Miracles In December

Chương 20


Bạn đang đọc Miracles In December: Chương 20


-Cả nhà…đang làm gì thế ạ _WB lắp bắp hỏi trong khi người thì đang run run
-Woobin,con xem này,ko biết Jihoon tìm đâu ra cho ba và ông đĩa nhậu ngon chưa này _Chú Woollim(WL) hào hứng,chỉ tay vào dĩa mồi mới làm xong còn nghi ngút khói
-Mà cháu ko sợ sao,Jihoon _Cô Yubin (YB) lo lắng hỏi
-Dạ ko,hồi trước khi anh trai cháu học đại học có nuôi mấy con trong nhà để nghiên cứu sinh học.Cháu nhìn hoài quen rồi với lại mấy con bò cạp bé tí thế này có là gì đâu _JH lắc đầu
-…cái…cái…cái gì!…bò…bò…bò cạp…! _WB lắp bắp,đổ mồ hôi hột
WB thì đơ người còn KM thì bắt đầu choáng váng,nhất là sau khi ông hắn phán thêm mt câu

-Loại bò cạp này thịt rất ngon bổ dưỡng và đương nhiên là rất hiếm.Cháu tìm được nó ở đâu thế _ông hắn hỏi
-Có mt người bạn…đã tặng cháu bảo cháu đưa về bồi bổ cho gđình…từ chối ko được…cháu đành nhận thôi _Jihoon nói mà ánh mắt khẽ lướt qua nhìn WB mt chút
WB thì mặt cắt ko còn mt giọt máu còn KM thì quay mặt đi chỗ khác,lấy tay che miệng cố nhịn cười
¤Vừa bước vào phòng KM đã nằm gục xuống giường,ôm bụng cười mt trận “lăn ra đất”
-Cậu còn cười được nữa à,tớ đang đau lòng chết đi được đây này _WB đánh lên người KM phàn nàn
-hahaha…mắc cười quá….đã quá..con bò…Rose…hahaha (mắc cười quá nói ko ra câu)
-Còn cười nữa…tớ thật ko ngờ…con nhỏ đó… _WB vò đầu bứt tóc _kì này chắc anh Chansung lấy thịt tớ làm mồi luôn qúa…trời ơi là trời _hắn thiểu não như người sắp chết
Dưới mắt WB,JH là mt đứa con gái “ko bình thường” lạnh lùng,vô tâm và tàn bạo quá.Sẵn sàng trả gấp 10 lần cho những ai đụng đến mình.Hắn thật sự rất tò mò về c/sống của JH ở
Còn với KM,JH lại là mt người con gái rất đặc biệt và thú vị.Mặc dù mới chỉ gặp qua mấy lần n2 cậu cảm nhận được nó là mt người rất mạnh mẽ và tài giỏi hơn vẻ lạnh lùng bên ngoài của nó.Đặc biệt,chưa bao giờ JH cười,chưa bao giờ nó nở mt nụ cười đúng nghĩa
Trong khi WB vẫn đang vò đầu bứt tai suy nghĩ cách giải thích với anh Chansung thì “Cốc…cốc..” có tiếng gõ cửa
-Vào đi _WB nói vọng ra
¤Trong khi đó,tại phòng làm việc của CT Kang tập đoàn JK tại

“Rầm” Thiên Minh mặt hầm hầm bước phòng vào cùng mt tâm trạng ko tốt lắm
-Mẹ,chuyện này là thế nào _TM tức giận gắt ầm lên
-Con muốn nói gì thì làm ơn nói cho có đầu có đuôi đi,được ko _CT Kang hơi ngẩng mặt lên nhìn cậu con trai đang nhìn mình với ánh mắt đỏ rực nhưng sự nghiêm nghị trên gương mặt thì vẫn ko thay đổi
-Kế hoạch phát triển JK đột ngột thay đổi sao ko báo cho con mt tiếng chứ.Ngay đầu tháng sau đã triển khai rồi thì con làm sao chuẩn bị kịp đây _TM lườm mẹ mình,trong bụng đang nuốt mt cục tức
-Chẳng phải lúc trước mẹ đã nói con phải chuẩn bị trước tinh thần vì kế hoạch có thể thay đổi đột ngột rồi hay sao,sao giờ còn giám đứng đây và lớn tiếng hả _Đến lúc này CT Kang mới quay lên nói với TM đầy vẻ tức giận
TM đang tức giận bỗng nhiên sầm mặt xuống,vẻ mặt hoang mang trên gương mặt anh lúc này ko qua nổi đôi mắt của CT Kang.Hít mt hơi thật dài,bà ta tiếp tục công kích
-Ta thấy con nên xem lại cách làm việc của mình đi,đây ko phải là cách làm việc của mt người thừa kế mt tập đoàn lớn như JK đâu
Anh vốn đang hoảng loạn,bây giờ lại nhắc đến 2 chữ “thừa kế” làm cậu càng hoản loạn hơn.Ở trước mặt mẹ của mình,cậu ko thể điều chế được cảm xúc hay che dấu mt điều gì về bản thân
-Con…con chỉ là… _cậu hơi lắp bắp nói với CT Kang,tinh thần ko hề tốt chút nào

-Chỉ là sao _CT Kang hỏi ngược lại pha chút bực tức
-Chỉ là…con có chút lo lắng…kế hoạch đột ngột thay đổi ko báo trước khiến con vào thế bị động…trong vòng mt tuần,con ko thể chuẩn bị được gì…mẹ biết mà _cậu ngoái đầu sang chỗ khác,ko dám nhìn thẳng vào mẹ mình
-Chỉ có thế thôi sao _bà ta cười khẩy
-Vâng _TM thiểu não thở dài
“Cốc…cốc…cốc”
-Vào đi _bà ta nghiêm giọng nói


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.