Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo

Chương 162


Bạn đang đọc Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo – Chương 162


Người phụ nữ xinh đẹp kia hơi ngẩn ra, sau đó lại lập tức nở một nụ cười vô cùng cuốn hút, cô ta cầm cốc rượu đi về phía Tô Tuệ Anh, ánh mắt quyến rũ không ngừng di chuyển trên người cô, giọng nói lại có phần tùy tiện: “Thì ra là cưng! Lâu rồi không gặp, hình như là cưng lại đẹp lên không ít, Sở Trình Thiên đâu, sau hắn không đi cùng với cưng?”
Tô Tuệ Anh nghe thấy vậy thì biết người phụ nữ này có quen biết với Sở Trình Thiên, hơn nữa nghe giọng nói thì có vẻ như cô ta có chút cố kỵ anh ấy, cô khẽ dừng lại một chút, sau đó lên tiếng: “Trình Thiên đương nhiên là sẽ đi với tôi rồi, anh ấy đang chờ tôi ở bên ngoài.


Nói xong thì Tô Tuệ Anh liền giúp Tô Tuệ Kỳ trả tiền rượu rồi nhanh chóng đỡ cô ấy rời khỏi nơi này.

Không ngờ người phụ nữ xinh đẹp kia lại chặn đường đi của cô, cô ta mỉm cười rồi nói: “Người đẹp, đừng nói dối trước mặt chị, phải biết rằng cưng nói dối trước mặt chị thì chả khác nào múa rìu qua mắt thợ cả.

Nếu Sở Trình Thiên đến đây thì sao hắn có thể để cho một mình cưng đi vào một nơi hỗn loạn như FLub này còn bản thân hắn thì ngồi đợi ở ngoài, theo suy đoán của chị thì Sở Trình Thiên cũng không biết cưng đến đây để tìm cô bạn này của cưng.



Sắc mặt của Tô Tuệ Anh trở nên trắng bệch, nhưng cô vẫn lấy hết dũng khí để lên tiếng: “Cô tránh ra, chúng tôi phải rời khỏi đây.


“Chị đây không tránh.


Người phụ nữ xinh đẹp chỉ về phía Tô Tuệ Kỳ rồi nói: “Bạn của cưng đã đồng ý tối nay sẽ theo chị, nếu như cưng muốn đi thì đi đi, nhưng bạn của cưng phải ở lại.


“Cô nói dối, Tuệ Kỳ không phải là lesbian, cô ấy sẽ không nói những lời đó với cô, cô tránh ra, nếu cô còn đứng đó cản đường thì tôi sẽ gọi người đến.


Tô Tuệ Anh lập tức đứng che trước người Tô Tuệ Kỳ.


Người phụ nữ xinh đẹp kia nghe thấy vậy thì lập tức bật cười: “Kêu người đến đây? Người đẹp, em còn có thể đáng yêu hơn được không? Em muốn kêu cứu ở một nơi như thế này sao? Em muốn gọi ai? Ai sẽ quan tâm đến em? Mọi người đều đến đây để chơi, nếu không dám chơi thì đừng có đến.

Nói tóm lại là hôm nay chị đã nhắm trúng bạn của em rồi.


Cô ta vừa nói xong thì lập tức nắm lấy tay của Tuệ Kỳ, kéo về phía mình.

Lúc này thì Tô Tuệ Kỳ đã say đến mức không nhấc nổi mí mắt, cả người cô ấy đều dựa lên người của Tô Tuệ Anh, người phụ nữ xinh đẹp kia vừa kéo một cái là cô ấy lập tức ngã vào trong lòng đối phương, còn Tô Tuệ Anh thì vội vã ôm chặt lấy Tô Tuệ Kỳ, không để cho người phụ nữ kia đắc ý.

Nhưng Tô Tuệ Anh lại không nghĩ là người phụ nữ kia lại khỏe như vậy, cô vốn không phải đối thủ của cô ta, nên khi nhìn thấy Tô Tuệ Kỳ bị người phụ nữ này lôi đi thì cô gấp đến mức phát khóc.

Đúng lúc này lại có một người đàn ông mặc đồ màu đen chặn đường của người phụ nữ kia, tuy còn khá trẻ nhưng giọng nói lại lộ ra sự uy nghiêm không cho phép người khác chống lại và cả sự tức giận, nói với người phụ nữ xinh đẹp kia: “Em đã gây sự đủ chưa?”

“Em đã gây sự đủ chưa?”
Người phụ nữ xinh đẹp kia vừa nghe thấy giọng nói này thì cả người đều run rẩy, cô ta ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn về phía người đàn ông kia, phải mất một lúc lau sau cô ta mới lên tiếng: “Anh… sao anh lại đến chỗ này?”
Người đàn ông kia còn rất trẻ, chỉ khoảng hai ba hai tư tuổi, dáng người thon dài, những đường nét trên khuôn mặt như được chạm khắc một cách tỉ mỉ, nhìn có vẻ vô cùng lạnh lùng, nhất là đôi mắt, lạnh lẽo mà thâm thúy, giống như chỉ cần một cái liếc mắt là có thể làm người khác đóng băng.

Người đàn ông kia không để ý đến sự khiếp sợ và ngạc nhiên của người phụ nữ, hắn nắm lấy tay của đối phương, lạnh lùng nói: “Về nhà với anh!”
Thế mà người phụ nữ kia lại không phản kháng, cô ta thả Tô Tuệ Kỳ ra, sau đó cúi đầu, ngoan ngoãn rời khỏi nơi này với người đàn ông kia.

Tô Tuệ Anh vội vã đỡ Tô Tuệ Kỳ từ dưới mặt đất lên, nhìn về phía hai người kia, cô cảm giác trí thông mình của mình đã biến mất, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.