Bạn đang đọc Mỗ Nữ Mạt Thế Tung Hoành – Chương 17
“Chậc…. giờ nên đi đâu tiếp…” Cố Tửu ngẫm nghĩ, muốn tìm đến một căn cứ ổn định. Cô lo đám trẻ theo cô sẽ nguy hiểm, lúc này cô thật sự xem chúng là gia đình của mình.
“Anh nghĩ nên đến căn cứ phía Nam ấy, tuy từ đây đến đó xa nhưng anh nghe Hàm Duy nói, người đứng đầu căn cứ đó rất tốt, hắn thậm chí còn muốn đến đó” Thiên Phi thấy thời cơ ra oai, lập tức nói, ánh mắt nhìn đám nhỏ kiểu : Ta có ích hơn!
Đám trẻ chẳng thèm để ý anh, tập trung ngồi hấp thụ tinh thạch. Yên Yên đã cấp 3 cao, Linh Phong chậm hơn đã cấp 3 trung, Thiên Phi lên cấp 2 trung rồi, khả năng chữa trị cũng tốt hơn.
Cố Tửu nghe anh nói rồi suy xét vài điểm. Từ đây đến đó, họ phải chạy qua một thành phố chết, nơi đó đã tràn ngập tang thi, không còn hơi thở của người sống.
“Lão đại….. tôi… xó… hể… giết…. chúng…” Âm thanh lắp bắp vang lên, cô nhìn sang con tang thi đang ngồi cạnh mình
“Xem ra Tiểu Bảo dạy ngươi rất tốt, đã nói được rồi này” Cố Tửu xoa xoa đầu nó. “Chúng sẽ không đánh chúng ta nhưng sẽ nhào tới họ” Cô chỉ bọn trẻ với Thiên Phi.
À… mà hình như hắn chưa có tên nhỉ?? Cứ này này kia kia cũng bất tiện…. hm…. hắn có màu xanh…
“Ngươi cần có một cái tên, A Lục, thế nào?” Cô nhìn tang thi hỏi. Nó gật đầu nhanh như gà mổ thóc, đây là tên lão đại suy nghĩ đặt cho nó, thật không sai khi ở dưới trướng lão đại mà.
Thiên Phi giật giật khoé mắt, cô đây là đặt tên kiểu gì vậy? Màu xanh liền A Lục… vậy màu hồng chẳng lẽ A Hường ==” giờ anh muốn bổ đầu cô ra xem cô nghĩ gì ghê á.
Đứa nhỏ như quen rồi, gọi A Lục với tang thi rồi tiếp tục ngồi nói chuyện, Linh Phong còn tạo một bức tường vô hình cách âm để không ai nghe thấy nữa.
Haizzzz… con nít biết yêu nó khác hẳn, không phải lúc trước đấu mắt hoài sao? Đến giết tang thi cũng phải so từng con… chậc…. chậc….
Họ lại ngủ qua đêm tại nhà hoang một đêm, sáng liền dậy sớm chuẩn bị lên đường đến căn cứ phía Nam.
Việc nấu nướng của nguyên team, Cố Tửu ném cho Thiên Phi, bắt anh một ngày làm ba bữa, mỗi bữa phải có thịt và không lặp món quá nhiều lần.
Thiên Phi mếu máo trong lòng nhưng ngoài mặt lại cười cười gật đầu. Anh rất muốn phản lại nha nhưng mỗi khi sắp nói thì Tửu Tửu lại lườm anh đó!!
Ăn xong, Cố Tửu từ không gian lấy ra can xăng, ném cho Thiên Phi để anh thêm xăng vào xe rồi bản thân lên ghế lái, thắt dây an toàn.
A Lục ngồi ghế phụ lái, đám nhỏ cùng Thiên Phi ngồi ghế sau, bắt đầu xuất phát.
Hiện tại không cần cô phóng uy áp nữa vì cạnh cô cũng là tang thi cấp cao nha, nó một đường đuổi lui đám tang thi có ý định tiến lại xe, sau đó như đứa trẻ, quay đầu muốn Cố Tửu khen, xoa đầu nó.
Lần nào cô cũng lắc đầu chịu thua, nó có trí khôn nhưng chỉ như đứa nhỏ 4-5 tuổi thôi. Cô đưa tay xoa đầu nó, còn véo véo má A Lục đến nghiện.
Đám ngồi sau ghen lắm nhưng chẳng dại gì mà chen vào, dù sao hai người đó đều là một loại, cái kiểu một lời không hợp liền đánh. Ba bọn họ hợp lực còn chưa chắc sẽ xử được A Lục huống chi giờ có Cố Tửu nữa.
Xe chạy đến trưa thì Cố Tửu tìm một nơi thoáng mát đậu lại, lấy không gian thức ăn đưa cho Thiên Phi, còn bản thân cô thì lười biếng hạ ghế, nằm dài như ngủ.
Anh lấy thức ăn đi chế biến, bên cạnh còn có A Lục. Vì lo anh gặp tang thi nên cô liền phái A Lục theo anh 24/24. Nhớ khi nãy anh đi vệ sinh mà nó cũng theo, còn nhìn chằm chằm địa phương kia….. nghĩ lại thôi đã rùng mình!
Yên Yên đã bế Tiểu Bảo đi, không quên nhìn qua Linh Phong. Cô bé liệu có nên hối hận khi đồng ý không?
Giờ phút này gần xe chỉ còn Linh Phong, cậu chầm chậm đến gần Cố Tửu đang ngủ. Cậu rụt rè đưa tay chạm lên mặt cô, sờ nhẹ nhàng nâng niu.
Từ lúc có dị năng, cơ thể cậu phát triển tốt hơn, cao hơn cũng lớn hơn trước. Cậu hiện tại đã cao hơn Cố Tửu một cái đầu rồi.
Tay Linh Phong sờ mặt cô rồi ngón tay chạm đến đôi môi đỏ mọng của cô, mân mê đến không muốn ngừng. Cậu muốn hôn lên nó nhưng… cô sẽ thức mất.
Liệu cô có ghét bỏ cậu có tình cảm với cô hay không? Khi cô biết rồi liệu còn ở cạnh cậu không?
Linh Phong chìm trong suy nghĩ bản thân, bất giác gương mặt đã gần mặt Cố Tửu, chỉ vài cm nữa thôi, cậu có thể chạm môi cô rồi…
“Tửu Tửu, đồ ăn xong rồi, mau thức thôi” giọng nói của Thiên Phi vọng vào xe, đánh tỉnh Linh Phong.
Cậu mặt đỏ như cà chua, lao nhanh ra ngoài, một đường chạy đến hướng khác. Xém chút nữa….. cậu đã làm điều mà cô sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu rồi!
Thiên Phi thấy quái lạ cũng không hỏi đến, kêu vài lần đến khi Cố Tửu từ xe đi ra mới ngừng, như cún con chạy vòng vòng quanh cô.
Cố Tửu mặt đầy ghét bỏ lườm anh, sau đó ngồi xuống chờ Thiên Phi lôi đám nhóc về.
“Lão đại, nơi này…. khi được lão đại… xoa… rất… thoải ái” A Lục đã không đi theo mà ngồi kế cô, như đứa bé cầm tay cô đặt lên đầu.
Haha…. cái con tang thi này thật sự cùng với con đánh nhau với cô là một à? Lúc trước sát khí đầy mình, nay lại làm nũng rồi?
Cố Tửu vuốt vuốt tóc A Lục, có thể vì A Lục là tang thi, tính cách đơn thuần nên cô chẳng chút nào phòng bị cả cũng như cô không bài xích với nó.
Lúc trước thậm chí cô rất bài xích với Yên Yên và Linh Phong, trải qua gần tháng ở cạnh, cô mới dần tiếp nhận chúng.
Thiên Phi dẫn lũ nhỏ đã về, trên người họ vô cùng nhếch nhác, tay Linh Phong dính đầy máu đen nhớp nháp.
“Chuyện gì vậy?” Mới đi một lúc mà sao so với ăn xin còn thảm hơn vậy?
“Haha… anh dẫn bọn nhỏ khi về bị tang thi tấn công nên về hơi chậm” Thiên Phi cười ngốc gãi đầu
Cố Tửu nhìn qua Linh Phong, yêu cầu cậu kể mình nghe có chuyện gì nhưng khi cô nhìn thẳng mắt cậu, cậu lại nhìn qua phía khác.
“Đến vài con tang thi cấp 2 và vài con nhỏ lặt vặt ạ, em cùng Linh Phong chiến đấu nên người liền dơ như vậy” Yên Yên mở lời, đem chuyện xảy ra nói hết
Đám ngốc này thật là…
“Mốt gặp nguy hiểm thì lo chạy đi, lỡ đánh không lại phải thế nào chứ?” Cố Tửu nhíu mày nói
“Không sao ạ, em rất mạnh đó, hồi nãy em xử tận 5 con lận~ ” Yên Yên khoe chiến tích của mình.
“Ừm, mau rửa tay rồi vào ăn” cô nói nhẹ nhàng nói rồi bản thân lấy đồ ăn ăn.
A Lục học theo dáng cô, cầm lên ăn. Từ khi lên cấp 5, thay vì làn da xanh thì da A Lục đã trở nên trắng bệch. Những chỗ bị mất thịt như tay và chân đều mọc lại, gương mặt lở loét cũng thay thành gương mặt dễ nhìn hơn.
Cả đám ngồi ăn đến chiều, lại tiếp tục lên đường.
Cố Tửu nghĩ lại chuyện lúc trưa, Linh Phong xoa mặt cô làm gì á? Nhớ mama à? Con nít khó hiểu thật mà…. ( nó nhỏ hơn tỷ có 2 tuổi thôi )
Cô vừa lái xe, vừa suy nghĩ sắp xếp lịch trình tập luyện cho đám nhỏ, còn chưa biết khi nào thế giới loại trừ được dịch bệnh, vẫn nên để đám nhỏ phòng thân cho thật tốt. Dù gì, ngoài phòng tang thi thì cũng phải phòng lòng người hiểm ác.
Từ lúc dịch đến giờ, cô đã thấy qua bao nhiêu cảnh con người vì mạng sống mà không tiếc chà đạp người khác, vì không còn pháp luật mà cướp bóc, cưỡng hiếp, thậm chí là giết người.
So với tang thi, con người mới nguy hiểm nhất…
——————————————————-
Vài chap sau là có đánh nhau rồi ~ các nàng chờ ta nhé ~
– Cố Tửu / Cấp 5
– Linh Phong / Cấp 3
– Yên Yên / Cấp 3
– Cố An / Cấp 2
– Thiên Phi / Cấp 2
– A Lục ( Lục Lục ) / Cấp 5
Đây là nguyên team hiện tại của Cố Tửu á ~