Bạn đang đọc Miếu Hoang FULL – Chương 57: Tráºn Äá» Thất Bại
NÆ¡i thâÌy Lương Äang ÄÆ°Ìng laÌ 3 huyệt mộ ÄaÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c ÄaÌo sÄÌn.
BaÌy Dao cuÌng ÄaÌ câÌn thận laÌm thêm một cây câÌu taÌ£m bÄÌng vaÌn gÃ´Ì ÄÃªÌ thuận tiện cho việc chuyêÌn quan taÌi Äi chôn vaÌo raÌ£ng saÌng ngaÌy mai.
KiêÌm tra thật kyÌ lươÌng, thâÌy Lương râÌt haÌi loÌng vÆ¡Ìi nhưÌng giÌ maÌ Äội thợ ÄaÌo huyệt do BaÌy Dao thuê laÌm.
TâÌt caÌ ÄêÌu chiÌnh xaÌc vÆ¡Ìi yêu câÌu cuÌa ông.
KheÌ aÌp tay xuôÌng ÄâÌt, không chiÌ mÄÌ£t ÄâÌt maÌ tÆ°Ì bên dươÌi huyệt mộ ÄaÌ ÄaÌo cuÌng kheÌ phaÌ lên một hÆ¡i âÌm keÌm theo muÌi hương ÄÄÌ£c trưng cuÌa rÃªÌ cây diÌ£u nheÌ£.
” Huyệt MÄÌt RôÌng ” vâÌn Äang phaÌt tôÌt, phong thuÌy nÆ¡i Äây caÌng vÃªÌ Äêm laÌ£i caÌng bộc lộ sinh khiÌ maÌ£nh meÌ hÆ¡n.
ChÄÌng traÌch mÄÌ£c duÌ bôÌn bÃªÌ laÌ ÄôÌng ruộng, nhưng tuyệt nhiên Æ¡Ì khu vực naÌy không hÃªÌ coÌ tiêÌng kêu cuÌa êÌch nhaÌi, tâÌt caÌ ÄêÌu tiÌnh lÄÌ£ng, thanh biÌnh.
Không hÃ´Ì danh laÌ ” Huyệt MÄÌt RôÌng “.
TrÆ¡Ìi cao thật biêÌt sÄÌp ÄÄÌ£t, khi Long MaÌ£ch biÌ£ trâÌn yêÌm, lâÌn ÄâÌu Äi qua nÆ¡i naÌy, thâÌy Lương không hÃªÌ caÌm nhận ÄÆ°Æ¡Ì£c sinh khiÌ nÆ¡i Äây laÌ£i tôÌt ÄêÌn như vậy.
CuÌng coÌ thÃªÌ khi âÌy, khaÌ nÄng cuÌa thâÌy Lương vâÌn Äang biÌ£ kiêÌm toÌa tÆ°Ì buÌa yêÌm cuÌa Cao Côn nên ông không nhận ra.
ChiÌ ÄêÌn khi buÌa yêÌm Long MaÌ£ch biÌ£ hoÌa giaÌi, vận khiÌ bao nÄm biÌ£ kiÌm haÌm nay ÄÆ°Æ¡Ì£c giaÌi phoÌng, nhÆ¡Ì vậy maÌ nhưÌng thÃªÌ ÄâÌt ÄeÌ£p nÄÌm trong ÄiÌ£a maÌ£ch mÆ¡Ìi bÄÌt ÄâÌu xuâÌt hiện.
Long MaÌ£ch nÄÌm Æ¡Ì laÌng VÄn ThaÌi mÄÌ£c duÌ biÌ£ Cao Côn trâÌn yêÌm caÌ trÄm nÄm nhưng chiÌ ÄêÌn thÆ¡Ìi ÄiêÌm naÌy mÆ¡Ìi bÄÌt ÄâÌu suy yêÌu.
ÄiêÌu naÌy chưÌng toÌ vượng khiÌ nÆ¡i Äây cực thiÌ£nh, ÄoÌ cuÌng laÌ lyÌ do viÌ sao Cao Côn laÌ£i ÄaÌnh ÄôÌi caÌ sinh maÌ£ng ÄÃªÌ mong Äộc chiêÌm lâÌy Long MaÌ£ch.
Tuy nhiên Cao Côn ÄaÌ thâÌt baÌ£i, thật khoÌ tươÌng tượng, nêÌu như Cao Gia maÌ thaÌnh công thiÌ caÌ trÄm nÄm sau, không, phaÌi laÌ mâÌy trÄm nÄm sau, chiÌ câÌn Cao Gia coÌn tôÌn taÌ£i, không chiÌ laÌng VÄn ThaÌi maÌ seÌ laÌ vận mệnh caÌ một vuÌng ÄâÌt biÌ£ Cao Gia thao tuÌng.
Tuy nhiên, con ngươÌi duÌ coÌ taÌi gioÌi ÄêÌn Äâu maÌ muôÌn Äi ngược laÌ£i yÌ trÆ¡Ìi cuÌng không phaÌi chuyện ÄÆ¡n giaÌn.
NghiÌ£ch thiên tÆ°Ì cÃ´Ì triÌ kim triệu ngươÌi chiÌ coÌ 1 ngươÌi thaÌnh công.
CaÌi giaÌ maÌ Cao Gia phaÌi traÌ laÌ hoÌ£a diệt thân, thâÌy Lương vâÌn chưa roÌ taÌ£i sao Cao Gia biÌ£ giêÌt saÌ£ch, nhưng Cao Luân ( tên cuÌa ông VoÌ£ng) laÌ£i ÄÆ°Æ¡Ì£c cưÌu thoaÌt, ÄÆ°Æ¡Ì£c chiÌnh ngươÌi trong laÌng nuôi nâÌng rôÌi thay tên ÄôÌi hoÌ£.
ChÄÌc chÄÌn phaÌi coÌ một nguyên nhân naÌo ÄoÌ.
VÆ¡Ìi việc hoÌ£ Cao cÃ´Ì tiÌnh Äi ngược laÌ£i vÆ¡Ìi ÄaÌ£o lyÌ, traÌi vÆ¡Ìi thiên yÌ, hoÌ£a saÌt thân cuÌng laÌ do hoÌ£ Cao tự chuôÌc lâÌy.
Nhưng trÆ¡Ìi cao vâÌn ÄÃªÌ laÌ£i cho Cao Gia ngươÌi sôÌng soÌt, ÄÌt hÄÌn phaÌi coÌ yÌ nghiÌa naÌo ÄoÌ.
Qua nhưÌng giÌ maÌ Cao Côn ÄaÌ laÌm, vaÌ qua ghi cheÌp không roÌ raÌng, chiÌ sÆ¡ lược cuÌa caÌc cuÌ£ hương thân quaÌ cÃ´Ì cuÌa laÌng VÄn ThaÌi thiÌ hoÌ£ Cao thực sự laÌ một nôÌi khiêÌp sợ ÄôÌi vÆ¡Ìi dân laÌng.
ChiÌ câÌn nghiÌ ÄêÌn phương phaÌp luyện ra ÄaÌm TiêÌu QuyÌ kia laÌ do Cao Côn cuÌng ÄuÌ biêÌt, luÌc coÌn sôÌng, Cao Côn Äộc aÌc hÆ¡n caÌ quyÌ dưÌ.
Ãng ta laÌ một keÌ vô nhân tiÌnh, Äộc ÄoaÌn, sÄÌn saÌng laÌm tâÌt caÌ viÌ lợi iÌch caÌ nhân, viÌ gia tộc.
CoÌ nhưÌng thÆ°Ì vôÌn diÌ ÄaÌ thuộc vÃªÌ baÌn châÌt, khaÌc vÆ¡Ìi Cao Côn, Cao Luân ( ông VoÌ£ng) laÌ£i laÌ một ngươÌi giaÌu loÌng nhân aÌi, viÌ£ tha, bao dung, Cao Côn coÌ thÃªÌ giêÌt chêÌt râÌt nhiêÌu ngươÌi ÄÃªÌ ÄaÌ£t ÄÆ°Æ¡Ì£c muÌ£c ÄiÌch thiÌ chaÌu nội cuÌa Cao Côn laÌ Cao Luân laÌ£i coÌ thÃªÌ hi sinh maÌ£ng sôÌng cuÌa miÌnh ÄÃªÌ cưÌu lâÌy nhưÌng ngươÌi khaÌc.
CÆ°Ì cho laÌ bÃ´Ì meÌ£ nuôi cuÌa Cao Luân ÄaÌ nuôi daÌ£y con theo caÌch hươÌng thiện, nhưng nên nhÆ¡Ì, Cao Luân duÌ sao cuÌng mang doÌng maÌu cuÌa hoÌ£ Cao.
CoÌn laÌ chaÌu ÄiÌch tôn cuÌa Cao Côn.
NgươÌi ta noÌi, con nhaÌ tông không giôÌng lông thiÌ cuÌng giôÌng caÌnh, ÄoÌ cuÌng laÌ lyÌ do viÌ sao ban ÄâÌu thâÌy Lương coÌ Äôi chuÌt caÌnh giaÌc vÆ¡Ìi ông VoÌ£ng, tuy nhiên, qua nhiêÌu sự việc ÄaÌ xaÌy ra thiÌ thâÌy Lương thâÌy ông VoÌ£ng thực sự laÌ một ngươÌi ÄÆ°Ìc Äộ.
ThâÌy Lương kheÌ miÌm cươÌi rôÌi tự nhuÌ một miÌnh:
– – Nhân tiÌnh thÃªÌ thaÌi, thiên biêÌn vaÌ£n hoÌa…..CuÌng không thÃªÌ nghiÌ như thÃªÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c, bÆ¡Ìi thiên tiÌnh laÌ do trÆ¡Ìi ban, cuÌng laÌ một phâÌn cÄn quaÌ tÆ°Ì kiêÌp trươÌc, cuÌng như phuÌc baÌo do cha meÌ£ ÄÃªÌ laÌ£i.
HÆ¡n nưÌa, nêÌu ÄuÌng như ta dự ÄoaÌn, việc trÆ¡Ìi cao ÄÃªÌ cho Cao Luân coÌn sôÌng ÄÌt hÄÌn laÌ coÌ nguyên nhân, thôi thiÌ cÆ°Ì thuận theo yÌ trÆ¡Ìi, dêÌn Äâu hay ÄêÌn ÄoÌ.
TrươÌc mÄÌt công việc cuÌa ta laÌ giuÌp ÄÆ¡Ì nhưÌng linh hôÌn khôÌn khÃ´Ì naÌy coÌ cÆ¡ hội ÄÆ°Æ¡Ì£c siêu thoaÌt.
” Huyệt MÄÌt RôÌng ” ÄaÌnh ÄÃªÌ daÌnh cho ba ngươÌi boÌ£n hoÌ£ vậy.
ÄaÌ quaÌ 12h Äêm, khu vực giêÌng laÌng bÄÌt ÄâÌu xuâÌt hiện nhưÌng tiêÌng cươÌi khuÌc khiÌch, môÌi luÌc tiêÌng cươÌi laÌ£i vang hÆ¡n, lÆ¡Ìn dâÌn hÆ¡n…….VâÌn như Äêm hôm trươÌc, ÄaÌm TiêÌu QuyÌ tiêÌp tuÌ£c xuâÌt hiện, bôÌn con TiêÌu QuyÌ vÆ¡Ìi hiÌnh daÌ£ng treÌ con, môÌi con trên tay ÄêÌu keÌo theo một sợi xiÌch sÄÌt troÌi buộc linh hôÌn MiÌ£.
ChuÌng rong MiÌ£ trên con ÄÆ°Æ¡Ìng ÄâÌt Äi tÆ°Ì hươÌng ÄâÌu laÌng vaÌo.
Khi ÄêÌn khu vực giêÌng, chuÌng tiêÌp tuÌ£c baÌy nhưÌng troÌ chÆ¡i cuÌa treÌ con như ÄuôÌi bÄÌt, biÌ£t mÄÌt bÄÌt dê, trôÌn tiÌm…….ChuÌng chÆ¡i ÄuÌa, chaÌ£y nhaÌy như thÃªÌ cho ÄêÌn 2h saÌng.
Lúc nà y từ hưá»ng Äông vá»ng lại có tiếng Äá»ng lạ phát ra:
” Leng…keng….leng…keng….leng..keng “
” Leng…keng…leng…keng….leng…keng.
“
LÅ© Tiá»u Quá»· Äang vui Äùa, chúng Äang nhe rÄng ra cưá»i thì bá»ng dưng im bặt.
Chúng Äá»ng loạt quay Äầu vá» hưá»ng Äông, những Äôi mắt Äá» loé lên trong mà n Äêm u tá»i.
Tiếng ” leng keng ” kia má»i lúc má»t gần, cho Äến khi Äám Tiá»u Quá»· nhìn thấy má»t bóng ngưá»i Äang từ từ Äi tá»i.
Äó chÃnh là thầy Lương, trên tay ông Äang cầm má»t chiếc chuông bạc, cứ ba bưá»c ông lại rung chuông má»t há»i, tiếng chuông bạc vang vá»ng trong mà n Äêm, thá»±c sá»± tiếng chuông khiến cho Äám Tiá»u Quá»· kia phải khó chá»u.
Vừa bưá»c, thầy Lương vừa lẩm bẩm Äá»c chú.
Äúng như thầy Lương dá»± Äoán, bá»n Tiá»u Quá»· nà y không phải ma quá»· thông thưá»ng.
Tiếng chuông bạc cÅ©ng chá» khiến chúng tức tá»i chứ không thá» xua Äuá»i chúng Äi.
Thấy ngưá»i, ngay láºp tức Äám Tiá»u Quá»· biến mất, chúng lúc ẩn, lúc hiá»n….Có lúc không nhìn thấy chúng Äâu cả, chá» nghe thấy tiếng cưá»i vang trong không trung mà thôi…
” He…he…he…bắt…ÄÆ°á»£c…rá»i…”
” Chết….Äi…Hi…hi….hi…”
Äúng vá»i những gì mà Sá»u từng ká», khi Äám Tiá»u Quá»· biến mất, chúng như Äang trêu Äùa ngưá»i sá»ng trưá»c khi gÏếŧ chết ngưá»i Äó.
Khác vá»i Sá»u, thầy Lương không chaÌ£y, ông vâÌn cÆ°Ì thÃªÌ tiêÌn vÃªÌ gâÌn vÆ¡Ìi giêÌng laÌng hÆ¡n.
ÄÃªÌ bÄÌt ÄÆ°Æ¡Ì£c ÄaÌm TiêÌu QuyÌ naÌy thực sự thâÌy Lương chưa tiÌm ÄÆ°Æ¡Ì£c caÌch, nhưng thâÌy Lương cuÌng không phaÌi ngươÌi biÌnh thươÌng ÄÃªÌ ÄaÌm yêu ma coÌ thÃªÌ haÌm haÌ£i.
Khi chiÌ coÌn caÌch giêÌng laÌng một ÄoaÌ£n ngÄÌn, bâÌt ngÆ¡Ì dươÌi ÄâÌt trôÌi lên nhưÌng baÌn tay treÌ con, nhợt nhaÌ£t, chuÌng tuÌm lâÌy giaÌy cuÌa thâÌy Lương.
Nhưng cuÌng ngay lập tưÌc, baÌn tay cuÌa boÌ£n tiêÌu yêu như biÌ£ ÄôÌt chaÌy, ÄaÌm yêu ma không thÃªÌ chaÌ£m vaÌo ÄÆ°Æ¡Ì£c ngươÌi cuÌa thâÌy Lương.
ThâÌy Lương ÄÆ°Ìng nhiÌn vÃªÌ phiÌa cây lộc vưÌng, linh hôÌn cô beÌ MiÌ£ Äang ÄÆ°Ìng uÌp mÄÌ£t vaÌo thân cây, cô beÌ Äang ÄêÌm:
” Một….hai….ba…..trôÌn….Äi…..trôÌn….Äi…”
Bao vây bôÌn phiÌa thâÌy Lương laÌ bôÌn con TiêÌu QuyÌ, Äôi mÄÌt ÄoÌ như maÌu cuÌa chuÌng Äang cau laÌ£i, caÌi miệng rộng ngoaÌc Äang theÌ ra chiêÌc lươÌi ÄoÌ loÌm, chuÌng cÆ°Ì thÃªÌ lÄn qua lÄn laÌ£i xung quanh thâÌy Lương.
TiêÌng cươÌi cuÌa chuÌng môÌi luÌc một ghê rợn hÆ¡n, mÄÌ£c duÌ ÄaÌ coÌ chuâÌn biÌ£ tÆ°Ì trươÌc, nhưng thâÌy Lương cuÌng bÄÌt ÄâÌu caÌm thâÌy uÌ tai, trong tâm triÌ Ã´ng dâÌn dâÌn xuâÌt hiện nhưÌng hiÌnh tượng aÌm aÌnh vÃªÌ hiÌnh daÌ£ng cuÌa ÄaÌm TiêÌu QuyÌ.
ThâÌy Lương lâÌm bâÌm ÄoÌ£c một câu chuÌ, ÄuÌng luÌc naÌy, phiÌa hôÌc cây ngay bên dươÌi chân cuÌa cô beÌ miÌ£, coÌ một thÆ°Ì giÌ ÄoÌ Äang aÌnh lên một maÌu saÌng aÌnh kim.
Linh hôÌn cuÌa MiÌ£ dưÌng ÄêÌm, cô beÌ nhiÌn xuôÌng chân doÌi theo aÌnh saÌng vưÌa phaÌt ra.
MiÌ£ ngôÌi xuôÌng, ÄÆ°a tay vaÌo hôÌc cây, thÆ°Ì Äang phaÌt saÌng chiÌnh laÌ caÌi lÄÌc bÄÌng baÌ£c maÌ MiÌ£ vâÌn Äeo luÌc coÌn sôÌng, ÄoÌ cuÌng laÌ caÌi lÄÌc baÌ£c maÌ bÃ´Ì cô beÌ mua, cuÌng laÌ moÌn quaÌ duy nhâÌt maÌ MaÌ£nh tÄÌ£ng ÄÆ°Æ¡Ì£c cho con gaÌi miÌnh.
Linh hôÌn MiÌ£ vưÌa kheÌ chaÌ£m vaÌo caÌi lÄÌc baÌ£c thiÌ lập tưÌc buÌ£i dây tÆ¡ hôÌng maÌ thâÌy Lương ÄÄÌ£t chung vÆ¡Ìi caÌi lÄÌc lập tưÌc vươn daÌi ra rôÌi quâÌn chÄÌ£t lâÌy linh hôÌn cô beÌ vaÌo gôÌc cây lộc vưÌng.
NhưÌng sợi dây tÆ¡ hôÌng luÌc naÌy phaÌt ra aÌnh maÌu vaÌng, chuÌng như nhưÌng sợi dây troÌi ÄÆ°Æ¡Ì£c daÌt vaÌng Äang giÆ°Ì chÄÌ£t lâÌy hôÌn phaÌch cuÌa MiÌ£ nÆ¡i cây lộc vưÌng.
ÄiêÌu naÌy khiêÌn cho ÄaÌm TiêÌu QuyÌ cuÌng nhận ra yÌ ÄÃ´Ì cuÌa thâÌy Lương.
ChuÌng boÌ qua thâÌy Lương, chuÌng âÌn hiện ÄêÌn gôÌc cây rôÌi cÆ°Ì thÃªÌ lao vaÌo cÄÌn xeÌ nhưÌng sợi dây tÆ¡ hôÌng Äang troÌi buộc linh hôÌn cuÌa MiÌ£.
NhưÌng sợi tÆ¡ hôÌng biÌ£ ÄaÌm TiêÌu QuyÌ bưÌt ÄÆ°Ìt, khi vưÌt xuôÌng mÄÌ£t ÄâÌt lập tưÌc chaÌy thaÌnh tro.
ThâÌy Lương cau maÌy, ông chuÌ£m hai ngoÌn tay lên trươÌc mÄÌ£t rôÌi heÌt lÆ¡Ìn:
– – KHAI MÆ Ì TR Ì£N PHAÌP THU HÃÌN.
M BINH, MA QUYÌ CHÆ Ì LAÌM CAÌN.
” PhưÌng…PhưÌng….PhưÌng “
LuÌc naÌy, bôÌn ÄaÌ£o buÌa trên bôÌn mÄÌ£t thân cuÌa cây lộc vưÌng Äột nhiên saÌng lên aÌnh mực son ÄÆ°Æ¡Ì£c veÌ trên buÌa, aÌnh ÄoÌ vaÌng phaÌt ra tÆ°Ì bôÌn laÌ buÌa khiêÌn cho ÄaÌm TiêÌu QuyÌ phaÌi thoaÌt ra khoÌi thân cây khi maÌ chuÌng sÄÌp bưÌt ÄÆ°Ìt ÄÆ°Æ¡Ì£c chÃ´Ì dây tÆ¡ hôÌng coÌn soÌt laÌ£i.
” Ngư̅.Ngư̅..Ngư̅”
” KeÌc….KeÌc…KeÌc….”
TiêÌng cươÌi man rợ khi naÌy giÆ¡Ì Äây ÄÆ°Æ¡Ì£c thay bÄÌng nhưÌng âm thanh gai ngươÌi tÆ°Ì tiêÌng nghiêÌn rÄng giận dÆ°Ì cuÌa ÄaÌm tiêÌu yêu.
NhưÌng ÄaÌ£o buÌa thu hôÌn ÄaÌ£i phaÌp kia vâÌn Äang taÌ£o ra ÄÆ°Æ¡Ì£c một kêÌt giÆ¡Ìi bao quanh linh hôÌn cô beÌ MiÌ£.
Nhưng như vậy cuÌng chưa ÄuÌ ÄÃªÌ khiêÌn ÄaÌm TiêÌu QuyÌ boÌ cuộc.
ChuÌng ÄÆ°Ìng tuÌ£ laÌ£i phiÌa trươÌc gôÌc cây, tÆ°Ì tay chuÌng hiện ra bôÌn sợi dây xiÌch troÌi buộc linh hôÌn cô beÌ tội nghiệp.
ÄaÌm TiêÌu QuyÌ duÌng sưÌc keÌo maÌ£nh bôÌn sợi dây xiÌch vÃªÌ phiÌa chuÌng ÄÃªÌ mong cươÌp ÄoaÌ£t laÌ£i linh hôÌn cô beÌ.
ThâÌy Lương vâÌn nhÄÌm mÄÌt, cÃ´Ì gÄÌng niệm chuÌ ÄÃªÌ giÆ°Ì cho phong âÌn coÌ thÃªÌ keÌo daÌi caÌng lâu caÌng tôÌt, bÆ¡Ìi ÄêÌn giÆ¡Ì vâÌn chưa phaÌi thÆ¡Ìi ÄiêÌm thiÌch hợp.
Trận chiêÌn giưÌa thâÌy Lương vaÌ ÄaÌm tiêÌu yêu diêÌn ra vô cuÌng khôÌc liệt, hai bên ÄêÌu nhÄÌm tÆ¡Ìi một muÌ£c ÄiÌch ÄoÌ laÌ chiêÌm lâÌy linh hôÌn cô beÌ MiÌ£ Äang biÌ£ dây tÆ¡ hôÌng troÌi vaÌo thân cây lộc vưÌng.
Nhưng ÄaÌm TiêÌu QuyÌ kia coÌ yêu khiÌ quaÌ maÌ£nh, hÆ¡n nưÌa sợi xiÌch liên kêÌt giưÌa chuÌng vÆ¡Ìi linh hôÌn MiÌ£ chiÌnh laÌ một baÌn giao keÌo luÌc MiÌ£ coÌn sôÌng, liên kêÌt ÄoÌ không phaÌi muôÌn phaÌ vÆ¡Ì laÌ coÌ thÃªÌ phaÌ vÆ¡Ì ÄÆ°Æ¡Ì£c ngay.
VaÌi sợi dây tÆ¡ hôÌng Äang troÌi lâÌy linh hôÌn MiÌ£ cuÌng Äang sÄÌp ÄÆ°Ìt gâÌn hêÌt.
NêÌu như dây tÆ¡ hôÌng maÌ ÄÆ°Ìt hêÌt, linh hôÌn cuÌa cô beÌ seÌ biÌ£ ÄaÌm TiêÌu QuyÌ cươÌp laÌ£i, vaÌ râÌt coÌ thêÌ, sau naÌy không coÌn caÌch naÌo coÌ thÃªÌ cưÌu lâÌy hôÌn phaÌch cuÌa cô beÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c nưÌa.
” Phựt….Phựt “
Dây tÆ¡ hôÌng ÄÆ°Ìt ÄoaÌ£n chaÌy thaÌnh tro, tiêÌng cươÌi cuÌa ÄaÌm TiêÌu QuyÌ laÌ£i vang lên:
” He he he….He he he…..”
” BÄÌt…ÄÆ°Æ¡Ì£c….rôÌi….He…he…he…”
ThâÌy Lương ÄÃ´Ì mÃ´Ì hôi hột, nhưÌng nêÌp nhÄn trên khuôn mÄÌ£t ông kheÌ eÌp laÌ£i, hai baÌn tay Äang chuÌ£m laÌ£i laÌm pheÌp cuÌa ông Äang run lên tưÌng chập.
Yêu khiÌ cuÌa boÌ£n TiêÌu QuyÌ quaÌ maÌ£nh, chuÌng thực sự không phaÌi thÆ°Ì taÌ ma dÃªÌ khÄÌc chêÌ.
DuÌ ÄaÌ tiÌnh toaÌn ÄuÌ caÌc chươÌc, sÆ°Ì duÌ£ng ÄêÌn thuật thu hôÌn trận nhưng ông vâÌn không thÃªÌ cưÌu ÄÆ°Æ¡Ì£c MiÌ£.
” Phựt “
Sợi dây tÆ¡ hôÌng cuôÌi cuÌng cuÌng ÄaÌ ÄÆ°Ìt ÄoaÌ£n…….ThâÌy Lương ho ra maÌu khi ông ÄaÌ gÄÌng gượng ÄÃªÌ duy triÌ trận phaÌp một caÌch quaÌ sưÌc:
– – KhuÌ£c…..KhuÌ£c….Ta…thua….rôÌi……