Đọc truyện Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm – Chương 4: Bánh trứng gà và cháo cá
Ngày thứ hai, sau khi anh đánh răng rửa mặt tử tế, liền dùng quang não đăng nhập tài khoản livestream, chuyển tiền thưởng sang tài khoản chính của mình, sau đó lên khu mua sắm chuẩn bị mua nguyên liệu nấu ăn.
Xưa nay anh không phải là dạng người sẽ bạc đãi bản thân, dù là bữa sáng, anh cũng không muốn qua loa, dù sao quá trình nấu ăn cũng có thể livestream, vừa lấp đầy bụng, vừa kiếm được tiền, cớ sao không làm?
Lần này anh mua cá, hành hoa, gừng, bột mì, nước tương và một gói đường, tốn mất hai trăm tiền thông dụng, nhưng anh không cảm thấy đau lòng chút nào, dù gì thì cũng kiếm về lại rất nhanh.
Hôm nay anh chuẩn bị làm cháo cá và bánh trứng hành, cháo là để bản thân ăn, còn bánh thì là hàng tặng cho khán giả.
Chuyển phát nhanh tinh tế vẫn cứ nhanh như trước, Nguyễn Đường kiểm tra thử, tất cả các nguyên liệu nấu ăn đều rất tươi, vì thế anh đem những nguyên liệu chút nữa sẽ cần đặt lên bàn bếp, đeo kính ẩn hình lên, mở kênh livestream.
“Chào mọi người, tôi là streamer Nguyễn Đường, hôm nay chúng ta sẽ làm cháo cá và bánh trứng.” Nguyễn Đường chào mở màn đơn giản theo thường lệ, chuẩn bị nấu cơm, nhưng trước mắt lại xuất hiện dày đặc các chuỗi comment, làm anh ngẩn ra.
[Trong suốt lấp lánh: Oa! Livestream rồi! Tui chờ lâu quá!]
[Thất bảo: Tuy streamer nói ra món tôi chưa nghe bao giờ, nhưng có cảm giác ăn rất ngon! [chảy nước miếng.jpg]
[Ôm cây ôm không nổi: QAQ tui nói là tui chờ lâu thiệt lâu rồi mọi người tin không?]
[Cửu Nguyệt: Thừa dịp ông chủ đi họp, lén lút coi livestream]
…
Nguyễn Đường nhìn bộ đếm góc trái dưới màn hình, vậy mà có hơn hai trăm, đồng thời còn đang tăng lên không ngừng, anh còn đang sợ livestream tầm này khôn có người xem, không ngờ lại có nhiều người như vậy. Lẽ nào hôm qua trong lúc anh ngủ đã có chuyện gì xảy ra?
[Mê livestream ăn uống không dừng được: Vào xem từ bảng đề cử, hôm nay streamer không làm khoai tây sao?]
Bảng đề cử?
Trang đầu của web livestream Tấn Giang có rất nhiều bảng đề cử, chia nhiều thể loại, mỗi thể loại là một danh sách dựa theo độ nổi tiếng để xếp hạng, mà trên cao nhất là bảng đề cử do người bầu chọn. Nguyễn Đường nhớ là, hôm qua trước lúc log out có thông báo của hệ thống, nhưng lúc đó anh vội đi ăn cháo, chỉ tưởng là thông báo chào mừng như thường lệ, không để ý lắm, bây giờ nghĩ lại có thể là do anh dùng khoai tây làm nguyên liệu nấu ăn, cho nên website cho anh lên bảng đề cử.
Nghĩ thông vì sao mình lại được nhiều người biết đến như thế xong, Nguyễn Đường giải đáp cho khán giản vừa đưa ra câu hỏi: “Hôm nay không làm khoai tây, lần này tôi muốn làm cháo cá và bánh trứng hành.” Anh hơi xoay người, chỉ cho khán giả nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn để trên bàn bếp, “Nguyên liệu chính chúng ta dùng là cá và trứng gà.”
[Meo Meo không ăn cá: Trời ơi! Cá? Thứ này ăn được sao… Vị của nó thật sự đáng sợ! Nhìn tên tui này! Tui ghét cá!]
[Phong hoa tuyết nguyệt: Đúng vậy, cá tanh quá, bên trong lại có thứ gì đấy dính nhớp, quá ghê. Hơn nữa mấy hôm trước tôi nghe mới có một đầu bếp một sao làm cá ở nhà ăn thử, kết quả bị xương cá mắc trong họng, phải đến bệnh viện gỡ ra.]
[Mê livestream ăn uống không dừng được: Hôm qua thì khoai tây, hôm nay lại là cá, cố ý làm mấy thứ này để được lên bảng đề cử à?]
Trang đầu của Tấn Giang rất hay đưa những thứ mới mẻ lên đề cử, đặc biệt là ở phương diện ẩm thực. Bây giờ chính phủ đang nỗ lực mở rộng đồ ăn tự nhiên để thay thế cho dịch dinh dưỡng, đối với những người khiêu chiến các loại thực phẩm mới cũng nhận được nhiều ưu đãi, website cũng chuyên đề cử những người đó lên trang đầu, bởi bây từng có một đợt có một nhóm muốn nổi tiếng mà túng quá hóa liều, cố ý chọn loại thực phẩm chưa được hiệp hội đầu bếp công bố phương pháp ăn chính xác để hấp dẫn khán giả, nhưng không ai là ngoại lệ, tất cả đều thất bại.
[Mật Hạ: Hai ngày liên tiếp chọn loại nguyên liệu có độ khó cao, hi vọng streamer không chỉ là vì lấy lòng mọi người.]
Tuy không khách sáo, nhưng khán giả có ID “Mật Hạ” này vẫn tặng một đóa Hoa Thủy Tinh. Hôm qua lúc anh livestream, người này cũng tặng sáu bông hoa, cung thêm không ít thu nhập cho Nguyễn Đường.
Thấy Hoa Thủy Tinh nở bung trên màn hình, Nguyễn Đường đột nhiên thấy có động lực, anh cười khẽ: “Có phải là lấy lòng hay không, chờ đến khi tôi làm xong thì biết.” Sau đó không nhìn bình luận nữa, anh cầm dao lên, bắt đầu xử lí con cá trên bàn bếp.
Nguyễn Đường mua cá trắm cỏ loại thường nhất, chất thịt của trắm cỏ khá mềm, một con cũng lớn, xương dăm ít, dùng để hấp hoặc nấu đều ổn, làm cháo thì tự nhiên là thừa sức.
Con trắm cỏ anh mua khá khỏe mạnh, cơ thể căng tròn, lúc lấy từ hộp đựng ra còn vẫy đuôi, làm nước bắn tung tóe, khiến khán giả trong kênh livestream kinh hoàng. Nguyễn Đường trấn an bọn họ một câu, mà tay trái vẫn giữ chặt lấy con cá, sau đó bổ dao một cái, bổ cho con cá ngỏm luôn, xong xuôi mới bắt tay vào đánh vảy.
Khán giả tất nhiên là chưa thấy hành động này bao giờ, nhìn con trắm cỏ rơi vào đôi tay nhỏ gầy của streamer, bị dao đánh vảy xoèn xoẹt, mảnh vảy bay lên, làm người khác nổi cả da gà, có hơi không nhịn được mà run lẩy bẩy.
[Thất bảo: Má ơi… Tôi… Tôi có cảm giác người mình đau quá.]
[Trong suốt lấp lánh: Tui cũng vậy… Sợ quá, nhưng mà thứ trên người con cá không ăn được, cứng cực kì, vị còn là lạ. Đánh vảy xong thì chắc là có thể ăn.]
[Phong hoa tuyết nguyệt: Trời ơi— định làm gì vậy!!]
Chỉ thấy Nguyễn Đường mổ bụng cá, moi toàn bộ nội tạng ra ngoài.
[Bay qua tầng trời thấp: Trời ơi! Người cuồng chiến đấu như Hạ thiếu tướng cũng không làm hành động tàn bạo như vậy! Cá cũng đã chết rồi, còn tra tấn nó như thế!]
Nguyễn Đường bị cái bình luận này chọc cho phì cười, không khỏi mở miệng, “Không phải cố ý tra tấn, nội tạng của cá có rất nhiều tạp chất, đặc biệt là mật, nếu mật bị vỡ, thịt cá sẽ chuyển thành vừa đắng vừa tanh, cho nên mới phải móc sạch.”
Theo hành động của anh, trong cơ thể cá trắm cỏ cũng chảy ra một chất dịch nhầy, Nguyễn Đường dùng nước ấm rửa sạch bụng cá và màng đen bám trong đó, làm xong bước đầu khử tanh, anh mởi đặt lại cá lên thớt gỗ.
Bởi món định làm là cháo cá, cho nên anh cắt bỏ đầu cá, một tay đè lại thân nó, chia thành hai mảng thịt, cũng rút xương lớn có trong bụng, tiếp sau cắt đuôi cá để sang bên trái, tay phải cầm dao, dao nhọn khía một đường vào thịt, tách phần da và thịt cá ra, tuy nhiên chưa hề cắt đứt, rút dao lại, mảnh thịt cá được cắt ra tiếp theo mỏng như cánh ve, hai mảnh tạo thành hai cánh bướm, được gọi là mảnh song phi.
Động tác của anh hết sức điêu luyện, hạ dao không do dự, làm ra một bát thịt cá xắt lát mỏng rất nhanh.
“Được rồi, xử lí như vậy là xong, không cần phải lo đến chuyện hóc xương nữa.” Nguyễn Đường cho gừng băm nhuyễn vào bát cá xắt mỏng, thêm dầu và muối, quấy cho trộn lại với nhau rồi để qua một bên.
Cháo cá không khó làm, chỉ là món làm ấm dạ dày, Nguyễn Đường lấy một bát gạo nhỏ, nấu lên rồi cho cá xắt vào, sau không đụng đến nó nữa.
“Mảnh cá rất dễ chín, chúng ta chỉ cần nấu một lúc thôi.” Nguyễn Đường hẹn giờ tắt bếp, lấy ra một cái chảo, “Tiếp theo, chúng ta làm bánh trứng hành.”
Anh lấy bốn quả trứng gà, đập vào bát quấy đều, lại cho thêm hành lá cắt nhỏ, trứng vàng óng thêm màu xanh của hành, còn chưa cho vào chảo đã thấy hấp dẫn.
Nguyễn Đường lấy một cái bát to, đổ non nửa túi bột mì, thêm nước ấm quấy cho hỗn hợp sền sệt, sau đó lấy đũa vớt một chút lên thuyết minh cho mọi người nghe: “Không thể đổ quá nhiều nước, hỗn hợp phải chảy xuống liên tục thế này mới dùng được, không thì nó sẽ ảnh hưởng đến vị ngon của bánh trứng gà.”
Tiếp đó anh đổ trứng đã khuấy cùng muối vào hỗn hợp, đảo đến khi cả hai hòa lẫn với nhau, mới bắt đầu đặt chảo lên bếp.
Quét một lớp dầu lên chảo, đợi đến khi chảo nóng, anh đổ hai muôi hỗn hợp bánh trứng vào, sau đó xoay cổ tay, để hỗn hợp chảy tràn ra xung quanh chảo.
Mùi thơm tinh khiết của riêng trứng gà dần tản ra, khiến khán giả đang xem livestream không nhịn được dí sát vào ngửi.
[Meo Meo không ăn cá: Thơm thật! Nước miếng cũng phải chảy xuống, hình như còn thơm hơn cả bánh khoai tây hôm qua.]
[Ôm cây ôm không nổi: Hơn nữa nhìn còn ngon mắt hơn bánh khoai tây!]
[Phong hoa tuyết nguyệt: Có thể ăn được chưa? Có thể ăn được chưa!]
“Chờ thêm chút nữa…” Nguyễn Đường nói, dùng xẻng lật bốn xung quanh chảo, tách chảo và bánh trứng ra, hất chảo một cái, bánh trứng lật ngược lại, động tác gọn gàng trôi chảy làm mọi người đang xem thán phục.
[Trong suốt lấp lánh: Động tác lúc nãy của streamer là gì vậy? Là võ công trong truyền thuyết đó sao!]
Nguyễn Đường bật cười: “Không phải võ công, chỉ là kiến thức nấu ăn cơ bản thôi.”
Mật Hạ nói: [Kiến thức cơ bản? Tôi đi khắp các nhà hàng, chưa thấy một vị đầu bếp nào làm như thế.]
Trứng gà vốn dễ chín, Nguyễn Đường trải bánh còn mỏng, bởi thế bánh cũng chín rất nhanh, vì để bánh trứng có hương vị tốt nhất, Nguyễn Đường nhìn chằm chằm vào độ lửa.
Đợi đến khi cả hai mặt bánh đều vàng ươm, Nguyễn Đường lập tức ra tay, dùng xẻng cắt bánh thành mấy mảnh, sau đó đặt bánh lên chiếc đĩa nằm cạnh.
“Được rồi, mọi người có thể thử thưởng thức bánh trứng.”
Thực ra thì vừng rắc lên trên là ngon nhất. Nguyễn Đường tiếc nuối nghĩ. Nhưng bánh trứng bây giờ thôi đã đủ thỏa mãn khán giả. Hành trong bánh có mùi cháy nhàn nhạt, lớp vỏ ngoài xốp giòn, tầng bên trong mềm mại, còn có cả vị ngọt nhẹ của bột mì, lúc cắn xuống còn thấy hơi dính lấy nhau, làm khán giả đổi mới cái nhìn về hai nguyên liệu là hành và trứng…
[Thất bảo: Ngon quá má ơi!!! Tôi hold không nổi!!!]
Không chờ mọi người phát biểu thêm cảm nghĩ, một mùi thơm ngọt nhẹ nhàng vờn quanh chóp mũi bọn họ. Cháo cá đã nấu xong từ lâu, Nguyễn Đường từ từ mở vung xoong, mùi cá pha tạp với gạo bung trong veo liền tỏa ra khắp nơi.
Sự mong đợi của khán giả với cháo cá không cao như bánh trứng, dù sao cách nấu ăn đánh vảy móc ruột cá mà Nguyễn Đường làm đối với khán giả chưa thấy sơ chế cá bao giờ mà nói, thì quả thực rất đáng sợ, làm cho ánh mắt bọn họ nhìn nồi cháo cá có vẻ hơi đề phòng. Thế nhưng mùi thơm cứ quanh quẩn làm bọn họ không thể không để bánh trứng trên tay xuống, chảy nước miếng với nồi cháo cá.
Nguyễn Đường lấy ra một bát sứ trắng nhỏ, dùng thìa múc một bát ra ngoài, thịt cá hồng hồng lúc nãy nay đã biến hẳn thành màu trắng, gạo cũng được nấu đến nát hoàn toàn, trên mặt bát cháo bốc lên một làn khói nhè nhẹ.
Khán giả trong kênh livestream dồn dập nuốt nước miếng.
[Thất bảo: Tôi có cảm giác… Mùi vị của nó sẽ rất tuyệt.]
[Meo Meo không ăn cá: Tui có cảm giác mình sắp phải đổi tên rồi… Miệng, miệng của tui không nghe tui sai khiến…]
Rắc chút hành băm nhỏ lên bát cháo, Nguyễn Đường bưng bát cháo đặt lên bàn, hơi mỉm cười nói: “Được rồi, mọi người cùng nếm thử cháo cá đi. Ăn xong bánh trứng gà, uống thêm một chén cháo có thể thải dầu, rất thoải mái.”
[Meo Meo không ăn cá: Tui không nhịn được!]
Cô đau đớn gào một câu, sau đó nhanh chóng nhào đến, thìa cũng không cần, bưng bát húp từng húp lớn.
[Meo Meo không ăn cá: Ối— ngon quá!]
[Ôm cây ôm không nổi: Trời đất mẹ ơi— con sắp nuốt luôn cả lưỡi rồi QAQ càng ăn càng thấy đói, quỳ xuống xin streamer mở nhà hàng hu hu hu!]
Mảnh cá tươi ngon vừa vào miệng đã tan ra, phối hợp với cháo nát mềm, làm mùi hương cứ quẩn quanh trong miệng, đặc biệt là giữa hai mảnh cá còn có một lớp da mỏng màu đen, lớp da ấy mềm đến khó tin, vừa chạm đến đầu lưỡi đã làm người u mê.
Tất cả mọi người chìm đắm trong công cuộc húp cháo, kênh livestream im lặng trong chốc lát, không một ai nói chuyện. Mãi đến một phút sau, có người phục hồi tinh thần, tặng quà cho streamer. Trong vài phút ngắn ngủi, vô số Hoa Thủy Tinh tỏa hương trong kênh livestream không lớn lắm, có người còn ném hoa xong đã cắm đầu vào húp cháo lại.
[Meo Meo không ăn cá: Tui quyết định đổi tên thành Meo Meo thích ăn cá! Vì sao cá lại ngon như thế chứ hu hu hu…]
Thừa dịp mọi người u mê với cháo cá, Nguyễn Đường tranh thủ ăn thử một miếng bánh trứng, tuy vị khá ngon, nhưng anh vẫn cảm thấy như thiếu chút gì đó. Trước đây khi ăn bánh trứng gà ở hè phố, người ta sẽ quết một lớp sốt ngọt lên, nhưng thế giới tương lai không bán, nếu muốn ăn, xem ra phải tự mình chế biến.
Nguyễn Đường lấy ra một chiếc tô, đổ vào trong một lượng bột vừa đủ, thêm nước, thêm đường trắng và nước tương, đổ vào chảo vẫn còn đang nóng, đun với nhiệt độ thấp, đồng thời cũng đảo không ngừng.
Đợi đến khi trong chảo nổi bọt li ti, anh dùng đầu đũa nếm thử vị, cảm thấy vẫn có chút nhạt liền thêm một muỗng đường cùng nửa muỗng nước tương.
[Trong suốt lấp lánh: Streamer đang làm gì vậy?]
[Meo Meo không ăn cá: Màu của cái này xấu quá, cũng là bánh ư?]
[Thất bảo: Cái này ăn được sao? Hình như không cho thêm trứng gà.]
“Tôi làm sốt này, là để chút nữa phết lên bánh trứng, lúc ăn sẽ thấy ngon hơn.” Nguyễn Đường đảo đều tay không dừng, đợi đến khi anh nếm thấy vị đã khá được rồi, anh mới tắt bếp.
Anh tìm một chiếc thìa nhỏ, múc đầy một thìa sốt ngọt rưới lên bánh trứng rồi ra hiệu cho mọi người thử lại lần nữa. Lần này, vị của bánh trứng gà ngon gấp mấy lần lúc trước, nay bánh có mùi ngọt ngọt mằn mặn, khiến người thưởng thức hận không thể nuốt luôn cả đầu lưỡi.
[Ôm cây ôm không nổi: Ngon quá ngon quá!]
[Meo Meo không ăn cá: Sốt này nhìn xâu xấu, nhưng ăn rồi mới biết nó ngon quá đi mất! Còn ngon hơn cả tương cà người ta làm ngoài kia!]
Nguyễn Đường nói: “Cảm ơn quà của mọi người, hôm nay vẫn chọn ba vị khán giả may mắn, tặng mỗi người một phần bánh trứng mà một đĩa sốt ngọt nhỏ.”
Lần này trong phòng livestream có đến mấy trăm người, khác hẳn với tình trạng lạnh lẽo hôm qua, hôm nay có được quà hay không tất cả đều do nhân phẩm.
Nguyễn Đường mở chức năng nhận thưởng của kênh livestream, tất cả tên của người đang xem trực tiếp quây xung quanh Nguyễn Đường như bông tuyết, anh đưa tay chạm lên không trung ba lần, những cái tên được anh chọn dần lớn lên tỏa ánh vàng, mà tên của anh thì ẩn mất.
“Chúc mừng bay qua tầng trời thấp, thất bảo và ID72648, chút nữa tôi sẽ làm một mẻ bánh trứng mới, mọi người nhớ kiểm tra và nhận.”
[Bay qua tầng trời thấp: Cảm ơn streamer! Chôn Pháo Hoa Năm Màu, nổ trước mặt streamer!]
Pháo hoa nổ tung trên màn hình, thoạt nhìn vô cùng đẹp, sau khi pháo hoa tàn hết, nó biến thành thủy tinh lấp lánh rơi xuống.
Một thông báo màu hồng nhạt xuất hiện ở giữa màn hình, “Người sử dụng bay qua tầng trời thấp tặng streamer năm Pháo Hoa Năm Màu, nhanh tới kênh trực tiếp để nhặt thủy tinh nào!”
Pháo Hoa Năm Màu là quà tặng trị giá một nghìn tiền thông dụng, lúc tặng quà sẽ rơi ra thủy tinh hai tiền thông dụng và một trái tim thủy tinh trị giá năm trăm, còn phát thông báo đến toàn bộ hệ thống, bấm vào thông báo có thể chuyển đến kênh livestream ngay lập tức, là một lợi khí để tích lũy độ nổi tiếng.
Người tràn vào kênh livestream của Nguyễn Đường lại tăng vọt lần hai.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Bánh trứng gà
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Cháo cá