Đọc truyện Mê Thất – Chương 39
Buổi sáng ta bị một trận đau nhức khiến tỉnh dậy.
Lâm Hạo túm tóc ta đem ta từ trên giường kéo lên. Ta khẽ rên, người vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Bên cạnh có người ưm một tiếng, “Làm sao vậy?”
Ta nhìn qua Lâm Hạo lại nhìn Lâm Nam tỉnh dậy, lập tức tâm loạn như ma, ” Lâm Hạo, ngươi buông ta ra trước đã!”
“Ta vất vả trở về gấp, ngươi liền cùng ngủ cùng 1 giường!” Lâm Hạo bởi vì phẫn nộ, huyết khí dâng lên, hành động cũng thô bạo hơn rất nhiều.
Lâm Nam cũng tỉnh táo, hướng tới đây nắm lấy cánh tay Lâm Hạo: “Ca, ngươi buông hắn ra, ca ca!”
Lâm Hạo ngay lập tức hất tay Lâm Nam: “Ngươi còn biết ta là ca ca ngươi sao, ta còn tưởng rằng ngươi vì đứa kỹ nữ này mà đã sớm quên thân phận của ngươi!”
Lâm Nam nghe thết sắc mặt cũng đen đi, “Ca ca, ngươi im đi!”
“Chúng ta không có gì cả. Hôm qua Lâm Nam uống rượu, cho nên mới ngủ ở nơi này!” Ta giữ da đầu bị nắm, nhỏ giọng giải thích. Lâm Hạo trước mặt Lâm Nam sỉ nhục ta, trong lòng ta bi phẫn nhưng lại không thể phản kháng.
“Ngươi câm miệng!” Lâm Hạo giơ tay đánh ta. Ta nhắm mắt lại chuẩn bị nhận chấn động đến.
Sau một lúc lâu vẫn không có phản ứng, Lâm Nam bắt được cánh tay sắp hạ xuống của Lâm Hạo. Hai người đều thần sắc vô cùng nghiêm trọng trừng mắt với nhau, Lâm Hạo ta ngày thường vẫn quen thấy y cao cao tư thái, còn Lâm Nam ta lần đầu tiên thấy hắn bộ dáng quyết đoán như vậy.
“Buông tay!” Lâm Hạo nghiêm túc đối Lâm Nam nói chuyện như vậy ta trước đây chưa từng gặp.
“Không buông!” Lâm Nam không cam chịu yếu thế.
Ta khẩn trương nhìn bọn họ, Lâm Hạo không đến mức thẳng tay với Lâm Nam, nhưng bọn họ nếu tiếp tục giằng co tiếp nữa ta sẽ có nguy cơ, “A Nam ngươi buông tay hắn ra, kỳ thật đều là hiểu lầm!”
“Có nghe hay không, buông tay! Tình nhân của ta bảo ngươi buông tay, Lâm Nam!” Lâm Hạo gọi thẳng tên Lâm Nam.
Lâm Nam nhìn ta một cái, vẻ mặt tức giận liền xông ra ngoài.
Ta hoang mang nhìn cửa, ta chỉ là khiến Lâm Nam buông ra tay Lâm Hạo, cái liếc mắt cuối cùng kia của hắn tại sao lại mang theo hận ý nhìn ta!
Mà Lâm Hạo liền thay đổi vẻ tức giận vừa rồi, tươi cười đem ta kéo dậy.
“Làm tốt lắm!”
…… Ta làm cái gì?!
Ta tưởng rằng cái này sẽ là dấu chấm tròn cho mọi rủi ro. Nhưng ta đã lầm, ta xem nhẹ kiên trì của Lâm Nam.
Buổi tối ngày hôm sau Lâm Hạo cường ngạnh đem ta trói lại trên giường.
Lâm Hạo sắc mặt dựng dục gió lốc.
” Ngươi đã nói cái gì với Lâm Nam?” Lâm Hạo đóng cửa lại nâng cao âm lượng.
“Cái gì cũng đều không nói……”
“Hừ, ngươi có biết hôm nay Lâm Nam đã nói cái gì với ta không? Hắn muốn ta thả ngươi đi, mà hắn với ngươi ở cùng một chỗ, cư nhiên ở công ty theo ta ồn ào.” Lâm Hạo càng nói càng sinh khí, “Ngươi còn nói không phải ngươi cùng hắn châm ngòi sao!”
” Ta thật sự không có!” Ta bối rối lắc đầu.
Không cho ta cơ hội giải thích, Lâm Hạo thô bạo trực tiếp sáp nhập cơ thể ta. Vừa mới được dưỡng hảo một thời gian dài, trên miệng vết thương là làn da non mịn, trở nên vô cùng mẫn cảm. Đau đớn cũng hơn gấp bội, ta bị y áp chế vô cùng chặt, thân thể cho dù đang run rẩy cũng không có cách nào phản ứng.