Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai

Chương 3: Lục Ninh


Đọc truyện Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai – Chương 3: Lục Ninh

Lục Ninh đăng nhập vào tài khoản phụ, âm thầm bình luận, đẹp chít mất thôi!!!

Tâm trạng chán chường xúi quẩy cả ngày cuối cùng cũng vui vẻ hơn được một chút.

Thật ra áp lực của cậu rất lớn, Lục Ninh còn quá trẻ nhưng dường như đã có được tất cả, mà những điều đó ở vào tuổi tác của cậu hoàn toàn không thể gánh vác được.

Gia đình của Lục Ninh thật ra cũng chỉ thuộc dạng khá giả thôi, chẳng phải là gia đình có bối cảnh ghê gớm như lời đồn. Ba Lục là bác sĩ, mẹ Lục là công chức, cuộc sống hàng ngày của nhà họ Lục cũng không tồi vì thế Lục Ninh vẫn được nuôi dưỡng trong sự chiều chuộng.


Nhưng cả đời bác sĩ chỉ có thể cứu được người khác, mà lại không cứu được chính mình. Lúc ba Lục bị ung thư qua đời Lục Ninh mới được bảy tuổi, vẫn còn là một cậu nhóc chẳng biết cái gì. Mẹ Lục tuy là một người phụ nữ có công việc ổn định, nhưng để Lục Ninh được hưởng một nền giáo dục tốt nhất thì cuộc sống vẫn có lúc phải giật gấu vá vai (1).

(1)= (Khẩu ngữ) ví hoàn cảnh túng thiếu, khó khăn, phải xoay xở, tạm lấy chỗ này đập vào chỗ kia.

Năm cậu mười tuổi, mẹ dẫn theo cậu gả cho người cha dượng hiện tại.

Cha dượng Lục Ninh là Lý An Thành tự mở công ty, một năm kiếm được mấy triệu cũng coi như là tầng lớp trung lưu. Lý An Thành có một người con trai vợ trước để lại, tuổi tác tầm tầm như Lục Ninh, nếu tính theo tháng còn phải gọi cậu một tiếng anh.

Cậu em trai này của Lục Ninh là Lý Đường đúng kiểu được nuông chiều từ bé đến lớn, lúc mới đầu mẹ Lục dẫn Lục Ninh về ở còn làm ra đủ trò, sau này thời gian lâu dần mới chậm rãi chấp nhận sự thật nhưng hiếm khi cư xử tử tế với hai mẹ con Lục Ninh.

Ban đầu Lục Ninh vì muốn nuôi gia đình nên mới bước vào cái giới này, Lý An Thành đối với cậu thật ra cũng không tệ lắm, nhưng đến cùng cũng không phải ba ruột của mình cho nên cậu rất ít khi lấy tiền của ông ấy.

Bởi vì ngoại hình của cậu rất đẹp, ban đầu có người mời cậu chụp ảnh tạp chí, đến bây giờ cậu vẫn còn nhớ như in quyển tạp chí đầu tiên mà mình chụp, đó là món tiền đầu tiên cậu kiếm được hồi cấp Ba lúc vừa học vừa làm, tất cả được hơn một vạn tệ, sau đó cứ đến kỳ nghỉ là cậu lại chụp ảnh cho hết tạp chí này đến tạp chí kia cũng quen được không ít người trong giới, sau này có công ty đã tìm đến cậu ký hợp đồng dài hạn.


Lên Đại học Lục Ninh theo học diễn xuất, chuyện này cũng khiến không ít người trong nhà phản đối.

Giấc mơ trở thành ngôi sao thì ai chẳng có, bản thân Lục Ninh cũng biết rõ điều kiện của mình, song khi cậu chính thức bước chân vào làm nghề mới biết được cái giới này phức tạp đến mức nào.

Năm cậu học Đại học năm thứ Hai, giáo viên dạy diễn xuất của cậu có một vài mối quan hệ trong giới nên đã trực tiếp giới thiệu cậu với Gia Nghiệp. Công ty này cũng được xem là một trong số các công ty giải trí dẫn đầu trong nước, lúc giáo viên giới thiệu cậu chỉ nói một câu rằng, thằng bé này diễn xuất thì chẳng có tài năng gì cũng chẳng làm được gì đâu, nhưng điều kiện ngoại hình lại quá tốt cho nên vẫn thử giới thiệu xem thế nào. Người phỏng vấn chỉ liếc nhìn Lục Ninh một cái, chẳng hỏi thêm lấy một câu đã ký ngay hợp đồng với cậu rồi.

Lục Ninh lớn như vậy ngoại trừ chuyện của ba Lục thật ra cũng rất thuận buồm xuôi gió, trong những ngày tháng túng quẫn nhất thì mẹ Lục cũng không để cậu phải chịu khổ, mà những trải nghiệm trong cuộc đời như thế đã mài giũa người thiếu niên này có thêm phần hăng hái, khiến cho ngũ quan của Lục Ninh thoạt nhìn mang theo vẻ đẹp vượt qua tuổi tác.


Thật ra nếu như chỉ là ký với người ta nhưng lại không có được tài nguyên tốt, giữa đường bỏ rơi nghệ sỹ cũng không phải là số ít, chủ yếu là xem ông chủ có muốn nâng đỡ hay không mà thôi.

Hồi mới đầu công ty khá coi trọng Lục Ninh, nhưng sau đó cũng dần nhận ra đứa trẻ này đúng là không làm ăn được gì. Hát có một bài cũng sai nhạc, tính cách lại quá thẳng thắn từ sáng đến tối đều đắc tội người khác, mấy cái đó thì cũng thôi đi, nhưng mà đóng phim diễn một vai mặt đơ cũng làm không xong. Muốn nói cậu không chăm chỉ, nhưng kết quả là đứa nhóc này ngày nào cũng vùi mặt trong phòng luyện tập động tác cơ thể, đúng là ngoài cái mặt ra thì chẳng còn cái gì khác.

Sau đó công ty sắp xếp cho Lục Ninh một người đại diện, rồi chẳng buồn để tâm đến cậu nữa, người này tên là Đàm Dũng, bản lĩnh nghiệp vụ thì chả thấy đâu nhưng bản lĩnh làm ma cô (2) thì lại là số một, người không bén nhạy như Lục Ninh mãi đến cuối cùng mới hiểu ra công ty trước đây giao cậu cho Đàm Dũng đúng là có ác ý sâu sắc, có thể nói là không có Đàm Dũng thì sẽ không có Lục Ninh của bây giờ.

(2)= kẻ dắt gái bán dâm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.