Mối Quan Hệ

Chương 127: Phiên Ngoại 6


Đọc truyện Mối Quan Hệ FULL – Chương 127: Phiên Ngoại 6


《 Mê trai bỏ bạn 》 ( một )
Ghi chú: Góc nhìn của Vi Hoành Tuấn
Học bá Vi Hoành Tuấn từ nhỏ tự xưng là thiên tài, cho đến khi hắn vào Đức Âm gặp được Thiệu Quân Lăng và Bùi Tây Ẩn trong đội thiết kế robot.
Bùi Tây Ẩn là thiếu niên mười ba tuổi được chuyển thẳng vào đại học, nhưng ba mẹ hắn thấy làm thế sẽ hủy hoại tuổi thơ của con mình, vì thế đưa hắn tới Đức Âm để tiếp thu giáo dục toàn diện, cố gắng bồi dưỡng hắn thành một người bình thường.
Mà Thiệu Quân Lăng cũng là quái thai dùng hết năm năm học xong chương trình tiểu học và trung học, không chỉ vậy đâu, Thiệu Quân Lăng từ trung học đã tham gia đội robot của trường, nó còn dựa vào thời gian rãnh cuối tuần mà hoàn tất các đề thi vào đại học trong nước.
Kỳ thật Vi Hoành Tuấn cũng không kém, trước khi vào Đứa Âm, hắn vẫn luôn học ở trường công lập trọng điểm, mỗi lần đều đạt hạng nhất toàn trường.

Thân là con trai của nhà quang học công trình, từ nhỏ hắn đã được học về công nghệ.
Nhưng so với bọn quái thai Bùi Tây Ẩn và Thiệu Quân Lăng, hắn cảm thấy thành tích của mình hoàn toàn không đáng là gì.

Bởi vì thiên tài chân chính muốn học gì đó căn bản không chỉ học giới hạn trong sách giáo khoa, còn đối thủ của bọn họ có thể không cùng tuổi, cùng năm, mà là toàn thế giới……
Năm đầu tiên lên cấp ba, tổ robot trường Đức Âm gồm có Vi Hoành Tuấn, Bùi Tây Ẩn, Thiệu Quân Lăng và sáu người nữa tham gia cuộc thi FRC, giành hạng nhất.

Ba người bọn họ đều nhận được thư thông báo trúng tuyển từ đại học I.
Vi Hoành Tuấn vui mừng như trúng số độc đắc, lòng tràn đầy chờ mong đi du học Mỹ cùng với hai người bạn này.

Kết quả là hai tên gia hỏa kia hoàn toàn không để tâm, vẫn học tập như cũ.
Đúng vậy, bọn họ căn bản không đem chuyện nhận được thư trúng tuyển của đại học I để ở trong lòng.
Bùi Tây Ẩn nói nó tham gia cuộc thi này là bởi vì chưa từng tiếp xúc với AI, tùy tiện chơi chơi mà thôi, tốt nghiệp xong nó sẽ tiếp bước cha mẹ cống hiến cho nước nhà, còn Thiệu Quân Lăng cũng nói muốn học đại học trong nước.
Lựa chọn của Bùi Tây Ẩn Vi Hoành Tuấn có thể hiểu, cả nhà tiểu tử này đều làm về hỏa tiễn, nghe nói nó đã xem hết đống sách liên quan đến hỏa tiễn mà nhà nó sưu tầm rồi, phỏng chừng nghĩa nặng tình thâm với ngành hàng không nước nhà.

Nhưng Thiệu Quân Lăng ở lại trong nước làm gì thì Vi Hoành Tuấn nghĩ không ra, kỹ thuật AI ở nước ngoài tiên tiến hơn trong nước, thiên tài như thằng nhóc đó sao lại yêu nước như thế thì nó không hiểu?
Vi Hoành Tuấn dùng chiêu bám riết không tha hỏi nguyên nhân, thì mới biết được lí do Thiệu Quân Lăng không muốn ra nước ngoài là gì, là để chăm sóc anh nó đó.
Vi Hoành Tuấn quả thực muốn té xỉu, bởi vì ngày thường Thiệu Quân Lăng nhìn qua quá lý trí, quá bình tĩnh, nó hoàn toàn không thể tưởng được gia hỏa này vẫn là cái tên luyến huynh điên cuồng!
Cuối cùng ngày đó Vi Hoành Tuấn đã gặp được anh trai trong lời đồn của đối phương, chính là đại minh tinh làm mưa làm gió trong giới showbiz Doãn Sướng.

Vi Hoành Tuấn lần đầu tiên phát hiện, sắc đẹp có thể chẳng phân biệt giới tính, nó là thẳng nam từ sợi tóc trên đầu đến lông ngón chân, vậy mà tim đã rớt vài nhịp khi thấy Doãn Sướng soái ca cười với nó, khó trách người này có nhiều fans não tàn như thế.
Vi Hoành Tuấn nghe nói, Thiệu Quân Lăng lại quyết định xuất ngoại là bởi vì ngày đó Doãn Sướng nghe trộm đối thoại của bọn họ, một đòi hai phải bắt Thiệu Quân Lăng đi.
Vì thế, Vi Hoành Tuấn nhận được mười phần oán khí từ Thiệu Quân Lăng —— nếu không phải hắn đi tìm Thiệu Quân Lăng, bức đối phương nói rõ lí lẽ, thì Thiệu Quân Lăng cũng không cần tách khỏi anh nó —— nhưng Vi Hoành Tuấn không hề oán hận, hay ngại ngùng vì hắn đã cứu giúp một thiên tài thoát khỏi cám dỗ của sắc đẹp.
Xác định xuất ngoại không bao lâu sau, Thiệu Quân Lăng liền lôi kéo hắn cùng Bùi Tây Ẩn hỗ trợ, nói muốn làm một cái AI biết nói chuyện phiếm cho anh nó, còn nói nếu nó không ở bên cạnh thì anh nó sẽ buồn lắm.
Vi Hoành Tuấn lại muốn té xỉu, thiên tài như Thiệu Quân Lăng mà lại đem IQ tiêu phí trên đường tình trường là sao?
Ba người bọn họ bận rộn hết nửa năm trời mới hoàn thành con AI đó……
Ngày xuất ngoại, Vi Hoành Tuấn hẹn gặp Thiệu Quân Lăng ở trước cửa hải quan.
Ngày đó, Thiệu Quân Lăng ngồi trong xe của anh nó, Vi Hoành Tuấn nhìn thấy Doãn Sướng qua cửa sổ xe, ánh mắt đầy tình cảm của Doãn Sướng làm hắn có cảm giác như mình đã cầm cây gậy chia cắt đôi uyên ương này.
Thiệu Quân Lăng trở về xe, không biết nói gì đó, khi quay lại thì mặt đầy phiền muộn, rồi lại cười rất là quái dị, không biết lại làm gì rồi.
Nói thật thì anh của Thiệu Quân Lăng cũng khá tốt, bởi vì thương em trai ngồi máy bay đường dài sẽ mệt, nên mua luôn vé máy bay hạng thương gia cho hai đứa, lần đầu tiên Vi Hoành Tuấn được ngồi thoải mái vậy đó nha.
Tới đại học I rồi, hoàn cảnh và phong cách học tập ở nước ngoài làm Vi Hoành Tuấn cảm thấy rất mới mẻ, sau giờ học còn muốn ra ngoài dạo chơi.
Vi Hoành Tuấn vốn định kéo Thiệu Quân Lăng đi cùng, nhưng bỗng nhiên có một ngày Thiệu Quân Lăng bắt đầu bận rộn công việc, nó mỗi ngày vừa tan học liền trở lại ký túc xá, còn không cho bất kì kẻ nào quấy rầy.

Vi Hoành Tuấn cảm thấy kỳ quái, lấy năng lực ứng phó của đối phương thì việc học hẳn là nhẹ nhàng lắm chứ, đang bận cái gì hả?
Có một lần, Vi Hoành Tuấn nghe được trong phòng Thiệu Quân Lăng truyền ra âm thanh đối thoại, tò mò ghé vào cửa nghe lén một chút ——

“Nước suối luôn là hợp dòng với nước sông, nước sông lại hối nhập vào biển cả…… Trên đời có ai chịu lẻ loi? Vạn vật có qui luật tự nhiên……”
Đang gọi điện thoại à? Không đúng……
“Ánh mặt trời gắt gao ôm lấy trái đất, ánh trăng hôn mặt biển, mà đây có nghĩa lí gì, nếu người không hôn tôi?”
Hình như là đang…… Đọc thơ?
Thiệu Quân Lăng mỗi ngày tan học đều nhốt mình ở trong ký túc xá đọc thơ á???╭(°a°`)╮
…… Hắn thật sự càng ngày càng không hiểu được người bạn học thiên tài này nữa.
Kì nghỉ Lễ Giáng Sinh tới sớm, Vi Hoành Tuấn hứng thú bừng bừng chuẩn bị trải qua kì nghỉ lễ đầu tiên ở nước ngoài, kết quả là Thiệu Quân Lăng vội vàng kéo hành lý về nước tìm anh nó!
Đệt, bọn họ mới đến nước Mỹ được ba tháng thôi đó, Thiệu Quân Lăng vã đến nỗi không rời xa anh nó được hả?
Một tháng sau, Thiệu Quân Lăng ủ rũ cụp đuôi quay trở lại, cả người như mất đi ba hồn bảy phách, tiều tụy đến mức nhìn không ra.
Vi Hoành Tuấn hỏi nó bị làm sao, nó cũng không nói, vừa trở về liền nhốt mình ở trong ký túc xá, đợi hai ngày cũng chưa ra ngoài, Vi Hoành Tuấn không yên tâm phá cửa đi vào, chỉ thấy Thiệu Quân Lăng ôm gối súc đầu ở trong chăn, hành lý vẫn còn y nguyên nằm ngay cạnh cửa.
Vi Hoành Tuấn sợ hãi, mua hamburger dụ dỗ nó: “Thiệu Quân Lăng, hamburger hai miếng thịt bò, ăn không?”
Thiệu Quân Lăng khan tiếng nói: “Không muốn ăn.”
Vi Hoành Tuấn mạnh mẽ túm nó dậy: “Không được, mày không ăn, không uống hai ngày rồi đó, sắp thành bộ xương khô rồi! Mẹ tao dặn rồi, hai đứa chúng mình ra nước ngoài không có quen biết ai, phải chiếu cố lẫn nhau như anh em, tao không thể để mày chết đói được!”
Thiệu Quân Lăng nghe được hai chữ “Anh em”, giống như có thần trí, cầm lấy hamburger.
“Đúng rồi đó, ăn đi, năm đô la của tao đó!” Vi Hoành Tuấn vừa định nói thêm gì nữa, liền thấy Thiệu Quân Lăng nhìn chằm chằm hamburger rồi khóc không thành tiếng, nước mắt tuôn ra như là vòi nước, lệ rơi đầy mặt.
Vi Hoành Tuấn cuống quít: “Mày cũng không cần…… Cảm động vậy chớ? Năm đôla tao có mà……”
Thiệu Quân Lăng cũng không nói lời nào, khóc trong chốc lát, tự mình lẩm bẩm: “Chúng ta là anh em.”
Vi Hoành Tuấn: “Ừ, mày là anh em tốt của tao……”
Vi Hoành Tuấn trơ mắt mà nhìn Thiệu Quân Lăng đại nam nhân cao 1m82, vừa gặm hamburger, vừa khóc ư ử như con chó lớn bị vứt bỏ.

“Chúng ta có quan hệ huyết thống……” Thiệu Quân Lăng vừa rớt nước mắt vừa nói một câu làm Vi Hoành Tuấn gãi đầu, nói: “Chúng ta không có khả năng ở bên nhau.”
Giờ thì Vi Hoành Tuấn mới dò được đài của Thiệu Quân Lăng: “Mày đang nói ai? Quan hệ huyết thống gì? Ai ở bên nhau?”
Thiệu Quân Lăng sửng sốt một giây, bỗng nhiên trở nên dữ tợn, nó cắn một ngụm hamburger, đôi mắt nhìn vào hư không, lộ ra tia hung ác: “Nhưng em càng muốn chúng ta ở bên nhau!”
Vi Hoành Tuấn: “……” Chẳng lẽ…… Thiệu Quân Lăng đang nói tới anh Doãn Sướng à??? Nhưng nó nói muốn “Ở bên nhau” là sao?
Từ đó trở đi, Thiệu Quân Lăng ngày càng trở nên tự bế, trầm mặc.

Nó như người máy được lập trình, máy móc làm việc theo khuôn mẫu, không dành thời gian nghỉ ngơi.
Khi Vi Hoành Tuấn biết được thằng nhóc đó tính dồn chương trình học từ bốn năm xuống còn hai năm, liền phát điên.
“Mày muốn tạo phản hả thằng kia? Học nhẹ nhàng không muốn, muốn đi đầu thai sớm hả?”
Thân là thiên tài, Thiệu Quân Lăng kỳ thật có thể nhẹ nhàng nghiền áp bất cứ người thường nào, nhưng nó một hai phải tự biến mình thành tên thiên tài biến thái…… Tội gì chứ?
“Tao muốn nhanh chóng tốt nghiệp về kiếm anh tao.” Thiệu Quân Lăng một tay cầm sandwich, một tay lật tư liệu, không thèm liếc mắt nhìn Vi Hoành Tuấn một cái.
Vi Hoành Tuấn hỏng mất mà ôm lấy đầu, đù má, mê trai bỏ bạn là mày! Sớm biết Thiệu Quân Lăng luẩn quẩn trong lòng như vậy thì mình đã không khuyên nó đi du học với mình cho rồi!
New Year’s Eve, một đám du học sinh mở party ở quán bar, Thiệu Quân Lăng nhận lời tham dự làm Vi Hoành Tuấn vui mừng hết biết.
Tới party còn có con gái của thương nhân Hoa Kiều nọ, đại mỹ nữ của nhóm.

Đầu buổi tiệc, đối phương vẫn luôn sáp vào người Thiệu Quân Lăng, nghĩ cách nói chuyện với Thiệu Quân Lăng, nhưng Thiệu Quân Lăng vẫn luôn không nóng không lạnh với cô nàng.
Sau đó chơi nói thật hay mạo hiểm, cô nàng đó hỏi Thiệu Quân Lăng: “Cậu có bạn gái chưa?”
Thiệu Quân Lăng tự nhiên nói trước mặt mọi người: “Không có, nhưng tớ có người thích rồi.”
Mọi người thổn thức không thôi, chơi đến rạng sáng mới về, Vi Hoành Tuấn cười xấu xa hỏi Thiệu Quân Lăng: “Mày có người thích rồi á? Lừa người hả mậy, tao làm bạn với mày ba năm còn không biết người đó là ai nữa là?”
Thiệu Quân Lăng liếc nhìn hắn, nói: “Mày không biết?”
Vi Hoành Tuấn: “???”
Qua mấy ngày, Thiệu Quân Lăng lại nói muốn đi ra ngoài gặp bạn, hỏi Vi Hoành Tuấn có muốn đi cùng không.
“Mày có bạn ở đây ngoài tao hả?” Vi Hoành Tuấn khó hiểu hỏi.

“Thì hồi đó quay chương trình có quen cô bé đó, em ấy đang ở Mỹ.” Thiệu Quân Lăng thuận miệng giải thích một câu.
“Quay chương trình?” Vi Hoành Tuấn chưa xem chương trình đó, nhưng nhớ lại Thiệu Quân Lăng có từng kể cho mình nghe, tâm tư bát quái nổi lên!
Đi theo Thiệu Quân Lăng tới chỗ hẹn, Vi Hoành Tuấn lần đầu tiên gặp được Tần Tích Phong.

Hắn là một thẳng nam thuần túy, so với soái ca tuấn mỹ như Doãn Sướng thì hiển nhiên là đại mỹ nữ như Tần Tích Phong còn hấp dẫn hắn hơn, hắn trợn tròn mắt nhìn đối phương, em gái này đẹp quá đi…… Thiệu Quân Lăng lợi hại ghê ta!
Vi Hoành Tuấn niệm hàng chục lần “Mê trai bỏ bạn” trong đầu mới từ từ bỏ đi sắc tâm của mình.
Thiệu Quân Lăng thì ngược lại, chỉ thấy nó mặt không đổi sắc tâm không loạn mà đi đến ngồi xuống trước mặt Tần Tích Phong, nói từ “Hi”, bình tĩnh đến mức, đến mức…… Vi Hoành Tuấn cũng không biết nói như thế nào.
Sau đó, ba người bọn họ cùng nhau dạo phố, dọc đường đi, Thiệu Quân Lăng đều bước nhanh đi ở đằng trước, ngẫu nhiên dừng lại chờ hai người bọn họ, Tần Tích Phong theo sau như cô vợ nhỏ, rất nhiều lần đôi mắt lóng lánh, như là là ám chỉ Thiệu Quân Lăng nắm tay mình đi, còn Thiệu Quân Lăng đút hai tay vào túi quần, làm Vi Hoành Tuấn tức đến hộc máu.
Ban đêm trở lại ký túc xá, Vi Hoành Tuấn phun tào Thiệu Quân Lăng: “Cái thằng không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết!?”
Thiệu Quân Lăng không thể hiểu được: “Gì?”
Vi Hoành Tuấn: “Tao thấy em gái đó có tình ý với mày, mày kéo tao theo làm bóng đèn còn chưa tính, đi dạo phố cũng không biết xách đồ giùm người ta là sao? Mày xứng đáng chỉ yêu đơn phương!”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Thiệu Quân Lăng: “Ê, mày có hiểu lầm gì không vậy?”
Vi Hoành Tuấn: “Hiểu lầm cái gì? Người mày thích không phải là em ấy hả?”
Thiệu Quân Lăng thở dài: “Không phải.”
Vi Hoành Tuấn: “Vậy thì ai?”
Thiệu Quân Lăng: “Tao còn tưởng mày biết rồi chứ, bữa đó tao thất hồn lạc phách, còn lỡ miệng nói trước mặt mày nữa mà……”
Vi Hoành Tuấn: “???”
Thiệu Quân Lăng nhìn về phía hắn, buồn rầu nói: “Tao đang theo đuổi anh tao.”
Vi Hoành Tuấn: “……” Nima!!! (╯#°Д°)╯
——————
Vi Hoành Tuấn: Đồng tính! Anh em? Còn khoa trương như vậy? Mày quăng nguyên cục sắt nóng hổi vào người thẳng nam như tao hỏi sao tao tiêu hóa nổi hả!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.