Đọc truyện Mèo Con, Mau Nói Yêu Tôi Đi! – Chương 24: Dự dạ tiệc
Tối nay, thứ sáu, bữa tiệc thân mật của tập đoàn Hồ Thị do chính Chủ tịch Hồ chủ trì được tổ chức. Khách mời toàn là đại diện các công ty, doanh nghiệp lớn trên toàn quốc.
Sảnh lớn của khách sạn Bích Lăng được trang hoàng lộng lẫy, ánh sáng vàng mê hoặc bao trùm không gian. Chiếc đèn chùm khổng lồ được treo ở chính giữa, khiến người nhìn vào cảm giác như đang ở một buổi yến tiệc hoàng gia xưa.
Một nam nhân với mái tóc đỏ rượu cuốn hút đi qua đi lại với chiếc Ipad trên tay. Anh bực bội gắt:
– Còn 3 tiếng nữa là tiệc bắt đầu rồi mà giờ còn không lấy kịp Whiskey về đây là sao?! Nhanh cử xe đi lấy mau!
– Anh Trương, đang giờ cao điểm, có phóng ô tôi cũng không kịp đâu ạ.
– Im miệng! Nối máy tới Trịnh Cẩn Nhi cho tôi.
Ngọc Doãn đã nhận việc là sẽ làm cho tới, không có chuyện không xong hay cẩu thả. Nên đương nhiên anh dễ dàng nổi nóng khi mọi chuyện không diễn ra suôn sẻ.
– Sao tôi lại phải đi? – Cẩn Nhi ngán ngẩm, toan cúp máy.
– Đằng nào cô cũng chỉ đứng canh ở ngoài, đi lấy giúp tôi, sẽ có hậu tạ.
– Vậy tôi muốn 10 cân trà hoa cúc.
Mày đẹp giật giật, Doãn gầm lên:
– 10 cân để cô uống tới khi xuống mồ à?
– Ừ.
-…
Trịnh Cẩn Nhi lấy mô tô, vít ga phóng ra đường lớn, thẳng tiến tới nhà máy rượu phía Nam thành phố.
Đang tức tối, Nhi lại như đổ thêm dầu vào lửa, trán Ngọc Doãn nổi gân đen, răng nghiến chặt.
– Thứ vệ sĩ quèn chết tiệt.
_ Nhà họ Diệp _
– Đại Vỹ, em không biết nữa. Chỗ đó sang trọng như vậy, em không phù hợp đâu.
– Em là người phụ nữ của anh, nhất định phải có mặt.
Diệp Tử Đan nép mình vào cửa, lúng túng. Nó thân phận thấp hèn, đến đó đứng ngang hàng các vị tài phiệt lớn, tiểu bạch thỏ này nào dám.
Nam nhân đặt vào tay nó một chiếc túi của nhãn hàng cao cấp, bên trong có một chiếc đầm dạ hội màu tím.
– Nhanh thay đồ đi, anh đưa em tới khách sạn Bích Lăng.
– Anh mua cả váy á?
– Tới khi cưới về thì em phải trả tôi đầy đủ đấy.
Nửa tiếng sau, nó mới lật đậy chạy từ trên tầng xuống, ngồi vào xe. Hắn cau mày, đưa tay lau phần son bị lem ra trên môi nó.
– Cứ bình tĩnh trang điểm, anh chờ được mà.
Tử Đan chỉ cười xoà xin lỗi, đúng là nó hơi vội thật. Xe bắt đầu lăn bánh về phía đường cao tốc, thoáng chốc đã hiện ra khu phố sầm uất của giới thượng lưu. Nằm ở giữa là khách sạn Bích Lăng, cao 13 tầng, sang trọng bậc nhất. Sự kiện tối nay đã được tập đoàn Hồ Thị bao trọn tầng cao nhất, tầm nhìn phóng thẳng ra toàn bộ thành phố Bắc Kinh hoa lệ.
Bữa tiệc đã bắt đầu, quan khách dần tới đông đủ, ai nấy mong chờ gặp lại Hồ Chủ tịch sau 2 tháng vắng mặt trên thương trường.
Lã Thanh và Lịch Tâm trở thành tâm điểm chú ý. Trần Phu nhân ở ẩn đã lâu, nay bất ngờ xuất hiện trong bữa tiệc với vẻ đẹp hãy còn xuân sắc. Còn nhị tiểu thư họ Hồ thì vừa mới trở về sau 2 năm du học ở Mĩ, nay trực tiếp quản lí công việc của Hồ Thị với cương vị phó chủ tịch. Lã Thanh tiểu thư tối nay còn nổi bật hơn cả với bộ váy xẻ tà màu đỏ quyến rũ, thực khiến các đại thiếu gia muốn đem sính lễ tới cầu hôn.
– Thưa quý ông, quý bà, nhân vật chính của chúng ta đã tới. Xin giới thiệu với mọi người, chủ tịch của tập đoàn Hồ Thị – Hồ Đại Vỹ. – Ngọc Doãn trở lại với khuôn mặt đậm nét cười thường ngày, dõng dạc nói qua mic.
Cánh cửa lớn bật mở, Hồ Đại Vỹ bước vào trước, anh tuấn thu hút mọi ánh nhìn. Hắn nắm tay nữ nhân phía sau, chờ cô gái ấy bước hẳn lên. Diệp Tử Đan xuất hiện dưới ánh đèn vàng với vẻ ngoài lộng lẫy, khiến ai nấy kinh ngạc. Nó e dè cúi đầu, xong theo sau hắn vào trong phòng tiệc.
– Chủ tịch Hồ, tiểu thư đây là? – Một vài người khẽ mở lời hỏi thăm.
– Đây là vợ sắp cưới của tôi – Diệp Tử Đan.
– Diệp tiểu thư, xin chúc mừng cô trước. – Họ bật cười, đưa cao li vang tỏ ý chúc mừng.
Hồ Đại Vỹ đi cạnh nó một lúc rồi bắt buộc phải tách riêng ra để bàn chuyện công việc. Tử Đan đi quanh hội trường một chút rồi dừng lại bên cạnh một bàn rượu, đung đưa li của mình mà không dám uống.
– Diệp tiểu thư?
Có vài cô gái cất tiếng gọi nó rồi tiến lại gần, ai nấy đều trang điểm rất dày và khoác trên mình những bộ váy lộng lẫy đắt tiền. Cô gái đứng đầu lên tiếng, rất dễ nhận thấy cô này là người có tiền, vòng cổ, vòng tay, lại cả nhẫn đều có vẻ là mạ vàng hoặc vàng thật.
– Cô là vợ sắp cưới của Đại Vỹ sao?
– À phải. – Nó cười gượng, vợ sắp cưới gì chứ, tên sắc lang bịp bợm.
– Vậy hẳn cô là đại tiểu thư của một tập đoàn nào đó phải không?
Nó ngạc nhiên, xong khẽ lắc đầu.
– Vậy chắc phải là quý tộc rồi? – Cô bên cạnh bật cười.
– Tôi chỉ là người bình thường thôi.
Họ đứng hình, nhìn cô chằm chằm. Người vừa rồi hãy còn ngọt giọng, giờ lập tức lật mặt, hất hàm:
– Ha, thật buồn cười. Đại Vỹ dạo gần đây ăn mặn ghê nhỉ? Trước kia anh ấy đã thích tôi lắm.
– Phải ha? Mẫn Mẫn cũng từng cặp với chủ tịch Hồ mà.
Nó im lặng, à Doãn cũng từng nói hắn ta ngày xưa rất chịu chơi, cô gái nào nổi tiếng cũng đều từng qua tay hắn. Chắc quý cô nương trước mặt nó cũng vậy.
– Được những một tháng phải không? Chắc cô tự hào lắm khi từng là tình nhân của Chủ tịch Hồ. – Diệp Tử Đan bật cười, mỉa mai cô gái kia.
– Cô?! – Mẫn Mẫn trợn mắt, vung tay định tát nó.
– Á!