Bạn đang đọc Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo – Chương 6
Tô Tuệ Anh nghe giọng thì thầm của Sở Trình Thiên, kết hợp với kĩ thuật cao siêu của anh, không khỏi chậm rãi thả lỏng thân thể.
Sở Trình Thiên và Tô Tuệ Anh dây dưa điên cuồng nửa giờ, cuối cùng Tô Tuệ Anh thật sự không chịu nổi nữa, mệt mỏi ngất đi.
“Đúng là một tiểu yêu tinh.
”
Sở Trình Thiên còn chưa tận hứng, anh bất đắc dĩ nhìn dung nhan Tô Tuệ Anh ngủ say trong lồng ngực, khóe miệng khẽ nhếch lên để lộ nụ cười ấm áp như mùa xuân mà ngay cả chính anh cũng không nhận ra.
Sáng sớm hôm sau, ánh sáng mặt trời xuyên qua rèm cửa vào trong phòng, Tô Tuệ Anh nằm ngủ trên giường khẽ trở mình, nhưng phần dưới truyền đến cảm giác đau đớn khó chịu khiến cô nhanh chóng tỉnh táo lại.
Chậm rãi mở mắt ra, nhìn qua cách bài trí xa hoa tinh xảo trong phòng, Tô Tuệ Anh có cảm giác đang ở trên mây, trừng mắt nhìn một lúc lâu, vỗ đầu một cái thật mạnh, lúc này cô mới nhớ tới cô đang ở khách sạn Dương Lan, tất nhiên cũng nhớ lại chuyện đêm hôm qua.
Tuy hôm qua cô uống thuốc kích dục nên không có cách nào khống chế bản thân, nhưng những hình ảnh kích tình đã trải qua thì cô lại nhớ hết sức rõ ràng, nhớ đến từng cử chỉ thân mật ôn nhu của người đàn ông dịu dàng kia, trái tim Tô Tuệ Anh bỗng đập nhanh hơn.
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại một mình cô, từ lâu đã không còn hình bóng của người đàn ông hôm qua nữa.
Sờ vào hơi ấm còn sót lại trên giường, có lẽ anh ta cũng mới đi không lâu, trong lòng Tô Tuệ Anh không khỏi dâng lên cảm giác mất mát.
Vậy mà anh ta lại đi không thèm nói với cô một tiếng, chẳng lẽ anh ta không muốn đối mặt với cô như vậy?
Tô Tuệ Anh bất ngờ giật mình một cái, sao cô có thể đối với trai bao quan hệ một đêm sinh ra tình cảm mê luyến được chứ? Không thể nào, tuyệt đối không thể! Tô Tuệ Anh mạnh mẽ lắc đầu, chịu đựng phần dưới khó chịu, lập tức xuống giường đi về phía phòng tắm, cô phải dùng nước lạnh để khiến cho bản thân tỉnh táo lại.
“A!”
Ai ngờ Tô Tuệ Anh vừa mở cửa phòng tắm ra, lập tức hoảng sợ phát ra một tiếng kêu sợ hãi.
Vì sao?
Bởi vì trong phòng tắm có một người đàn ông cao lớn khỏe mạnh trần truồng đứng đó, trên người là bọt xà phòng trắng tinh, tắm rửa kì cọ dưới vòi sen.
Người đàn ông đang tắm cũng bị tiếng hét chói tai của Tô Tuệ Anh dọa sợ, vội vàng quay đầu nhìn sang, sau đó rạng rỡ cười với Tô Tuệ Anh, lộ ra một phần ba hàm răng trắng đều.
Tô Tuệ Anh trong nháy mắt hóa thành tượng đá.
Nhìn gương mặt tuấn tú quen thuộc kia, đầu Tô Tuệ Anh bỗng nhiên trống rỗng.
Một giây sau, cô nhanh chóng đóng cửa lại, chạy trốn vào trong chăn, thân thể bị kích động khẽ run rẩy một trận.
Anh ta… anh ta không hề rời đi!
Ý thức được điều này, trái tim nhỏ của Tô Tuệ Anh càng đập nhanh hơn, dường như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Một lát sau, Sở Trình Thiên khoác áo choàng tắm đi ra, bộ dạng giống như muốn đi tới chỗ cô gái trên giường, lúc này đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa, từ máy theo dõi của căn phòng thì biết là người phục vụ của khách sạn đưa bữa sáng tới.
Sở Trình Thiên ra mở cửa, để nhân viên phục vụ đem bữa sáng đặt lên bàn.
Sau đó anh đi đến bên giường, vỗ vỗ Tô Tuệ Anh được bọc chặt trong chăn, dịu dàng nói: “Bữa sáng đến rồi, còn chưa chịu rời giường tắm rửa sao?”