Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc

Chương 136: Đếm ngược thời gian (2)


Đọc truyện Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc – Chương 136: Đếm ngược thời gian (2)

Số người lên mạng tinh tế đạt mức khủng nhất từ trước tới nay.

Mọi người thảo luận kịch liệt về chuyện vừa mới phát sinh, về những lời mà trùng cao đẳng đã nói trước khi chết, nó giống như một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng mọi người, làm bọn họ vừa sợ hãi lại bất an.

Mọi người nhất định sẽ chết.

Chỉ nghĩ tới trùng tộc cao đẳng, bọn họ lại không thể kiềm chế nghĩ tới trùng biến dị cấp tám.

Không ai biết trùng tộc cao đẳng lợi hại thế nào.

Lúc người dân đang chấn động bất an thì lại có một tin tức truyền ra, đó chính là vương thượng đã chết, hung thủ chính là con trùng tộc cao đẳng kia.

Điều này lại càng dẫn tới sóng to gió lớn hơn.

Mọi người không nhẫn nại nổi nữa, bắt đầu tập trung ánh mắt về phía người duy nhất có thể khống chế tình thế lúc này.

Áo Cổ Đinh cũng biết tình huống trên mạng, anh cùng vài phó tướng cùng Chu Bách Triết bàn bạc một phen, rất nhanh liền phát ra một mệnh lệnh.

Mọi người nhìn thấy mệnh lệnh này đều cảm thấy nghi hoặc, thế nhưng cuối cùng cũng dần dần bình thường lại.

[Vương thượng tử vong, tạm thời tôi sẽ tiếp nhận vị trí, hiện giờ trùng tộc cao đẳng sắp tới, vì tránh tình trạng có nhiều người chết đi, ba ngày sau tất cả dị năng giả tiến hành đo lường dị năng, nếu đạt tiêu chuẩn sẽ được Chiến Thiên Quân tiếp nhận, những người này sẽ được Ớt đại vương cải tạo, biến đổi thành dị năng giả chân chính.]

Tin tức này làm tất cả mọi người đều hưng phấn, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy một đám thôn dân có sức chiến đấu cực kỳ cường đại.

Bọn họ cũng khao khát được như vậy.

Thật không ngờ ngày này thật sự xuất hiện.

Mọi người nhao nhao đi kiểm tra thân thể, mấy ngày này các trung tâm kiểm tra đo lường người tới người đi tấp nập, bận rộn gần như muốn mệt chết.

Toàn bộ tinh tế có hơn hai trăm triệu người tham gia kiểm tra, thế nhưng chân chính hợp cách thông qua chỉ có mấy triệu người, những người này rốt cuộc tiến vào Chiến Thiên Quân, ngẩng đầu nhìn nguyên soái đứng ở chỗ cao nhất, cảm xúc dâng trào.

Nếu có một ngày, mình có thể cường đại được như nguyên soái thì tốt rồi.

Áo Cổ Đinh liếc nhìn đám người đông nghìn ngịt dưới đài, ánh mắt trước sau vẫn trầm tĩnh như một, anh giơ tay, một đám người mang một thùng đựng hàng lên, mọi người nhìn qua, cực kỳ tò mò không biết đó là gì.

“Đây chính là dược tề có thể thay đổi sức mạnh của mọi người, là Ớt đại vương tự tay chế tác, mỗi người có thể nhận một lọ, sau đó dựa theo lời tôi tiến hành thực hiện, hi vọng mọi người có thể thành công tiến hóa.” Áo Cổ Đinh nói.

Mọi người vểnh tai cẩn thận nhớ kỹ lời Áo Cổ Đinh, lúc này mọi người mới hiểu được cái gì gọi là tinh thần lực cùng với vì sao có thể không cần kiếm kích quang cũng có thể phát ra dị năng, điều này lại càng làm bọn họ mong chờ không thôi.


Rất nhanh, từng lọ dược tề xanh biếc được phát xuống, mọi người hít sâu một hơi, ngồi xuống uống cạn rồi nhắm mắt ngưng thần, cẩn thận điều động tinh thần lực, điều khiển chúng nó từ tinh hạch di chuyển khắp thân thể.

Mỗi lần như vậy đều mang tới đau nhức cực kỳ đáng sợ, thế nhưng mọi người đều cố nén thống khổ, để có thể trở nên mạnh mẽ hơn, bọn họ có thể kiên cường cùng ẩn nhẫn hơn bao giờ hết.

Rốt cuộc, kèm theo âm thanh vang dội, rốt cuộc cũng xuất hiện người đầu tiên tiến hóa thành công, hắn cảm thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết, trạng thái bây giờ cùng trước kia không quá giống nhau.

Áo Cổ Đinh thỏa mãn gật đầu, phân phó chiến sĩ dẫn người tiến hóa thành công kia đi.

Không biết qua bao lâu, trời dần dần tối đen, trong số mấy triệu người lục tục xuất hiện càng nhiều người tiến hóa thành công, thẳng đến ngày hôm sau, chiến sĩ mang kết quả tới báo cáo cho Áo Cổ Đinh.

Hiện giờ số lượng thành công tiến hóa là hơn một triệu người, tỷ lệ thất bại cơ hồ là 10-1.

Thế nhưng kết quả này đã làm tất cả mọi người cực kỳ hài lòng.

“Ớt đại vương đâu?” Áo Cổ Đinh ngẩng đầu hỏi.

Sắc mặt chiến sĩ kia có chút kỳ quái, cúi đầu lắp bắp nói: “Ớt đại vương vẫn đang cố gắng chế tác dược tề.”

Áo Cổ Đinh đứng dậy: “Có việc nhớ báo cáo ngay lập tức.”

Đi xuyên qua hành lang, Áo Cổ Đinh đi tới một căn phòng thí nghiệm lớn, mở cửa tiến vào liền thấy một đám người đang bận rộn rót chất lỏng xanh biếc vào lọ thủy tinh, chất lỏng này có thể xúc tiến nhân loại thăng cấp dị năng, cực kỳ quan trọng, bọn họ căn bản không dám làm rơi vỡ một tẹo nào.

Những người này thấy Áo Cổ Đinh tới lập tức cúi chào, Áo Cổ Đinh không chớp mắt đi thẳng tới cúi đường, chỉ thấy ở đó có một cái cây xanh biếc đang ngâm trong nước, trên đầu trùm một cái khăn, tư thế thoải mái bắt chéo chân nhịp nhịp nhâm nhi nước táo ép, nhàn nhã không thôi.

Quan trọng hơn là có một đám người vây ở xung quanh giống như hầu gái thiếp thân an tĩnh tận tâm hầu hạ.

Thấy Áo Cổ Đinh tiến tới, Chu Bách Triết sửng sốt vội vàng bật dậy, xấu hổ ho khan vài tiếng: “Sao anh lại tới đây?”

Áo Cổ Đinh thờ ơ đảo mắt nhìn đám hầu gái xinh đẹp ở xung quanh, phất tay: “Đổi người có kinh nghiệm tới đây, tốt nhất là già một chút, mấy người này quá trẻ, không có kinh nghiệm.”

Cũng không biết vì sao, Chu Bách Triết đột nhiên có cảm giác chột dạ, giống như bị vợ bắt gặp chồng đang gặp gỡ nhân tình vậy.

Nhưng mà còn oan uổng nào hơn, cậu là gay, căn bản không hề có chút rục rịch gì với các cô gái xinh đẹp trẻ trung cả!

Sau khi nhóm hầu gái rời đi, Chu Bách Triết nói: “Sao anh lại tới đây?”

Áo Cổ Đinh nói: “Làm sao? Ảnh hưởng tới em à?”


Chu Bách Triết vội vàng lắc đầu, cười xòa: “Không có, còn không phải tôi lo lắng ảnh hưởng tới công việc của anh à?”

Áo Cổ Đinh bây giờ có thân phận không giống ngày xưa, mỗi ngày anh phải xử lý rất nhiều sự tình, còn phải nghĩ cách gia tăng thực lực Chiến Thiên Quân, thật sự là bận rộn muốn chết!

Còn cậu thì chẳng có bao nhiêu việc để làm, cùng lắm là tận khả năng tắm nhiều một chút, ngưng tụ tinh hoa của mình vào trong nước tắm, sau đó phân chia cho nhóm chiến sĩ kia, để bọn họ sớm thăng cấp, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Nghĩ như vậy, cậu thật sự là một cây ớt vừa tận tâm lại tận tụy a.

Thật là cảm động mà.

Nước tắm liên tục không ngừng hóa thành dược tề được mang ra ngoài, mỗi ngày đều truyền về một ít tin tức, tỷ như ai thành công thăng cấp thành dị năng giả cấp năm, hay là ai đó nhảy vượt cấp từ cấp hai thăng lên cấp bốn.

Mỗi người đều liều mạng thực thi phương pháp mà Áo Cổ Đinh truyền thụ, căn bản luyến tiếc từng giây từng phút thời gian, bởi vì như vậy thì trong trận chiến tương lai mới có hi vọng sống sót.

Về phần dị năng giả chưa kích phát được dị năng thì được phát một cây kiếm kích quang kỳ quái, cây kiếm này rất giống loại khoáng thạch quý giá ở trong hoàng cung.

Chính là loại khoáng thạch này không phải rất khó cắt à?

Vì sao bây giờ lại xuất hiện nhiều kiếm kích quang như vậy? Quan trọng hơn là những thanh kiếm kích quang này làm sức chiến đấu của bọn họ gia tăng rất nhiều.

Thẳng đến ngày hôm sau Áo Cổ Đinh mới công bố nguồn gốc của những thức này.

Thì ra những thanh kiếm kích quang thạch này đều là do vị Ớt đại vương kia hi sinh năng lượng sáng tạo ra những đài rèn thần kỳ, sau đó do nhóm ớt tiểu đệ rèn thành kiếm cho mọi người.

Thậm chí trong quá trình này đã có không ít ớt tiểu đệ vì tiêu hao năng lượng quá độ mà ngã xuống trên đài, triệt để chết đi.

Thậm chí quá trình này còn được quay chụp lại cho mọi người tận mắt xem.

Khoảnh khắc đó, trong lòng tất cả nhân loại sinh ra chấn động khó có thể diễn tả bằng lời.

Thì ra không chỉ bọn họ cố gắng, vị Ớt đại vương kia cũng đang liều mạng trợ giúp nhân loại.

Lúc này ở trên mạng không biết là ai đăng một đoạn video, trong đó là hình ảnh một cây ớt cố chịu đựng đau nhức bứt toàn bộ lá cây trên người mình hái xuống, loạng choạng muốn ngã nhào xuống đất, nó mang lá cây của mình chia cho nhân loại, mục đích vì muốn nhân loại cường đại hơn.

Sau một lúc, cái cây kia đứng lên, tiếp tục dùng năng lượng sinh trưởng ra lá cây, sau đó lại tiếp tục ngắt xuống chia cho nhân loại, nỗi đau khổ này cứ thế không ngừng tuần hoàn, rõ ràng không có âm thanh nhưng lại làm mọi người cảm thấy thực đau xót, cảm giác chấn động khó diễn tả bằng lời này đập thẳng vào mặt.


Không ngờ Ớt đại vương lại vĩ đại như vậy.

Nếu vậy, bọn họ không thể cứ nhận không sự giúp đỡ của Ớt đại vương như vậy.

Vì thế mọi người nhao nhao chờ lệnh, hi vọng có thể ra chiến trường thu thập tinh hạch, toàn bộ đều giao cho Ớt đại vương hấp thu.

Mỗi ngày Chu Bách Triết đều nhìn thấy điểm tích phân của mình mất đi như nước chảy, thế nhưng còn chưa kịp tiếc thì một mớ tinh hạch mới đã được đưa tới, cung cấp cho cậu hấp thu, điều này làm cảm giác đau lòng lập tức khôi phục thành vui sướng.

Có lần Chu Bách Triết thầm hỏi Áo Cổ Đinh số tinh hạch kia từ đâu mà có.

Cuối cùng Áo Cổ Đinh nói cho cậu biết, số tinh hạch đó là nhân loại liều mạng giết trùng biến dị có được.

Chu Bách Triết nghe vậy liền cảm thấy bồi hồi xúc động.

Hóa ra cậu đối xử tốt với bọn họ, vẫn có thể đạt được hồi báo.

Điều này làm cậu cảm thấy rất vui.

Mỗi ngày qua đi, rốt cuộc có một ngày ở trên bầu trời đột nhiên xuất hiện lỗ đen thật lớn, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng nứt toạt ra, từ bên trong xuất hiện rất nhiều trùng biến dị chi chít, chúng nó đều có cấp bậc từ cấp sáu trở lên.

“Trùng tộc cao đẳng xuất hiện!”

Tất cả nhân loại đều ý thức được chuyện này.

Cũng may hơn một tháng nay, dưới sự trợ giúp của Chu Bách Triết, bọn họ đã đạt tới thực lực cấp sáu.

Hơn nữa bọn họ vẫn luôn tôi luyện dị năng của mình trên chiến trường, mặc dù lúc này nhìn thấy trùng tộc cao đẳng cũng không hề lộ ra chút sợ hãi.

Chu Bách Triết nuốt nước miếng, vội vàng từ trong lá cây moi ra viên tinh hạch cấp tám, một tháng nay cậu căn bản không nỡ hấp thu, hiện giờ xem ra phải hấp thu sạch sẽ rồi.

Nghĩ liền làm, Chu Bách Triết lập tức hấp thu.

Chỉ nghe thấy oong một tiếng, Chu Bách Triết phảng phất cảm thấy mình hình như đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Cậu rõ ràng ý thức được mình cư nhiên thành công thăng lên cấp chín.

Cũng không biết trùng tộc cao đẳng rốt cuộc có bao nhiêu cấp bậc, cậu có thể đánh lại đối phương hay không.

Càng nghĩ càng sốt ruột, Chu Bách Triết chỉ có thể áp chế lo lắng, nhanh chóng đi ra ngoài tìm Áo Cổ Đinh, bây giờ không phải lúc nói chuyện, Áo Cổ Đinh tựa hồ cảm nhận được gì đó, anh liếc nhìn Chu Bách Triết, cực kỳ khẳng định nói: “Em thăng cấp à?”

Chu Bách Triết gật đầu, lại nhanh chóng sinh trưởng một nhóm bom ớt giao cho Áo Cổ Đinh, căn dặn: “Lần này chỉ sợ phải ác chiến một phen, anh cầm số ớt này đi.”

Áo Cổ Đinh cũng không khách khí lập tức nhận lấy: “Đi thôi.”


Mọi người đi ra ngoài, trên bầu trời ngày càng nhiều trùng biến dị từ trùng động chui ra ngoài, mỗi con đều to cỡ ba bốn mét, so với nhân loại chỉ cao tầm một mét chín thì hệt như người lớn với trẻ con.

Thế nhưng không hề có ai sợ hãi.

Bọn họ biết, một khi mình thối lui thì tinh cầu này, hoặc là thế giới này sẽ tiêu tùng.

Nhân loại sẽ diệt vong, trở thành thức ăn trên bàn tiệc của đám trùng biến dị kia.

Đối với nhân loại mà nói, đó là sự vũ nhục lớn nhất.

Hoặc là chết! Hoặc là chiến đấu!

Chỉ có hai lựa chọn này mà thôi!

Rất nhanh mọi người bắt đầu tiến hành công kích, hi vọng đánh vỡ trùng động để giảm thiểu số lượng trùng biến dị tiến vào, thế nhưng không biết vì sao trùng động này rất khác với những trùng động bọn họ từng gặp.

Không quản bọn họ dùng phương pháp gì cũng không thể phá vỡ.

Rất nhanh, ngày càng nhiều trùng biến dị tiến vào, nhân loại nhận được lệnh của Áo Cổ Đinh, bắt đầu điên cuồng công kích!

Trận chiến khai hỏa, huyết tinh tràn ngập, khắp nơi đều là tiếng gào thét của của trùng biến dị, là quang mang của dị năng, là tiếng nổ mạnh từ công kích của trùng biến dị.

Hết thảy giống như địa ngục nhân gian, tàn khốc đến mức làm người ta sợ hãi.

Thế nhưng nhân loại đã sớm quen với cảnh tượng này, bao gồm cả Chu Bách Triết.

Đúng lúc này một cổ uy áp ùn ùn ập tới, trùng động từng bước mở rộng, bên trong lộ ra chiếc răng nanh to lớn, trong phút chốc mọi người ngây dại, có thể nói bọn họ chưa từng thấy con trùng biến dị nào lớn như vậy, chỉ liếc mắt nhìn nó đã không còn dũng khí chiến đấu.

Chu Bách Triết thấy vậy, căn bản không cần Áo Cổ Đinh nói gì đã lập tức đã tiêu rất nhiều tích phân biến chính mình từ tiểu khả ái mười cm nháy mắt biến thành cây ớt khổng lồ cao gần ba mươi mét.

Chu Bách Triết không đợi ở đây mà lập tức tiến tới túm lấy răng nanh của trùng biến dị, sau đó nhét nó vào trong trùng động, không cho nó tiếp tục chui ra.

Thế nhưng sức mạnh của nó thật sự quá cường đại, cho dù Chu Bách Triết cắn răng liều mạng cũng khó lòng ngăn cản.

Nếu không thể nhét nó quay ngược trở lại thì thừa cơ hội này giết chết nó.

Chu Bách Triết linh cơ chợt lóe, lập tức sinh trưởng ra một quả bom ớt thật lớn rồi nhét vào trong trùng động, tiếp đó vội vàng lui về sau vài bước, nín thở chờ đợi.

Rất nhanh, một tiếng nổ vang lên, trùng biến dị tựa hồ chịu đựng thống khổ rất lớn, nó từ trong trùng động triệt để bò ra ngoài, giờ phút này mọi người mới nhìn thấy rõ dáng dấp trùng biến dị, bên hông nó có rất nhiều chân.

Thì ra trùng tộc cao đẳng là quái vật như vậy!

[end 136]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.