Mị Quân

Chương 27: Thiếu


Đọc truyện Mị Quân – Chương 27: Thiếu

Khi bọn họ hồi phủ công chúa sắc trời đã sẩm tối, Phúc bá chào đón nói: “Công chúa cùng Trường Lâm quân ở sảnh ngoài nói chuyện, điện hạ cùng quý nữ thong thả nghỉ ngơi trước đã, lát nữa sẽ bày cơm tối.”

Thẩm Chiêu nắm tay Sắt Sắt, thật cẩn thận đỡ nàng xuống xe ngựa, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn lướt qua hai con sư tử trắng trước cửa phủ công chúa, nói: “Nếu cô cô đang bận, bổn cung cũng không làm phiền nữa, Đông Cung còn có chính vụ cần xử lý.”

Dứt lời, hắn biểu tình mềm mại mà nhìn về phía Sắt Sắt.

Nàng trong tay còn cầm túi giấy dầu, bên trong là bánh hạt dẻ ăn thừa, sớm đã lạnh ngắt, sự náo nhiệt của câu chuyện thuyết thư xưa đã hạ màn, A Chiêu cũng muốn rời nàng đi, xung quanh chợt trở nên im ắng, trái tim mới thoáng an bình giờ phút này lại thấp thỏm lên.

Cửa phủ to lớn, thềm đá rêu phong.


Từ nhỏ đến lớn nàng ra ra vào cánh cửa này không biết bao nhiêu lần, giờ phút này nhìn lại thế nhưng lại cảm thấy khiếp đảm, con đường phía trước trở nên mênh mang, nàng nên đối mặt như thế nào?

Đúng lúc này, Thẩm Chiêu nhẹ nhàng nàng cầm tay, mỉm cười nói: “Sắt Sắt, ta đi rồi, nàng cứ từ từ ngẫm lại lời nói của ta, nhưng không cần suy nghĩ quá nhiều.”

Hắn cùng Phó Tư Kỳ cưỡi ngựa rời đi, Sắt Sắt đứng ở trước cửa nhìn theo đến khi bọn họ đi xa.

Vất vả một ngày, Sắt Sắt đã cảm giác mệt mỏi sâu sắc, đang muốn về phòng nhanh chóng ngủ một giấc. Bỗng nhiên nàng dừng bước chân lại, nhìn xa xa ra sảnh ngoài cách màn tơ liễu bay tán loạn,, lôi kéo tỳ nữ bước nhanh trở về khuê phòng.

Đổi xong nữ trang, không chần chờ thêm phút nào, nàng ngay lập tức đi đến sảnh ngoài.

Lan Lăng công chúa đang ở đó nói chuyện: “Vì sự cố của Trường Lâm quân mà bên ngoài đang rất lộn xộn. Nghe nói Kỳ Vương lấy việc không trông coi được biệt quán để chỉ trích Ninh Vương và Càn vương, Thái Tử vì để bình ổn lời đồn đãại, cũng vì thể hiện bản thân công minh nên đã lệnh cho hai vị vương gia đóng cửa ăn năn. Hiện giờ Kiến Chương doanh đang lục soát khắp thành lùng bắt Trường Lâm quân.”


Từ Trường Lâm nhấp một ngụm trà, không chút hoang mang mà đứng dậy, hướng Lan Lăng công chúa gập tay áo làm lễ, nói: “Ơn cứu giúp của công chúa, tại hạ khắc sâu trong lòng, sau này tất sẽ báo đáp.”

Lan Lăng cười cười: “Cũng không cần như thế. Chỉ là cái chết của Cao đại nhân không minh bạch, còn không biết khi nào mới có thể tra rõ sự tình, bổn cung dù cho có tâm, nhưng đối với vụ án này biết rất ít, cũng không thuộc quản lý của ta. Nghe nói Trường Lâm quân cùng Cao đại nhân quan hệ rất thân mật, không biết Cao đại nhân lúc sinh thời có từng nói cho ngươi chuyện gì quan trọng hoặc là giao cho ngươi đồ vật quan trọng nào không?”

Sắt Sắt ở ngoài cửa nghe, bỗng nhiên nhớ tới lời Thẩm Chiêu ở quán trà đã từng nói với nàng.

—— Trong tay Cao Sĩ Kiệt có lẽ sẽ có chứng cứ có thể chứng minh Tống gia trong sạch.

Mẫu thân cũng biết điều này cho nên nàng mới lưu lại Từ Trường Lâm, cứ không nhanh không chậm từ từ điều tra hắn, là


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.