Đọc truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua – Chương 48: Chế dược X Người cá
Nếu như nói Tinh linh tộc là đưuọc Rồng Sinh Mệnh che chở, như vậy tộc người cá thì được Rồng Biển Cả che chở.
Rồng Biển Cả Morrie Sickles là vị thần nước mà tộc người cá thờ phụng, cũng
là chưởng quản thủy nguyên tố ở thế giới này, toàn bộ Caesar trên đại
lục chỉ cần có nước thì nơi đó là phạm vi cai quản của hắn. Người cá tôn vinh Rồng Biển Cả Morrie Sickles, ở sâu trong lòng biển kiến tạo thần
điện, làm nơi nghỉ ngơi cho vị thần này.
Là nước, Rồng
Biển Cả Morrie Sickles không giống với những Cự Long thủ hộ trụ cột ở
quốc gia khác, hắn cho rằng và các con dân trong nước của hắn sinh hoạt
chung một chỗ không có gì không tốt. Sứ giả của thần cái gì, không phải
hẳn là không hiểu biết ý của các thần dân của hắn, nhưng thế này không
tốt sao.
Đây cũng chính là lý do mà vì sao tộc người cá
sinh sống hàng vạn năm vẫn không có bị xâm lược hay xâm lược nước, bọn
họ hạnh phúc sinh sống ở nơi sâu nhất trong đáy biển. Tộc người cá tôn
trọng hòa bình, bọn họ thiên tính thiện lương, không tranh sự đời, có lẽ cũng bởi vì điều này mà Tinh linh tộc và bọn họ, những người yêu hòa
bình trở thành bằng hữu, đây cũng là điểm giống nhau duy nhất giữa tộc
người cá cùng Tinh linh tộc duy nhất đồng minh chủng tộc. Tộc người cá
và Tinh linh tộc tín nhiệm lẫn nhau, hỗ trợ cùng có lợi, đồng minh quan
hệ giữa bọn họ đã giữ vững mấy ngàn năm, và vẫn tiếp tục giữ vững.
Cho nên, sau khi Tiểu Duy liệt ra những nguyên liệu cần có để chế tác hồi
dư huyễn tề, kim cá mập phấn và vảy người cá, những thứ chuyên thuộc về
tộc người cá lập tức được Tinh linh vương Illaba tự mình hạ lệnh phái sứ giả tiến đến tộc người cá cầu xin. Phía Bắc rừng Linh Mộc, lãnh địa của Tinh linh tộc là thảo nguyên màu xanh, phía Nam là đầm lầy, hai mặt
khác lại là giáp biển Thủy Tinh.
Tộc người cá sống ở nơi sâu nhất dưới biển Thủy Tinh. Tinh linh tộc có một chiếc ốc biển do tộc người cá tặng, sau khi thổi lên thì chỉ có tộc người cá mới có
thể nghe được, sau đó triệu hồi minh hữu. Tương tự như thế, tộc người
cá cũng có một cây sác được Tinh linh tộc chế tác từ nhánh cây sinh
mệnh, công hiệu cũn giống nhau.
Ở bên này Tiểu Duy tiếp
nhận sự khoản đãi của Tinh linh Vương Quốc, cũng sau khi cô mỹ mãn với
một bữa cơm no đủ, vị sứ giả bị Illaba phái đi ra đã vội vã trở về,
không thể không nói, người trong Tinh linh tộc làm việc hiệu suất vẫn là rất cao.
Tinh linh vương Illaba thấy thế, lập tức triệu tập Machik và vài vị dược tề đại sư, rồi cùng với Tiểu Duy và Valanthe
công chúa cùng nhau, đi tới phòng chế dược.
Tinh linh
tộc vô cùng coi trọng nghề chế dược, mỗi đại sư cung đình ngự y đều có
phòng chế dược chuyên dụng riêng của mình, mà lúc này nơi bọn họ đi tới
là phòng của Machik đại sư.
“Tiểu Duy, ngươi xem tài
liệu nha, mặc dù Tuyết Sơn liên chưa có, nhưng cơ bản cũng đã đầy đủ hết rồi nha.” Valanthe cao hứng nước lôi kéo Tiểu Duy, chỉ vào bầy đặt ở
trên bàn nước trân quý dược liệu, vui vẻ nói.
Tiểu Duy tắc không nói gì, ánh mắt dừng lại ở những vị thuốc trên bàn thuốc, từng bước từng bước quét qua.
Cô đầu thảo là dược liệu thông thường, nhất là ở rừng Linh Mộc; vỏ cây ngô đồng đã muốn tẩy đi tầng bột bạc trên bề mặt, làm không sai, bột bạc
kia là có độc; nhựa cây thương ngàn năm cũng đem tạp chất lọc đi, dung
dịch trong suốt im lặng nước nằm trong bình thủy tinh; móng tay Thụ Yêu
cũng thuộc loại dược liệu thông thường, rửa sạch là có thể dùng.
Cuối cùng, ánh mắt Tiểu Duy đã rơi vào kim phấn cá mập và vảy người cá. Đưa tay nhẹ nhàng chạm vào vảy, khô ráo cứng ngắc, không hề co dãn, nhìn kỹ sẽ phát hiện phía trên kia có một tầng bột màu trắng bám vào. Sau đó,
Tiểu Duy lại bốc một nắm kim cá mập phấn lên, dùng ngón tay vân vê một
chút, để sát vào mũi ngửi, cau mày lại .
“Làm sao vậy, Tiểu Duy?” Valanthe rõ ràng cảm thấy Tiểu Duy bất mãn, vội vàng hỏi nói.
“Kim phấn cá mập và vảy người cá không thể dùng.” Vỗ nhẹ phủi đi những bột phấn dính trên tay, Tiểu Duy thản nhiên nói.
“Vì sao?” Valanthe khó hiểu hỏi, nàng trước kia đều đã nhìn thấy hai vị
dược tài, cùng với những thứ đặt trên bàn là hoàn toàn giống nhau a.
“Vị tiểu thư này, xin hỏi ngài là nhà bào chế thuốc sao?” Machik chỉ sợ là
nhìn không được rồi, kim phấn cá mập cùng vảy người cá có thể được xưng
tụng là những vị thuốc đứng đầu trân quý, nhưng bởi vì bọn họ cùng người cá tộc giao hảo, cho nên này hai vị thuốc này ở Tinh linh tộc không
tính là hi hữu, đối với bọn hắn nhà bào chế thuốc mà nói, mỗi ngày đều
đùa nghịch dược liệu làm sao có thể nhận sai? Cô gái nhân loại này có
biết hay không?
“Ta không phải.” Tiểu Duy nhún nhún vai, tiếp tục nói, “Ta là đạo tặc.”
“Ngươi đã không phải nhà bào chế thuốc, ta nghĩ ngươi không có gì quyền lên
tiếng, tuy rằng ta không biết phương thuốc này là ngươi từ nơi nào nghe
được, nhưng này hai vị thuốc tuyệt đối không có khả năng tính sai!”
Machik nói hùng hồn, taatsc ả những người trong phòng ánh mắt lập tức
đều tập trung vào Tiểu Duy, lúc trước không biết người nọ là cái gì chức nghiệp, còn tưởng rằng là cái lợi hại dược tề đại sư, không ngờ lại là
cái đạo tặc!
“Khi các ngươi lấy hai vị thuốc này có nói với tộc người các là muốn phối chế dược tề gì không?”
Vị sứ giả kia cũng là một trong những vị cung đình nhà bào chế thuốc, lúc
này cũng có mặt, nghe thấy Tiểu Duy trả lời lạc đề, sửng sốt một chút,
tiện đà mở miệng nói: “Không có.”
Tiểu Duy gật gật đầu, tiếp tục nói: “Các ngươi cốn muốn dùng đến kim phấn cá mập cùng vảy
người cá hẳn là chế tác tăng dược thủy cho cây sinh mệnh đi.”
Lời vừa dứt, tất cả những nhà bào chế thuốc bao gồm Machik đều ngây người,
Valanthe công chúa lại kinh ngạc há to miệng, nói : “Tiểu Duy, làm sao
ngươi biết được?”
“Nếu như là chế tác tăng dược thủy, hai thứ này đều không có sai.”
“Nhưng bây giờ chúng ta chế tác không phải cái gì tăng dược thủy, mà là hồi dư huyễn tề.” Tiểu Duy tựa vào góc tường, vẻ mặt không kiên nhẫn, nhẫn nại tiếp tục giải thích: “Vảy người cá này là của người cá đã chết, không
còn độ bóng và co dãn, mà hồi dư huyễn tề cần vảy từ người sống, cho nên cái này không thể làm thuốc.”
“Kim phấn cá mập sở dĩ
kêu kim phấn cá mập không phải vì nó là do bộ phận nào đó của cá mập màu vàng mài thành mà đây chỉ là một loại thực vật sinh trưởng ở một nới
cạnh nơi sống của cá mập màu vàng, tổng cộng có vàng, bạc, hồng, lam,
lục năm loại màu sắc quốc hoa, mỗi một loại đều có thể mài thành bụi
phấn, mà mỗi một loại lại có công dụng khác nhau. Hiện tại loại kim phấn cá mập này là loại màu vàng, mà hồi dư huyễn tề cần bột phấn của đóa
hoa màu bạc, loại này có mùi thơm ngòn ngọt.”
Sự thông tuệ về dược liệu như thế này, làm cho đám người Machik không thể không
tin phục. Lúc này, không ai sẽ tin rằng nữ nhân loại xinh đẹp trước mắt
này là một đạo tặc, bọn họ tình nguyện tin tưởng đây là một vị dược tề
tông sư!
”Ngài. . . . . . Xin, xin hỏi. . . . . . Ngài
sư từ nơi nào?” Machik rốt cục buông xuống cái giá dược tề đại sư, sùng
kính nhìn Tiểu Duy, vừa nói vừa làm đại lễ.
Tiểu Duy
trợn mắt há mồm nhìn động tác của Machik, cô biết đây là đại lễ mà Tinh
linh tộc đối đãi khách quý, có thể nhận được lễ này thì sẽ được Tinh
linh coi là vĩnh viễn bằng hữu. Nhưng khóe miệng cô lại không thể không
co giật, mình sư từ nơi nào?
Sư phụ cô là hệ thống đại thần a!
Ngay khi Tiểu Duy còn đang vạn phần rối rắm, Alois đứng bên cạnh đã chen lời, làm cho hiểu lầm thần mã càng ngày càng sâu .
“A? Là cái kia đại sư ngươi nói chế tác thần thánh dược tề lần trước phải không? Tên là Mary cách vách?”
Mọi người lập tức sôi trào, thần thánh dược tề a!
Đây chính là thần thánh dược tề trong truyền thuyết a!
“Mary cách vách đại sư. . . . . . Là ngài lão sư?” Machik kích động đến mức
tay run lên, những vị cung đình dược tề đại sư khác cũng đều hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Tiểu Duy.
Ngao ô! Choáng a!
Tiểu Duy trong lòng rên rỉ. . . . . . Cho ngươi cái gì mà thần mã Mary
cách vách! Cho ngươi lắm miệng! Cho ngươi phản ứng trì độn! Cô biết đi
chỗ nào tìm cái gì Mary cách vách đại sư a? ! !
Trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng lại không thể nói như vậy, dù sao nếu phủ nhận, như vậy cái mũ pro sẽ chụp lên đầu cô.
“Đúng vậy a, quốc lão sư của ta đúng là vị kia Mary cách vách đại sư.”
Khóe miệng co giật, Tiểu Duy kiên trì thừa nhận, thuận tiện trừng mắt liếc
về phía Alois, con rồng ngu ngốc, látnwax sẽ tìm ngươi tính sổ!
“Nha? Kia xin hỏi vị Mary cách vách đại sư là tông sư cấp bậc là gì?” Machik
thấy Tiểu Duy chính mồm thừa nhận, lại theo đuổi không bỏ hỏi tiếp.
“Ách, này ta cũng không rõ lắm. . . . . .” Có thể xem hiểu cổ đại văn tự,
chế biến thần thánh dược tề, chỉ có thể là trên tông sư cấp bậc, làm
không tốt. . . . . . Là thần tượng!
Vẻ mặt Machik lập
tức biến thành nịnh nọt tươi cười, nói với Tiểu Duy: “Tiểu Duy đại sư,
phía trước có nhiều đắc tội, xin tha thứ. Ta rất muốn gặp vị Mary cách
vách đại sư, không biết khi nào thì ngài có cơ hội giúp ta dẫn tiến một
chút?”
Tiểu Duy đại sư. . . . . .
Cái
tên này vì sao lại 囧 như vậy a, Tiểu Duy lần này ngay cả lông mi cũng
run lên. Chỉ là cô đi chỗ nào tìm vị này Mary cách vách đại sư? Còn dẫn
tiến cho hắn ?
“Gia sư thích vân du tứ xứ, không có chỗ ở cố định, muốn gặp được chỉ sợ phải cần duyên phận .”
Machik khuôn mặt suy sụp, Tiểu Duy nhân cơ hội chạy đi đổi đề tài.
“Hai vị dược liệu này một lần nữa đi xin đi, dù sao hắn đã muốn thoát ly
hiểm cảnh, tốt nhất đem thân vương an trí ở bên cạnh cây sinh mệnh, đối
với thân thể hắn có chỗ tốt.”
Rất nhanh, Tinh linh
vương lại lần nữa phái ra sứ giả đi trước tộc người cá, rồi phái người
đem thân vương đem đến Cầu Nguyện đường bên cạnh cây sinh mệnh an
dưỡng. Dược liệu rất nhanh được dẫn trở về, hơn nữa tộc người cá vừa
nghe nói Tinh linh tộc thân vương đại nhân mất tích nhiều năm nước đã
trở lại, mà hai vị dược muốn xin là muốn cứu trị thân vương nước, lập
tức toàn lực phối hợp.
Tại sao nói như vậy chứ?
Bởi vì tính cả phấn kim cá mập cùng đi đến Tinh linh là công chúa nổi tiếng của tộc người cá —— Ngũ công chúa, Aisha Cody Lyn. Vị công chúa này có
một mái tóc dài màu xanh biển rất dài, đôi mắt xanh biếc và dáng người
ma quỷ, đại mỹ nữ vừa nhìn thấy Valanthe nước lập tức kích động chạy
tới, ôm lấy Valanthe rất thân thiết.
“Valanthe! Đã lâu
không gặp a ~ tớ rất nhớ cậu a ~” Giọng nói nũng nịu, mềm mại đáng yêu
giống như có thể vắt ra nước , vừa nghe xong Tiểu Duy cả người lập tức
nổi da gà.
Đã sớm biết người cá thanh âm dịu dàng dễ
nghe, nhưng mỗi lần cô nghe được vẫn luôn có cảm giác này, thật không
biết lúc trước trong trò chơi là đi chỗ nào tìm được người phối âm.
“Aisha! Tớ cũng vậy rất nhớ cậu nha!” Valanthe cũng ôm lấy công chúa tộc người cá, vui vẻ hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”
“A? Các ngươi không phải cần vảy người cá sao? Lại còn là vảy người sống
nữa nên tớ liền đến đây, khi nào thì cần? Tớ hái xuống một mảnh là
được.” Aisha công chúa nói thoải mái, nhưng cũng cảm động các Tinh linh, vì bọn họ thân vương điện hạ, thân là tộc người cá quốc công chúa cư
nhiên chủ động vươn tay giúp đỡ đầu tiên.
“Aisha! Thật cám ơn cậu! Dược liệu đã có gần đủ, chỉ còn thiếu một vị cuối cùng.”
“Là gì?”
”Tuyết Sơn liên.”
”. . . . . .”