Đọc truyện Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn – Chương 42: Đại gia, ta là chạy đường (Hoàn)
Dịch: Lạc Đinh Đang
Tiền Thiển ngồi xuống giường, ngây ra đến một phút. Đây là nhà mình, giường của mình, mơ phải ác mộng sao?! May quá, là ác mộng… Trải nghiệm bị cắt cổ thật sự là quá thảm!!!
“Mơ gì mà mơ! Chưa thấy ai đần như cô! Nhiệm vụ thứ nhất đã sớm tìm đường chết cho mình! Giờ thì hay rồi, ký thể không chết già, phải trừ điểm tích lũy; cuối cùng nam nữ chính không thể thuận lợi ở bên nhau, nhận được một cảnh cáo màu lam! Cô biết làm việc quá cơ! Phần thưởng! Thu được! Thật phong phú nha!” Tiếng 7788 nghe có vài phần nghiến răng nghiến lợi.
“Cái gì? Trừ điểm tích lũy? Vì sao?” Tiền Thiển không hiểu, rõ ràng cô đã rất cố gắng, hơn nữa không phải Trương Ngũ Nương đã chết từ trước rồi à?
“Đúng vậy đấy! Theo quy định của Cục Quản Lý, đúng là ký thể chúng ta dùng đều chết oan chết uổng, nhưng chúng ta dùng cơ thể người ta cũng phải dùng không, dù không có văn bản quy định rõ nhưng phải cố gắng sống tới hết thọ là nhận thức ngầm chung. Quan hệ xã hội của ký thể cũng do chúng ta xử lý, đây là đạo đức nghề nghiệp cơ bản cô hiểu không?” 7788 hầm hừ dạy dỗ Tiền Thiển.
“Giờ thì hay rồi, Trương Ngũ Nương chỉ sống lâu hơn trước một năm, vẫn không ai chăm sóc mẹ cô ấy lúc già yếu. Mặc dù cô tìm cho bà ấy một ông chồng coi như đền bù, nhưng vẫn không đền được sai lầm của cô. Vậy nên theo quy định, cô chỉ nhận được tám phần điểm tích lũy, chỉ có 40 điểm tích lũy. Cô cứ tiếp tục như vậy thì lúc nào tôi mới đủ điểm tích lũy để thăng cấp đây!!!” 7788 có chút phát điên.
“Há, thật xin lỗi nha! Tao đâu biết là mình sẽ bị bắt cóc, việc này thật sự là quá hố người. Nhưng lần sau tao sẽ chú ý. Mà cảnh cáo màu lam mày nói là gì vậy?” Tiền Thiển ngoan ngoãn xin lỗi 7788, nghiêm túc mà nói, đúng là kinh nghiệm của cô không đủ dùng.
“À, nó không quan trọng, có thể dùng 100 điểm tích lũy để triệt tiêu, không cần để ý nó, cảnh cáo màu lam không bị xử phạt. Nhưng tích đủ mười cảnh cáo màu lam sẽ thăng cấp thành cảnh cáo màu cam, lúc đó sẽ bị phạt. Vậy nên chúng ta phải cận thận, cố gắng để không bị cảnh cáo nữa. Lần này của chúng ta chủ yếu do nam nữ chính không đến với nhau.” 7788 đáp.
“Ớ? Sao lại vậy? Tao đã hoàn thành tốt nhiệm vụ rồi, không ở cùng nhau thì liên quan gì đến tao?” Tiền Thiển cảm thấy không công bằng.
“Cô chờ tôi chút, tôi đi tra chuyện này xem.” 7788 cũng cảm thấy Tiền Thiển có phần oan uổng.
“Thật ra tôi cũng cảm thấy chuyện này không liên quan tới cô. Lúc cô đi làm nhiệm vụ vừa đúng có người tới du lịch, nam chính và nữ chính đều là du khách, dù ký ức bị che lại nhưng đặc tính nhân vật chính sẽ bị tính cách họ ảnh hưởng, nên không về bên nhau không phải lỗi của cô. Nhưng nhiệm vụ đánh giá nói, cô và nam chính đi lại thân mật, sau khi cô chết nam chính luôn xuất hiện ở Trạng Nguyên Lâu, mơ hồ có hành động tưởng niệm cô. Đơn giản mà nói, cô cõng nồi* rồi!” 7788 tổng kết nói.
*Cõng nồi: Một thuật ngữ Trung Quốc, nghĩa là mang tiếng oan.
“Cái gì? Có thể đi du lịch hả?”
“Đúng vậy, phần lớn vị diện tự do đều mở du lịch, nhưng dưới đa số tình huống, chỉ có nhân vật nam chính và nữ chính mới chứa được du khách.”
“Vì sao lại vậy?” Tiền Thiển khiêm tốn học hỏi.
“Linh hồn mà các cô nói thật ra là một dạng năng lượng. Sau khi thế giới diễn sinh, dựa theo bảo toàn năng lương, sau khi chết linh hồn con người sẽ bị thế giới sử dụng. Nói cách khác, năng lượng trong một thế giới là dạng tuần hoàn, cho nên cái gọi là chuyển thế đầu thai ly kỳ gì đó đều là tuần hoàn. Bình thường linh hồn của con người tuần hoàn như vậy, không thể cưỡng ép rút ra, cho nên cô đi làm nhiệm vụ chỉ có thể chọn người chết làm túc thể.” 7788 lại bắt đầu hóa thân Đường Tăng.
“Nhưng trong ý thức diễn sinh, linh hồn nam chính và nữ chính là dạng đặc thù, pháp tắc thế giới biết họ, họ là một bộ phận của pháp tắc, có thể rút ra, cố định và bảo tồn. Vậy nên chúng ta có thể rút linh hồn nam nữ chính ra, cố định ở một thời điểm nào đó, sau đó để du khách tới du lịch rồi lại trả linh hồn của họ về. Vậy là tất cả lại như cũ. Chuyện này giải thích trên Vật lý học khá phức tạp, chính là…”
“Dừng dừng dừng! Im! Mày không cần nói!” Tiền Thiển nghe thấy nhức đầu, đổi đề tài: “Vậy sau đó thế giới kia thế nào?”
7788 tuần tra một phen, nói cho Tiền Thiển. Thì ra nữ chính Bạch Lưu Sương không biết dùng thủ đoạn gì thuyết phục Bạch Thượng thư dẫn nàng ta với cung yến, ở nơi đó, nàng ta nhìn thấy Lục hoàng tử Tử Yến Hành.
Nhưng trong lòng nàng ta biết ấn tượng của Lục hoàng tử với mình không tốt, vậy nên không tùy tiện tới gợi chuyện. Lúc này, hào quang nữ chính có tác dụng, Tứ hoàng tử lộ hứng thú mãnh liệt với nàng ta.
Bạch Lưu Sương là một nữ tử thông minh, nàng ta biết rõ nắm lấy Tứ hoàng tử cũng là một lựa chọn tốt, vậy là nàng ta dứt khoát quyết định đứng bên Tứ hoàng tử. Từ trong miệng nàng ta, Tứ hoàng tử biết gần đây Yến Hành thường xuất hiện ở Trạng Nguyên Lâu, khá nhiều lời qua tiếng lại với một tiểu nhị.
Tứ hoàng tử trời sinh tính đa nghi, vậy là sai thủ hạ dò xét, càng tra càng cảm thấy có vấn đề, sau đó thì có chuyện bắt cóc Tiền Thiển.
Bạch Lưu Sương toại nguyện gả cho Tứ hoàng tử làm Trắc phi, nhưng chưa ngồi vững vị trí, toàn bộ phe phái Tứ hoàng tử đã bị Yến Hành diệt hết.
Diệt xong Tứ hoàng tử, dường như Yến Hành đã mất hứng thú với ngôi vị Hoàng đệ, ngày ngày ngồi bên cửa sổ Trạng Nguyên Lâu uống rượu. Khi hắn hai mưoi lăm tuổi, bị Tĩnh Quý phi buộc cưới một nữ tử thế gia, tình cảm hai người khôgn tốt, cứ tương kính như băng qua một đời, ngay cả đứa bé cũng không có.
Sauk hi bè phái Tứ hoàng tử bị diệt, Ám Nhất mang Trương thị rời khỏi kinh thành, hai người cả đời đều không sinh con, hoài niệm Trương Ngũ Nương, hai bên cùng hưởng thọ chết già.
Tiền Thiển nhìn diễn biến sau nhiệm vụ của cô, mặt đần ra, sao trông ai cũng không may vậy, chẳng lẽ do cô hố người??? Không! Cô nhất định không thừa nhận, tuyệt đối, tuyệt đối là trùng hợp… đúng không?! Hoặc là du khách gây ra! Nhất định là như vậy!
Dù cô không thừa nhận trách nhiệm mình thế nào, trong lòng Tiền Thiển vẫn không thoải mái, dường như có một câu chuyện mỹ mạn, vì sai lầm của cô mà rối tung hết lên. Đây đều là những người tồn tại chân thật, thật sự trong lòng Tiền Thiển có vài phần tự trách.
Cô âm thầm quyết định, nhiệm vụ kế tiếp, cô nhất định phải cẩn thận gấp bội, cố gắng không ảnh hưởng đến cuộc sống người khác.
“Được rồi.” Khi xem hết diễn biến tiếp theo của nhiệm vụ, Tiền Thiển miễn cưỡng đứng dậy khỏi giường: “Tao muốn đi ăn bánh gato an ủi tâm tình uất ức này, sau đó có thể làm nhiệm vụ tiếp theo.”
7788 bày dáng vẻ ghét bỏ với Tiền Thiển: “Không phải cô không thích đồ ngọt sao? Vậy mà lãng phí thời gian ăn bánh gato, rõ ràng cô là đồ lười!”
“Không giống mà! Bánh gato của tao là vận chuyển từ Hokkaido đến, hơn ba trăm một miếng nhỏ, nếu mày có miệng, tao sẽ cho mày nếm thử. Quan trọng là, tao làm người nghèo hơn một năm ở cổ đại, giờ nhìn cái gì cũng thấy ngon!” Tiền Thiển hung tợn đi mở tủ lạnh.
Tiền Thiển ăn uống no đủ xong vỗ vỗ tay: “Đi thôi 7788, mày giới thiệu nhiệm vụ tiếp theo được rồi. Nhưng thương lượng một chút nha, nhiệm vụ tiếp theo đừng tới cổ đại được không? Nơi không có bồn cầu tự hoại và giấy vệ sinh sống rất tội!”