Đọc truyện Mộ Trung Vô Nhân: Quỷ Trượng Phu – Chương 44: Nhân tính đáng sợ
“Rồi tới ngày thứ tư, Khương Như Văn, cũng chính là mẹ của Khương Vũ Bạch, nói ở nhiều trong phòng không tốt, muốn cùng tôi đi ra ngoài mua vài thứ đồ. Tôi lúc ấy cự tuyệt, nói thân thể không khoẻ. Bà ấy liền thở dài nói con cái lớn rồi, một chút cũng không nghe mẹ nói, tôi sợ lộ chân tướng liền theo chân bọn họ cùng đi. Tôi vốn tính toán ra ngoài biết tìm cái cớ chạy trốn, không nghĩ tới…… tai nạn giao thông……Vợ chồng Khương gia đều đã chết, mà tôi mạng lớn chỉ bị huỷ hoại khuôn mặt.”
Trương Mục Chi từng nói cho ta biết Khương Vũ Bạch giả mạo ẩn núp ở Khương gia mấy tháng, sau đó vì hành vi khác lạ nên bị vợ chồng Khương gia phát hiện, bọn họ lập ra một kế hoạch máu dùng sinh mệnh của chính mình đổi lấy an toàn của bí mật, từ tai nạn diệt trừ Khương Vũ Bạch giả mạo.
Nhưng kế hoạch thất bại, Khương Vũ Bạch không chết, cho nên thông qua Trương Mục Chi khởi độngkế hoạch thứ gai, cũng chính là kế hoạch song phân di chúc, khiến ta liên luỵ đến chuyện này; mà nam nhân làm ta động tâm này, cũng chính là Khương Vũ Bạch giả mạo lại nói cho ta biết hắn ở Khương gia chỉ có ba ngày, tới ngày thứ tư ra ngoài đã xảy ra tai nạn xe cộ.
Ai mới là người nói thật……
Đại não nhanh chóng vận động, ta nhớ tới lúc trước ở PUB, nam nhân ngoại quốc kia nói với ta: Cô cứ như vậy tin tưởng Trương Mục Chi? Vạn nhất hắn lừa gạt cô thì sao? Cô nương, trò chơi này cô mới vừa đặt chân tiến vào, rất nhiều việc so với tưởng tượng của cô phức tạp hơn nhiều.
Rất nhiều việc so với tưởng tượng của cô phức tạp hơn nhiều……
So với tưởng tượng của cô phức tạp hơn……
Phức tạp……
Những lời này âm vang ở trong đầu. Ta dùng tay ấn huyệt Thái Dương đến phát đau.
Chuyện này thật giống như “Rashomon”, cùng ở trong một sự việc nhưng những người khác nhau lý do thoái thác không hoàn toàn giống nhau. Bọn họ vì điểm tô cho đẹp đạo đức của chính mình giảm bớt đi tội ác, cho nên chủ động che dấu khuyết điểm của bản thân, hoặc là lừa gạt chính mình bắt đầu tự thuật một phiên bản khác của câu chuyện.
Ta ở trong đầu tổng hợp ba phương ý kiến, hình thành ý nghĩ cho mình: Khương gia đã sớm biết có người giả tồn tại, lo lắng hắn hành động trước, cho nên sớm đem nhẫn giấu đi. Đây là một nước cờ cao tay, ngay cả tổ chức cũng không có lường đến Khương gia lại có can đảm đem đồ vật quan trọng như vậy trao cho người ngoài. Cho nên qua đi một năm, sinh hoạt của ta cũng không có bị quấy nhiễu, mục tiêu của bọn họ vẫn như cũ cố định ở Khương gia. Xem ra tất cả những thứ chứng minh thân phận đều để lại trong nhà là một cái bẫy quá rõ ràng, bọn họ chính là đang chờ đợi tổ chức chui vào bẫy. Nói cách khác, sự thật nhất định không phải giống như Trương Mục Chi nói, ở chung mấy tháng mới cảm thấy hắn là giả…… Mà là từ lúc bắt đầu Khương gia đã biết thân phận của người này, bọn họ trước sau đều có tính toán. Nếu phân tích theo cách này, lời của kẻ giả mạo kia mới có thể đáng tin một chút.
Vậy còn Trương Mục Chi vì cái gì lại muốn gạt ta?
Lừa gạt ta thì có lợi ích gì……
Mặt khác, Khương gia tại sao lại dám hi sinh tính mạng của họ để giết chết kẻ giả mạo, họ biết rằng hắn giám sát Khương gia, biết hắn muốn có nhẫn, cùng với tổ chức kia thèm khát bí mật như hổ rình mồi, nhưng cũng không đến nỗi rắp tâm giết hắn chứ? Bọn họ dựa vào cái gì sắm vai thượng đế? Không có nguyên nhân gì một hai bắt hắn phải chết!
Bọn họ mỗi người đều nói với ta một lời nói dối, cũng nói cho ta một phần sự thật. Ta đã sớm biết lòng người khó đoán, nhưng cũng không hiểu được tại sao bọn họ muốn đạt được mục đích của mình lại trở nên đáng sợ như vậy……