Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1817


Ánh mắt của anh có chút hoảng hốt, nhìn một người mặc đồ đỏ này giống như có chút quen thuộc, nhưng cũng không có nhớ ra được gì.”

“Cô là…”

Người phụ nữ xoay người, lộ ra khuôn mặt.

Anh nhíu mày.

“Sao cô lại ở đây?” Giọng điệu của anh lạnh lẽo.

Lý Hiếu Tuệ nghĩ một đằng trả lời một nẻo, cô ta ở chỗ này là vì Nam Thành sắp xếp.

Cô ta cười: “Anh trở về rồi?”

Nói xong đi đến.

Giang Mạt Hàn lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho bảo vệ của khu chung cư.

Lý Hiếu Tuệ lúc này mới vội vàng giải thích: “Là Nam Thành bảo tôi đi vào.”

Giang Mạt Hàn lúng túng.

Cô ta hoàn toàn không để ý đến, dựa theo công thức nấu ăn mà Nam Thành đưa cho cô ta, làm mấy món ăn, nghe Nam Thành nói, đây chính là món mà anh thích.

“Anh đã ăn cơm chưa? Không thì thử mấy món tôi làm đi.” Cô ta bưng thức ăn lên.

Giang Mạt Hàn hoàn toàn không nể mặt mũi: “Mời cô ra ngoài.”

Lý Hiếu Tuệ đứng ở trước bàn, nhìn anh: “Tôi muốn xin anh cho tôi thêm một cơ hội, hơn nữa…”

Bình bình…

Lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

Giang Mạt Hàn mở cửa ra.

Đứng ở cửa là hai tên bảo vệ ở khu chung cư.

Anh để cho bảo vệ lôi Lý Hiếu Tuệ đi.

Lần này Lý Hiếu Tuệ lại bối rối.

Không phải Nam Thành nói, làm như vậy Giang Mạt Hàn cũng sẽ thích cô sao?

“Giang Mạt Hàn tôi chỉ thích anh, tôi vì lấy lòng anh, mới vào nhà của anh, anh như vậy cũng quá đáng…”

Giang Mạt Hàn cũng không có biểu cảm nào khác, thái độ vô cùng rõ ràng.

Hai tên bảo vệ sau khi Giang Mạt Hàn ra hiệu, kéo Lý Hiếu Tuệ ra khỏi phòng, cô ta là cô chủ con nhà giàu đó, đã bao giờ phải chịu qua loại đãi ngộ này?

Vừa tức vừa giận.

Sau khi bảo vệ mang người đi, Giang Mạt Hàn ngồi trên ghế sofa, gọi điện cho Nam Thành.

Điện thoại đã kết nối rất nhanh, anh lạnh giọng: “Anh lập tức đến đây một chuyến.””

Nam Thành đứng bên kia mà ngây người mất vài giây:

“Tôi tới ngay đây.”

Anh ta vừa lái xe vừa nghĩ, không biết có phải là do Lý Hiếu Tuệ không làm theo lời anh ta, chọc tức Giang Mạt Hàn hay không?

Không bao lâu sau Nam Thành đã lái xe đến khu chung cư mà Giang Mạt Hàn đang ở, không ngờ lại nhìn thấy Lý Hiếu Tuệ đứng ở cửa ra vào, anh ta nhanh chóng đỗ xe rồi đi tới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Câu này phải để tôi hỏi anh mới đúng chứ?” Lý Hiếu Tuệ nào có bị đối xử như thế này bao giờ, ai mà ngờ có một ngày cô ta lại bị người ta đuổi ra ngoài, chuyện này đúng là một sự sỉ nhục, nếu như truyền đi thì cô làm gì còn mặt mũi mà gặp người khác?

Đúng là xấu hổ chết đi được!

“Có phải cô không làm theo lời tôi đúng không?” Nam Thành cảm thấy nếu Lý Hiếu Tuệ làm theo lời anh ta thì chắc hẳn Giang Mạt Hàn phải nhìn cô ta với con mắt khác mới đúng.

“Tôi làm theo lời anh nói mà, thế nhưng cũng không thể khiến anh ấy đón nhận tôi, hơn nữa còn bị đuổi ra ngoài, anh có biết lòng tự tôn của tôi bị tổn thương nghiêm trọng như thế nào không?” Lý Hiếu Tuệ đúng là tức đến hộc máu.

“Hay là cô vào trong xe chờ một lát đi, để tôi đi vào xem xét tình hình trước nhá?” Nam Thành thử an ủi cô ta.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.