó Doãn Đông còn chính miệng hứa hẹn, chờ lần này đi công tác trở về, ông sẽ mang Quân Lăng đi làm thủ tục nuôi dưỡng nên tất cả mọi người rất cao hứng.
Thế sự vô thường, bọn họ không thể nào nghĩ được Doãn Đông sẽ một đi không quay lại……
La Siêu hỏi: “Sau khi Doãn Đông qua đời các cô có liên hệ với người đại diện của ổng không?”
Cố Diễm: “Người đại diện? Anh nói là Vương tiên sinh sao? Không phải anh ấy đi cùng Doãn tiên sinh sao?”
“Vương tiên sinh?” La Siêu sửng sốt, mới phản ứng lại đây, đối phương nói có thể là trợ lý sinh hoạt của Doãn Đông, “Không phải, là một người họ Dương, hơi béo, cỡ bằng tuổi tôi, còn có một người họ Diêu, nữ, cao cao gầy gầy.”
Cố Diễm lắc đầu: “Hai người anh vừa nói tôi đều không quen, trước kia đều là Vương tiên sinh cùng Doãn tiên sinh tới, có đôi khi Doãn tiên sinh bận, để cho một mình Vương tiên sinh tới đón Quân Lăng, rồi chở về sau ngày gặp mặt.

Sau khi nhìn thấy tin tức bọn tôi có gửi thư cho bọn họ, nhưng không nhận được hồi âm gì cả.”
La Siêu thầm nghĩ, phỏng chừng bên kia bận ngập đầu còn trợ lý Vương cũng đã mất cùng với Doãn Đông, khó trách bọn họ phải dùng biện pháp này để đến lễ truy điệu, xem ra là hoàn toàn mất liên lạc với người bên Doãn Đông.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.