Bạn đang đọc Minh Hôn Chính Thú – Chương 28: Chết Rồi
Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
Sau khi nghe thấy tiếng hét, chúng tôi vội vã chạy lên trên.
Nhưng mà tôi lại tận mắt nhìn thấy có một bóng đen ở chỗ cầu thang, nó vừa đi thẳng lên gác mái.
Nhìn thấy cái bóng đen này, tôi có thể chắc chắn rằng bóng đen này chính là con tiểu quỷ kia.
Nhưng lúc này, tôi không quan tâm đến con tiểu quỷ đó, tôi vội vã đến phòng của Thi Nhài.
Sau khi đẩy cửa ra, chúng tôi thấy Thi Nhài đang nằm thẳng cẳng trên mặt đất, tôi liền đi qua bên đó cúi xuống kiểm tra, chưa chết? Chỉ ngất đi thôi.
Lúc này, ông Thi và chú Cung cũng chạy lên, chú Cung thở hổn hển.
Sau khi ông Thi ôm Thi Nhài lên giường với vẻ mặt đau khổ, lúc này chú Cung và Xa Dục chỉ đơn giản nói chuyện một lúc.
Sau đó, hai người đến hai bên Thi Nhài để kiểm tra một lúc rồi nói với ông Thi, bắt đầu từ hôm nay, ông ấy phải thực hiện nghi lễ trong bảy ngày.
“May mà có ông Cung ở đây, sau chuyện này tôi phải cảm ơn ông thật nhiều.” Ông Thi nói rất ân cần với chú Cung.
Chú Cung bảo hiện tại chú không mang theo cái gì, nên phải về nhà để lấy một số dụng cụ cần thiết cùng tôi.
Xa Dục ở đây một mình, trên thực tế những điều này đều là những gì Xa Dục đã nói với chú Cung lúc vừa nãy.
Xa Dục yêu cầu ông chuẩn bị một ít đồ.
Gỗ đào, nước mắt trâu, máu chó đen, nhang đàn hương, giấy vàng, những thứ này rất quen thuộc.
Tôi cũng đã mang theo quyển thợ săn ma đi cùng, bởi vì trong vài ngày tới, tôi có thể phải ăn ỉa tại nhà của Thi Nhài vài hôm, cho nên mang theo để tiện cho việc học.
Mất 3 tiếng để chuẩn bị đầy đủ tất cả những thứ kia.
Khi chúng tôi trở lại căn nhà của Thi Nhài một lần nữa, ông Thi đã rời đi, chỉ để lại một vệ sĩ.
Chú Cung sợ rằng khi ông làm lễ sẽ bị người khác làm phiền, cho nên chú ấy đã bảo vệ sĩ ra ngoài cửa canh.
Người vệ sĩ đương nhiên gật đầu và đi ra ngoài biệt thự để canh gác.
Anh ta đã được ông Thi ra lệnh phải hợp tác với tất cả các hành động của chú Cung.
Sau khi chú Cung đuổi vệ sĩ ra ngoài, liền hỏi Xa Dục xem phải làm biện pháp gì.
Xa Dục nói rằng vấn đề này có thể phức tạp hơn chúng ta nghĩ, bởi vì ngay sau khi chúng tôi rời đi, anh ấy đã kiểm tra lại tình hình của Thi Nhài và thấy rằng có thể có một thứ tà ác bẩn thỉu đang ở trong cơ thể của cô ấy.
Tôi vô tình nói với Xa Dục, không phải con tiểu quỷ đó chạy lên lầu rồi sao?
Xa Dục liếc nhìn tôi, rồi nói với tôi, có khả năng đó không phải là con tiểu quỷ chúng tôi đã thấy, mà là một con ma khác.
“Là dì Trương đã chết rồi sao?” Tôi gần như buột miệng hỏi Xa Dục.
Xa Dục lắc đầu với tôi và nói rằng anh ấy không rõ lắm.
Giải pháp hiện tại chỉ có thể là đưa hồn ma kia ra khỏi cơ thể của Thi Nhài trước.
Nếu không, theo thời gian, nó sẽ gây ra quá nhiều điều xấu lên cơ thể của Thi Nhài.
Tôi gật đầu và hỏi Xa Dục rằng bây giờ phải làm gì.
Xa Dục cười nhếch mép nhìn tôi, tôi nhìn thấy anh ta cười như này thì tôi lại khẽ rơi bộp một cái trong lòng.
“Cậu chỉ cần cho tôi mượn máu của cậu thôi.”
Tôi biết ngay là không có gì tốt đẹp với cái vẻ mặt đó của anh ta mà, nhưng tôi không thể làm gì cả.
Tôi gật đầu, đầu tiên lấy một ít máu vào trong một cái bát nhỏ, sau đó giúp anh ta bắt đầu vẽ bùa.
Chú Cung thấy chúng tôi đang bận, cũng chẳng thèm quan tâm nữa.
Chú ta duỗi thẳng chân và trực tiếp nằm xem TV.
Xa Dục giải thích với tôi rằng, nói chung là bùa chú rất nhạy cảm với thời gian, bùa chú càng mạnh thì thời gian càng ngắn.
Vả lại, bùa chú càng mạnh thì đồng thời tỷ lệ thành công càng thấp.
Tất nhiên, đó cũng là vì pháp lực của anh ấy không đủ nhiều.
Người ta nói rằng một người thực sự mạnh thì có thể vẽ bùa chú trong lòng bàn tay.
Khi nói đến đây, khuôn mặt của Xa Dục lộ ra một sự khao khát, anh ta thở dài rồi nói rằng anh ta không biết mình có thể đạt được đến sức mạnh như vậy trong cuộc đời này của anh ấy hay không.
Nói xong, anh ta liền chuyên tâm vẽ bùa chú, chỉ vẽ có vài giờ, nhưng tỷ lệ thành công lần này cao hơn nhiều so với lần trước.
Đến khoảng 9 giờ tối, Xa Dục thở phào nhẹ nhõm và rút hơn chục tờ giấy bùa chú ra.
Sau đó, anh ấy yêu cầu tôi mang theo một vài cành liễu, sợi chỉ đỏ, nước mắt trâu đều đem tới đây.
Xa Dục hỏi chú Cung có muốn đi cùng không, chú Cung lắc đầu liên tục, chả khác gì cái trống lắc của bọn trẻ con.
Sau đó lại tiếp tục xem chương trình áo tắm trên TV.
Sau khi đến phòng của Thi Nhài, một cảm giác lạnh lẽo ùa đến chỗ chúng tôi.
Xa Dục đi đến bên cạnh và nhìn Thi Nhài, anh ta buộc tóc mái của mình lên, trực tiếp để lộ đôi mắt màu xám đó.
Sau khi đôi mắt màu xám xuất hiện.
Anh ta lẩm nhẩm nói: “Là ai đã mạo phạm đến Thi Nhài?”
Tôi nhìn Thi Nhài một lúc, cô ấy vẫn giống như trước, chỉ là, khuôn mặt đó không bày ra vẻ giận dữ nữa.
Xa Dục nhìn thấy sự xuất hiện của tôi, như nhớ ra điều gì đó, bảo tôi lấy ra những giọt nước mắt bò do chú Cung chuẩn bị.
Anh ấy nói với tôi rằng nước mắt bò có thể tạm thời mở con mắt âm dương của tôi.
Tôi tự hỏi một cách hoài nghi rằng Xa Dục nói là thật hay là giả?
Xa Dục liếc nhìn tôi và nói với tôi rằng tôi cứ thử thì sẽ biết.
Tôi luôn cảm thấy một chút xấu xa ở anh ta, nhưng tôi vẫn làm.
Tôi lấy một giọt từ chai thủy tinh nhỏ đó bằng ống nghiệm và sau đó nhỏ nó vào mắt tôi.
Ban đầu thì nó và thuốc nhỏ mắt không có gì khác nhau, nhưng vừa vào trong mắt vài giây đã đem đến cho tôi một cảm giác ngứa ran, sau đó trong nháy mắt, mắt tôi liền mù rồi, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì nữa.
Tôi nhanh chóng hỏi Xa Dục một cách lo lắng, anh ta bảo sẽ không có vấn đề gì.
Xa Dục bảo tôi nhắm mắt trong một phút
Sau khi mở mắt ra, cảm giác ngứa ran này kéo dài khoảng hơn mười giây.
Thỉnh thoảng giật giật vài cái cho đến khi đôi mắt có cảm giác mát mẻ, dễ chịu.
Tôi chầm chậm mở mắt ra, nhìn về phía Thi Nhài lúc này đang nằm trên giường.
Không nhìn thì không sao, nhìn thấy rồi thì nó thực sự khiến cho tôi sợ vãi tè.
Tôi thấy cơ thể của Thi Nhài thỉnh thoảng lại phát ra một loại khí màu đen.
Cứ như toàn bộ cơ thể cô ấy bị đốt cháy vậy.
Nhưng không chỉ có cơ thể của Thi Nhài mà toàn bộ căn phòng đều chứa đầy một loại khí màu đen mờ.
Xa Dục nói với tôi, đây là linh hồn quỷ dữ.
Khi anh ta gặp Thi Nhài lần đầu, Thi Nhài không hề có linh hồn độc ác nặng nề tới như vậy.
Có vẻ như hồn ma gắn liền với Thi Nhài không hề đơn giản.
“Chúng ta phải nhanh lên.
Nếu tôi không nhầm, hồn ma này dựa vào việc hấp thụ tinh chất của cơ thể Thi Nhài để bổ sung cho quỷ hồn trong cơ thể.
Từng nghe qua đàn ông thuộc dương, phụ nữ thuộc âm chưa?”
Hơi thở trên cơ thể phụ nữ là hơi thở mà ma quỷ rất thích vì nó rất bổ dưỡng.
Nói xong, Xa Dục nhờ tôi giúp đỡ.
Đầu tiên, quấn tất cả các sợi chỉ đỏ có được quanh cơ thể của Thi Nhài, sau đó anh ta vẩy một ít máu chó đen trên một cành liễu rồi đưa cành liễu cho tôi.
Sau khi nhìn thấy những con ma, đừng lo lắng ba bảy hai mốt cái gì hết, chỉ cần quất thẳng chúng thôi ..
Nói rồi anh ta buộc tờ giấy bùa chú vừa vẽ vào cuối sợi chỉ đỏ, sau đó anh ta giữ đầu kia của sợi chỉ đỏ.
“Sẵn sàng!”
Giọng nói của anh ta bất giác cao lên hơn một quãng tám, điều đó làm tôi thấy được khích lệ rất nhiều.
Sau đó, anh ta cầm sợi chỉ đỏ bằng một tay, tay kia nhanh chóng nắm lại thành quyền, lẩm nhẩm một cái gì đó trong miệng, tôi nghe đều không hiểu một cái gì, sau đó một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.
Tôi thấy sợi chỉ đỏ dường như đang rung lên, đột nhiên một ánh sáng đỏ xuất hiện, ánh sáng đỏ đó lẹm đến tờ giấy bùa chú ở phía bên kia.
Sau khi tờ bùa ở đầu kia tiếp xúc với ánh sáng màu đỏ đó, nó cũng đột nhiên sáng lên.
Cảnh này thực sự làm sụp đổ luôn tam quan của tôi.
Bây giờ tôi mới biết rằng chỉ sau khi mở mắt âm dương tôi mới có thể nhìn thấy những thứ ánh sáng này.
Người bình thường thì không thấy gì hết.
Tất nhiên, những cảnh mà phim truyền hình đang chiếu cũng không phải là giả.
Có sức mạnh chú pháp trong mỗi tờ giấy bùa chú.
Khi nguồn sức mạnh đó cạn kiệt, tờ bùa chú đó cũng sẽ bị đốt cháy.
Tất nhiên, cái này thì không giống như các linh mục Đạo giáo trong phim truyền hình làm.
Khi tôi còn đang bị sốc bởi cảnh trước mặt, Xa Dục đột nhiên hét to.
Ánh sáng trắng phát ra từ tờ giấy bùa chú lan tỏa dọc theo sợi chỉ đỏ cùng một lúc.
Lúc này, toàn bộ cơ thể của Thi Nhài được bao quanh bởi một luồng ánh sáng trắng.
Lúc này, tôi thấy cơ thể của Thi Nhài, có một thứ gì đó giống như một linh hồn cũng đang phải vật lộn trong đau đớn.
Thỉnh thoảng, nó hét lên khiến tôi giật thót, ánh sáng trắng và bóng đen kia liên tục vật lộn.
Sau đó như bị không khí nuốt chửng vậy.
Lúc này, toàn bộ khuôn mặt của Xa Dục tái nhợt, cả người run rẩy, nhíu chặt lông mày nói với tôi: “Chung Xuyên, tôi không thể giữ được nữa, cái thứ này thực sự cũng quá mạnh rồi.”
Xa Dục không nói thêm nổi một lời nào nữa, toàn thân đột nhiên mềm nhũn, ngay lập tức ngã vật ra đất, khuôn mặt của anh ta trông tái nhợt, khí sắc rất tệ.
Tôi lúc này thậm chí còn không thể quan tâm đến Xa Dục vừa ngã trên mặt đất được, bởi vì trên cơ thể của Thi Nhài đột nhiên xuất hiện một hồn ma nữ rất khủng khiếp.
Tôi không biết liệu ma nữ này có phải là dì Trương không, bởi vì một nửa khuôn mặt của cô ta đã biến dạng đến xương mặt của cô ta đã bị lộ ra.
Chân tay tôi trở nên mềm nhũn.
Con ma nữ lúc này đang nhìn chằm chằm vào Xa Dục, Xa Dục thì đã hoàn toàn bất tỉnh.
Tôi đang định cầm cành liễu quất vào cô ta.
Nhưng con ma nữ nhanh hơn tôi.
Sau vài giây nỗ lực, hồn ma nữ đã nhập thẳng vào cơ thể của Xa Dục.
Xa Dục lại đứng dậy lần nữa, lúc này anh ta liếc nhìn tôi với khuôn mặt u ám, không cần biết thế nào, anh ta trực tiếp lao vào tường đập đầu liên tục.
Tôi chạy lên chỗ Xa Dục, túm lấy anh ra và cầm cành liễu quất luôn một cái.
Anh ta lảo đảo rồi ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy anh ta cử động và muốn đứng dậy một lần nữa, tôi không có nhiều thời gian để nghĩ về điều gì.
Tôi lập tức rút roi da và quất nó về phía cơ thể của Xa Dục.
Với cây roi này, tôi đã dùng hết sức mình để quất.
Chỉ với một lần quất, linh hồn của ma nữ kia bị ép rời đi và Xa Dục lại nằm thẳng cẳng trên mặt đất.
Sau khi con ma nữ bị lôi ra khỏi cơ thể của Xa Dục bằng một cành liễu, cô ta nhìn tôi bực bội, gầm gừ rồi lại cười khanh khách vài cái.
Con ma nữ này khác với Trần Tú Liên và thậm chí là cả cô Ba mà tôi từng thấy trước đây.
“Đừng đến đây!! Nếu cô đến đây tôi sẽ đánh cô.” Tôi run như cầy sấy nhưng vẫn to mồm nói với hồn ma nữ đang tiến đến.
Con ma nữ dường như hiểu được, thỉnh thoảng lại cười khanh khách với tôi, tôi không dám lao về phía trước.
Lúc này, tôi chỉ cảm thấy như có một cơn gió thổi đến từ sau lưng mình, nhưng không chờ tôi kịp làm được gì cả.
Tôi cũng không biết làm thế nào lại có một con tiểu quỷ xuất hiện nữa, thấy trên tay tôi cầm roi da, con tiểu quỷ kia không nói hai lời trực tiếp lao tới cắn tôi.
Ngay khi tôi bị đau, cây roi trong tay tôi bị lỏng ra.
Lúc này, con ma nữ kia cười gằn đầy ác độc rồi lao về phía tôi.
Chết rồi!
__________________________________________
Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤
Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤
Mình sẽ cố gắng mỗi ngày một chap cho mọi người trong kì nghỉ này nha, sau khi đi học sẽ cố dịch 1 tuần khoảng 3 4 chap cho mọi người.
Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha.
Mong các bạn ủng hộ ạ.