Mở Cánh Cửa Ra Là Hạnh Phúc

Chương 17


Bạn đang đọc Mở Cánh Cửa Ra Là Hạnh Phúc: Chương 17

Sàng hôm sau tại lớp 11a
-xin chào. Hôm nay chúng ta sẽ có thêm 1 thành viên nữa
-MÌnh là Bùi Quốc Huy, RIN- Huy cười thật tươi. 1 nụ cười sát gái
Bùi Quốc Huy cái tên chợt hiện lên trong đầu bam và su, 2 người liền ngẩn mặt lên. Thì đúng rùi, chính xác, đó là Bùi Quốc Huy, su nhin Huy rùi nhìn qua bam, bam vẫn chưa rời ánh mắt ra khỏi người con trai đó
Flash back
– Chia tay đi.-Rin-chàng trai đó lạnh lùng.Nụ cười trên môi Bam tắt ngúm.Khi nghe Bam gọi điện nói muốn gặp nhau,Rain vui vẻ đi ngay để giờ đây nhận được câu nói phũ phàng như vậy.Môi Bam run run,nắm chặt tay Rin như không tin đây là sự thật.
– Sao…anh đang đùa em đúng không? Hay em làm sai điều gì nên anh mới nói vậy? Em xin lỗi mà!-Bam lấp bấp,nước mắt bắt đầu rơi,lay lay cánh tay buông hờ hừng của Rin.Nhưng sao….sao anh lạnh lùng quá vậy.Hất mạnh tay ra làm nhỏ té nhào xuống đất.Bàn tay va chạm với mặt đất,rách mấy đường dài và bắt đầu chảy máu,cảm giác đau rát ập tới.Nhưng nổi đau thể xác làm sao có thể so sánh với nổi đau nơi con tim nhỏ,nơi đau như bị hàng ngàn nhát dao cứa vào.Nước mắt rơi lã chã,khuôn mặt ửng hồng vì uất ức,vì đau đớn.Nhỏ ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn Bam,nghẹn ngào nói.
Nhỏ hôn mê li bì suốt ba ngày ròng rã làm mọi người cứ lo sốt vó cả lên.Mẹ nhỏ vì quá thương con mà khóc lên khóc xuống.Nhìn nhỏ lúc đấy tiều tụy hẳn hoi làm ai nhìn thấy cũng phải xót xa. Sau đó nhờ có Su khuyên bảo mà nhỏ mới chịu bước ra khỏi phòng. khuôn mặt lại tươi cười như trước…đi học bình thường trở lại làm ai cũng vui mừng ra mặt.Nhỏ không hề đả động tới việc cũ nên trong nhà ai cũng cho qua mà mong cho nhỏ mau chóng hồi phục.Nhưng có lẽ con tim của nhỏ sẽ mãi mãi không bao giờ lành lại.
End Flash back.

em muốn ngồi chung bạn đó- Huy chỉ thẳng về phía My, Bam và Su cũng nhìn theo hướng đó, chợt tim Bam bỗng thắt lại
_”chỗ đó có người rùi em- cô giáo. Huy tiến thẳng xuống bàn
_”bạn có thể nhường chỗ ình được ko?” Huy nói và kèm theo1 nụ cười rõ tươi, cô nàng ko có cách nào mà từ chối được.
_”uk…được” thế là xong, cô bé tìm 1 chỗ khác, Huy an vị ngồi cùng với MY, từ khi Huy bước vào lớp đến giờ My ko hề nhìn Huy lấy 1 cái
bà ko sao chứ- su lên tiếng
_”ko” Bam nói rùi bỏ đi ra ngoài
“tui về trước, chút lấy cặp cho tụi” Giọng củab vọng lại.bam đi ngang qua người đó( Huy đó), vô tình 2đôi mắt chạm nhau,bAm khựng lại vài giây rùi đi tiếp, để lại ánh mắt dõi theo của Huy, nhưng chỉ được vài giây rùi Huy cũng chạy theo sau my
_về đây làm gì-my

_tìm em Huy
_làm gì Thuỷ
_em biết mà Huy
_em đã nói, em có người iu rùi
_em nói thằng đó chứ gì Huy chỉ tay về phía Kiệt
_là anh ấy. vì vậy anh đừng mơ tưởng nữa
_hắn ta đã làm gì cho em, còn anh, vì em anh đã trở thành 1 tên lừa gạt,chỉ để tìm kiếm thông tin cho em mà anh…………….
_đó là do anh, anh đã nói làm tất cả vì em, em ko hề ép buộc anh
_nhưng anh rất iu em
_đó là việc của anh, em nhắc lại cho anh nhớ là em ko bao giờ, mãi mãi,ko iu anh Nói rùi my đi ra, bỏ lại Huy ngồi 1 mình với ánh mắt buồn bã, rùi ánh mắt đó bỗng chuyển sang ánh mắt căm thù,nhìn Kevin


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.