Bạn đang đọc Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo – Chương 133
Mà trước đó, cô ta ngoại trừ tính cách có chút gian trá ngang ngược ra, không hề có thói xấu gì quá lớn, nhưng gặp được Tề Huynh, cô ta đã hoàn toàn sa đọa.
Cô ta không còn tâm tư học hành nữa, mỗi ngày ngoại trừ điên cuồng cùng Tề Huynh ra, thời gian còn lại chính là hồi tưởng lại dư vị điên cuồng.
Sau khi tốt nghiệp trung học, cô ta vào ngôi trường đại học mới, mà Tề Huynh cũng đột nhiên từ chức rời khỏi chức vụ giáo viên.
Tô Tuệ Vân tưởng rằng cả đời này sẽ không còn gặp lại tên ác ma Tề Huynh này nữa, thế nhưng lại không ngờ rằng, ba năm sau, hôm nay vận mệnh khiến hai người bọn họ gặp lại nhau lần nữa.
Một mình lững thững không mục tiêu đi trên đường, trong đầu Tô Tuệ Vân đều là hình ảnh lăn lộn điên cuồng cùng Tề Huynh trước kia, Tô Tuệ Vân cũng không nói rõ được rốt cuộc trong lòng là yêu hay hận hắn, cho nên ba năm nay cô ta lựa chọn quên đi hắn.
Nhưng hôm nay, hết thảy lại quay về điểm ban đầu.
Đấu tranh một hồi lâu, do dự cũng rất lâu, cuối cùng Tô Tuệ Vân vẫn ma xui quỷ khiến đến khách sạn Thời Đại phòng 808 mà Tề Huynh đã hẹn trước.
“Tôi biết cô nhất định sẽ tới.
”
Tề Huynh mở cửa phòng, nở nụ cười tự tin.
Một tay kéo Tô Tuệ Vân vào trong phòng, không có bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào, cũng không hề dịu dàng như nước, thô bạo xé quần áo Tô Tuệ Vân, áp Tô Tuệ Vân lên bàn thô bạo tiến vào trong, giống như đêm đó của ba năm về trước.
Tô Tuệ Vân đau đớn điên cuồng đánh hắn, đổi lại chỉ là sự ra vào càng thêm thô bạo của người kia.
Tô Tuệ Vân đột nhiên vô cùng hận con người không biết dịu dàng này, cô điên cuồng gặm cắn hắn.
Tề Huynh dường như cũng hận thấu xương Tô Tuệ Vân ngoài hắn ra còn có người đàn ông khác, Tô Tuệ Vân càng điên cuồng gặm cắn, hắn càng dùng lực ra vào.
Hai người phát triển đến cuối cùng, nghiễm nhiên trở thành trận quyết đấu.
Ai cũng không chịu nhận thua, ai cũng không kêu đau, chỉ điên cuồng hết lần này đến lần khác.
Sau hai tiếng, cả người đều kiệt sức.
Tô Tuệ Vân mệt mỏi nằm sấp lên chiếc giường rộng lớn, cả thân thể của Tề Huynh nằm đè lên người cô ta.
“Ba năm không gặp, kỹ năng trên giường tiến bộ không ít, có lẽ cô không chỉ qua lại với ba người đàn ông thôi đâu!”
Tề Huynh vỗ lên khuôn mặt kiều diễm của Tô Tuệ Vân, độc miệng nói.
“Ba năm không gặp, kỹ năng trên giường của anh dường như không còn mạnh như trước nữa, trước kia anh có thể làm đến ba tiếng đồng hồ, sao hiện giờ mới có hai tiếng đã mềm như bún rồi.
”
Tô Tuệ Vân cũng tà ác bật lại.
Tề Huynh cũng không tức giận, chỉ tà ác cười nói: “Trước kia là rảnh rỗi, có sức mà không có nơi dùng, hiện giờ áp lực công việc lớn.
Đúng rồi, chuyện của cô tôi sẽ giúp cô, ngày mai cô có thể đến công ty báo danh, nhưng có một chuyện cô cần chú ý, phải tránh mặc quần áo quá lộ liễu.
”
“Vì sao không thể, lẽ nào ngay cả quần áo anh cũng muốn quản tôi sao, anh cho rằng tôi vẫn là Tô Tuệ Vân của ba năm trước sao?”
Tô Tuệ Vân tức giận, không đồng ý.
Tề Huynh đứng dậy, rời khỏi thân thể của Tô Tuệ Vân, bắt đầu mặc quần áo, lạnh nhạt nói: “Tôi đây là có ý tốt nhắc nhở cô, bởi vì trong công ty có một tên quái thai rất ghét phụ nữ ăn mặc hở hang, nếu cô muốn làm thư ký bên cạnh anh ta, nhất định phải học được sự bảo thủ này.
”