Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao

Chương 26: Gia Kỳ Bị Trêu Đùa


Đọc truyện Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao – Chương 26: Gia Kỳ Bị Trêu Đùa


“Ô, ô ah ~” Thẩm Gia Kỳ mắc cỡ đỏ mặt kiều suyễn, không thể nào trả lời dù chỉ một chữ.

“Phía trên cũng chảy nước, phía dưới cũng chảy nước, Gia Kỳ d*m thủy thật nhiều a.”
Lương Thiệu Dương trong miệng cố ý nhục nhã Thẩm Gia Kỳ, cảm giác cô đã chịu đủ kích thích hắn đem dương v*t cuốn lấy càng khẩn càng mật, mới vừa lòng mà nắm trụ eo Thẩm Gia Kỳ, tốc độ nhưng cực nhanh thọc vào rút ra.

“Nhanh quá… A a tiểu bức phải bị thao phá…! Anh rể… A a a!”
Thẩm Gia Kỳ kêu đến giọng nói đều khàn, khoái cảm từng đợt tích lũy, d*m thủy giống như chuẩn bị phun ra.

Không đếm được số lần bản thân cao trào, ở dưới hạ thân cô cảm thấy thời điểm bị anh rể thao xuyên, cuối cùng cô cảm giác được một chất lỏng nóng bỏng ở trong người mình.

“Bé con đem âm hộ kẹp chặt, không được để tinh dịch của anh rể chảy ra một giọt nào, chờ anh trở lại nghe thấy không?”
Lương Thiệu Dương sau khi bắn xong, hoãn trong chốc lát mới lưu luyến mà đem dương v*t của mình rút ra, thấy Thẩm Gia Kỳ thịt bức còn không tự giác mà co rút run rẩy, khẽ cười một tiếng, ở trên vú bự mà tát một cái.


Thẩm Gia Kỳ nằm ở trên cỏ, thất thần mà nhìn không trung, trong đầu đều là anh rể dâm từ lãng ngữ, hạ thân cao trào dư vị nhắc nhở bản thân cô vừa rồi đã làm cái gì, ngón tay thống khổ mà nắm lấy thân cỏ.

Sau đó Thẩm Gia Kỳ cảm giác được anh rể đã trở lại, trong tay không biết cầm thứ gì mà lại bẻ chân cô ra, hướng tới tiểu huyệt không kịp khép kín mà nhét vào.

“Anh đang làm gì thế?”
Thẩm Gia Kỳ cảm nhận được một cái thứ gì đó lạnh lẽo mềm mại nằm trong thân thể, bức huyệt mới vừa bị thao quá, ấm nóng đến không được, nay lại có một tia lạnh lẽo làm cô hơi chút thanh tỉnh, ngồi dậy tới sợ hãi hỏi.

Lương Thiệu Dương đè lại hai chân cô, hắn đem một cây nấm thô lớn mới vừa rửa sạch sẽ nhét vào tiểu huyệt Thẩm Gia Kỳ, thẳng đến khi nấm chỉ còn lộ ra một đầu màu trắng mới dừng lại.

“A a a anh rể, anh nhét cái gì vào thế?…..Kì quá….”
“Phòng ngừa em đem đồ vật của anh rể nhổ ra, thoải mái sao?” Lương Thiệu Dương khơi mào một bên khóe miệng, cười đến tà khí.

“Không được lấy ra, nếu không lần sau anh sẽ còn làm trò trước mặt chị em mà thao em đấy!”
Nhìn Thẩm Gia Kỳ duỗi tay muốn chạm vào hạ thể của mình, Lương Thiệu Dương lập tức mặt trầm xuống uy hiếp.

Không đề cập tới Thẩm Tĩnh Di còn được, nhắc tới Thẩm Tĩnh Di, Thẩm Gia Kỳ liền hoàn toàn sợ hãi, cô run rẩy che lại thân thể trần trụi của mình, nghẹn ngào lên án Lương Thiệu Dương cố ý cưỡng gian mình, thật là cầm thú cũng không bằng.

“Chị gái em đúng là cùng cô bạn thân kia có chuyện để nói, quan hệ của bọn họ, cũng không phải là anh nói dối.”
Lương Thiệu Dương không để bụng mà hài hước phiết phiết khóe môi:
“Một bên thì cảm thấy có lỗi với chị gái, một bên còn ăn dương v*t anh rể mà lãng kêu, ừm, em nói xem em có phải rất giống kỹ nữ hay không?”
“Bang!”
Một tiếng giòn vang, Thẩm Gia Kỳ thế mà lại tát anh rể một cái, cả người cô đều có chút ngây ngẩn.

Lương Thiệu Dương mặt bị đánh đến hơi hơi đỏ, đồng tử hắn co rụt lại, như suy tư gì mà nhìn về phía Thẩm Gia Kỳ, mím môi, chỉ là lẳng lặng liếc cô, không nói gì.


Sau khi thao Thẩm Gia Kỳ, Lương Thiệu Dương cũng chỉ kéo lại khóa kéo quân, thoạt nhìn cùng bình thường vô dị, lại trở về áo mũ chỉnh tề của một hình tượng nam nhân tốt, cùng Thẩm Gia Kỳ một thân chật vật hình thành một sự đối lập mãnh liệt.

Mà giờ phút này Lương Thiệu Dương dù bận vẫn ung dung đứng ở trước người Thẩm Gia Kỳ, thưởng thức bộ dạng mới vừa bị chà đạp quá thê thảm lại đáng thương của cô.

Thẩm Gia Kỳ nan kham mà quay mặt đi, nắm lên quần áo của mình, nội y quần lót không biết đã bị anh rể ném đi nơi nào, cô tìm khắp nơi cũng không thấy, nhíu mày cắn môi, chịu đựng cảm giác tiểu bức đang sưng to, chỉ có thể chân không mà mặc xong quần áo..

Không nghĩ lại cùng anh rể nói chuyện, Thẩm Gia Kỳ biệt biệt nữu nữu mà đứng lên, cố nén đau đớn, một mình nhanh chóng đi về dưới chân núi.

Giờ phút này, cô cư nhiên còn không khỏi cảm thấy may mắn khi anh rể dùng nấm đem miệng huyệt của mình lấp kín, nếu không quần của cô một lát liền sẽ bị tràn ra d*m thủy ướt sũng.

Lương Thiệu Dương sờ lên má của mình mới vừa bị tát đến nóng rát, nhìn theo bóng lưng Thẩm Gia Kỳ đã đi xa, cũng không có đi theo, chỉ là thong thả ung dung mà sửa sang lại vạt áo.

Lúc này trời đã rất âm u, dự báo thời tiết có chút không chuẩn, ban đầu trời nắng hiện tại thoạt nhìn như trời sắp mưa, trên đường cũng chẳng còn người đi lại.

Thẩm Gia Kỳ bị nấm trong thân thể tra tấn đến cả người đổ mồ hôi, đi thôi cũng rất vất vả, mới vừa đi đến một nửa trời đã đổ mưa, thấy cách đó không xa có một cái đình, cô vội vàng chạy tới.


Trong đình chỉ có ba thanh niên trẻ tuổi, ăn mặc dáng vẻ lưu manh, thoạt nhìn cũng là bị dính mưa mới trốn ở đó.

Mưa mùa hè tới rất nhanh cũng rất lớn, đi vài bước mà Thẩm Gia Kỳ đã bị dính mưa ướt hết, áo cô màu trắng, nguyên liệu lại mỏng, lúc này bị mưa to ướt nhẹp nên đã biến thành trong suốt, ướt lộc cộc mà dán ở trên người.

Thẩm Gia Kỳ không có mặc nội y, cái áo bị ướt rất dễ nhìn thấy hai bầu ngực lớn của cô, đầu v* đỏ bừng rõ ràng xông ra.

Cô xấu hổ mà ôm lấy cánh tay ý đồ che khuất ngực mình, nhưng hiển nhiên không có tác dụng gì.

Tầm mắt của ba thanh niên kia hoàn toàn dính trên người Thẩm Gia Kỳ, đang xem cô không có mặc nội y sau trở nên càng thêm không kiêng nể gì, tầm mắt ba người đan xen một chút, hình thành một vòng vây tới gần Thẩm Gia Kỳ.

“Nha, em gái đi một mình à? Thời tiết như này tại sao không xuống núi a, mặc thành như vậy chạy ra, cũng quá là câu dẫn người đi?”
Trong đó một tên trẻ tuổi trong miệng trêu đùa, nhìn chằm chằm đầu v* Thẩm Gia Kỳ, trong mắt tình dục lộ liễu, không kiêng nể gì mà thi gian cô..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.