Đọc truyện Mewgulf Em Là Món Quà Của Anh – Chương 25: Dọn Siêu Thị
Hai người dạo ở các cửa hàng quần áo, thời trang ở trung tâm thương mai hơn cả tiếng đồng hồ, đến khu thực phẩm thì đã là mười giờ kém rồi.
Đồ mua được họ để công ty vận chuyển đưa về nhà, Gulf cũng bất ngờ với năng lực quẹt thẻ của Mew, cậu tưởng năng lực đó chỉ có ở phái nữ, đặc biệt được cậu chứng kiến là mẹ và chị gái của Gulf.Mew và Gulf hai người vẫn nắm chắc tay nhau, đến lúc đẩy xe hàng Mew mới tạm buông ra, bây giờ đến lượt tay Mew bận.
Anh như hận không có thêm tay để gom hết hàng hóa vô xe của mình.Tại hàng nước thì anh mua đơn vị tính bằng thùng chứ không phải là chai nữa rồi, toàn là sữa tươi, sữa chua, nước ép trái cây, thạch trái cây đủ vị.
Vào hàng bánh kẹo thì loại nào nổi bật, đặc sắc anh cũng đều vơ lấy một hộp.
Đồ ăn vặt, snack các thứ thì cứ mỗi vị một bì.
Chưa được một vòng xe hàng đã có dấu hiệu đầy.Gulf hiện tại bất lực rồi, anh không ngăn không khuyên nữa, chỉ phụ Mew đẩy xe để anh thỏa sức hốt hàng.Mười lăm phút trước…“Không, không cần cái này.
Nhà em có rồi.” Gạt thùng nước ra.“Nhà em làm gì có, còn đúng mấy chai nước lọc.” Lại bê thùng sữa bỏ vô xe, Mew tiếp tục đi.“Không, không muốn cái này.
Em không thích cái này.”“Không sao, anh thấy cũng được.
Lỡ đâu có hôm em muốn đổi khẩu vị thì sao, cứ lấy đi.” Lại ào một phát, thả mấy bịch snack đủ vị vô xe, Mew tiếp tục đi.…Cứ lặp lại vài ba lần như thế, nên giờ Gulf mới lười nói, chỉ yên lặng đi theo vậy thôi.“Thầy, nhiều quá rồi, lỡ ăn không hết thì sao?”“Thế thì em rủ bạn đến nhà chơi, rồi ăn.
Chả phải Mild hay đến nhà em chơi game sao? Lúc đó nhà lại không có gì, cậu ấy lại trách anh không chăm cho em được chu toàn.”Gulf hết lời để nói với Mew.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng ở đó.Đến quầy đồ đông lạnh, thực phẩm tươi Mew cũng không chùn bước.
Anh nói rằng mua đồ để nấu trưa nay nhưng cái gì cũng lấy, làm Gulf nghĩ trưa nay Mew muốn làm hẳn cả một mâm cỗ lớn.Thịt thăn bò, thịt ba chỉ, thịt vai, thịt sườn, có luôn cả thịt cừu.
Mỗi loại Mew cứ bỏ xe hàng hai đến ba phần.
Thấy vậy Gulf không kiềm được phải chạy lên giữ lấy tay Mew:“Có hai người ăn một bữa mà sao thầy lấy nhiều thế? Nhiều quá rồi.”“Không sao, em thích ăn thịt.
Lấy nhiều một chút, có thời gian tôi lại làm cho em.”“Thế đến lúc đó rồi mua, mua nhiều vậy không ăn hết lỡ hư thì sao?”“Vậy thì em ráng ăn nhiều vào, như vậy là có thể ăn hết trước khi nó hư mà.” Mew cười rất tươi.Mew nghĩ giờ thì anh có danh hiệu rồi, bạn trai của cậu, anh có thể quang minh chính đại, tự do chăm sóc cậu rồi, nên anh lại càng hăng hái mua đồ.Thịt đã nhiều, rau lại càng không ít, dù mỗi thứ chỉ một phần nhưng Mew lấy rất nhiều loại.
Xanh, cam, đỏ, tím,… ngập cả xe hàng.
Cả trái cây nữa, có trái cây nào tươi ngon Mew đều cho vào xe hết.“Thầy, nhưng tủ lạnh nhà em chứa không hết được tất cả.”Nghe đến đây Mew mới dừng lại, anh nghiêm mặt nghiêng đầu nghĩ nghĩ.
Gulf thì thấy Mew dừng lại, cậu mừng hẳn.
Dù tủ lạnh không đến nỗi nhỏ nhưng Mew cứ cái gì cũng hốt hết như thế này thì đúng là để không vừa hết.“Không sao, tủ nhà em không vừa thì để tủ nhà anh.
Bây giờ em là người yêu anh rồi, đến nhà anh ăn cơm chắc không quá đáng, đúng không nè?”Gulf giận phồng hết cả má lên, vì cậu không biết phản bác như thế nào.
Đúng như lời Mew nói, vậy thì cậu không ngăn được anh tiếp tục đi hốt đồ ở siêu thị ư? Gulf nghĩ.Thấy Gulf đáng yêu như vậy, dù là siêu thị đông người anh cũng không kiềm được bản thân mà đưa tay véo má cậu một cái.“Được rồi, đều nghe theo em hết, không mua nữa.
Giờ đi tính tiền rồi chúng ta về.”“Nếu nghe theo em hết thì đã không mua nhiều như thế này rồi.
Hứ!” Gulf lầm bầm.“Hả, em nói gì, anh nghe không rõ.”“Không có gì, em bảo em đói rồi.”“Được, vậy chúng ta nhanh lên.”Đến lúc ra quầy tính tiền thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu và Mew.
Từng thùng, từng thúng, lại bì rồi bì, nhiều quá khiến nhân viên bảo vệ phải lại phụ đống thùng và chuyển xuống hầm xe.Gulf chỉ có thể im lặng vuốt trán.
Nhìn tờ hóa đơn in dài gần cả mét, cậu nhìn còn toát mồ hôi dùm luôn.
Thật khâm phục năng lực của Mew.Xong xuôi lên xe, Mew quay sang hỏi Gulf:“Trưa nay ăn ở nhà anh có được không? Nhà anh gần hơn, về nhanh hơn, giờ cũng trưa rồi, về đến nhà em sợ muộn quá.”“Nhưng mà đồ quần áo không phải đã nhờ công ty vận chuyển đưa về nhà em rồi hay sao?” truyencuaLeHaBang“Không sao, chúng ta chỉ cần gọi điện bảo họ chiều hẵng đưa qua là được.”Nghĩ Mew nói cũng đúng, từ trung tâm thương mại phải qua nhà anh rồi mới đến nhà cậu, với lại nhà Mew cậu cũng đi qua rồi, ngủ qua rồi, có gì mà phải ngại.
Nghĩ rất nhanh, Gulf đáp:“Vậy cũng được ạ.”Mew cười rồi bắt đầu lái xe, bánh xe chầm chậm lăn, dần khuất bóng tại khúc cua của tầng hầm.Rất nhanh đã đến hầm đỗ xe dưới nhà Mew, anh xuống xe rồi vòng qua mở xe cho cậu.Gulf là một thằng con trai cộc cằn, thẳng tính, lại cao to, từ xưa đến nay chưa từng có ai vì cậu mà mở cửa xe.
Cậu giật mình, ngước mắt lên nhìn Mew, lại thấy Mew nhìn cậu cười rất tươi, bàn tay còn rất ga lăng đặt trên thành xe, đề phòng cậu đụng đầu.“Thầy không cần đâu, em tự mở cửa được mà.”Vừa nói Gulf vừa xuống xe.
Vừa đứng vững thì Mew đã dồn cậu ép cậu dựa vào cửa xe đã đóng.“Anh hiện tại đã là bạn trai của em, hãy để cho anh cơ hội lo lắng, chăm sóc cho em.
Anh muốn thời gian em ở bên anh có thể vô lo, vô nghĩ, thoải mái làm điều mình thích, mình muốn.
Như vậy anh sẽ càng hạnh phúc hơn, có thể hay không?”Gulf biết Mew chỉ là muốn quan tâm cậu, nhưng cậu lại chưa quen với sự thay đổi này.
Dù cảm giác được Mew quan tâm thực sự rất tốt.“Nhưng em cũng là bạn trai thầy mà.”“Nhưng anh lớn hơn em, không phải người lớn nên chăm sóc người nhỏ hơn sao?”“Cũng đúng.” Gulf nghĩ.“Đúng là như vậy chứ không phải cũng.
Với lại, sáng giờ em gọi anh là thầy rất nhiều lần rồi đó, ăn xong anh lại tính hết với em.
Giờ thì lên nhà thôi, không phải em nói em đói rồi sao.”Thôi xong, hiện tại trong đầu Gulf chỉ hiện lên một chữ to đùng vậy thôi.
Tại sao cậu lại có thể quên giao kèo của mình với Mew được cơ chứ.
Thở dài một hơi, không biết có thể xin thầy ấy phạt ít một chút được không nhỉ? Sáng giờ cậu gọi Mew bằng thầy hình như hơi nhiều.Vừa theo sau Mew vừa nghĩ xem phải làm sao mới giảm được hình phạt, đến cốp xe thì thấy Mew chỉ bê một thùng ra, còn lại vẫn an vị trong xe, cậu tưởng anh không thể bê hết, lon ton chạy lại định nhấc hết ra thì nghe Mew nói:“Chỉ một thùng này thôi, còn mấy các khác thì không cần.
Lên nhà thôi.”Gulf cái hiểu cái không, gãi đầu đi theo.
Thực ra cậu cũng không hiểu tại sao lại không mang hết mấy cái thùng đó lên đâu.Lời tác giả: Kakaka Gulf thiệt dễ thương!Hết chương 25: ..