Mộ Sắc Thần Quang

Chương 81: Nhớ lại (hai) . . .


Đọc truyện Mộ Sắc Thần Quang – Chương 81: Nhớ lại (hai) . . .

“Cha!” Mặc dù sớm đã đoán được, nhưng Alan vẫn nhịn không được thấp giọng kinh hô!

Cậu sớm nghe Carlisle nói, gia tộc Volturi cực kỳ hiển hách, ngoại trừ Tam đại trưởng lão cùng hộ vệ biểu hiện ra chứng kiến ra, không biết còn có bao nhiêu cường giả ẩn núp, có thể nói là tàng long ngọa hổ, vô số cao thủ!

Mấy ngàn năm qua, bất kể là ngàn năm trước hay thời đại mạt pháp chư tộc biến mất hôm nay, nó vẫn có thể sừng sững không ngã, kéo dài đến ngày nay.

Ngàn năm trước, người, phù thủy, ma quỷ, tinh linh, Druid, người sói cùng yêu tinh các loại sinh vật lúc ấy cùng sinh hoạt trên một mảnh đất. Từ thời đại kia, đã có gia tộc Volturi hôm nay, nhưng chỉ là một mảnh nhỏ trong thế giới phi nhân loại mà thôi.

Theo dòng chảy của thời gian, chư tộc di chuyển, quỷ quái rời đi, các tinh linh trốn vào thế giới không biết, phù thủy chôn vùi trong dòng lịch sử. Vì vậy, chấm dứt, thời đại của nhân loại tiến đến. Đặc biệt là vào thời Trung Cổ, trong mắt nhân loại có Giáo Đình che chở, các chủng tộc kỳ dị đã trở thành ngoại tộc, dị dạng, ma quỷ trong mắt nhân loại. Không chỉ bức một số chủng tộc gần như diệt sạch, càng tạo thành vết thương mang tính hủy diệt cho văn hóa phù thủy bản thổ, về sau tộc phù thủy không thể gượng dậy nổi, người sói tuy có thể kéo dài huyết mạch, lại không thể không di chuyển đến nơi hoang vu xa xôi.

Nhưng dù vậy, gia tộc Volturi cùng huyết tộc họ lãnh đạo lại truyền thừa nguyên vẹn, trốn tránh tấn công của Giáo Đình, dù cho đến ngày nay, Giáo Đình luôn không thể định ra chế ước với gia tộc Volturi, gia tộc kia thậm chí đem tổng bộ đóng ở Italy cách thánh địa Giáo Đình Vatican quá gần, phần càn rỡ và cường thế này, vượt xa các chủng tộc phi nhân loại còn lại, sự cường đại của gia tộc Volturi, có thể thấy được!

Cha cậu, Robert – Prince, người mang danh Squib hậu duệ gia tộc phù thủy, lại là huyết mạch gia tộc Volturi!

Con ngươi đen mát lạnh lưu luyến đến bụng của con trai, lại nhìn thằng oắt ma cà rồng đang nắm tay nó, trong đồng tử vàng kim kia tràn đầy say đắm cùng dịu dàng không cách nào bỏ qua.


Nếu như, lúc trước ba ba gặp được một người đàn ông như Edward, dù là Ma cà rồng, vận mệnh của ba ba, cũng không trở thành bi thảm như thế a.

Robert há miệng muốn nói, vành mắt hơi đỏ lên, cắn răng: “Lại nói tiếp, năm đó ba ba của cha, ông nội của con Rand – Prince có rất nhiều chỗ tương tự với tình huống của con hiện giờ. Giống như con, ông ấy là một phù thủy thức tỉnh huyết mạch hiếm thấy của gia tộc Prince, kẻ có được quyền năng ma pháp của phù thủy, điều này rất hiếm thấy trong gia tộc từ thời Trung cổ chúng ta bắt đầu lánh đời ẩn dật. Suốt ba trăm năm trước đó, gia tộc đã không còn người xuất hiện quyền năng ma pháp nữa. Hơn nữa ông ấy cũng giống như con… Cũng từng yêu một… nam Ma cà rồng, còn vì hắn mà dựng dục một hậu đại, đó là cha. Nhưng điều bất đồng là, tình yêu của con chiếm được hồi báo, Edward từ đầu đến cuối đều làm bạn bên cạnh con. Mà ba ba của cha, vì ma cà rồng kia mà thống khổ cả đời, cuối cùng thậm chí chết ở Volturi…”

Bốn mươi mấy năm qua, Robert chưa bao giờ thổ lộ thân thế của mình với bất cứ kẻ nào, hiện tại đề cập, đặc biệt lại nhắc tới trước mặt con mình, cảm xúc cuồn cuộn, không khỏi tắc nghẹn. Lại dừng một lát, mới lạnh lùng nói: “Cha lúc còn rất nhỏ, ở trong một lâu đài cách biệt thế giới của gia tộc, trải qua cuộc sống ẩn cư với ông ấy. Cuộc sống lúc nhỏ của cha dường như chẳng bao giờ gặp được người khác, chỉ có hình bóng của một mình ông ấy…”

“Ông ấy trong trí nhớ của cha, luôn một mình đau thương đứng bên giường, nhìn về phương xa, như đang nhớ đến ai đó. Khi đó mặt ông đầy đau thương, đây chính là ấn tượng sâu nhất liên quan đến ông trong trí nhớ của cha…”

“Từ nhỏ, cha đã khác với những đứa bé khác, có thể là vì huyết mạch ma cà rồng và phù thủy bất đồng, cha không chỉ có được sức mạnh cực kỳ cường đại giống như ma cà rồng, hơn nữa tốc độ sinh trưởng cũng không giống người thường. Cha sau khi sinh ra không đến một tuổi liền lớn như đứa bé năm tuổi, hơn nữa trí tuệ cũng phát triển đặc biệt sớm, nhưng ngay sau đó thì phát triển chậm lại, có lẽ đây cũng là nguyên nhân ông ấy phải dẫn cha ẩn cư a, ông sợ tốc độ sinh trưởng khác hẳn với người thường của cha sẽ làm người khác hoài nghi, cho nên mới mang cha ẩn cư. Tuy lực lượng của thân thể cùng sinh trưởng tốc độ cùng người thường không giống với, nhưng bên ngoài và cấu tạo thân thể lại y như người thường, nếu không thi triển sức mạnh này, cha gần như là một đứa bé bình thường…”

“Từ nhỏ cha đã biết, ông ấy có được lực lượng kỳ dị, ông có thể làm một vật thể tự nhiên di chuyển, có thể biến một vật thành một vật khác ngay lập tức, có thể chế một ít nước thuốc kỳ dị, sinh ra các hiệu quả thần bí… Về sau cha mới biết được, ông là một phù thủy, là phù thủy trong đồng thoại có được lực lượng kỳ dị, đáng tiếc, cha không kế thừa lực lượng của ông. Dùng lời phù thủy mà nói, cha là một Squib không có ma lực…”

“Nhưng một bộ phận khác trong huyết mạch, lại làm cha trời sinh có được lực lượng cùng năng lực cường đại của ma cà rồng, ông từng nói, cho dù là Ma cà rồng tồn tại ngàn năm, cũng chưa chắc có được lực lượng cường đại như cha, nhưng lại có thể tùy ý chuyển hóa giữa con người và ma cà rồng. Ông từng nói… cha là Ma cà rồng hoàn mỹ nhất…”

“Ha ha, cả đời cha chán ghét căm hận nhất chính là Ma cà rồng, nhưng lại kế thừa lực lượng của ma cà rồng, thật không biết tột cùng là ban ân hay châm chọc dành cho cha…”


“Năm cha bảy tuổi, thân thể đã ngừng sinh trưởng sáu năm một lần nữa bắt đầu lớn lên, chỉ là lần này không nhanh như trước đây, mà lớn lên như trẻ em bình thường, ông liền dẫn cha đến một lâu đài khác của gia tộc, để cha có thể tiếp xúc với những người khác, cùng học, đến trường, kết bạn với những đứa bé khác… Khi đó cha còn nhỏ, nhiều lần đều vì khống chế không nổi lực lượng cường đại trong cơ thể mà gây đại họa, làm phiền ma pháp của ông mới có thể xử lí…”

“Cha tiếp xúc nhiều người, cũng dần dần bắt đầu hiểu một chuyện, nhưng cha vẫn không rõ vì sao ông ấy luôn đau thương như thế. Có một ngày, cha kích động chạy về nhà hỏi ông: vì sao người khác đều có mẹ, mà cha không có. Ông lúc ấy câm lặng, rồi ôm chặt lấy cha mà nói: ‘Con không có mẹ, chỉ có ba ba.’ nghiêng đầu chôn vào cổ của cha, đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, cha nhìn thấy ông khóc…”

“Khi đó, cha thấy nhiều hơn, nghĩ nhiều hơn, liền cho rằng mẹ như trong phim, trong tiểu thuyết miêu tả vậy, đã chết hoặc bỏ đi, ông vì sợ cha thương tâm mới không nói cho cha biết… Từ đó về sau, cha không nhắc đề tài này trước mặt ông nữa…”

“Khi đó cha tuy không quá bảy tuổi, nhưng vì sớm tuệ nên tư tưởng phức tạp hơn so với bạn cùng lứa. Mỗi ngày nhìn ông đau thương hoài niệm nhìn ngoài cửa sổ, cha liền âm thầm thề trong lòng, cuối cùng sẽ có một ngày, cha làm kẻ khiến ông đau thương kia, phải trả giá xứng đáng!”

Ngữ khí của Robert đau thương hận nộ, lúc kể răng khanh khách siết chặt, bi thương khó nhịn, Alan vừa kinh ngạc vừa khổ sở, nhịn không được nhẹ nhàng cầm tay Robert, lộ vẻ an ủi.

Robert khẽ run lên, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, muốn rút ra, nhưng rốt cục vẫn để con trai nắm, lệ quang trong mắt lóng lánh, cắn răng nói: “Nếu như vậy thì thôi đi, Nhưng… Nhưng hắn vì sao lại xuất hiện, muốn khiến hi vọng đã mất đi của ông một lần nữa xuất hiện! Tại sao phải đến quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của chúng tôi!”

Nói đến chữ ‘Hắn’, biểu hiện trên mặt của Robert phức tạp, trong mắt bỗng hiện lên hận ý rõ ràng! Alan cùng Edward liếc nhau, lập tức biết ‘Hắn’ là chỉ một người cha khác của Robert, Marcus.


“Nếu chưa bao giờ có được, cha sẽ không hận hắn như vậy. Nếu hắn không xuất hiện, ba ba có lẽ sẽ không rơi vào tình cảnh sau đó. Hắn là ma quỷ! Hắn hủy diệt tất cả của cha! Hủy hết tất cả của ba ba! Hắn tại sao phải xuất hiện… Vì sao…”

Robert bi phẫn, chất vấn từng tiếng.

Alan thậm chí phát hiện, lực lượng ma cà rồng vô cùng mênh mông trong cơ thể Robert, khi y tâm tình không khống chế được, bắt đầu có dấu hiệu dần dần không ổn.

Phù thủy ma lực bạo động Alan từng thấy qua, nhưng ma cà rồng năng lượng bạo động cậu cũng không dám nếm thử, huống chi lúc này đang trên máy bay, lỡ Robert làm hỏng cả máy bay, cậu không cam đoan mình và Edward từ trên cao ngã xuống có thể còn sống a!

“Cha…” Alan kéo tay Robert lại, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Hô…” Nhìn đôi mắt đen lo lắng của con trai, Robert dần bình phục lại, nói tiếp: “Có lẽ vì khi còn bé ba ba quá mức cưng chiều cha, hơn nữa không khí quanh năm bị đè nén trong nhà, làm tính tình của cha cũng không tốt lắm…”

Nói đến đây, Edward không tự chủ được gật đầu lia lịa.

Vị nhạc phụ đại nhân này của hắn tính tình đâu chỉ không tốt lắm, quả thực chính là tánh khí táo bạo, tính cách xảo trá, những ngày này hắn sớm đã bị thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Robert làm kinh sợ!


“Á ——” cảm thấy bên hông truyền đến đau nhói như kim đâm, nhìn ánh mắt ẩn chứa cảnh cáo cùng đũa phép trong tay Alan, Edward không khỏi ngượng ngùng cười cười.

Trợn tròn trừng Edward, Robert trầm mặc một hồi, một lần sau mở miệng nói: “Năm chín tuổi, sáng sớm một ngày, cha một người đến vườn hoa sau thành lãnh địa thuộc về gia tộc Prince chúng ta chơi, chỗ đó không chỉ trồng rất nhiều cây cối quý báu, còn có mấy căn nhà trong cây cha tỉ mỉ dựng nên, móc ra cầu thang trong cây, uốn thành một nhà gỗ trên nhánh cây chằng chịt, giống như chỗ ở của tinh linh trong truyền thuyết. Đây là nơi cha từ bé thường xuyên được ông mang đến chơi, chỉ có trong đó, cha mới có thể nhìn thấy ông ấy lộ ra khuôn mặt tươi cười hiếm hoi…”

Alan toàn thân chấn động, cậu nhớ tới ở Volturi, chỗ đó cũng có một vườn hoa đủ hoa và cây cảnh, cùng một gian nhà gỗ dựng trong cây!

“Ngày đó, cha đang chạy trong vườn hoa, đang chuẩn bị hái một ít hoa Diên Vĩ về cho ông. Vừa hái được hai bó, đã nhìn thấy một bóng người tà tà chặn ngang trước mắt, cha tưởng người đến đạp cỏ hoặc là săn bắn, nơi này là vườn hoa tư nhân thuộc về nhà của chúng ta, những người này sao có thể tùy tiện vào. Trong lòng tức giận, cũng không quay đầu lại, không kiên nhẫn nói: ‘Nơi này là vườn hoa tư nhân, không chào đón người ngoài làm khách, ông mau cút đi.’ ”

Lại nghe một giọng đàn ông trầm thấp mà dễ nghe, nói: “Cậu là ai? Tại sao lại xuất hiện trong vườn hoa tư nhân gia tộc Prince?”

Nơi này là lãnh thổ của gia tộc Prince, lại có người hỏi thiếu chủ gia tộc Prince đây là ai! Cha nghe hắn nói vậy, trong lòng lập tức phẫn nộ, cả giận nói: “Mắc mớ gì tới ông! Trong này là lãnh thổ gia tộc chúng tôi, ông nói coi tôi là ai?” Quay đầu nhìn lại, người nọ một thân áo choàng đen, có mái tóc dài đen và đồng tử như ánh trăng máu, tuổi của hắn và ba không sai biệt lắm, đứng dưới bóng cây, cư nhiên là… cư nhiên là tuấn mỹ cha chưa bao giờ thấy qua.”

Alan chấn động, nói: “Là Marcus sao?”

Trên gương mặt tái nhợt của Robert hiện lên một tia ửng đỏ, sóng mắt chuyển qua ấm áp cùng hoài niệm khó có thể phát giác, mỉm cười nói: “Không sai, đó là lần đầu tiên cha gặp hắn. Hắn thấy cha phẫn nộ, lại không tức giận, ngược lại hăng hái hỏi cha: ‘Gia tộc chúng tôi? Nói như vậy, cậu cũng là hậu duệ gia tộc Prince sao?’ hắn chậm rãi bước khỏi bóng cây, ánh mặt trời sớm mai chiếu trên mặt hắn, da thịt lộ ra dưới ánh mặt trời, lại ẩn hiện ánh sáng chói mê ly lấp lánh như sao sáng, nụ cười nhẹ đến không thể phát hiện như thần tích từ trên trời giáng xuống, cả trời đất phảng phất như vì nụ cười này mà xoá hết chì hoa, như có được tân sinh.

Nhìn gương mặt vô cùng anh tuấn của hắn, đáy lòng cha phảng phất như tràn vào nguyệt quang, không hiểu sao lại sinh ra cảm giác thân cận đối với hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.