Bạn đang đọc Mình Muốn Nói Với Cậu Rằng Mình Thích Cậu: Chương 10: Ghen(1).
Cảm giác ghen…nó như thế nào nhỉ?
Ở trường Nguyễn Huệ:
Lam Phong đang úp mặt vào bàn và chán nản thở dài vì bị mấy bọn con gái soi săm, cậu rất yêu mến cuốc sống yên bình hồi ở cấp 2 vì không bị mấy đứa con gái săm soi, bây giờ cậu rất chi là khó chịu, mấy bọn con gái gần đó thì thầm:
_Ôi, Lam Phong nhìn đẹp trai ghê, khi cậu ấy nhìn tụi mình ánh mắt ấy thật là…AAA, mình ngất mất!
_Hi Hi, cậu không biết đâu, trong suốt giờ học cậu ấy toàn nhìn mình đấy! AAA….(Nhỏ này đang bị hiểu lầm, vì nhỏ này ngồi sau Yến Nhi nên khi Lam Phong nhìn nó thì nhỏ này lại hiểu nhầm Lam Phong đang nhìn nhỏ này, haizz…)
Lam Phong chán nản quay mặt sang bên phải trong trạng thái để đầu xuống bàn, bỗng nhiên cách cửa lớp mở ra, cậu nhìn thấy người xuất hiện sau cái cách cửa ấy là nó, sau khi nhìn thấy nó thì cậu đỏ mặt rồi quay qua chỗ khác, nó thấy Lam Phong có biểu hiện kì lạ, nó nghiêng đầu như không hiểu gì cả, Tuyết Mai ở sau nó rồi hỏi:
_Ê, hồi nãy bà tránh câu hỏi của tui đúng không?
_Hả?
_Câu hỏi bà thích ai đó!
Tim Lam Phong bỗng nhiên đập thình thịch khi nghe câu nói của Tuyết Mai, cậu cố áp tai xuống bàn để nghe về chuyện ấy(Vật lý lớp 7 đó mí bạn). Nó lúng túng:
_Tui đâu có lảng tránh câu hỏi của bà đâu….
Không quan tâm đến câu nói của nó, Tuyết Mai tiến đến chỗ Lam Phong, Thiên Anh, Viết Hoàng rồi nói:
_Chào buổi sáng mí ông!
_Chào(Thiên Anh)
_ Chào(Lam Phong)
_Chào buổi sáng(Viết Hoàng).
Tuyết Mai nhìn cái dáng ngồi của Viết Hoàng rồi la lên:
_Nè Viết Hoàng ông đừng để cái mông của ông lên bàn tui, tránh ra!
Viết Hoàng cười cười rồi nói:
_Tui chỉ muốn sưởi ấm cái bàn của bà thôi mà, làm gì dữ zạ.
_Gừ.
Nó thì đứng đó cười rồi đi đến chỗ bàn nó ngồi, bỗng nhiên cái cửa lớp lại được mở ra, sau cánh cửa đó là một người con trai thật handsome, tóc rất ngầu, mọi ánh nhìn đều dồn vào cậu kễ cả Lam Phong đang chán nản úp mặt xuống bàn cũng ngước lên nhìn cậu, cậu xấu hổ đi đến chỗ bàn nó và cậu ngồi, rồi lúng túng nói với nó:
_Chào…B-Buổi…S-á-ng…
Nó ngạc nhiên, suy nghĩ hồi lâu đễ xem thằng này là ai rồi cuối cùng cũng nhận ra nó mỉm cười làm cho tim của Lam Phong và cậu điển trai đó đập lỗi nhịp, nó nói:
_Chào buỗi sáng, Minh Quân, cậu cắt tóc rồi à? Nhìn ngầu lắm nha!
_Cảm ơn cậu.
Nói xong rồi cậu lúng túng ngồi xuống chỗ bàn của cậu, bây giờ cả lớp mới nhận ra đó là Minh Quân(xem lại chương 4), đó là cậu con trai hồi năm nhất có mái tóc dài giống như con gái nhưng chuyện đó bỏ qua đi, bây giờ cậu rất chi là điển trai làm mấy bọn con gái ngưởng mộ còn con trai thì ghen với cậu nhất là Lam Phong, trừ Thiên Anh và Viết Hoàng ra. Ngồi trong suốt giờ học có hai ánh mắt nhìn Minh Quân, một ánh mắt ngưỡng mộ(nó), một ánh mắt đầy sát khí(Lam Phong).
~Hết Chương~