Mơ Về Phía Anh

Chương 7


Đọc truyện Mơ Về Phía Anh – Chương 7

Theo báo cáo điều tra giới tính của hãng Durex năm 2004.

Số lượng bạn tình trung bình của người Trung Quốc là 19,3 người, cao hơn nhiều so với số lượng bình quân của toàn cầu là 10,5 người.

Tần suất sinh hoạt tình dục bình quân mỗi năm của người Trung Quốc là 90 lần, đứng vị trí thứ bảy trên toàn thế giới, thấp hơn số lượng bình quân của toàn cầu là 103 lần.

Lứa tuổi lần đầu tiên tiếp thu giáo dục giới tính của Trung Quốc trung bình là 13,7 tuổi, tương đương với độ tuổi trung bình của thế giới.

22% số người Trung Quốc được điều tra nói rằng họ tiếp nhận giáo dục giới tính từ gia đình hoặc người giám hộ.

Bạn tình nhiều nhất, tần suất hoạt động tình dục không cao, độ tuổi lần đầu tiếp nhận giáo dục giới tính thấp dần nhưng có đến 78% số người nói rằng họ không tiếp nhận giáo dục giới tính từ gia đình hoặc người giám hộ mà là học được từ trên mạng.

?????????

Có hơn 350 nghìn người đến từ 41 quốc gia trên toàn thế giới đã tiến hành điều tra về thái độ và hành vi giới tính này, trong đó số người Trung Quốc than gia điều tra lên đến hơn 100 nghìn người (108.720). Trong số những người Trung Quốc tham gia điều tra, số lượng nam giới lên đến 87.304 người, nữ giới là 21.416 người, chủ yếu là những người ở độ tuổi từ 25 đến 34.

Lần điều tra này được tiến hành trên internet.

Báo cáo điều tra cho hay, tần suất hoạt động tình dục của người Pháp là nhiều nhất, trung bình là 137 lần mỗi năm, thời gian cho khúc dạo đầu bình quân là 22,5 phút. Tiếp theo là người Đức.

Bản báo cáo còn cho thấy, độ tuổi trung bình quan hệ tình dục lần đầu tiên trên toàn thế giới là 17,7 tuổi. Con số này có xu hướng ngày càng thu nhỏ lại. Độ tuổi trung bình lần đầu tiên quan hệ tình dục của thanh niên từ 16 đến 20 là 16,5.


Trong số những người tham gia điều tra, có đến một phần ba cho rằng nhà nước nên đầu tư nhiều hơn cho việc giáo dục giới tính để đề phòng lây nhiễm các bệnh lây truyền qua đường tình dục. Ngoài ra, cũng có đến ngần ấy người đã quan hệ với bạn tình mà không sử dụng biện pháp an toàn vì thiếu hiểu biết.

Có người Trung Quốc nào đó có trung bình 19,3 bạn tình thật sao?

Chắc chắn là có! Bạn không nhìn thấy trong những người Trung Quốc tham gia điều tra hầu hết đều là đàn ông à? Đàn ông bây giờ chẳng phải ai cũng thích lăng nhăng ở ngoài

Tôi cho là có, bởi vì đây là điều tra qua mạng, các phiếu điều tra đều là vô danh, sao phải nói dối chứ?

Bốc phét! 19,3 người bạn tình? Tôi thấy những gã người Trung Quốc tham gia điều tra ngay cả 1,93 người bạn tình cũng chẳng có ấy chứ. Nếu như có thật thì chắc họ còn đang bận làm tình chứ có thời gian đâu mà lên mạng tham gia điều tra?

Chuyện này thì có gì đáng bốc phét chứ? Vô danh mà, có bốc phét thì cũng chẳng có ai biết đến mình.

Nhưng mà người Trung Quốc rất yêu nước, làm sao có thể để cho kẻ khác vượt qua mình được?

Vượt qua! Vượt qua! Cho dù thế nào chúng ta cũng phải vượt qua!

Cổ động lên nào, hành động đi thôi, phải áp đảo bọn Tây!

Vì tổ quốc, xông lên!

19,3 người bạn tình, bạn đã đạt đến mức đó chưa? Bạn đã cống hiến cho tổ quốc chưa? Bạn có làm cho Trung Quốc mất mặt không đấy?


Không đạt đến con số bình quân ư? Thật sự không nhớ nổi nữa, ban đầu còn nhớ để đếm, về sau thì Lost track (không nhớ nổi), chỉ nhớ được vài người nổi bật thôi.

Chia tay với người bạn trai người Indo là bởi vì năm thứ tư đại học có gặp được một anh chàng người Trung Quốc, trông rất thư sinh, có chút kiêu ngạo, học thạc sĩ ở một trường đại học danh tiếng ở trong nước, làn da trắng bóc, mịn màng như lụa.

Nhà cửa cũng vô cùng bừa bãi và bẩn thỉu, cái nhà vệ sinh thì thôi rồi, không thể chấp nhận được! Tôi từng giúp anh ta dọn dẹp một lần. Lúc đó anh ta ở chung với vài người bạn, ai nấy đều bừa bộn và bẩn thỉu. Điều đáng kinh ngạc là anh ta có thể đứng rửa tay rất kĩ càng trong cái nhà vệ sinh không thể chấp nhận nổi ấy.

Anh ta đã có bạn gái, yêu nhau từ hồi còn ở trong nước. Hai người rất yêu nhau, nhưng cô người yêu rất thất vọng về anh vì cả hai chẳng bao giờ hiểu nhau. Về sau anh bất cẩn làm cô ta có thai. Cô ta phá cái thai đi, khoảng cách giữa hai người ngày càng lớn. Thêm vào đó, điều kiện của cô ta rất tốt, trong trường có rất nhiều người theo đuổi cô ta, vì vậy mà anh rất lo lắng và ghen tuông.

Trước khi gặp tôi, anh ta đã depress (căng thẳng thần kinh) từ rất lâu rồi.

Anh ta có làm một trang web viết về tình yêu của mình với cô người yêu. Tôi đọc thấy rất cảm động, nhưng tôi không có ý định cướp người yêu của người khác. Về sau chúng tôi được phân vào cùng một nhóm, mọi người nói chuyện và quen biết lẫn nhau. Tết năm đó, tôi gửi tặng anh một tấm thiệp điện tử, sau đó hẹn anh ra ngoài đi dạo, thế rồi hai chúng tôi trở nên thân thiết.

Ở bên anh hơn một năm, ban đầu chúng tôi có làm tình vài lần, về sau thì chẳng làm gì cả, bởi vì anh không muốn làm những chuyện có lỗi với bạn gái của mình, nói rằng anh đã coi cô ta là vợ của mình, coi tôi là một người bạn thân. Anh ta còn nói ở bên đó cô ấy có bao nhiêu là bạn bè, sao anh lại không thể có một người bạn chứ?

Tôi thường đến chỗ anh nấu cơm cho anh ăn. Khoảng thời gian đó, trong đầu tôi chỉ có hình bóng của anh, vì vậy đầu óc lúc nào cũng nặng nề. Anh từng gặp bố mẹ tôi. Anh không thích mẹ tôi, nói rằng mẹ rất thô, giọng nói lại quá to. Lúc ấy tôi có viết rất nhiều nhật kí, nói rằng tôi rất yêu anh, quyết không lấy ai ngoài anh.

Một năm sau, có một hôm tôi và anh chơi bóng bàn. Tâm trạng anh có vẻ rất khác thường. Về sau anh nói với tôi rằng bạn gái anh chuẩn bị lấy chồng. Tới lúc ấy anh mới phát hiện ra rằng anh thực sự luôn yêu cô ấy, nhưng biết được điều đó thì đã quá muộn.

Tôi đã ở bên anh suốt tối hôm đó, sáng ngày hôm sau tôi nói sẽ đưa anh ra sân bay. Anh đứng dậy khỏi giường, trao cho tôi một French kiss (nụ hôn kiểu Pháp). Đến tận bây giờ tôi vẫn không biết tại sao anh lại hôn tôi khi mà anh đã nhận ra rằng người mà anh yêu chính là bạn gái anh.


Tôi cùng anh đến trường, lặng lẽ nhìn anh đặt vé máy bay ở trên mạng, luống cuống đến mức thay vì đánh tên mình anh đã đánh tên người yêu vào. Anh ngại ngùng nhìn tôi, tôi giả vờ như không để ý. Tôi lái xe tiễn anh ra sân bay. Chúng tôi đi quá cửa ra vào nên đành phải vòng lại. Anh nói anh là người đăng kí cuối cùng.

Anh đã đến với bạn gái của mình nhưng không nói điều gì, khi trở về anh mang theo nỗi đau khôn xiết. Bạn gái anh với bạn trai của cô ta đã đi gặp gia đình hai bên, mọi chuyện đã sắp đặt xong hết, không thể cứu vãn được nữa. Cô ta yêu một sinh viên chính quy của trường, lúc đó cô ta đang học tiến sĩ. Anh chàng kia nói rằng ngay từ lần đầu tiên gặp mặt đã muốn kết hôn với cô ta.

Sau khi anh quay về, tôi đến sân bay đón anh. Đợi cả buổi mà chẳng thấy người đâu. Về sau đến nhà anh, thấy anh chẳng ngó ngàng gì đến tôi, tôi nghĩ thế là hết, anh đang muốn trút giận lên mình. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán. Về sau chúng tôi thường xuyên cãi vã vì những chuyện nhỏ nhặt. Cuối cùng anh nói với tôi rằng: Chúng ta chấm dứt ở đây thôi!

Một lần, tôi nói chuyện điện thoại với bạn gái anh, nói với cô ta rằng người mà anh yêu là cô chứ không phải là tôi. Trong party tốt nghiệp của tôi, anh có đến góp mặt. Đó là lần cuối cùng tôi gặp anh. Sau lần đó anh có gọi điện cho tôi, nói rằng mẹ anh qua đời, còn nói đến chuyện người ta giới thiệu cho anh vài cô gái, trong đó có một cô ăn xong liền ném khăn lau tay lên bàn, anh lập tức cảm thấy cô đó bẩn thỉu, không hợp với mình.

Tôi thật sự từng yêu anh. Anh rất thông minh, cũng có thể rất lãng mạn. Lúc đó anh nói cả đời này sẽ không bao giờ kết hôn bởi cô ta chính là vợ của anh. Tôi cũng nói tôi sẽ không kết hôn. Giờ nghĩ lại cứ ngỡ như đang kể về chuyện về một ai đó…

Còn nhớ rất rõ dáng vẻ của anh. Thân hình anh không tồi, làn da mịn màng quyến rũ, tôi đặc biết thích vuốt ve anh. Còn nhớ có một buổi tôi đến phòng thí nghiệm của anh, trong phòng không có ai khác, lúc vòng tay ôm anh, tôi đã thò tay vào vuốt ve tấm lưng anh. Anh đột nhiên nổi giận, nói rằng tôi không tôn trọng anh. Thật là kì quái!

Năm tốt nghiệp đó, đến Vancouver thăm một người bạn lúc nhỏ, tôi đã gặp được một anh chàng vô cùng đẹp trai tại party, là người đẹp trai nhất mà tôi từng date (hẹn hò): dáng người cao ráo, bờ vai rộng, thân hình rắn chắc, ánh mắt sắc sảo… Anh mời tôi khiêu vũ, tôi “kiêunhận lời. Thực lòng tôi rất thích anh.

Về sau, tôi gặp anh lúc đang chơi bóng chuyền với bạn. Anh thường giả bộ vô tình chạm vào tay tôi, về sau anh nói với tôi rằng anh chấm cho bàn tay tôi 100 điểm. Trước đó tôi chẳng bao giờ để ý, hóa ra bàn tay mình lại đẹp đến như vậy, cũng chưa từng có ai nói với tôi điều này.

Cùng nhau đi trượt tuyết, anh chạm tôi, tôi chạm anh… rồi cả hai yêu nhau.

Về sau, đúng hôm tôi chuẩn bị về nước, bạn của bạn có làm một bữa cơm mời tôi đến dự. Hôm đó tôi rất mong anh cũng có mặt nhưng đáng tiếc tối đó anh phải đi làm. Đang buồn bã vì nghĩ rằng cả đời này chẳng thể nào gặp lại anh nữa thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa, tôi nghĩ chắc chắn là anh. Quả nhiên đúng như vậy! Nhìn thấy anh, cả người tôi như muốn bay lên vì sung sướng.

Tối đó tôi uống hơi nhiều bia nên phải đi vệ sinh liên tục. Đám bạn trêu tôi nhớ đến bạn trai rồi nên mới như vậy, chẳng hiểu bọn họ liên tưởng cái kiểu gì nữa.

Cơm no rượu say rồi, một bọn bốn người đổi địa điểm, đến một quán bar tiếp tục uống rượu. Nhìn thấy anh đang say đắm nhìn tôi, khuôn mặt quá đẹp trai khiến cho tôi không thể không mê mẩn. Sau đó anh bắt đầu đưa tay lên vuốt ve làn môi tôi, tôi hoàn toàn đắm chìm trong giấc mộng.

Sau đó, gần như là cùng một lúc, chúng tôi chồm đến… hôn nhau say đắm. Đó là nụ hôn tuyệt vời nhất trong đời tôi. Thứ cảm giác vấn vương, nóng bỏng ấy… thực sự đang tồn tại!


Chúng tôi không phải đang hôn nhau, nên nói rằng chúng tôi đang làm tình trong trạng thái còn nguyên quần áo trước bàn dân thiên hạ.

Về sau chúng tôi tạm biệt đám bạn, dắt tay nhau ra khỏi quán rượu. Anh dẫn tôi về nhà anh. Anh rất muốn, tôi cũng rất muốn. Nhưng tôi không làm, chỉ nói một câu: “Chúng ta vẫn chưa mấy quen biết”. Anh chỉ cười.

Nhưng chính bởi vì nụ hôn và đoạn phim lãng mạn ở Vancouver mà tôi đã bay đến chỗ anh mấy lần (lúc ấy anh vẫn chưa lấy được thẻ nhập cư vĩnh viễn ở Canada, đi không tiện). Chúng tôi đi trượt tuyết ở khắp nơi, dạo công viên, nói chuyện, ăn uống, câu cua ở biển, ngắm cảnh trên núi… Phong cảnh ở đó đẹp không đâu sánh bằng. Còn nhớ chúng tôi đã từng lái xe đến vài khu trượt tuyết nổi tiếng cách đó khá xa. Trên đường đi chúng tôi có dừng lại nghỉ ngơi, phóng tầm mắt ra xa, phong cảnh như ở chốn bồng lai: Hai ngọn núi màu vàng giữa biển ẩn hiện giữa làn mây trắng muốt, những làn gió thổi qua kéo mây cùng nhảy múa, những làn sóng biếc nhấp nhô vỗ vào vách núi. Đó chính là phong cảnh đẹp nhất mà tôi từng được ngắm.

Đó là những ngày tháng tươi đẹp, mặc dù chúng tôi vẫn chưa chính thức đi làm, thậm chí tôi còn nợ nần chồng chất. Nhưng tôi chưa bao giờ lo lắng về chuyện tiền bạc. Dường như tôi sinh ra không phải là để lo lắng về tiền bạc mà chỉ để lo nghĩ đến chuyện tình yêu.

Về sau, tôi phát hiện mình mang thai đứa con của anh. Chẳng nghĩ ngợi nhiều, mẹ dẫn tôi đi phá thai. Anh gửi tiền đến cho tôi, gọi điện an ủi tôi. Gã bác sĩ phá thai cho tôi trông thật kì dị, dáng người thấp thì thôi không nói đến, anh ta rất đen, mặt mũi cũng kì lạ, trông chẳng khác gì một con tinh tinh đen. Các máy móc trong phòng làm việc đều là loại cao cấp.

Về sau, chúng tôi bàn chuyện kết hôn. Ban đầu tôi làm visa dành cho chồng chưa cưới cho anh. Trong thời gian ấy anh về nước một chuyến, sau khi quay lại anh nói rằng anh không muốn đến nữa, hỏi xem tôi có muốn tiếp tục nữa hay không. Tôi rất đau lòng nên quyết định thôi, tự mình điều trị vết thương ình.

Còn nhớ có một lần trong khách sạn ở khu trượt tuyết, bên ánh lửa đỏ rực trong lò sưởi, những giọt rượu cay xè từ từ ngấm vào cổ họng, trong lúc ân ái đột nhiên tôi hỏi một câu: “Anh ở bên em không phải vì cái thẻ định cư đấy chứ?”.

Về sau cho dù có giải thích rất nhiều lần anh vẫn để bụng chuyện đó.

Một năm sau, anh lấy được thẻ định cư vĩnh viễn ở Canada. Anh viết thư nói với tôi rằng anh đang định về giúp mẹ làm ăn.

Tôi viết thư hồi âm trêu anh, bảo anh hãy đến chỗ tôi.

Anh

Sex tương đối ổn. Sức khỏe cũng tốt. Đôi khi tôi cảm thấy anh như con trai của mình, anh nói bạn gái cũ của anh cũng nói vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.