Bạn đang đọc Miracles In December: Chương 26: Bà Chị Họ “trên Trời” Rơi Xuống
¤Do đã đến lớp mà vẫn chưa thấy Wbin đại nhân đâu nên cả lớp đang nháo nhào cả lên
-Woobin sao lại bỏ tiết nhỉ _Sona ngó ra cửa nói
-Có khi nào đang bị phạt ở ngoài cổng ko _Yha nghĩ ra mt lý do tốt đẹp cho tất cả
-Ko có đâu,tớ là người cuối cùng của hôm nay mà _Kmin lập tức phủ định ý kiến
-Bị phạt mà cậu có vẻ tự hào nhỉ _Hana cười nhạt
-Kệ tôi,lắm chuyện _Kmin khó chịu nói
-ơ.. _nhỏ Hana đơ người
-Hai người làm ơn thôi đi đc ko,suốt ngày chí choé _Yha lên tiếng can ngăn
-Do tớ à… _Kmin bĩu môi
-N2 mà cuối cùng thì Woobin đi đâu nhỉ _TKyug suy nghĩ rồi nói
-Cả lớp thì đang nháo nhào cả lên vậy mà có người vẫn bình thản đọc sách.Đúng là…vô tâm
Mặc kệ sự châm chọc của nhỏ Sona nó vẫn bình thản chăm chú vào cuốn sách đang đọc dở,tai đeo Ear-phone ko quan tâm tới những lời bàn tán trong lớp.Nó ko phải là người luôn thấy có lỗi mỗi khi làm người khác tổn thương,thất vọng hay đau khổ.Lúc nãy là do Wbin hỏi nó mới nói chứ Wbin cảm thấy thế nào nó ko quan tâm
“Xoẹt”tiếng cửa mở,WBin từ từ tiến vào.Thần sắc mệt mỏi xuất hiện trên gương mặt làm bao nhiêu trái tim tan vỡ (oẹ)
-Sáng giờ cậu đi đâu thế _Kmin về chỗ của mình và quay xuống hỏi hắn
-Tớ bận tí việc thôi
Wbin cười giải thích,ánh mắt khẽ liếc ra phía sau nhìn Jhoon n2 hình như nó có vẻ ko quan tâm lắm.”xoẹt” cánh cửa lại mở ra mt lần nữa và lần này là bà cô.Bà cô đứng trên mục giảng,giảng thao thao bất tuyệt chuyện trăng sao mây gió,trên trời dưới đất và đương nhiên là…ko ai thèm nghe
Bỗng,tiếng chuông điện thoại reo lên khiến bà cô phải dừng lại và vội vàng chạy ra cửa để nghe máy.Mt lát sau,bà cô bước vào,đứng giữa mục giảng và nói chuyền xuống
-Cô xin thông báo,Hwang Keumran,học sinh nữ nghỉ học từ đầu năm sẽ đi học lại và học lại ở lớp ta
Bà cô vừa dứt lời thì”reng..reng..reng” tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên
-Buổi học hôm nay kết thúc tại đây
Bà cô nói rồi ôm cặp đi ra khỏi lớp.Cả lớp cũng bắt đầu mang cặp ra về.Trong lớp lúc này chỉ còn lại đúng 5 người Kmin,Yha,Tkng,Wbin & Jhoon
-KRan,cái con nhóc đó hả _Yha hỏi
-Bằng tuổi chúng ta đấy,nhóc con gì chứ _Kmin nói
-Chính xác thì cậu ta nghỉ học từ kì nghỉ đông năm ngoái đúng ko _TKyg lên tiếng
-Ừ _Kmin đáp
-Có người sắp khổ tới nơi rồi _TKyg nhếch môi thích thú,ánh mắt khẽ liếc qua nhìn WBin
-Thôi bỏ đi.Ba tớ mới nhập mt đĩa trò chơi từ Mĩ về đấy,cùng chơi đi _YHa quay xuống cười nói với WBin
-Đĩa Game à,18t đầu mà còn chơi mấy trò trẻ con đó sao _TKyug ức chế nói
-Im đi.Đĩa Game này dành ọi lứa tuổi.Ở Hàn quốc chưa có đâu.Trẻ con gì chứ _Kmin & Yha đồng thanh
-Àh,sorry _Tkyg xấu hổ cúi xuống
-Cùng đi nhé _Yha vỗ vai hắn vui vẻ nói
-Để bữa khác đi,tớ bận rồi
Wbin lạnh nhạt từ chối rồi đứng dậy & đi ra khỏi phòng.Để lại 4 cặp mắt ngơ ngác đang nhìn theo.Jhoon bắt đầu để y đến thái độ của hắn
-WB sao thế,sáng nay còn thấy bình thường mà _TK thắc mắc hỏi
-Chắc là có chuyện gì rồi _YH đưa ra mt câu trả lời chắc nịch
-Jh à,cậu có biết lí do ko _KM từ bàn phía trên quay xuống hỏi nó
-Ko
Nó trả lời đúng mt chữ rồi lạnh nhạt đứng dậy xách túi đi ra khỏi lớp.Mấy anh của chúng ta cũng đã quen với cách hành xử này của nó cho nên ko bất ngờ lắm
-Chúng ta về thôi,tớ nhớ bộ trò chơi của tớ quá
Yh hí hửng đứng dậy rồi mang cặp rồi đi trước.TK & KM cũng đi theo sau nhưng tâm trạng cũng chẳng hơn gì.Vừa ra đến cửa thì có điện thoại nên Km phải nán lại để nghe máy.Màn hình điện thoại hiện lên 2 chữ Đả nữ khá cool.Đôi môi Km khẽ hiện lên mt nụ cười thích thú rồi vui vẻ bật máy
-Alo
-Đang ở đâu đấy _đầu dây bên kia mt giọng nói nhẹ nhàng có phần nữ tính vang lên
-Ở trường
-Ừ nhỉ,giờ này mới tan học mà _liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay _mt tiếng nữa ra sân bay đón mình đc ko
-Sao cơ _KM thốt lên _chẳng phải cậu bảo tuần sau mới về hay sao
-Muốn ọi người mt bất ngờ thôi.Ko đc à _người đó bình thản nói
-Ok.Gặp lại ở sân bay
Km cúp máy rồi chỉnh lại áo khoác.Cầm lấy chiếc cặp đeo lên vai rồi bước ra ngoài
¤Vì vẫn chưa quen với việc đi xe nên nó quyết định đi bộ về nhà cho khoẻ chân.Đang đi thì nó dừng lại vì “có người đang đi theo mình”.Nó dừng bước quay lại thì thấy Wb đang đi phía sau.Nhưng kì lạ nhất là cái người hễ mắt mở ra là nói hôm nay lại im bặt .Thấy hơi kì lạ nhưng thôi nó quay lưng đi tiếp.Hắn cứ đi sau nó mt đoạn dài.Nó cũng ko quan tâm.Chỉ quay lại nói chuyện thôi cũng đủ mệt rồi