Đọc truyện Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng – Chương 168: Xảy Ra Chuyện
Vụ buôn bán đầu tiên trót lọt khiến cho Hoàng Thế Minh bắt đầu cảm thấy hừng hực dã tâm, không nghĩ tới bản thân mình từ một người không biết gì về thứ hàng cấm này lại có thể thành thạo qua mặt nhiều người như vậy thu về một số tiền khổng lồ.
Hoàng Thế Minh xem như cũng là người có tiếng tăm, có quan hệ rộng, việc ông liên kết với một số quán bar, vũ trường trong thành phố để bán thứ này cũng là chuyện không quá khó khăn.
Buổi tối hôm ấy, Hoàng Thế Minh nhận được cuộc gọi từ Khâm Định, đối phương vẫn mang một giọng nói có thiết bị hỗ trợ, lại thông qua di động truyền tới quả thật khiến cho người nghe cảm thấy có một chút sởn gai ốc.
Nhưng mà Hoàng Thế Minh hiện tại sớm đã bị số tiền lớn kia che mờ mắt, một chút tiểu tiết này cũng không buồn quan tâm đến quá nhiều:
“Hoàng tổng, tôi nghe Đàm Dật Nam nói ông kinh doanh rất thuận lợi”
Hoàng Thế Minh ở bên này cười ha ha:
“Cũng là do ông giới thiệu công việc tốt này, tôi sẽ có thành ý gửi tới cho ông sớm thôi”
Giọng nói của Khâm Định vừa chậm chạp lại vừa ồm, không thể biểu hiện được một chút cảm xúc gì:
“Thành ý?”
Hoàng Thế Minh cười nhẹ:
“Chẳng phải ông luôn cảm thấy Tô Thành rất chướng mắt hay sao, tuy rằng tạm thời không thể động tới Tô Thành, nhưng mà con trai hắn thì có thể.
Tôi tình cờ phát hiện ra Tô Đồ Lang Quân gần đây đang lén lút ở sau lưng của Hoàng Thế Vinh lôi kéo thế lực, nếu như làm không tốt, chuyện này vỡ nở ra đến khi ấy không chỉ quan hệ của Tô Đồ Lang Quân và Hoàng Thế Vinh căng thẳng mà cả hai nhà Tô Hoàng cũng không thể nhìn mặt nhau, đến lúc đó chúng ta chỉ cần ngư ông đắc lợi, ngồi ở một bên quan sát mà thôi”
Bên kia truyền tới một tiếng cười méo mó:
“Chuyện này hình như người ngư ông đắc lợi nhất là Hoàng tổng mới phải”
Hoàng Thế Minh lại lớn tiếng cười:
“Chúng ta phải từ từ tiến hành, không thể nóng vội, tôi cũng không vừa mắt tên nhóc nhà họ Tô kia nên nếu có cơ hội tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu ta”
– —
Tô Đồ Lang Quân gần đây rất thường xuyên có mặt tại Hoàng thị, nếu như ai không biết rõ thân thế của cậu là Tô tổng của Tô thị thì còn tưởng rằng cậu chính là nhân viên mới được tuyển vào nơi này.
Thời gian trước Tô thị có khủng hoảng, sau một hồi giải quyết đã có thể dần dần lấy lại được vị trí, cổ phiếu ổn định, Tô Thành đối với đứa con trai này cực kỳ yên tâm, hoặc nói đúng hơn là hắn căn bản không muốn làm việc nữa rồi.
Nhưng thời gian gần đây, con trai nói với hắn quay trở lại điều hành công ty một thời gian, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng bực bội bởi vì sớm quen với việc quanh quẩn ở nhà ôm bảo bối nhà hắn.
Tô Thành cảm thấy đứa con trai của mình đúng là hết thuốc chữa, lúc nào cũng chạy qua Hoàng thị cùng tên nhóc dẻo miệng nhà họ Hoàng, lại giúp tên nhóc đó giải quyết nhiều chuyện như thế.
Không nghĩ tới một tuần sau đó, con trai mình lại mang toàn bộ đồ đạc chuyển về biệt thự Tô gia, còn nói hắn nghỉ ngơi không cần đến công ty làm việc nữa.
Sự việc này khiến cho hai người Tô Thành và Đồ Du Du vô cùng thấy bất ngờ, bởi vì từ trước đến nay Tô Đồ Lang Quân luôn không rời Hoàng Thế Vinh nửa bước, thế mà tính tới thời điểm hiện tại đã được bốn ngày rồi hai người không còn xuất hiện chung một chỗ.
Bữa cơm tối ngày hôm đó, Đồ Du Du nhẹ nhàng hỏi con trai mình:
“Dạo gần đây không thấy Tiểu Vinh, hơn nữa con ở bên này suốt như vậy Tiểu Dực và Tiểu Dạ ở bên đó thì sao?”
Đồ Du Du vẫn cúi đầu chậm rãi ăn cơm, sau khi nuốt xuống miếng rau xanh thì đáp:
“Ngày mai con sẽ đón Tiểu Dực và Tiểu Dạ về, thời gian này hai người giúp con trông hai đứa nhỏ đó có được không?”
Đồ Du Du gật đầu, nhưng đợi mới con trai không nhắc đến chuyện của Hoàng Thế Vinh liền nghĩ ngay ra được giữa hai người bọn họ xảy ra vấn đề:
“Được, chỉ có điều Tiểu Vinh thì sao?”
Tô Đồ Lang Quân không để lộ bất cứ cảm xúc nào, ngẩng đầu lên nhìn Đồ Du Du trả lời:
“Thời gian này con không muốn nghe thấy cái tên đó!”.
– —
Chuyện phải kể đến hơn một tuần trước đó, Hoàng Thế Minh không biết kiếm đâu được một đoạn ghi hình nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân lén lút vào trong phòng làm việc của Hoàng Thế Vinh, ngồi trước máy tính của hắn một lúc.
Hành động này vốn không có gì quá quan trọng bởi vì lấy tình cảm của hai người bọn họ, cả công ty này cũng chỉ có thể có Tô Đồ Lang Quân dễ dàng ra vào văn phòng hắn như vậy.
Nhưng mà cả công ty chỉ có một người mới chính là chuyện đáng để nói, bởi vì buổi chiều hôm đó toàn bộ dữ liệu khách hàng của Hoàng thị đều bị lộ ra ngoài cho công ty khác, mà công ty đó không phải ai khác chính là Lương thị.
Lương tổng của Lương thị là Lương Thập Niệm, còn là người có trong tay 5% của Hoàng thị.
Ai cũng biết Lương Thập Niệm là do Tô Đồ Lang Quân giới thiệu cho Hoàng Thế Vinh, hai người bọn họ có quen biết từ trước đó, hiện tại Lương thị lại đi trước một bước như vậy, mà đối tượng hướng đến lại toàn là những công ty nằm trong danh sách khách hàng của Hoàng thị.
Lúc đầu không có ai nghi ngờ tới Tô Đồ Lang Quân cả, nhưng đến khi Hoàng Thế Minh ở trước cuộc họp đưa ra đoạn ghi hình khả nghi kia, mọi người đều tự động nhận định kẻ nội gián khả năng cao chính là Tô Đồ Lang Quân.
Biểu hiện của Hoàng Thế Vinh khi ấy cũng không thể bình tĩnh như trước được nữa, Tô Đồ Lang Quân lại không có lời giải thích chính đáng, trong cuộc họp lần ấy tổng giám đốc điều hành Hoàng Thế Minh chính thức thông báo sẽ không để cho Tô Đồ Lang Quân và Lương Thập Niệm tham dự vào các cuộc họp nội bộ trong công ty, cũng không để cho hai người họ bước chân vào Tô thị nữa, đồng thời cưỡng chế thu mua lại 8% cổ phần mà hai người bọn họ đang nắm giữ.
Tin tức Tô Đồ Lang Quân ngay trong ngày hôm đó dọn đồ rời khỏi Hoàng thị và cả căn nhà của Hoàng Thế Vinh nhanh chóng được truyền ra, nhân viên trên dưới Hoàng thị tuy không dám ở trước mặt Hoàng Thế Vinh bàn tán, nhưng sau lưng thì lại suy đoán ra rất nhiều tình huống.
Buổi tối hôm ấy khi Hoàng Thế Vinh từ quán bar trở về nhà, cả người nồng nặc mùi rượu, tuy vẫn còn tỉnh táo nhưng nhìn bộ dạng của hắn lúc này có chút chật vật.
Hoàng Mộng Đình không biết từ khi nào vào được trong nhà, cùng hai đứa nhỏ Tiểu Dực và Tiểu Dạ vui vẻ nói chuyện, vừa nhìn thấy Hoàng Thế Vinh về liền đứng dậy:
“Cậu về rồi hả, cậu vừa đi uống rượu sao?”
Hoàng Thế Vinh một tay cầm áo vest, một tay nới lỏng cà vạt, gương mặt lạnh lẽo lướt nhìn qua Hoàng Mộng Đình rồi đi đến chỗ Tiểu Dực và Tiểu Dạ ngồi xuống hỏi:
“Hai đứa các con đã ăn cơm chưa?”
Tiểu Dực hít hít cái mũi nhỏ, Tiểu Dạ đứng dậy thẳng thắn nói:
“Người ba có mùi gì vậy? Ba nhỏ còn chưa về sao?”
Hoàng Thế Vinh đáp:
“Ba nhỏ của các con thời gian này sẽ không về”
Hoàng Mộng Đình âm thầm cảm thấy vui sướng trong lòng, đợi cho đến khi Hoàng Thế Vinh đứng dậy đi lên lầu, Hoàng Mộng Đình liền đi theo sau lưng hắn:
“Chuyện của Tô Đồ Lang Quân, tôi đã nghe ba tôi nói rồi, thật ra tôi cũng nhắc nhở cậu nhiều lần, nhưng cậu đều bị cậu ta che mắt, đến hiện tại cậu nhận ra rồi cũng chưa muộn.
Ba tôi nói chúng ta đều là người một nhà, 8% cổ phần mà ba tôi mua lại từ hai người kia đã chuyển qua tên cho cậu, tôi đến là để mang hợp đồng cho cậu ký”
Hoàng Thế Vinh không nói gì cả, trực tiếp đóng lại cánh cửa phòng ngủ trước mặt Hoàng Mộng Đình.
Hoàng Mộng Đình kiềm chế tức giận, nhưng mà thời gian còn dài, chẳng phải hiện tại cô là người có nhiều cơ hội ở bên cạnh Hoàng Thế Vinh nhất hay sao.
Hoàng Mộng Định ở tại nhà của Hoàng Thế Vinh chơi với hai đứa nhỏ một lúc rồi cũng trở về.
Hoàng Thế Minh ngồi ở phòng khách, thấy con gái về muộn như thế thì nhíu mày không vừa lòng:
“Con đã đi đâu?”
Hoàng Mộng Đình cười lấy lòng, ngồi xuống bên cạnh ba mình đáp:
“Con ra ngoài chơi với bạn”
Hoàng Thế Minh làm sao không đoán ra được đây thực chất là lời nói dối:
“Con đến nhà của Hoàng Thế Vinh có đúng không?”
Hoàng Mộng Đình không nói, nhưng tâm trạng vui vẻ kia đã hiện rõ trên gương mặt của cô.
Hoàng Thế Minh trầm giọng:
“Sau này đừng đến đó nữa, con đến nhiều quá người trong Hoàng gia sẽ dị nghị”
Hoàng Mộng Đình không vui:
“Ba à, bây giờ nếu như con không tranh thủ vậy sẽ không có cơ hội mà kết hôn…”
Hoàng Mộng Đình nói đến đây liền phát hiện ra mình đã quá lời, vội đưa tay che miệng của mình lại.
Hoàng Thế Minh liếc nhìn con gái bên cạnh:
“Mộng Đình, con thật sự thích tên nhóc kia sao?”
Hoàng Mộng Đình gật đầu quả quyết:
“Đúng vậy ba”
Hoàng Thế Minh thở dài:
“Ba đã sắp xếp cho con làm việc tại Hoàng thị, là vị trí thư ký phó tổng, con sau này ít đến nhà của Tiểu Vinh một chút, nếu như để cho người khác đồn đại không hay sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của ba”
Hoàng Mộng Định nghe thấy vậy liền mở lớn hai mắt, vị trí thư ký phó tổng chẳng phải là sớm ngày được kề cận bên Hoàng Thế Vinh hay sao, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, nhất cự ly nhì tốc độ, Hoàng Mộng Đình vui sướng ôm lấy Hoàng Thế Minh nói:
“Ba à, con thương ba nhất”.
– —
Hoàng Thế Vinh sớm đã có một thư ký riêng phụ trách hỗ trợ công việc cho hắn, Hoàng Mộng Đình lại đến liền được sắp xếp ngồi ở vị trí bên ngoài cùng nam thư ký kia.
Công việc của Hoàng Mộng Đình cũng không có gì, mọi công việc đều do nam thư ký của Hoàng Thế Vinh giải quyết, bản thân Hoàng Mộng Định cũng không thích làm những công việc kia, cho nên cô đều xung phong rót nước pha trà kiêm chuẩn bị bữa trưa cho Hoàng Thế Vinh.
Tuy rằng Hoàng Mộng Đình ở công ty căn bản chỉ làm vướng tay vướng chân, nhưng mà trên dưới Hoàng thị không ai là không biết thân phận của cô ta, Hoàng Thế Vinh không nói thì nhân viên trên dưới cũng chỉ có thể ở sau lưng tám chuyện bàn tán mà thôi..