Đọc truyện [MinYu] Vợ Ngốc! Anh Sẽ Bắt Được Em – Chương 54: Tội ác
“Vẫn chưa tìm thấy cô ấy sao?” Minho đấm mạnh lên bàn làm việc của ông Choi, đôi mắt anh trừng lên những tia sáng của lửa hận. “Một năm, đã một năm rồi đấy ông có biết không?!”
Tìm kiếm rồi lại tìm kiếm, anh gần như chìm vào tuyệt vọng… Muốn bỏ cuộc, nhưng trái tim lại không cho phép anh làm thế!
Lẽ nào Yuri đã thực sự bốc hơi khỏi thế giới này rồi ư?
“Đừng đòi hỏi khi ta đã giúp con làm tất cả để tìm con bé ấy nếu con không muốn mất nó mãi mãi.” Ông Choi đan hai tay vào nhau, tựa lưng vào chiếc ghế xoay, trả lời Minho một cách nghiêm nghị. “Quên con bé ấy đi, ta sẽ tìm cho con một người con gái khác xinh đẹp và tốt hơn nó.”
Đối với ông, hiện tại, xem như mọi chuyện đã được thu xếp ổn thoả, và tất cả sẽ lại ổn định như lúc ban đầu.
“Ý ông là tôi phải sống tốt khi thiếu cô ấy sao? Thế cuộc sống của ông có hạnh phúc nếu thiếu bà ta không? Và tôi hiện giờ là như thế đấy, không có cô ấy, coi như thế giới này đối với tôi chẳng còn ý nghĩa gì cả!”
Gương mặt Minho chợt trở nên thật lạnh lùng và bất cần, như thể đang mong muốn rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào.
Không chỉ bất lực vì chuyện lãnh đạo tổ chức Knight, anh thật sự đang rất mệt mỏi vì vô vọng trong việc tìm kiếm Yuri.
Đôi mắt chất chứa ưu phiền, Minho bước nhanh ra khỏi căn phòng đang khiến mình ngạt thở, chỉ muốn tìm về góc tối quen thuộc mà nhớ đến người con gái ấy.
Từ bao giờ anh lại thảm hại đến như thế này cơ chứ?
…
Onew nắm lấy tay Yuri, đưa cô lên tận lầu ba, sau đó dừng lại trước một căn phòng khá rộng lớn.
Cô cảm thấy lo sợ, một phần vì hành động khác thường của Onew, phần còn lại là vì bí mật đang ẩn chứa phía sau căn phòng đó.
Bước chân dừng lại ở cửa phòng, Onew buông tay cô ra, đứng sang một bên, như thể đang muốn cô phải tự mình khám phá bí mật ẩn chứa bên trong căn phòng bí ẩn trước mắt.
Bàn tay đang ôm con gấu bông nới lỏng dần, lỏng dần rồi mặc kệ nó rơi xuống đất. Đôi mắt Yuri thoáng chút lo sợ, nhưng bàn tay lại ngoan cố nắm lấy tay cầm mở cửa.
Liệu… khi cô mở cửa… Minho sẽ là người đầu tiên cô được trông thấy? Hay lại là một thảm kịch đang chờ đón cô?
Mặc kệ, cô không quan tâm nữa, cô chỉ cần biết mình đang cần phải giải toả bản tính tò mò vốn có của mình.
Onew hoàn toàn câm lặng đứng yên bên cạnh cô, đôi mắt cậu nhắm hờ, hàng lông mày thanh tú khẽ cau lại, đôi môi mỏng đang mím lại thật chặt.
Cậu không muốn mọi chuyện như thế này… nhưng cũng không còn cách nào khác cả, làm sao kìm lại được khi ước muốn chiếm hữu người con gái kia đang dần tăng cao, đến mức không thể kiểm soát được nữa…
Khiến cô đau đớn, khiến cô chịu thương tổn… tất cả chỉ vì sự ích kỷ và ham muốn chiếm hữu của cậu mà thôi.
Cậu thực sự hận Yuri, hận cô đã khiến cậu phải bất chấp tất cả để có được cô! Nếu có đủ can đảm, Onew chỉ muốn bóp nát trái tim yếu ớt đang đập liên hồi trong lòng ngực, để nó không còn loạn nhịp trước cô nữa.
Bàn tay nhỏ bé vặn nhẹ tay cầm, lập tức một hương thơm dịu dàng lan toả bao phủ khắp người cô, phảng phất chút sự tàn độc từ bóng tối tội ác.
Hai bóng người đang đứng trước mặt cô, ánh mắt sắc nhọn đã có cùng chung một mục tiêu…
… là cô!!