Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 86: Niềm tin X Biến hóa


Đọc truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua – Chương 86: Niềm tin X Biến hóa

Tiểu Duy ôm Tito đứng ở lối vào tử vong đầm lầy, nhìn vào lớp viền bên ngoài màu xanh lá cây
đậm của đầm lầy, trận chiến đấu phía trong từng màn trong đầu cuồn cuộn
hiện ra, nhóm cự long kết cục thật sự giống như ở bản cũ cứ như vậy bị
giết sao. . . . . . Cô không biết.

Chỉ biết một điều.
Chính là nhóm cự long bị một đám bụi đen dày đặc cắn nuốt, biến mất ở
ngay trước mặt của mình. Về phần bản sao kia còn mấy cái, nàng thật sự
không biết bọn họ sẽ như thế nào. Phía dưới quái khẳng định so với trước đó gặp được cấp bậc sẽ rất cao, kết quả của đánh quái vượt cấp. . . Cô
không nghĩ còn muốn đi xuống. Theo bản năng ôm chặt lấy con rắn Tito lấy ra từ trong hắc động.

“Mẹ?” Rắn nhỏ Toti căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra. Mở to mắt to vô tội nhìn Tiểu Duy.

Sờ sờ đầu con rắn, Tiểu Duy trong đầu lại hiện lên khuôn mặt trong thời
khắc cuối cùng của Alois, nhắm mắt lại, xoay người, khi cô lại lần nữa
mở to mắt, trong mắt lo âu cũng không còn sót lại chút gì. Còn lại chỉ
có bình tĩnh cùng tự kiềm chế.

“Chúng ta đi thôi.” Tiểu Duy tự trấn an, nói với con rắn Tito. Vãy tay gọi ra thảm bay, hướng về phía thành trấn bay đến.

Khoảng cách từ tử vong đầm lầy phương Nam tới thành thị gần nhất chính là
Gall, mặc dù Tiểu Duy đối nơi đó không có hảo cảm gì. Nhưng là muốn tới
nơi gần nhất để nghỉ ngơi hồi phục sức lực. Nơi đó là lựa chọn tốt nhất, dứt bỏ nhân tố khách quan này. Tiểu Duy quyết đoán lại trở lại Gall thủ đô Merl, cô cần ở trong này mua một ít tài liệu, bổ sung cho mình dược
phẩm cùng với sửa chữa trang bị, chuẩn bị sẵn sàng đi tìm cái Cự long
cuối cùng – Rồng sấm sét Phalam mà Aus Belle đã nói qua, Rồng sấm Phalam ở bầu trời phía Tây ở bên trong đám mấy Lôi tích, như vậy đành phải
theo hướng phía Tây xuất phát, mới có thể tìm đủ được a.

Dừng thảm bay ở ngoại thành Mer,. Tiểu Duy đi thẳng theo đại lộ xuyên qua
cửa thành Merl , thuận lợi đi vào trong thành. Ngã tư đường vẫn là cái
ngã tư đường kia, trên đường người vẫn là những người đó, nhưng Tiểu Duy xem ra. Cảm giác, cảm thấy có chút không giống với lúc trước, nguyên
bản đầy dẫy thị vệ của Quang minh thần điện ở cửa thành. Lúc nào cũng
nghiễm khắc kiểm tra mới có thể vào thành, hiện tại chỉ có vài tên thủ
vệ linh tinh, hơn nữa lúc trước ở ngã tư đường từng tuỳ ý lúc nào cũng
có thể thấy được nhóm thầy tu của Quang minh thần điện thì trong vòng
một đêm bỗng dưng biến mất, một cái cũng không tìm thấy .

Trước đó tông màu trắng của Quang minh thần điện còn là chủ đạo, giờ mọi
người giống như bị tẩy não. Tất cả mặc quần áo không quan tâm là màu sắc gì. Tiểu Duy thậm chí nhìn xung quanh còn có nhiều người có đeo một tấm huy hiệu với thanh đao đính chính màu sắc, chính là tượng trưng đánh

dấu sắc màu trắng của Quang minh thần điện.

Nơi này. . . . . . Xảy ra chuyện gì chẳng lẽ khi nhóm Cự long tộc phát sinh biến cố
ngoài ý muốn, xã hội loài người cũng có biến cố gì sao Tiểu Duy đứng im
suy tư, theo trí nhớ một đường đi đến đại bản doanh của Quang minh thần
điện. Không nhìn không biết, vừa thấy đã giật mình. Cánh cửa lớn hôm
trước bị Tiểu Duy dùng ma pháp oanh tạc đến không còn hoàn hảo, đến giờ
vẫn cong vẹo đứng không vững ở đó, cửa cũng không còn thủ vệ, chỉ có vài cái bóng màu trắng ở phía trước cách đó không xa chớp lên.

Cái kiến trúc hùng vĩ kia, một cơ ngơi khổng lồ, luôn được xưng tụng là
Quang minh thần điện đứng đầu của Caesar đại lục khi nào thì sa đọa
thành cái dạng này rồi? Nhìn vách tường mang theo dấu vết đen vàng loang lổ, nhìn một vài cái bong lẻ loi, giống như trong vòng một đêm, Quang
Minh thần điện liền từ đỉnh cao phong nhã rớt xuống vực sâu vạn trượng,
nhìn thấy tình cảnh lần này, làm cho Tiểu Duy cũng kinh ngạc hơi hơi há
miệng ra . Nếu như nói một cái thế lực rất nhanh suy sụp, như vậy nhất
định là có một cỗ thế lực khác đang quật khởi rất mạnh, cùng Quang Minh
thần điện đối đầu luôn luôn là Hắc Ám thần điện, chẳng lẽ là bọn hắn
làm, nhưng là, kết luận này rất nhanh đã bị Tiểu Duy phủ định. Bởi vì
tại toà thành Merl này ngay cả một cái Hắc Ám thần điện cũng không có,
trước kia chưa từng có, hiện tại cũng sẽ không có.

Huỷ
diệt ? . . . . Chẳng lẽ huỷ diệt không chỉ là Cự long tộc, mà còn là các cơ sở còn lưu lại của bọn họ trên các thế lực? Quang minh tín ngưỡng
thâm căn cố đế của nhân loại, sao có thể trong một sớm một chiều mà tiêu tan, câu hỏi làm cho Tiểu Duy lâm ngay vào một màn sương mù không tìm
thấy lối ra thì không biết ai đó kêu lên một tiếng “Tượng nữ thần đã
hoàn thành!” , sau đó, nguyên bản con đường còn đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào hẳn lên, mọi người đều buông công việc trong tay, cùng nhau
hướng về cùng một phương hướng mà đi.

Tiểu Duy đi theo đoàn người tiến tới, kéo lại một người bên người, hỏi:

“Thật xin lỗi, xin hỏi các ngươi đây là đang làm cái gì?”

“Ngươi là từ những thành trấn khác đến đi?”

Người kia cao hứng phấn chấn hoa chân múa tay vui sướng hướng Tiểu Duy nói:

“Merl chúng ta vừa xây dựng xong điện nữ thần, vừa rồi đám thợ thủ công đã
hoàn thành xong tượng nữ thần, chúng ta bây giờ sẽ đi chiêm ngưỡng dung

nhan nữ thần đây”

“Nữ thần?” Nhìn Tiểu Duy khuôn mặt ngơ ngác, cái người qua đương kia cũng hơi sửng sốt một chút, sau đó cười
cười hướng Tiểu Duy nói:

“Haha, tiểu tử kia, xem ra ngươi cái gì cũng không biết a!”

“Có thể nói như vậy, xin hỏi Quang Minh thần điện bên kia là bị làm sao ?
Nhìn qua thực tiêu điều.” Tiểu Duy hướng Quang Minh thần điện khó hiểu
hỏi.

“Quang Minh thần điện?” Người qua đường thanh âm của lập tức đề cao lên, nghe qua có loại cảm giác âm dương quái khí:

“Không cần nói đám lừa đảo đó. Cờ hiệu của đám Quang Minh thần điện đó chỉ dùng để lừa đảo mọi người!”

Có lẽ là nhìn thấy ánh mắt Tiểu Duy nghi hoặc nhìn nhìn mình, vị bà tám trung niên lôi kéo Tiểu Duy về một phía giải thích:

“Nếu ngày đó ngươi cũng ở Merl, khẳng định cũng sẽ không có loại ánh mắt này. Chúng ta thấy được thần tích!”

“Thần tích?”

“Đúng vậy, đứa nhỏ. Chúng ta thờ phụng nhiều năm nay thần ánh sáng Rồng hi
vọng Aus Belle, thế mà trên thực tế hắn lại cùng với kẻ luôn luôn gây
tai nạn tử vong đến cho con người là Rồng huỷ diệt Alois lại là có quan
hệ thúc cháu, ngươi suy nghĩ một chút, loại quan hệ máu mủ tình thâm này làm sao có thể trở mặt thành kẻ thù? Cho nên trải qua thời gian dài,
quang minh mới không thể đem hắc ám hoàn toàn tiêu diệt.”

“Nhưng ngay khi khi đó, có một người xuất hiện.”

Bà tám trung niên nói tới lúc này trên mặt lộ ra một loại rất hưng phấn:

“Nàng mặc trang bị hào quang bắn ra bốn phía, chỉ vài chiêu đã đem rồng hi
vọng đánh từ trên không rớt xuống đất “. Tiểu Duy thấy đôi mắt của bà
tám này như đang phóng xạ ra kim quang khó lý giải về hướng mình, khiến
cô không tự chủ lùi về sau một bước nhỏ.

“Lừa gạt nhân loại, các Cự long rốt cục đã bị nữ thần là con người trừng phạt !”


“Cúng ta vì sao còn phải tiếp tục thờ phụng tín ngưỡng của Quang minh? Chân
chính thực sự, chính là nữ thần của nhân loại mới chính là chỉ dẫn sự
hiện hữu của chúng ta a!”

“Cho nên. . . . . . điện nữ thần chính là do vậy mà xây lên a?” Tiểu Duy thử tổng kết hỏi.

“Đúng vậy! Chỉ có nhân loại mới có thể dẫn dắt đồng loại mình, chúng ta có
một vị nữ thần cường đại, mĩ lệ, kiên cường như vậy ở đây, vo này, vì
sao còn phải đi thờ phụng những con rồng đó nữa? Karla Sellecti đại sư
nói không sai, bất kể là vận mệnh hay là lực lượng đều chỉ có thể nắm
giữ ở chính trong tay chúng ta!”

“Karla Sellecti?”

“Đúng vậy, Karla Sellecti đại sư, nghe nói hắn chính là để tử của nữ thần
điện hạ , hắn và Claude điện hạ đều là người sáng lập ra điện nữ thần!”

Trên mặt bà tám những nếp nhăn nhỏ xếp lớp như hoa phát ra tươi cười, đó là
sung sướng phát ra từ nội tâm, từ từng cái tế bào trong thân thể phát
ra.

Tiểu Duy ngơ ngác nhìn khuôn mặt tươi cười của đối
phương, nửa ngày một chữ đều nói không được, chỉ có thể máy móc tùy ý bà tám đó kéo nàng đi tới hướng thần điện nữ thần.

“Đi thôi đứa nhỏ! Chúng ta đi chiêm ngưỡng bộ dạng nữ thần của chúng ta!”

“Đâu. . . . . . a, ta có hẹn với bằng hữu, ta đợi hắn một chút rồi đi qua
liền.” Tiểu Duy tươi cười thực miễn cưỡng, nhưng là vị bà tám trung niên quá mức hưng phấn, hoàn toàn không nhìn ra.

“Tốt, kêu
bằng hữu của ngươi tới, chúng ta cùng nhau thờ phụng vị thần của nhân
loại chúng ta! Nguyện mong lực lượng của nữ thần bảo hộ cho mỗi người
chúng ta!”

Tiểu Duy nhìn theo vị ba tám kia đi xa, nội
tâm lại trở nên giống như thủy triều mãnh liệt mênh mông, cái loại khiếp sợ này hoàn toàn không có cách nào dùng lời nói mà hình dung được, thật giống như một quyền đánh thẳng vào một khối đậu hủ, mà đống đậu hủ kia
nháy mắt bị nát một lỗ.

Nữ tử, mặc trang bị hào quang
bốn phía, đem rồng hi vọng Aus Belle từ trên trời đánh xuống đất. . . . . . Này, này không phải chính là cô sao? Cô là nữ thần? Đây rốt cuộc là
sao lại thế này? Thay thế Rồng hi vọng Aus Belle trở thành nữ thần được
tín ngưỡng?


Không nha, Caesar thiên thần! Không nên đem
cô chơi đùa thành cái này a! Trò đùa này là Tiểu Duy đứng nguyên tại chỗ do dự nửa ngày, rốt cục cố lấy dũng khí. Nàng quyết định đi xem, cái
điện nữ thần kia rốt cục là chuyện gì xảy ra, đi theo đám đông đến chỗ
để tượng nữ thần, không khó tìm được điện thờ nữ thần . Mà khi Tiểu Duy
nhìn thấy cái tượng nữ thần kia, liền phát hiện thần điện đó với Quang
minh thần điện trước kia hoàn toàn không giống nhau. Không có khí thế
rỗng rãi, hung vĩ đồ sộ như vậy, ở đây chỉ là một cái phòng ốc đơn giản, diện tích cũng không quá lớn, các tầng lầu giống như nơi ở, phía trước
là một cái đình viện nho nhỏ( một kiểu như biệt thự), mà ở trong viện,
một bức tượng nữ thần so với người thật không sai biệt lắm được bầy đặt ở đó.

Mọi người đứng ở cửa một mực cung kính nhìn bức
tượng nữ thần này, không ai dám mạo muội đi tới, trên mặt mọi người đều
mang theo kích động cùng hưng phấn tươi cười, hết thảy đều chỉnh tề đứng đó.

Tiểu Duy lặng lẽ phủ lại tấm áo choàng màu đen của
mình, bùng mũ áo choàng che lại khuôn mặt, cô không có nhìn lầm, bức
tượng nữ thần này chính là phiên bản của mình, chắc là Karla Sellecti
bọn họ sai người chế tạo a, trừ bọn họ ra Tiểu Duy cũng không nghĩ ra
còn có thể là ai.

Vốn là muốn đi vào nhìn một cái Tiểu
Duy lúc này cũng chỉ đành bỏ qua ý nghĩ này, loại tình huống này không
cần làm cho người khác chú ý, ngay tại lúc cô tính lặng lẽ lui ra ngoại, lại gặp ngay vị a di (bà cô) trung niên kia.

“Tiểu tử kia, ngươi đã đến rồi a.”

“A. . . . . . Ừm.” Tiểu Duy thật cẩn thận nhìn trong mắt vị a di, phát hiện nàng cũng không có phát hiện mình chính là nữ thần, liền hỏi:

“Vì sao tòa thần điện này lại xây thành giống như nơi ở vậy?”

“Ha ha, làm sao có thể làm giống Quang Minh thần điện phô trương lãng phí
như vậy, những cái này đều là do tự chúng ta chung tiền góp lại, Karlla
Sellecti đại sư nói, nữ thần điện hạ thích mạo hiểm, không có chỗ ở cố
định, chúng ta đã nghĩ nếu ngày nào đó nữ thần điện hạ lại trở lại Merl
Đan , đến nơi này, cái phòng này sẽ chính là nhà của nàng.”

“Bên trong ngôi nhà này có đầy đủ mọi thứ, không biết nữ thần điện hạ có thể hay không thích a. . . . . .”

Nhìn trung niên a di khuôn mặt tràn ngập tươi cười, Tiểu Duy đột nhiên cảm
giác được chính mình một chút cũng cười không nổi, cái loại cảm giác
tràn đầy lòng ngực này giống như muốn lặp tức trào ra, cô chỉ có thể nắm lấy quần áo trên ngực mình, nhẹ nhàng thanh tú rời đi. Cự long tộc
không có sai, những nhân loại này cũng không có sai, như vậy sai lầm,
đến tột cùng là ai.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.